Chương 43
Chử Chân Phong nhìn cô một cái, đôi lông mày của anh cũng dần dần nhăn lại, lực ở trên tay cũng theo đó mà tăng lên.
“Miệng vết thương của anh đã dính nước rồi, nếu đúng theo như lý thuyết thì vết thương này không thể bị dính nước được mà anh lại tắm rửa rồi, cho nên anh hãy để cho tôi xem lại một chút đi được không? Lỡ như vết thương có chuyển biến xấu đi hay bị viêm nhiễm thì phải làm sao đây?”
Cơ thể của người đàn ông trở nên cứng đờ. Đúng vào ngay lúc này, Tần Hoài An vội chớp lấy thời cơ.
Ngay sau đó ở trên đỉnh đầu của cô vang lên một giọng nói chất chứa sự tức giận, giọng nói đó chính là của Chử Chân Phong: “Tần Hoài An!”
Cô giống như là không nghe thấy anh nói gì, vẫn giống như cũ như đang cúi đầu tìm kiếm một thứ gì đó.
Chiếc cằm của cô đột nhiên bị siết chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu lên, trong đôi mắt của cô còn chất chứa vẻ mờ mịt.
Chử Chân Phong nắm chặt lấy chiếc cằm của cô, cô giống như đã nghe thấy tiếng nghiến răng của anh: “Cô nhìn đủ chưa?”
“Tôi vẫn không nhìn thấy rõ.” Tần Hoài An nhíu mày nói ra.
Nghe cô nói như vậy thì sát khí của Chử Chân Phong cũng xuất hiện, tăng vọt lên.
Người phụ nữ này còn ngại chưa thấy rõ ràng sao?
Ánh mắt của anh tối sầm lại, những hơi thở nguy hiểm phả ra từ cơ thể của anh, bên cạnh đó chính là giọng nói như có chứa những tia nguy hiểm: “Có phải cô có ý đồ gì đó với tôi hay không?”
Ở gần nhau khoảng cách như vậy, Tần Hoài An rõ ràng có thể cảm nhận được mùi hương thơm ngát trên người của anh sau khi tắm xong, còn có xen lẫn mùi hương nam tính của một người đàn ông.
Cô đột nhiên ý thức được rằng mình đã chọc phải đầu của một con sư tử, khiến cho nó tức giận.
Nhưng mà cô lại không thể làm bại lộ mục đích vừa rồi của chính mình.
Suy nghĩ lại một lần, Tần Hoài An thuận thế ôm lấy cái cổ của người đàn ông này.
Trong lời nói hay hành động, nụ cười của cô vô cùng yêu mị, còn hơi thở như lan tỏa ra, đặc biệt chính là đôi mắt hết lần này đến lần khác đều vô cùng trong sáng, thanh tịnh.
Hô hấp của Chử Chân Phong có chút tăng nhanh, cơ thể như có chút rung động.
Dường như anh có chút thẹn quá hóa giận, cho nên đẩy cô ra: “Cút ra ngoài cho tôi!”
Sau khi câu nói được kết thúc thì cánh cửa ở trước mặt của Tần Hoài An cũng lập tức bị dùng sức đóng sầm lại ở trước mặt của cô, tạo ra một tiếng vang thật lớn.
Tần Hoài An có cảm giác như mình đã sống sót, thoát chết sau một tai nạn khủng khiếp, cô lau đi mồ hôi đang chảy ròng ròng ra ở trên trán.
May mà mình phản ứng nhanh.
Vừa rồi khi Chử Chân Phong nhìn cô, ánh mắt ấy thực sự là quá dọa người.
Nhưng mà cô vẫn không thể nhìn rõ được miệng vết thương của anh, cho nên vẫn cảm thấy rất đáng tiếc.
Đóng cửa phòng lại, sự tức giận của Chử Chân Phong còn chưa tiêu tán, với gương mặt lạnh lùng của mình, anh hướng về phía phòng tắm đi tới.
Người phụ nữ kia không chỉ ham tài mà còn chất chứa rất nhiều sự dâm đãng!
Vậy mà cô lại dám đánh chủ ý lên người anh, thật sự là đáng giận đến cực điểm!
Trong lòng của Chử Chân Phong cảm thấy vô cùng bực bội, trong đầu của anh vẫn hiện lên nụ cười mềm mại xinh đẹp của Tần Hoài An.
Trong nháy mắt vừa rồi, hai người đã tiếp xúc thân mật với nhau.
Tròng mắt của Chử Chân Phong rũ xuống, đôi mày của anh vừa nãy còn nhíu chặt thì bây giờ cũng được thả lỏng ra.
Chử Chân Phong dần dần tỉnh táo lại, cũng bắt đầu tự xử lý miệng vết thương.
Cả một đêm này, lại có những cơn ác mộng xuất hiện.
Tần Hoài An với cả cơ thể lạnh như băng của mình tỉnh lại, cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trời đã sáng choang, ánh mặt trời màu vàng chiếu vào trên mặt biển.