Lĩnh đồ vật của chính mình xong, sáu người quay lại chỗ của của mình ngồi xuống, trên mặt mọi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng.
Hiển nhiên, từ giờ khắc này bọn họ đã không còn giống như thời còn là ngoại tông đệ tử, vì đan dược, vũ khí mà bôn ba khắp nơi. Bây giờ họ được hưởng thụ cung phụng, đãi ngộ, ngoại trừ tu luyện ra cũng không cần làm gì nữa. Diệp gia nội tông đệ tử, thân phận, đãi ngộ đều khác xa so với trước đây.
Dĩ vãng muốn kiếm một cái đê giai huyền binh thì khó như lên trời, lúc này lại một lần xuất hiện sáu kiện, dùng để khen thưởng sáu người gia nhập nội tôn. Đây là nội tông, là nơi mà vô số Diệp gia ngoại tông đệ tử cho dù phải tranh dành nhau đến mức đổ máu cũng muốn đi vào.
Trên đài, sau khi thanh y trưởng lão đem đồ vật phân phát xong liền lui về phía sau. Bạch phát trưởng lão lúc trước gõ gõ bàn làm cho mọi người yên tĩnh lại, sau đó nói: “Tốt lắm, thân phận minh tạp, đan dược phân phối, sáu thanh Huyền binh, còn có nơi ở cũng đã được phân phát hoàn tất. Hiện giờ ta sẽ đem một số quy định của nội tông đệ tử nói ra cho các ngươi hiểu, đồng thời, một số thí luyện cũng đã mở ra đối với các ngươi.”
Đám người Diệp Bạch liền lập tức ngồi thẳng lên. Bọn họ biết đây là những điều quan trọng, bởi vậy một đám đều cẩn thận lắng nghe.
“Diệp gia nội tông ta truyền thừa cũng đã được hơn 1300 năm, trải qua vô số năm tháng thăng trầm mới có được quy mô như ngày nay. Mà Diệp gia ta có thể hưng thịnh không suy, toàn bộ cũng bởi vì sau núi Diệp gia ta có một toà Thiên Huyễn Vạn Tâm động, đó chính là cấm địa của Diệp gia, cũng là nguyên nhân mà Diệp gia ta thành lập tông môn ở đây. Chỉ có nội tông đệ tử bằng vào thẻ thân phận, chính là minh tạp mà các ngươi vừa nhận mới có thể tiến nhập, ngoại tông đệ tử căn bản là không biết sự tồn tại của nó. Đồng thời, đây cũng là bí mật lớn nhất của Diệp gia ta, các ngươi không được tiết lộ cho tam đại thế gia còn lại biết. Người vi phạm sẽ bị giết chết ngay tại chỗ, cả nhà vĩnh viễn bị xoá tên khỏi tộc phổ, không được phục hồi.” Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Nói đến đây, bạch phát lão giả ánh mắt sắc bén như điện, hướng mọi người ở dưới đài quét qua, thanh âm mang theo sự nghiêm nghị, tràn ngập một loại lạnh thấu xương nói không nên lời. Đám người Diệp Bạch khi nghe được điều này liền nhất thời cả kinh.
— Thiên Huyễn Vạn Tâm động, đây là địa phương gì, không ngờ lại cần quy định nghiêm ngặt cùng tư cách mới vào được. Hơn nữa, một khi tiết lộ ra ngoài thì hậu quả cũng sẽ hết sức nghiêm trọng, vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
“Thiên Huyễn Vạn Tâm động…” Giọng bạch phát lão giả hơi ngừng lại, sau đó tiếp tục nói: “Tên như ý nghĩa, trong đó tập hợp vô số ảo cảnh, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tâm ma ảo cảnh, những ảo cảnh này sẽ làm gia tăng rất lớn độ khó khăn khi các ngươi tu luyện. Các ngươi khi vào tu luyện phải tuỳ thời mà chuẩn bị đối phó với ảo cảnh, tâm ma, vì vậy phải cần tu vi ít nhất phải là Huyền khí bát tầng mới có thể tiến nhập, bằng không thì sẽ bị tâm ma thừa cơ mà xâm lấn, phản phệ lại tu luỵên giả. Nhưng bên cạnh đó, do hai đặc thù này của Thiên Huyễn Vạn Tâm động, cho nên khi tu luyện bên trong thì thành tựu cũng sẽ hơn xa so với lúc ở bên ngoài. Trong quá trình ngăn cản tâm ma và ảo cảnh công kích, tâm tính của tu luyện giả sẽ được gia tăng rất lớn, đạt được vô số lợi ích. Các ngươi có phải hay không từng thường xuyên nghi hoặc, tại sao bóng dáng nội tông đệ tử lại không hề xuất hiện ở các nhị giai cấm địa, tam giai cấm địa thí luyện, thậm chí cả bóng dáng cũng không nhìn thấy?”
Đám người Diệp Bạch nhất thời liền gật đầu, hiển nhiên thật đúng là như vậy. Ngoại trừ Huyền Vũ Các mỗi năm mở ra một lần mới xuất hiện đi cùng với hai vị trưởng lão, bình thường bọn họ ngay cả bóng dáng của nội tông đệ tử cũng không hề thấy xuất hiện dù chỉ một lần. Nói bọn họ rất ít xuất môn, nhưng bọn họ cũng cần tu luyện, cũng cần phải chiến đấu a, nhưng vì sao chưa ai thấy qua thân ảnh của bọn họ.
Đột nhiên, trong lòng Diệp Bạch khẽ động. Quả nhiên, bạch phát lão giả vẻ mặt nghiêm túc, nhìn về phía sáu người, nhàn nhạt nói: “Cũng là bởi vì, chín thành thời gian của bọn họ đều sống trong Thiên Huyễn Vạn Tâm động để tu luyện. Thân là nội tông đệ tử mà chưa vào Thiên Huyễn Vạn Tâm động, vậy cũng uổng cái từ nội tông đệ tử. Không ít nội tông đệ tử, thậm chí trưởng lão, gia chủ đều thường xuyên tiềm tù bên trong, cho nên bình thường các ngươi không thấy thân ảnh của bọn họ là vì thế. Bởi vì Thiên Huyễn Vạn Tâm động chính là địa phương thí luyện tốt nhất, nơi đây tăng trưởng tâm tính và tu vi là nhanh nhất. Không ít đệ tử sau khi tiến vào nơi đó thì một hai năm cũng chưa ra ngoài một lần, những đệ tử này đều là niều kiêu hãnh của Diệp gia ta, cũng là tiền vốn để Diệp gia ta áp đảo hai đại thế gia ở phía dưới, cũng chính là nguyên nhân trọng yếu nhất mà đến bây giờ chúng ta vẫn bài danh thứ hai. Ngoại trừ Đạm Thai gia thần bí khó lường ra, hai nhà La gia và Thượng Quan gia đều cũng xa xa khồng phải đối thủ của Diẹp gia ta.”
Những lời này vừa nói ra liền làm đám người Diệp Bạch không khỏi nhiệt huyết sôi trào. Thì ra là vậy, nguyên lai, trong gia tộc có một nơi thí luyện tốt như thế, mấy cái cấm địa ở bên ngoài căn bản là không cần phải đi nữa. Chẳng qua, lúc trước bởi vì thân phận bọn họ không có tư cách biết việc này, cho nên không có ai nói mà thôi. Hiện tại bọn họ mới biết được Diệp gia nội tông còn một bí mật rất lớn như vậy, một bên thì cảm thấy ngoài ý muốn, còn một bên lại vô cùng kinh hỉ.
Chỉ có Diệp Bạch là thần sắc lạnh nhạt, không hề động đậy, nhưng trong lòng lại dở khóc dở cười. Thiên Huyễn Vạn Tâm động này từ giới thiệu, tác dụng so với Kiếm Thạch của hắn cũng không sai biệt lắm, chắc là một ảo cảnh động phủ do thiên nhiên tạo thành, nhưng bất quá hiệu quả chắc không thể bằng trấn môn chi bảo của Kiếm Môn – Kiếm Thạch mà Diệp Bạch có. Bởi vậy, lực hấp dẫn của Thiên Huyễn Vạn Tâm động đối với hắn cũng tự nhiên là kém đi. Có Kiếm Thạch, hắn căn bản không cần tiến vào trong đó. Nhưng đối với đám người Diệp Bồng Lai mà nói, nơi đó là một nơi tuyệt vời để tu luyện.
Bạch phát trưởng lão kia thấy được biểu tình của mỗi người, nói: “Tiến nhập vào bên trong sẽ có một số nguy hiểm nhất định, vì vậy, nếu thấy không khoẻ, hoặc cảm thấy mình không thể ngăn cản thì nên đi ra ngay lập tức, nếu cương cường chống đỡ thì rất có thể sẽ bị điên, điều này các ngươi hãy nhớ kỹ. Cứ cách một đoạn sẽ có một trưỡng lão quanh năm ở đó để bảo vệ, một khi xuất hiện vấn đề bọn họ sẽ nhanh chóng xuất thủ cứu trị các ngươi nên bấy lâu nay cũng không có vấn đề xấu gì xuất hiện, nhưng các ngươi cũng phải cẩn thận. Bởi vì, chỉ dựa vào sự cứu trị của trưởng lão cũng không quá an toàn, chuyện gì cũng nên dựa vào chính bản thân mình mới là tốt nhất!”
Đám người Diệp Bồng Lai âm thầm gật đầu, yên lặng ghi nhớ ở trong lòng. Bạch phát trưởng lão kia còn nói thêm một tá quy củ, bọn họ nhất nhất ghi nhớ rõ, sau đó đại hội liền kết thúc.
Vỗ vỗ bàn tay, bạch y trưởng lão nói: “Tốt lắm, thề nguyện đại điễn lần này chính thức kết thúc. Cuối cùng, Diệp gia ta có Luyện Vật Các, các ngươi liệp sát quái thú, lấy được tài liệu luyện khí trân quý hay có đồ vật gì tốt cũng có thể đem tới bên đó, giao cho bọn họ làm một thanh Huyền binh có thuộc tính phụ trợ theo yêu cầu của các ngươi. Đương nhiên, giá cả sẽ hơi đắt một chút.”
Thấy đám người Diệp Bạch hai mặt nhìn nhau, cái gì cũng nói không được khiến hắn vuốt vuốt chòm râu, ha ha cười nói:
“Đồng dạng, ở trong nội tông, điểm cống hiến cũng có tác dụng rất lớn. Gia tộc tuy rằng cứ cách một tháng sẽ phân phối đan dược cho nội tông đệ tử, nhưng những thứ đó dù sao chỉ là loại đê giai đan dược cấp thấp nhất, cơ bản nhất, đan dược cùng tài liệu quá trân quý thì gia tộc cũng không đủ sức. Bởi vậy, nếu muốn tu luyện tốt hơn, đồng dạng vẫn phải cần sự cố gắng của chính các ngươi. Ngoại trừ Luyện Vật Các có thể làm ra các loại Huyền binh trân quý theo yêu cầu các ngươi thì còn có Kỳ Dược Hiên hàng năm bán ra các loại trung cấp và cao cấp đan dược. Bảo Khí Phường là nơi bán ra các loại khí cụ quý hiếm, thiên kỳ bách quái, Huyền Binh Lâu có bán ra các loại Huyền binh quý hiếm, những thứ này so với những thứ mà gia tộc phân phối cho các ngươi thì còn tốt hơn gấp trăm lần. Đương nhiên, đều cần phải dùng điểm cống hiến của các ngươi để đi đổi, hơn nữa điểm cống hiến cũng không hề thấp. Lúc này ta không muốn nói nhiều nữa, các ngươi nên nhớ kỹ là được.”
Sáu người Diệp Bạch không nói gì, nhìn về phía bạch phát trưởng lão. Hắn xoay người, đang muốn ly khai liền nhớ tới cái gì đó, sau đó lại xoay người lại, xấu hổ cười nói: “Thiếu chút nữa là quên. Lúc ở ngoại tông, các ngươi thường thu thập thảo dược hay liệp sát quái thú để đổi lấy điểm cống hiến, nhưng trong nội tông điểm cống hiến cũng không phải đổi như thế. Ngoại trừ tài liệu hay thảo dược vô cùng trân quý thì trong nội tông cái gì cũng không thiếu, cho nên mấy cái đê giai tài liệu cũng không hề có giá trị gì. Cho nên, nếu muốn tìm kiếm đại lượng điểm cống hiến, cách duy nhất là tới Chấp Sự Đường, nơi đó quanh năm có vô số nhiệm vụ thiên kỳ bách quái. Đôi khi các vị trưởng lão cần một số tài liệu mà bản thân không muốn đi tìm liền giao nhiệm vụ ở đây, điểm cống hiến cũng tương đối cao. Thậm chí, đôi khi còn có đê giai Huyền binh hoăc đan dược trân quý làm phần thưởng. Đồng dạng, nội tông đệ tử có vấn đề gì mà chính mình giải quyết không được liền có thể phát ra nhiệm vụ ở đây, chờ đợi đồng môn đến nhận. Đương nhiên, thù lao cũng phải tương đương với nhiệm vụ. Tốt lắm, địa phương đó các ngươi cũng nên đến cho biết. Nhưng là, ta phải nhắc các ngươi một câu, các ngươi không nên cậy mạnh, bằng không tiền mất tật mang, vậy cũng không tốt. Mặt khác, Truyền Công Các mỗi tháng đều có một vị trưởng lão miễn phí truyền thụ các loại tâm đắc, kinh nghiệm của mình, các ngươi có thể tự do lựa chọn, có thể đi hoặc không đi. Bất quá, thường thường đại bộ phận mọi người đều cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, cho nên hãy cân nhắc kỹ. Tan họp!”
Nói xong, vị bạch phát trưởng lão này rốt cuộc cũng không dừng lại, dẫn đầu lập tức ly khai, các vị trưởng lão khác cũng nối đuôi theo sau mà ly khai. Trong đó, Chấp Sự trưởng lão Diệp Chuẩn, Truyền công trưởng lão Diệp Nam Sơn, Tả hộ pháp trưởng lão Diệp Nguyên Vũ, Hữu hộ pháp trưởng lão Diệp Cửu Thần đều hướng mấy người Diệp Bạch mỉm cười một cái sau đó mới ly khai.
Nhất thời, mọi người ở dưới đài cũng theo nhau mà ra khỏi, toàn bộ Kiếm Khí đường bỗng chốc lâm vào cảnh vắng lặng. Còn đám người Diệp Bạch vẫn đứng tần ngần tại chỗ, nhất thời không biết làm thế nào cho phải.
Lúc này, sáu gã bạch y thị nữ lúc đầu dẫn mấy người đi đến đây liền tiến tới, cung kính nói: “Các vị đại nhân, xin đi theo chúng ta, chúng ta sẽ dẫn các ngươi đến chỗ ở mà các ngươi lựa chọn sử dụng.”
Đám người Diệp Bạch gật đầu. Bởi vì sáu người lựa chọn địa phương cũng không đồng nhất, cho nên lúc này liền tách ra, mỗi người đều riêng rẽ theo sau thị nữ đi về khu nhà mà mình đã tuyển chọn.