Lăng Thiên Kiếm Thần

Chương 968: Chấn động


Mộ Dung Tử Anh cứ như vậy thua?

Tuyệt đại đa số người vẫn còn một loại rất mộng bức trạng thái, bọn họ căn bản không có phản ứng kịp, Lăng Trần kiếm, đã gác ở Mộ Dung Tử Anh cái cổ

Phảng phất hai bên thực lực hoàn toàn không tại trên một tầng thứ.

Người của Thanh Long thế gia sắc mặt cũng không quá quan tâm đẹp mắt, vốn tưởng rằng là Mộ Dung Tử Anh phần thắng càng lớn một hồi tỷ thí, lại lấy loại hình thức này kết thúc, bọn họ tin tưởng nếu như Mộ Dung Tử Anh dùng ra toàn lực, Lăng Trần chắc chắn sẽ không là đối thủ.

Trận này, thua quá oan uổng.

Này thật sự là một hồi sách giáo khoa tập kích chiến.

“Tiểu tử này, ta đến cùng nên,phải hỏi hắn lấp được rất giống, hay là vận khí quá tốt, cư nhiên có thể làm cho Mộ Dung Tử Anh tê liệt đại ý, thừa cơ nhất cổ tác khí, đánh bại đối phương.”

Lăng Liệt vẻ mặt vui sướng tình cảnh.

“Loại thủ đoạn này, có thể dùng một lần, không dùng được lần thứ hai.” Lăng Chân nói.

“Vậy ngược lại là, bất quá đánh bại Mộ Dung Tử Anh cái vị này đại địch, Lăng Vũ chủ yếu đối thủ, cũng chỉ còn lại có một cái Tư Mã Tiêu Dao.”

Lăng Liệt vuốt râu, cười nói.

Hắn căn bản không có đem Kiếm Vô Song cùng Liễu Mộng Như liệt vào đối thủ của Lăng Trần, dưới cái nhìn của Lăng Liệt, Lăng Trần chỉ cần đánh bại Tư Mã Tiêu Dao, tiến vào Top 3, liền xem như hoàn thành đối phương mục tiêu cuối cùng.

Về phần Kiếm Vô Song cùng Liễu Mộng Như, hai người kia căn bản không cần suy nghĩ nhiều, Lăng Trần bây giờ còn không phải là hai người này đối thủ, làm người không thể quá tham lam.

“Thật sự chỉ là may mắn sao?”
— QUẢNG CÁO —
Lôi đài mặt khác hơi nghiêng, Tư Mã Tiêu Dao lại là trầm ngâm, lấy Mộ Dung Tử Anh thực lực, cho dù là đại ý, vậy cũng tuyệt đối không thể có thể bị một cái thực lực so với chính mình chênh lệch rất nhiều người đánh bại, căn cứ suy đoán của hắn, Lăng Trần thực lực chân chính, chỉ sợ là tại Mộ Dung Tử Anh phía trên.

“Thật không nghĩ tới, Lăng Vũ này sẽ trở thành một đại tân tinh, đưa thân đang tiến hành Thiên Kiếm đại hội bán kết hàng ngũ.”

“Đúng vậy a, lần đầu tiên tham gia đại hội liền lấy được thành tích khá như vậy, lần này ra cái Lăng Vũ, Lăng gia thật sự là nhặt được bảo.”

“Bán kết có lẽ còn không phải hắn điểm kết thúc, nếu là hắn có thể chiến thắng lời của Tư Mã Tiêu Dao, danh thứ ba vị trí chính là của hắn.”

Trên khán đài đều nghị luận.

Ở giữa sân liên tiếp bầu không khí tăng vọt, Lăng Trần cũng là nghênh đón hắn thứ sáu đối thủ, Thiên Lang thế gia, Quỷ Thiên Sầu.

Tại đã trải qua cùng Quỷ Thiên Kiếm đánh một trận xong, Lăng Trần đối với Quỷ gia võ học sáo lộ (*đường theo động tác võ thuật) cũng có nhất định lý giải, từ Quỷ Thiên Sầu lúc trước cùng Tư Mã Tiêu Dao chiến đấu đến xem, thực lực của đối phương, có thể so sánh đệ đệ của hắn Quỷ Thiên Kiếm phải mạnh hơn.

“Chiến bại Mộ Dung Tử Anh không có gì không nổi, tiếp chiêu a!”

Quỷ Thiên Sầu thân hình lướt đi, một đạo cực kỳ khổng lồ quyền kình mãnh liệt oanh, lăng không hóa thành một trùng điệp chân khí sóng biển cuốn ra ngoài, khí thế cuồng bạo.

Bỏ qua cuồng bạo âm lãnh sóng biển, Lăng Trần thân hình mở ra, thân hình đón quyền kình phóng đi, người đến trên đường, Xích Thiên Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lóe lên rồi biến mất, đem quyền kình tách ra.

Loảng xoảng!

Hỏa tinh đầy trời vọt lên, Quỷ Thiên Sầu vận sức chờ phát động tiếp theo quyền chưa thi triển, đã bị Lăng Trần một kiếm phá vỡ, thời cơ vừa vặn tại lực cũ đã hết lực mới không sinh chỉ kịp.

Một kiếm chiếm được tiên cơ, Lăng Trần đằng chuyển Na di, trong tay Xích Thiên Kiếm lấy thế đại lực chìm, tràn ngập sức bật dáng dấp vung chém tung hoành, mãnh liệt kiếm quang như Lôi Đình phích lịch, nếu như Hỏa Long cự mãng, mỗi một chiêu mỗi nhất thức đều làm cho người ta sinh ra không thể ngăn cản cảm giác.

“Đáng giận, Thiên Quỷ Thực Nhật Quyền!” Quỷ Thiên Sầu đã kinh sợ vừa giận, tại trong ấn tượng của hắn, Lăng Trần vẫn luôn là hậu phát chế nhân, không nghĩ tới trước mắt vậy mà không theo lẽ thường xuất bài, thay đổi phong cách chiến đấu, trở nên phong mang tất lộ, tràn ngập tính công kích, bởi vậy, lúc trước hắn tưởng tượng đối phó Lăng Trần chiến thuật liền tất cả đều không phải sử dụng đến, ngược lại để cho hắn rối loạn chừng mực.

Trên thực tế, bây giờ Lăng Trần mới thật sự là Lăng Trần, kiếm khách, nào có che che lấp lấp, mỗi một gã thiên tài kiếm khách, chiến đấu lên đều nhất định là phong mang tất lộ, không chết không lui, bất kỳ ngăn tại trên đường đối thủ đều bị kiếm của hắn chém xuống, không có bất kỳ do dự, mà ở này lúc trước, hắn là muốn từ cái khác thiên tài tuyển thủ trên người đạt được một ít thể ngộ, phong phú chính mình, cho nên mới ẩn nấp phong mang của mình, gặp chiêu phá chiêu.

Hiện tại, những cái này thể ngộ không sai biệt lắm đủ rồi, về phần chưa từng giao thủ qua mấy người cũng chưa chắc muốn từng chiêu từng thức đi luận bàn, rốt cuộc trận đấu tiến hành đến bây giờ, mọi người át chủ bài liên tiếp bại lộ, nên kiến thức cũng đã kiến thức qua, đáng cân nhắc vô cùng ít.

Quyền kình phun trào, lạnh lẽo khí lưu hướng về bốn phương tám hướng cuốn động.

Lăng Trần nâng Xích Thiên Kiếm, mà rồi đột nhiên một tay đánh vào trên thân kiếm, sau một khắc, Xích Thiên Kiếm rồi đột nhiên chia ra làm bốn, bốn phần vì tám, tám đạo Xích Thiên Kiếm mang tạo thành một cái vòng tròn hình trụ hình dáng, sau đó bỗng nhiên xoay tròn động bắn ra ngoài.

“Hả? Đây không phải lúc trước Kiếm Vô Song thi triển qua kiếm chiêu sao?”

Nhìn thấy một màn này, Tư Mã Tiêu Dao lấy làm kinh hãi, hắn rõ ràng nhớ rõ, vừa rồi tại cùng Kiếm Vô Song đối chiến thời điểm, người sau vận dụng tương tự chiêu số.

Tuy nói Lăng Trần một chiêu này cùng Kiếm Vô Song chiêu thức tồn tại thoáng bất đồng, thế nhưng cả hai tinh túy lại tương tự, khác thường khúc cùng công nhân ảo diệu.

Liền ngay cả Kiếm Vô Song bản thân đều là ngẩn người, chợt trên mặt nguyên bản treo một vòng nhàn nhạt nụ cười, cũng là càng địa nồng nặc lên, “Có ý tứ.”

Hắn dám khẳng định, Lăng Trần một chiêu này, là từ hắn nơi này học được.

Bất quá sự thật xác thực như thế, Lăng Trần đúng là ở trên người Kiếm Vô Song tìm được linh cảm, lúc này mới đem Xích Thiên Kiếm trận như thế vận dụng công kích, đồng dạng là kiếm trận, Xích Thiên Kiếm trận uy lực, so với Kiếm Vô Song Thiên Chi Kiếm Trận, không kém bao nhiêu.

“Hiện học hiện dùng?”

Tư Mã Tiêu Dao sắc mặt ngưng trọng lên, hắn kế tiếp lớn nhất đối thủ chỉ sợ sẽ là Lăng Trần, trước mắt như vậy biến cố, để cho hắn không thể coi thường.

Xuy xuy xuy!
— QUẢNG CÁO —
Tám đạo kiếm mang cấu thành kiếm trận, chỉ là trong nháy mắt liền vạch tìm tòi Quỷ Thiên Sầu quyền kình, dư thế không giảm về phía lấy người sau bắn mạnh tới.

“Thiên Sát Thuẫn!”

Càng nhiều lạnh lẽo chân khí phun ra, tại Quỷ Kiến Sầu trước người ngưng tụ ra một mảnh hỏa diễm cấu thành tấm chắn hư ảnh, tấm chắn hư ảnh dày đặc trầm trọng, trải rộng hoa văn, trong đó vị trí, rõ ràng là một khỏa dữ tợn đầu sói, phun ra nuốt vào xuất cực kỳ rét lạnh Âm Sát khí tức.

Sụp đổ một tiếng!

Kiếm quang rốt cục bị tấm chắn triệt tiêu bắn ra, khó có thể tiến thêm.

“Bạo Viêm Lưu Tinh!”

Cước pháp hư thật bất định, Lăng Trần một cái cất bước dán đi lên, trong tay Xích Thiên Kiếm lấy nhìn không thấy quỹ tích kích xạ ra ngoài.

Đ…A…N…G…G! . .

Tấm chắn hư ảnh bị chém vào, kiếm mang lăng lệ, trực chỉ Quỷ Thiên Sầu lồng ngực.

“Cút cho ta!”

Quỷ Thiên Sầu nổi giận, hắn đem công pháp thúc dục đến cực hạn, lại là ngưng tụ ra hai mặt Thiên Sát Thuẫn xuất ra, đem thân thể của hắn cho phòng hộ đến sít sao, giống như là một tầng xác rùa đen đồng dạng, từ đại hội khai mạc đến nay, vẫn chưa có người nào có thể làm cho hắn xuất liên tục tay cơ hội cũng không có, trong lòng của hắn đã quyết định chủ ý, một khi để cho hắn tìm được cơ hội phản kích, Lăng Trần nhất định phải chết.

Lăng Trần thấy Quỷ Thiên Sầu phòng hộ xung quanh, cũng là rồi đột nhiên kiếm thế biến đổi, đem lăng lệ thế công chuyển biến làm càng nhanh chóng biến hướng công kích, bao phủ lại Quỷ Thiên Sầu chỗ phạm vi.

Bà con……ai mắc các chứng bệnh kén truyện…..hãy đến với bộ truyện của ta…ta cam đoan dù kén truyện nặng đến đâu bà con cũng sẽ khỏi

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 968: Chấn động


Phượng Minh Cung có quy củ của Phượng Minh Cung, tuy rằng Phượng Minh Cung, thậm chí toàn bộ thượng cổ Phượng tộc, đều có các tranh đấu gay gắt, hạ độc thủ với thế lực đối địch, ám sát, xa lánh các đệ tử thiên tài của phe đối phương, cướp đoạt bảo vật mà không từ thủ đoạn, nhưng đây đều là thủ đoạn âm thầm, không thể bày ra bên ngoài được, nếu không danh dự của một đại gia tộc sẽ bị tổn hại lớn, tộc quy của thượng cổ Phượng tộc, ở bề ngoài thì không ai có thể vi phạm được.

Thánh Khí Các cấm tư đấu, các đệ tử Phượng Minh Cung tuyệt đối cấm vì tranh đoạt bảo vật mà tự giết lẫn nhau.

Thánh Khí Các khí linh tương đương với cao thủ cảnh giới Thần Quân, tuy rằng nó không có thực thể, nhưng có thể điều khiển các loại đại trận trong Thánh Khí Các, lúc này nó xuất hiện, lập tức trấn áp năng lượng trong cơ thể các đệ tử.

– Hoàng Nhạc Hồng, hai tên nô tài phía sau ngươi là kẻ đầu tiên xuất thủ, dựa theo cung quy, trấn áp ngàn năm! Ngươi không ý kiến chứ?

Thánh Khí Các khí linh nói với giọng lạnh như băng, Hoàng Nhạc Hồng nghe xong những lời này, thiếu chút nữa đã bạo tẩu, nô tài của hắn chỉ có tu vi Thần Hải kỳ Mệnh Vẫn tầng sáu, trong các phàm nhân tại Thần Vực thì cũng coi như không tồi, ở Phượng Minh Cung thì chỉ là tầng lớp cuối cùng, căn bản không có tư cách trở thành đệ tử. Nếu là lúc bình thường, loại nô tài này có sống hay chết thì hắn đều không có cảm giác gì, nhưng hiện tại Lâm Minh ra tay đả thương nô tài của hắn, Thánh Khí Các khí linh còn muốn trấn áp bọn họ, không khác gì hung hăng đánh vào mặt hắn.

Hắn xuất thân tôn quý, ngoài các đệ tử đỉnh cao của Phượng Hoàng Điện ra, đi tới đâu cũng là do hắn giẫm đạp người khác, không có ai có thể làm cho hắn phải chịu thiệt cả.

Nhưng hôm nay, hắn lại không còn chút mặt mũi nào, bị người khác “giẫm đạp” cho thương tích đầy mình!

– Như thế nào, ngươi không phục ư?

Thánh Khí Các khí linh lại lạnh lùng nói, quyết định của nó phù hợp với cung quy, tuy rằng lúc trước Lâm Minh cũng nhục nhã hai tên tùy tùng kia, nhưng bọn hắn cũng mắng Lâm Minh là “tên khất cái” trước, Thánh Khí Các khí linh làm ra quyết định này khiến cho mọi người không có gì để dị nghị cả.

– Ta không có ý kiến!

Sắc mặt Hoàng Nhạc Hồng âm trầm lại, hắn không phải là kẻ ngu, tồn tại cỡ như Thánh Khí Các khí linh thì căn bản không phải là thứ hắn có thể phản kháng được, đối mặt với tồn tại cường đại hơn mình, Hoàng Nhạc Hồng cũng hiểu được phải ẩn nhẫn.

Chuyện cho tới bây giờ, hắn đã bình tĩnh lại, lúc trước, hắn nói nhiều như vậy chính là đẻ nhận được Phượng Huyết Thương của Lâm Minh, nhưng hiện tại hắn biết rằng mình đã bị Lâm Minh đùa giỡn, ngay từ đầu hắn đã không định bán Phượng Huyết Thương cho mình, mà chỉ giống như trêu đùa một con khỉ, điều này làm cho hắn cực kỳ oán hận?

Sau khi Hoàng Nhạc Hồng nói xong, một luồng khí tức vô hình từ trong Thánh khí đại trận Các trên bầu trời Thánh Khí bắn ra, bao phủ lấy hai tên nô tài đang nằm bẹp trên mặt đất kia, hai tên nô tài này lập tức biến mất.

Võ giả Thần Hải kỳ Mệnh Vẫn tầng sáu chỉ có tuổi thọ mấy ngàn năm, trấn áp 1000 năm đối với bọn họ mà nói thì chính là một phần không nhỏ cuộc đời rồi.

Hoàng Nhạc Hồng lạnh lùng nhìn nô bộc của mình biến mất, ánh mắt của hắn từ lúc thẹn quá thành giận lúc ban đầu, sau này khi biết mình bị Lâm Minh đùa giỡn thì sát khí bắn ra bốn phía, nhưng đến bây giờ, lại chỉ có vẻ cực kỳ lạnh lùng, mà vẻ lạnh lùng này lại còn kèm theo một tia oán độc.

Sau đó hắn nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, giống như muốn nhìn thấu Lâm Minh, sau đó hắn liền nhanh chóng rời đi.

Chỉ để lại Tống Bách Phong câm như hến đứng phía sau Lâm Minh, công tác của hắn chính là trấn thủ Thánh Khí Các, nói trắng ra là chính là hầu hạ Thánh Khí Các khí linh, hiện tại mắt thấy Thánh Khí Các khí linh có vẻ muốn ủng hộ Lâm Minh, trong lòng hắn lại càng sợ hãi hơn, nhớ lại khi nãy hắn vơ vét của đám người Quân Nguyệt Như, hắn thật muốn đâm đầu vào tường mà chết, hiện tại hắn chỉ hận mình không thể là một đống phân, như vậy thì sẽ không bị Lâm Minh chú ý tới nữa.

Tuy nhiên cũng may mà đám người Quân Nguyệt Như không để ý tới hắn, mà Thánh Khí Các khí linh cũng biến mất giữa không trung.

– Lâm Minh, Hoàng Nhạc Hồng nói cũng có chút đúng… Hôm nay ngươi cự tuyệt hắn, coi như đã đắc tội với Hoàng gia, cộng thêm Tiêu gia của Tiêu Cửu Dương, trong ba đại thị tộc của thượng cổ Phượng tộc, ngươi đã đắc tội hai nhà rồi.

Quân Nguyệt Như nhỏ giọng nói, kỳ thật nàng đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ một chút, nếu mình ở vị trí của Lâm Minh, hôm nay chắc gì đã chịu được uy hiếp của Hoàng Nhạc Hồng, tên Hoàng Nhạc Hồng này tuy rằng càn rỡ, nhưng để nhận được Phượng Huyết Thương, những lời của hắn cũng rất có lý, nếu là một người có ý chí không kiên định, thì sẽ thật sự cảm thấy sợ hãi.

Lâm Minh cười cười, nói:
– Quân sư tỷ quá lo lắng rồi, cho dù ta đắc tội với Tiêu gia thì cũng là chuyện sau này, Tiêu Cửu Dương liên quan đến vị trí Cung chủ của một phân cung, như vậy thì trong Tiêu gia cũng có địa vị hết sức quan trọng, tuy nhiên chút thực lực hiện tại của ta căn bản không là gì cả, còn xa mới tới mức được Tiêu gia chú ý. Thiên tài nhận được căn nguyên lực của lão Cung chủ thì trăm năm cũng có vài người trong Phượng Minh Cung chứ? Nhưng trở thành chủ nhân của Phượng Minh Cung thì mấy vạn năm mới có một một, một tên tiểu bối như ta, ở trong mắt Tiêu gia thì còn xa mới quan trọng bằng một cường giả Thần Quân sơ kỳ ủng hộ Phượng tiên tử tiền bối, Tiêu gia lớn như vậy, mỗi ngày đều có vô số chuyện xảy ra, nào có rảnh rỗi tới chú ý một con kiến như ta? Hiện tại ngay cả tư cách đắc tội Tiêu gia thì ta cũng không có.

– Về phần nói đắc tội Hoàng gia, vậy thì càng không thể nào, Hoàng Nhạc Hồng từ đầu tới cuối đều nói rằng mình rất lợi hại, còn nói muốn tiến cử ta với trưởng lão, dường như có nhiều ân đức lắm vậy, kỳ thật ta cho rằng, nếu ta thật sự muốn đầu nhập vào một gia tộc nào đó, với thiên phú của ta thì cũng không cần hắn dẫn tiến, thậm chí hắn dẫn tiến ta vào gia tộc thì còn có công nữa cũng nên! Hoàng Nhạc Hồng quả thật có xuất thân không tồi, nhưng cũng chỉ có thể diễu võ dương oai trong các đệ tử bình dân mà thôi, địa vị thực tế của hắn trong Hoàng gia thì cũng không cao như sư tỷ tưởng tượng đâu, ta làm hắn mất hết mặt mũi, thì cũng chỉ giống như hai đứa bé đánh lộn, các trưởng bối Hoàng gia làm sao có thể vì con cháu nhà mình bị con cháu nhà khác đánh bại mà dồn đứa bé đó vào chỗ chết đây?

Lâm Minh phân tích, Quân Nguyệt Như ngây người một chút, cẩn thận nghĩ lại, quả thật cũng là đạo lý này, Quân Nguyệt Như tiến vào Phượng Minh Cung cũng không dài, bản thân nàng cũng không có xuất thân gì, bởi vậy cũng ít nhiều có chút sợ hãi đối với ba đại thị tộc, luôn cảm thấy rằng tuyệt đối không thể đắc tội với họ được, ba đại thị tộc chỉ tùy tiện phái ra một người thì khí thế đã áp chết các đệ tử bình dân bọn họ rồi.

Dưới tình huống như vậy, Quân Nguyệt Như bị Hoàng Nhạc Hồng vừa mê hoặc, vừa uy hiếp, trong lòng quả thật sợ hãi, nàng cũng thấy lo lắng cho Lâm Minh, nhưng hiện tại nghe Lâm Minh nói vậy, dường như mình có chút lo hão rồi.

– Lâm sư đệ, không nghĩ tới, ngươi từ hạ giới phi thăng, vừa tới Phượng Minh Cung, không có bất kỳ căn cơ nào, tu vi mới là Mệnh Vẫn tầng năm, bị Hoàng Nhạc Hồng uy hiếp một phen, chẳng những không bị dọa mà ngược lại còn căn cứ vào một vài câu của hắn, đã phân tích ra nhiều tin tức như vậy, sư tỷ thật sự là mặc cảm a!

Quân Nguyệt Như cảm thán, một hạ giới phi thăng giả không có bất kỳ bối cảnh nào, vừa đến Thần Vực xa lạ, đối mặt với thế lực khủng bố như vậy, mà vẫn có thể ung dung tự nhiên, vừa không chạm đến điểm mấu chốt của các thế lực lớn, vừa bảo vệ được lợi ích của bản thân, thực lực và đầu óc của hắn không phải ai cũng có được.

Lâm Minh lắc đầu nói:
– Sư tỷ quá khen, tuy nhiên sau này ta quả thật sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, phải cẩn thận một chút, hiện tại ta còn có một thời gian rất dài, Phượng tiên tử tiền bối cũng đủ để che chở cho ta, mà đợi khi Cửu Dương chân nhân và Phượng tiên tử tiền bối tranh đấu gay gắt, ta cũng phải có vốn liếng nhất định để tự bảo vệ mình.

– Lâm sư đệ, mặc kệ nói như thế nào, ta vẫn muốn cảm ơn ngươi ủng hộ Phượng tiên tử sư tôn, nếu là đệ tử không có thiên phú quá cao, có thể được Phượng tiên tử sư tôn thưởng thức thì chính là tạo hóa của hắn, nhưng ngươi vừa có thiên phú, có thực lực, tâm trí cũng cao hơn người bình thường, muốn đầu nhập vào bất kỳ một thế lực nào cũng đều là chuyện rất dễ dàng, nhưng ngươi lại nguyện ý đi theo Phượng tiên tử sư tôn, chuyện hôm nay, ta sẽ bẩm báo sư tôn tất cả, để cho nàng ban thưởng ngươi.

Quân Nguyệt Như cảm thấy phải cảm ơn Lâm Minh, nếu Lâm Minh không duy trì Phượng tiên tử, chuyển sang đầu nhập vào Cửu Dương chân nhân, thì ở trong Phượng Minh Cung sẽ không có nguy hiểm gì, các loại tài nguyên đều sung túc, sau này nếu đầu nhập vào Phượng Hoàng Điện, lại đột phá cảnh giới Thần Hải, vậy thì thật sự có thể đi ngang được rồi.

Nhưng đầu nhập vào Phượng tiên tử thì lại có rất nhiều điều phải bận tâm, đối với Lâm Minh mà nói thì cũng là một lần chịu thiệt.

Lâm Minh nói:
– Quân sư tỷ nói quá lời rồi, Lâm mỗ là người tri ân báo đáp, Phượng tiên tử tiền bối ở Hoàng Thành viễn cổ có ơn tri ngộ với ta, sau đó lại cho ta mệnh hồn ngọc giản, hao phí tu vi chỉ điểm thê tử dưới hạ giới của ta, cuối cùng tự mình hạ giới dẫn ta đến Thần Vực, nếu không có Phượng tiên tử tiền bối, ta sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, muốn tới Thần Hải kỳ thì mới có thể phi thăng được.

Lúc trước Lâm Minh ở Thiên Diễn Đại Lục, đạt tới Mệnh Vẫn tầng năm, là phát huy tất cả số mệnh đến mức tận cùng rồi, dưới tình huống như vậy, muốn ở Thiên Diễn Đại Lục tăng lên tới Thần Hải kỳ, thì phải lãng phí rất nhiều thời gian.

Chuyện Lâm Minh nhận được Phượng Huyết Thương cũng không giống như Quân Nguyệt Như nghĩ, lan ra như thủy triều, mà ngược lại, rất ít người biết tới nó.

Người biết chuyện này vốn cũng không nhiều, hai tên tùy tùng của Hoàng Nhạc Hồng thì đã bị Thánh Khí Các khí linh trấn áp rồi, bản thân Hoàng Nhạc Hồng thì không cần phải nói, đây là vết bẩn trong đời của hắn, là một lần đả kích nặng nề, đương nhiên hắn sẽ không tuyên truyền ra, hắn vừa về tới cung điện của mình liền lập tức bế quan, ai cũng không gặp.

Về phần Tống Bách Phong thì đã bị dọa tới mức câm như hến, hắn biết rõ Thánh Khí Các khí linh ủng hộ Lâm Minh, làm gì còn dám đi mật báo nữa, đó chính là ngại mạng mình quá dài mà, họa là từ trong miệng mà ra, đạo lý này thì Tống Bách Phong đương nhiên hiểu rõ, mật báo có thể nhận được một chút ban thưởng, nhưng so với việc sau này phải chịu đựng nguy hiểm, thì sẽ chẳng là gì cả, cho nên Tống Bách Phong coi như cái gì cũng không biết, không chỉ vậy, hắn còn cắn răng để cho vài tên đệ tử đi theo Quân Nguyệt Như được tự mình chọn lựa một kiện Thánh khí hạ phẩm.

Nhưng giấy cũng không gói được lửa, rất nhanh, các đệ tử tiến vào Thánh Khí Các đã phát hiện ra Phượng Huyết Thương, một trong chín đại Thánh khí cực phẩm, đã không thấy đâu nữa, mà đổi vào đó là một cây kích, tuy rằng đây cũng là Thánh khí cực phẩm, nhưng phẩm chất kém xa Phượng Huyết Thương.

Nói cách khác, có người cầm đi Phượng Huyết Thương rồi!

Cây thương này đã nằm tại Thánh Khí Các hơn 30 năm, lờ mờ có xu thế là Thánh khí hàng đầu trong Thánh Khí Các, vượt xa Quán Nhật Kiếm và Xạ Nhật Cung, hôm nay đã bị người khác lấy đi rồi!

Tin tức này nhanh chóng được truyền ra, nhưng lại không ai biết rốt cuộc là kẻ nào cầm đi Phượng Huyết Thương.

Những đại nhân vật cảnh giới Thần Quân, các đại Điện chủ, trưởng lão thì cũng không quan tâm tới chút việc nhỏ này, nhưng đệ tử trẻ tuổi của Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện thì lại trở nên sôi trào.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.