Nhìn bạch y thanh niên có vẻ không chút nào thu hút này, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Thật lâu sau, đệ tử ghi chép thành tích thí luyện lần này mới kịp phản ứng, vội vàng tính ra số điểm mà Diệp Bạch kiếm được. 3100 tích lũy, mấy cái chữ này liền tiếp tục làm cho mọi người kinh ngạc.
Bài danh vị trí thứ hai! So với vị trí thứ nhất là La Long Hạc thì chỉ vẻn vẹn thấp hơn 500 điểm, so với vị trí thứ ba là Diệp Bồng Lai thì vừa lúc cũng cao hơn 500 điểm.
La Tang, La Liệt sắc mặt liền trở nên khó coi. Cục diện vốn đã nhất định thắng, ai ngờ đến đột nhiên từ đâu lại nhảy ra một người. Trước đó, bọn họ đã sớm hỏi thăm kỹ càng số lượng cao thủ lần này của Diệp gia. Nhưng thật không ngờ, bọn họ ẩn tàng một tay, đối phương không ngờ cũng đã ẩn tàng một tay. Xem ra, không chỉ La gia bọn họ, Diệp gia cũng không phải tất cả đều là ngu ngốc.
Mà Diệp Nguyên Vũ, Diệp Cửu Thần thì đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt lộ ý cười.
Lần này mặc dù vị trí thứ nhất rơi vào trong tay đệ tử của La gia, nhưng Diệp gia so với La gia thì nhiều hơn hai người thành công thăng cấp nội tông, số lượng gấp rưỡi so với La gia. Tỉ lệ này thật sự là không nhỏ, căn bản không thể coi thường. Hơn nữa, dựa theo tổng số tích lũy lệnh bài mà hai nhà đạt được thì Diệp gia vượt quá xa La gia. Bởi vậy, từ hai điều này mà suy ra thì Diệp gia vẫn thắng ván này.
Tuyệt xử phùng sanh*, hết thảy toàn bộ là bởi vì Diệp Bạch. Trước đó, bọn họ chưa từng quá mức đem lực chú ý vào Diệp Bạch. Bởi vậy, Diệp Bạch xuất hiện hoàn toàn có thể nói là một cái ngoài ý muốn, lại cứu cho Diệp gia khỏi một bàn thua trông thấy. Điều này sao không khiến cho hai người này vui quá mà cười toe toét, càng nhìn Diệp Bạch càng thấy thuận mắt.
Nếu thành tích đã định, vậy hoàn toàn đóng bản ghi chép bài danh lại, thí luyện lần này coi như đã hoàn toàn kết thúc. Diệp, La thí luyện đệ tử hai nhà, Diệp gia 41 người, La gia 35 người, tổng cộng là 76 người đi vào Hàn Băng Hà đại sâm lâm, nhưng cuối cùng có thể sống sót đi ra lại chưa đến một phần ba, tổng cộng có khoảng 25 người. Hơn nữa, một phần trong đó còn bị thương, thậm chí là tàn phế.
Trong 25 người này, có thể có được Kiếm quang lệnh bài thì không đến một nửa, chỉ có mười người, Diệp gia sáu người, La gia bốn người. Bài danh vị trí thứ nhất, đúng là La gia La Long Hạc, số điểm tích lũy là 3600 điểm, còn thứ hai, thứ ba đều là Diệp gia đệ tử. Người cuối cùng đi ra, vừa mới trở thành tên thứ hai, cũng được coi là bất ngờ nhất, đạt được 3100 điểm là Diệp Bạch liền làm cho mọi người mở rộng tầm mắt. Đều được xem trọng, sớm được nhận định là một trong số ít đệ tử có khả năng nhất đoạt giải quán quân nhất, Diệp gia thiên tài đệ tử là Diệp Bồng Lai đạt được 2600 điểm, bài danh thứ ba.
Người thứ bốn thì lại là La gia đệ tử, La Tống, 1600 điểm, thứ năm là Diệp Phá, 1500 điểm. Thứ sáu, thứ bảy hai người đặt song song là La Kính, Diệp Bất Phàm, đều có 1300 điểm. Sau đó lại là ba người đặt song song, thứ tám, thứ chín, thứ mười, La Nhu, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, đều vừa tròn 1000 điểm. Nguồn tại http://Truyện FULL
Bài danh xong, thí luyện lần này xem như kết thúc. Diệp Nguyên Vũ triệu tập tất cả mọi người lại cùng nhau, nhìn bọn họ, khuôn mặt lộ ra thần sắc vui mừng, lần đầu tiên ở trước mặt chúng đệ tử lộ ra nụ cười, nói: “Không tồi, lần này, đệ tử hai nhà đều cũng hết sức xuất sắc, thậm chí có chút ra ngoài dự liêu của chúng ta. Trong những lần thí luyện trước kia, có thể có ba, năm người thành công thăng cấp đã là rất giỏi rồi. Nhiều lần, thậm chí toàn quân bị diệt, không ai có thể thành công thăng cấp nội tông. Nhưng là, lúc này đây, số lượng so với dĩ vãng thì gấp hai, gấp ba, hơn nữa tích lũy cao nhất cũng hơn nhiều so với lần trước, có thể coi là một kỷ lục. Các ngươi đã làm rất tốt!”
Dưới một mảnh vỗ tay ầm ầm, sau một lúc lâu mới yên lặng xuống. Diệp Nguyên Vũ nhìn đám người Diệp Bạch, Diệp Bồng Lai, Diệp Phá ở trước mặt, không khỏi cười nói: “Tốt lắm, thí luyện lần này đã thuận lợi kết thúc. Hiện giờ, ta tuyên bố danh sách đệ tử thông qua. Diệp gia, bài danh đầu tiên là Diệp Bạch, bài danh thứ hai là Diệp Bồng Lai, thứ ba là Diệp Phá, thứ bốn là Diệp Bất Phàm, thứ năm là Diệp Huyễn, thứ sáu là Diệp Thiên Mị. Chúc mừng các ngươi, tất cả các ngươi đều đã đủ tư cách, chính thức gia nhập nội tông. Đợi sau khi xong việc ở nơi đây, sau khi trở về, chúng ta sẽ tổ chức đại điển nhập tông cho sáu người các ngươi!”
Lời vừa nói ra, nhất thời sáu người tất cả đều sung sướng, mà ngay cả sắc mặt luôn luôn bình tĩnh là Diệp Bồng Lai ánh mắt cũng không khỏi giật giật. Đi vào Diệp gia nội tông chính là việc mà bọn họ đã phấn đấu từ rất lâu, nghĩ đến các loại truyền thuyết về nội tông, bọn họ liền không khỏi kích động.
Mà bên kia, La Tang, La Liệt đồng dạng tuyên bố danh sách thí luyện đệ tử La gia, lần này thành công thăng cấp có bốn người. Mặc dù về mặt số lượng thua Diệp gia nên có chút khó chịu, nhưng dù sao bài danh vị trí thứ nhất vẫn là La gia bọn họ. Bởi vậy cũng xem nhẹ chênh lệch nhân số, bốn phía tuyên dương La Long Hạc bài danh vị trí thứ nhất. Mặc dù tất cả mọi người biết vị trí thứ nhất này có chút bất chính, nhưng thứ nhất chính là thứ nhất, không ai có thể phản bác được.
Vỗ vỗ tay, Diệp Nguyên Vũ đem ánh mắt mọi người hấp dẫn lại đây, trên mặt lần đầu tiên lộ ra biểu tình nghiêm túc, nói: “Trước đợt thí luyện lần này chúng ta từng nói qua, ba vị trí đầu tiên của thí luyện lần này đều cũng sẽ đạt được một cái tiểu linh khí pháp trận. Hiện tại, La Long Hạc, Diệp Bạch, Diệp Bồng, ba người các ngươi hãy tiến lên đây, lĩnh phần thưởng mà các ngươi nên được!”
Nghe vậy, La Long Hạc, Diệp Bạch, Diệp Bồng Lai ba người đều cũng đi tới. La Long Hạc nhìn Diệp Bạch, ở một góc mà người khác nhìn không tới, thấp giọng cười nói: “Chớ quên một ít ước định của chúng ta, ngươi còn thiếu ta một kiếm!”
Diệp Bạch nhất thời phát lạnh, quay đầu đi, không hề để ý đến hắn. Diệp Bồng Lai đi ở bên người bọn họ, nghe nói như thế, ánh mắt liền chớp chớp(chú ý không phải mắt chớp chớp, miệng đớp đớp… kiểu thơ ngây như mấy chị em hay làm với anh em chúng ta đâu a).
Trên đài, Diệp Nguyên Vũ vung tay lên, nhất thời liền có một Diệp gia ngoại tông đệ tử đi tới, trong tay nâng một cái hộp gỗ hình tứ diện* loại nhỏ, phía trên dùng bùa phong ấn dán lên, cung kính đưa tới trước mặt Diệp Nguyên Vũ.
Diệp Nguyên Vũ mỉm cười đưa tay tiếp nhận, nhìn ba thanh niên đứng trước mặt, ánh mắt đặc biệt đảo qua hai người La Long Hạc, Diệp Bạch. Nhìn La Long Hạc thì nhìn kỹ với ý tứ sâu xa, nhìn Diệp Bạch thì chính là không che dấu chút nào tán thưởng. Đương nhiên, đồng dạng cũng không keo kiệt hướng Diệp Bồng Lai cười một chút. Sau đó, hắn giơ cái hộp gỗ loại nhỏ trong tay lên, cười hướng ba người nói: “Nói vậy, các ngươi cũng đã đoán được. Không sai, trong cái hộp gỗ này chính là phần thưởng lần này của ba người các ngươi. Hiện tại, ta chính thức đem chúng nó ban phát cho các ngươi, hy vọng các ngươi hảo hảo quý trọng, không nên cô phụ chúng nó. Loại vật này, cho dù là hai đại thế gia chúng ta thì tổng cộng cũng chỉ có vài toà!”
Ba người bình tĩnh gật gật đầu, trong ánh mắt hơi hơi lộ ra một tia nóng bỏng, thần sắc cũng không tỏ vẻ mừng như điên. Diệp Nguyên Vũ thấy một màn như vậy, âm thầm gật gật đầu, không hổ là ba ngoại tông đệ tử đứng đầu của hai đại thế gia, chỉ hơi lộ ra tâm tình một chút . Nhưng không thể phủ nhận, đối mặt hấp dẫn như thế còn có thể giữ vững được bình tĩnh, toàn bộ ngoại tông đệ tử của hai nhà cũng chỉ ba người này có thể làm được.
Hắn nhìn Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, La Tống, La Nhu, bảy người, cho đến mười lăm người may mắn còn sống sót đứng ở dưới đài. Giờ phút này, 22 người bọn họ toàn bộ đều lộ ra vẻ kích động, hâm mộ, thậm chí không ít người trong mắt còn toát ra thần sắc tham lam, ghen tị. Một đám đều đang nhìn hộp gỗ nhỏ trong lòng bàn tay mình, hận không thể tiến lên đây. Nếu không phải bởi vì kiêng kị tứ đại trưởng lão mình ở một bên, không dám làm càn, chỉ sợ lúc này bọn họ sợ là đã ra tay cướp đoạt.
Khẽ lắc đầu thở dài, cũng khó trách, linh khí pháp trận này cho dù là một ít trưởng lão cấp thấp của hai nhà thì cũng có lực hấp dẫn rất lớn, huống chi những đứa nhỏ choai choai như bọn họ. Cười một cái, hắn thu hồi ánh mắt, rơi xuống ba người đứng trước mặt, nhất thời vui mừng cười, tay vừa nhấc, đem bùa phong ấn ở phía trên chiếc hộp gỗ nhỏ thu lại, nhẹ nhàng vỗ. Nắp hộp tự mở, ba tòa tiểu pháp trận chỉ lớn bằng bàn tay, xung quang có một tầng hào quang như sương mù, đều là tùy theo 12 cái phong linh trụ tạo thành hình Cửu Cung Bát Quái, thoạt nhìn dị thường tinh xảo liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Linh khí pháp trận!
Dưới đài, tất cả mọi người liền trở nên xôn xao, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thứ trân quý như thế, một đám ánh mắt đều cũng hận không thể bay đến phía trên hộp gỗ. Mà ngay cả La Long Hạc, Diệp Bạch, Diệp Bồng Lai ba người đứng ở trên đài khi nhìn thấy ba tòa tiểu linh khí pháp trận này xuất hiện, ánh mắt liền không khỏi hơi giật giật, hiện ra một tia quang mang mê say.
Thật sự là rất đẹp, vô số bạch quang lốm đa lốm đốm tựa như tinh quang chìm nổi ở phía trên ba tòa linh khí pháp trận, nhảy ra, sinh ra, biến mất. Nhưng là, vô luận chúng nó làm như thế nào thì đều không thể đào thoát được nơi hình thành linh khí pháp trận lớn bằng bàn tay. Pháp trận này thân mình trong suốt, lộ ra một vẻ đẹp óng ánh không cách nào diễn tả.
————————–
*tuyệt xử phùng sanh: từ trong tuyệt vọng mà tìm được cái sống.
*hình tứ diện: cái này ai học hình học không gian hẳn đều biết, còn nói đơn giản thì đây là một hình hộp gồm 6 cạnh đều là hình vuông(dễ thấy nhất chính là cái rubic 6 cạnh)