Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 143: Chân nguyên hóa hình


– Còn là bảo khí chưa Minh Văn…

Lâm Minh trong lòng vừa động, mình chính là Minh Văn sư xuất sắc nhất Thiên Vận quốc, Minh Văn của Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương này thì hắn phải cẩn thận cân nhắc một chút, tranh thủ tăng uy lực của thương lên mức cao nhất.

Lúc này lão già áo xanh nói:

– Khi phủ chủ ra ngoài, đã giao thương cho ta, chỉ cần ngươi thông qua khảo hạch, sẽ tặng cây thương này cho ngươi, cây thương này là do Luyện Khí tông của Thất Huyền cốc tạo ra, nếu không phải thương là loại vũ khí có tính hạn chế, thì đây ít nhất cũng là một kiện bảo khí nhân giai thượng phẩm.

Thương, côn, cung đều cần độ co dãn, mà vũ khí co dãn là thứ khó chế tạo nhất trong các loại bảo khí, tuy rằng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương này chỉ là bảo khí nhân giai trung phẩm, nhưng giá trị chân chính còn cao hơn bảo kiếm nhân giai thượng phẩm bình thường!

Lâm Minh cầm thanh Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương này, cảm giác yêu thích không nỡ buông tay.

Lão già áo xanh lại nói:

– Thanh Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương này có tổng trọng lượng là một ngàn hai trăm cân, cán thương do Trọng Huyền Nhuyễn Ngân tạo ra, dài chín xích, đầu thương do Hàn Tinh Cương chế tạo, dài chín tấc, tổng cộng chín xích chín tấc, là chiều dài cực hạn của thương.

Ở Thiên Vận quốc, thương và mâu khá giống nhau, bình thường mọi người đều quen cho rằng, dưới một trượng là thương, trên một trượng là mâu, thương là vũ khí cho các võ giả chiến đấu lúc bình thường, còn mâu thì thường dùng trong mã chiến, bởi vì mâu thật sự quá dài, không cưỡi ngựa thì khó mà thi triển được.

Trong quân đội Thiên Vận quốc thì trang bị tiêu chuẩn là Mã Chiến mâu, cán mâu dài một trượng, đầu mâu dài tám tấc, Trượng Bát mâu là vũ khí nổi danh của một số tướng lãnh, đầu mâu có các rãnh lấy máu, có hình rắn, có thể mở rộng miệng vết thương, đó chính là Trượng Bát Xà mâu đại danh đỉnh đỉnh.

Độ cao trung bình của nam nhân Thiên Vận quốc từ bảy xích trở lên, cho nên có người còn cao hơn cả tám xích.

Thương dài tám xích đã cao bằng thân người võ giả rồi, thương dài chín xích chín tấc còn cao hơn võ giả cả hai xích, khi sử dụng thì phạm vi công kích còn lớn hơn nữa, đương nhiên, độ khó khi sử dụng cũng rất cao.

Chín là con số lớn nhất, tượng trưng cho tôn quý và lâu bền, hoàng đế trong phàm nhân thì chỉ có thể xưng ngôi cửu ngũ, mà thượng cổ vũ thần lại có thể xưng cửu cửu chí tôn.

Thương là vua của trăm loại binh khí, mà thương dài chín xích chín tấc lại là chí tôn trong các loại thương, loại thương này là vương giả trong các binh khí, bình thường, các Luyện Khí sư không có vài phần bản sự thì cũng không dám tùy tiện luyện chế trường thương dài chín xích chín tấc, sợ mình không có đủ năng lực, ảnh hưởng tới số mệnh của bản thân.

Cho dù có một vài Luyện Khí sư nắm chắc luyện chế được, nhưng khi thành thương, cũng thường sẽ tôi vào trong nước lạnh, có bỏ thêm máu của hung thú cấp năm, dùng để cúng tế, làm giảm sát khí trong thương.

Với nội tình thâm hậu của Thất Huyền cốc, khi tôi thương vào nước lạnh thì nhất định sẽ dùng máu của hung thú cấp năm, hơn nữa số lượng còn không ít, loại máu này, một lạng trong Thiên Vận quốc cũng có giá ba vạn lượng vàng, hơn nữa căn bản không mua được, lúc trước Lâm Minh vẽ Minh Thân phù đã tiêu hao hết tài lực thì mới kiếm được hai lạng.

– Tạ ơn phủ chủ.

Lâm Minh dùng hai tay nâng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, thi lễ thật sâu, cây thương này quả thật quá quý giá, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng đối với hắn.

Nhìn Lâm Minh thu thanh Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương lại, các võ phủ đệ tử khác đều cực kỳ hâm mộ, tuy rằng mình không dùng đến thương, nhưng võ giả mà thấy binh khí tốt, luôn khó tránh khỏi thèm thuồng.

– Thử một chút đi, cho lão gia ta xem thương kỹ của ngươi thế nào.

Lão già áo xanh liếm liếm môi, cười hắc hắc.

– Vâng!

Lâm Minh nâng thương, thở sâu, lui về phía sau một bước, cánh tay ghìm đuôi thương, thanh Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nặng một ngàn hai trăm cân bị Lâm Minh chỉ ngang ra, hiện giờ lực lượng của Lâm Minh tăng lên nhiều, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nặng một ngàn hai trăm cân này đang rất thích hợp với hắn.

Cảm thụ sức nặng của thương, Lâm Minh mạnh mẽ rung thân thương, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương lập tức giống như một con rắn bạc bay múa, đầu thương vốn đang rất ổn định lập tức rung động hoa mắt.

Lực đạo cường đại ẩn chứa trong Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương là cực kỳ trí mạng, nếu người thường mà chạm đến đầu thương đang rung này, sẽ trực tiếp bị chiến lực này đánh bay ra ngoài, nếu bị đánh vào ngực, bụng, thì rất có thể sẽ gãy xương sườn, vỡ nội tạng mà chết.

– Thương tốt!

Lâm Minh tán thưởng một tiếng, tay trái đột nhiên vỗ vào chuôi thương, mạnh mẽ ngừng thanh thương đang rung động lại, sau đó Lâm Minh bước lên trước một bước, khí thế toàn thân bùng nổ, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đâm ra như một tia chớp.

– Giao Long Xuất Hải!

Một nhát này, Lâm Minh dùng chấn động chân nguyên của Luyện Lực Như Tơ, chân nguyên rót vào thân thương, lưu chuyển rất thông suốt, đây là điều mà thanh thương nửa bảo khí khi trước không thể so được.

Xoẹt…

Tiếng khí bạo chói tai giống như đao nhọn cắt qua thủy tinh, không khí xuất hiện từng vệt rung động như vằn nước, dường như ánh sáng cũng bị vặn vẹo theo.

Đây là do chấn động chân nguyên trong thân thương không có chỗ phát tiết, mới vọt vào trong không khí, làm cho sóng âm chấn động theo, cấp tốc lan ra ngoài.

Ầm…

Giống như một tiếng sét đánh xuống, tảng đá cách Lâm Minh mười trượng nổ tung, các mảnh vụn bay tán loạn.

Mà mũi thương của Lâm Minh còn cách tảng đá này chín trượng nữa!

Ánh mắt lão già áo xanh sáng lên:

– Hảo tiểu tử, chân nguyên hóa hình!

Chân nguyên hóa hình, là cảnh giới mà võ giả Ngưng Mạch kỳ mới có!

Các võ giả bình thường, tuy rằng có thể phóng ra võ kỹ hoa lệ, nhưng đó cũng không phải là chân nguyên hóa hình, chân nguyên hóa hình chính trong một lần công kích tùy ý, chân nguyên được phóng ra có thể ngưng tụ thực chất, một kích tùy ý cũng đều có thể so với một chiêu võ kỹ của võ giả bình thường.

Điều này yêu cầu chân nguyên của võ giả phải cực kỳ dày đặc, bình thường thì chỉ có võ giả Ngưng Mạch kỳ mới có thể làm được.

Mà hiện tại Lâm Minh vừa mới bước vào Dịch Cân kỳ, làm sao mà lão già áo xanh lại không sợ hãi cho được.

Chẳng những lão nhân áo xanh, mà hai vị trưởng lão họ Tôn, Từ, Tần Hạnh Hiên và một vài cao thủ tại đây đều chú ý tới chân nguyên hóa hình của Lâm Minh.

Đối với Tần Hạnh Hiên, một chiêu chân nguyên hóa hình này thì càng làm cho nàng giật mình hơn việc Lâm Minh chiếm được vị trí thứ sáu trên Bài Danh thạch, võ giả Dịch Cân kỳ có thể đạt tới cảnh giới chân nguyên hóa hình, theo Tần Hạnh Hiên thấy thì là điều gần như không thể tưởng tượng được, hiện giờ nàng đã là Luyện Cốt kỳ, nhưng còn chưa có năng lực này.

– Lâm Minh tu luyện như thế nào mà được như vậy, Không Linh võ ý của hắn thật sự mạnh như vậy hay sao?

Các đệ tử còn lại không thể nhìn ra huyền cơ trong một thương này của Lâm Minh, tuy nhiên điều đó cũng không trở ngại cho việc ngạc nhiên thán phục với uy lực của một thương này.

– Thương khí ly thể, đây là thương khí rồi!

– Không, đây nhất định thương mang trong truyền thuyết!

– Ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là thương cương!

Thương khí, thương mang, kiếm khí, kiếm quang và các loại mô tả khác, đối với các đệ tử bậc thấp thì đều có chút mơ hồ, tóm lại thì bọn họ chỉ biết rằng chúng rất mạnh là được.

Lâm Minh đâm ra một thương, nhìn tảng đá vỡ nát kia, trong lòng cực kỳ hưng phấn, một thương này không phải là do hắn cố ý đâm ra.

Sau khi đột phá tới Dịch Cân kỳ, tuy rằng Lâm Minh đạt tới cảnh giới chân nguyên hóa hình, nhưng cũng không thể dùng nó để giết địch được, nhưng hiện tại, bởi vì có bảo khí nhân giai trung phẩm, Lâm Minh mới có thể lần đầu tiên phóng ra chân nguyên, không cần chạm vào đối phương mà vẫn công kích tới địch nhân.

Dựa vào chân nguyên để công kích từ xa thì cũng không khó, các võ giả bình thường chỉ cần học tập võ kỹ cũng có thể làm đến một bước này, nhưng cho tới giờ thì Lâm Minh còn chưa học qua bất kỳ võ kỹ công kích nào, mà hiện tại, chỉ cần hắn có đủ chân nguyên thì sẽ có thể đánh ra từng chiêu giống với võ kỹ!

Vẻn vẹn chỉ đâm ra một thương, Lâm Minh vẫn còn chưa hết nghiện, chân nguyên rót vào trong Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, có cảm giá như cá gặp nước, làm cho Lâm Minh vô cùng sảng khoái.

Lúc này khí thế toàn thân hắn đang lên cao, thu một thương lại, Lâm Minh mạnh mẽ đẩy ra tay phải, liên tục đâm ra, Bạo Vũ Lê Hoa!

Bạo Vũ Lê Hoa thương là một chiêu trong “Thương quyết cơ sở”, xuất thương như mưa to đánh xuống hoa lê, dày đặc không lọt, nước không vào được.

Thương ảnh hoàn toàn trở nên mơ hồ, bởi vì tốc độ khủng bố sinh ra tiếng khí bạo bén nhọn, ù ù vang lên, xung quanh mảnh thương ảnh này có thể thấy từng cơn sóng gợn, bất kỳ thứ gì mà tới gần thì đều bị luồng khí chấn động với tốc độ cực cao này xé nát.

Lâm Minh đâm liên tiếp mấy trăm thương, lúc này mới phát tiết ra khí thế vừa tích lũy khi nãy, ngân thương thu lại, Lâm Minh âm thầm mừng rỡ, bảo khí nhân giai trung phẩm quả nhiên là cường đại không giống bình thường!

Nếu cộng thêm Minh Văn thuật, uy lực của cây thương này sẽ tăng lên gần năm thành!

Lâm Minh đã rất khẩn cấp muốn chiến một trận cùng Trương Quan Ngọc!

Lâm Minh đạt được thành tích thứ sáu tại Vạn Sát trận, tin tức này giống như một quả bom, chỉ vẻn vẹn một ngày đã truyền khắp Thiên Vận thành.

Ba tháng tiến vào mười hạng đầu Bài Danh thạch, bốn tháng đánh bại Trương Quan Ngọc, năm tháng đánh bại Thác Khổ, sáu tháng đánh bại Lăng Sâm.

Khảo hạch liên tiếp này đều bị người khác coi là khó như lên trời! Nhưng hiện tại, Lâm Minh chỉ dùng hai tháng mà đã hoàn thành hạng đầu tiên, hơn nữa còn hoàn thành vượt mức, đạt vị trí thứ sáu trên Bài Danh thạch!

Như vậy thì sau bốn tháng, hắn có thể đánh bại Trương Quan Ngọc hay không, sau năm tháng lại đánh bại được Thác Khổ hay không đây?

Sáu tháng sau, sẽ tiện đà khiêu chiến Lăng Sâm hay sao?

Trương Quan Ngọc, Thác Khổ còn chưa tính là gì, nhưng Lăng Sâm lại được công nhận là vô địch cùng giai trong Thiên Vận quốc, thậm chí có thể là đệ nhất nhân dưới Ngưng Mạch kỳ tại Thiên Vận quốc.

Chỉ bước nửa bước vào cảnh giới Luyện Cốt, đã có thực lực so được với võ giả Ngưng Mạch kỳ, nếu Lâm Minh mà chiến thắng Lăng Sâm, thì sẽ đánh vỡ thần thoại vô địch cùng giai của Lăng Sâm, như vậy thì thực lực của hắn ít nhất cũng tương đương với võ giả mới vào Ngưng Mạch kỳ!

Tu vi Dịch Cân kỳ đã có thực lực Ngưng Mạch kỳ, hơn nữa Lâm Minh còn trẻ tuổi như vậy, tốc độ tu luyện còn khủng bố hơn nữa.

Lại cho hắn thêm vài năm, hắn có thể đột phá cảnh giới Luyện Cốt, cảnh giới Ngưng Mạch hay không?

Đợi sau khi Lâm Minh đến cảnh giới Ngưng Mạch, hắn có thể đánh bại cả cao thủ Hậu Thiên, tiện đà vấn đỉnh vị trí đệ nhất trong giới võ đạo tại Thiên Vận quốc hay không đây?

Như vậy, chờ khi Lâm Minh đến Hậu Thiên, thậm chí là Hậu Thiên đỉnh phong thì sao?

Với tốc độ tu luyện của Lâm Minh, trước khi hắn tới ba mươi tuổi, đạt tới Hậu Thiên thì cũng không khó!

Như vậy, chờ hắn đến Hậu Thiên đỉnh phong, hắn có phải sẽ sánh được với cao thủ Tiên Thiên hay không?

Nghĩ đến đây, rất nhiều người đều không dám nghĩ tiếp nữa, đối với mọi người mà nói, Tiên Thiên chính là một truyền thuyết!

Mặc dù trong Thất Huyền cốc có cao thủ nhiều như mây, thì cao thủ Tiên Thiên cũng có địa vị hết sức quan trọng!

Bất kể là Thất Huyền sứ hay là phủ chủ, thì đều chỉ là Hậu Thiên đỉnh phong mà thôi.

Tuy rằng địa vị của họ cao hơn hoàng đế Thiên Vận quốc, nhưng khi nhìn thấy hoàng đế thì vẫn cần lễ kính ba phần, khi hạ mệnh lệnh thì cũng cần dùng giọng điệu thương lượng.

Nhưng cao thủ Tiên Thiên thì lại khác, hắn lại có thể trực tiếp phế bỏ hoàng đế, lập hoàng đế mới!

Không nghe theo mệnh lệnh ư?

Trực tiếp giết vào hoàng cung, lấy đầu của hoàng đế nhà ngươi!

Cao thủ Tiên Thiên, ai dám ngăn cản?

Cho dù biết rõ là hắn giết hoàng đế, thì ai có năng lực đi truy cứu đây?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.