Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2300: Thiên la địa võng


Chỉ cần suy nghĩ một chút về cái kia, tất cả mọi người sởn gai ốc; Tạ Đan Quỳnh lên ngôi đại điển, đối mặt với cả thiên hạ, đứng ở chỗ cao nhất, cời quần lộ ra cái mông phụng bồi? Đứng trên không trung?

Ở nơi này người tham dự đều là nhân vật có uy tín.

Dường như thà ràng chết một vạn lần cũng tuyệt đối không thể mất thể diện như vậy ; nếu thật sự có một ngày như vậy, đoán chừng ngay tổ tông 8 đời cũng sẽ từ trong phần mộ nhảy ra liều mạng vì mình.

Hơn nữa tất cả mọi người rất rõ ràng, “Yêu cầu” do Mạc Thiên Cơ nói tuyệt đối không phải nói mà thôi.

Nếu thật sự xuất hiện tỉnh thể như vậy, như vậy, Mạc Thiên Cơ tuyệt đối là nói được làm được, nói để ngươi hở cái mông, trên người của ngươi tuyệt đối sẽ không còn một mảnh vải nào! Đến lúc đó, cho dù ngươi muốn tự tự thân vong cũng là phí công.

“Nam nữ ngang hàng, cho nên, ta mới vừa rồi yêu cầu như vậy là bao gồm cả nữ quyến!” Mạc Thiên Cơ cuối cùng bổ sung một câu nói tức thì làm cho mấy người phụ nhân trợn mắt nhìn hắn.

Tử Tà Tình, Mạc Khinh Vũ, Sở Nhạc Nhi, Mặc Lệ Nhi. Tứ đại cô nương dắt tay nhau căm tức nhìn Mạc Thiên Cơ, thiên hạ anh hùng nào ai dám nói như vậy?!

May là Mạc Thiên Cơ định lực cao siêu, đối mặt với mấy ánh mắt như vậy cũng nhịn không được sợ run cả người nhưng vẫn kiên định không có thay đổi chú ý.

“Trong khoảng thời gian này, từ tứ đại cửa thành người ở ngoài tiễn vào, nhớ kỹ là mỗi người… Bao gồm tên của hắn, quê quán lai lịch tu vi am hiểu cùng với tổ tông tám đời của hắn… Toàn bộ cũng phải tìm hiểu rất rõ ràng đặt trên bàn của ta!”

“Coi như là 1 con muỗi từ ngoài cửa thành bay vào cũng phải điều tra rõ ràng, rốt cuộc là một con đực hay cái!”

Mạc Thiên Cơ ánh mắt ngoan lệ nói.

Tính cả Sở Dương ở bên trong, tám vị huynh đệ nhất tề mặt như màu đất.

“Còn có ngoài thành, trong phạm vi ba nghìn dặm chu vi…” Mạc Thiên Cơ tiếp tục bố trí.

Mọi người nghe được mà mồ hôi lạnh nhoe xuống như mưa.

Đợi đến khi Mạc Thiên Cơ bố trí xong, mọi người nhất thời giống như chim thú tán đi, chạy về khu vực riêng mà mình chịu trách nhiệm.

Mụ mụ, ta cũng không nên cởi bỏ cái mông theo Tạ Đan Quỳnh lên ngôi a…

Bước kể tiếp, Mạc Thiên Cơ vừa đi một chuyển. Lúc trước đă có an bài, nhưng hiện tại Thánh Quân lại trước thời hạn tới, bất kể là vì cái gì, Mạc Thiên Cơ cảm giác an bài cũ cũng là không đủ.

Cho nên phải bố trí một lần nữa.

Hắn đánh trống đem tất cả tướng sỹ từ thiên tướng trở lên triệu tập, ngay cả hoàng thành thủ vệ ty các loại…, cũng toàn bộ triệu tập.

Đạo mệnh lệnh thứ nhất chính là: Lập tức đóng cửa thành!

Trong vòng 3 ngày không mở ra!

Nếu là có người dám can đảm mạnh mẽ xông vào thì coi là phản nghịch, giết không tha!

Hoàng thành phòng vệ giữ lập tức lĩnh mệnh đi ra ngoài, bố trí nhiệm Kế tiếp, Mạc Thiên Cơ vừa lật tài liệu vừa phân công bố trí nhiệm vụ, sau gần nửa ngày thời gian đã đem tất cả tướng quân bộ binh tổng cộng là hơn ba ngàn người phân công qua một lần.

Quân bộ chúng tướng ánh mắt nhìn Mạc Thiên Cơ tất nhiên là giống như thấy được yêu tinh trên đời vậy!

Đây rốt cuộc là người nào kia?

Yêu nghiệt? Quái vật? Thần tiên? Tà ma?

Hắn phân phối hợp lý như thể, đúng mức như vậy, thậm chí có ít người mình cũng không biết bản thân am hiểu nhất là cái gì nhưng Mạc Thiên Cơ chỉ nhìn qua tài liệu một lần mà phân phối nhiệm vụ làm cho người ta có cảm giác: Đây chính là người am hiểu ta nhất, nhất định ta có thể thuận lợi hoàn thành!

Nhưng, càng thêm làm cho người ta sợ hãi là… Suốt 2000 vạn đại quân, toàn bộ bị Mạc Thiên Cơ phái đi ra ngoài, trong đó có một phần ba số người mặc thường phục thi hành nhiệm vụ.

Sau đó, ngựa không ngừng vó câu Mạc Thiên Cơ đi tới Thiên Binh Các của Tạ Đan Quỳnh.

Những tướng sỹ nơi đây chân chính là thủ hạ của Tạ Đan Quỳnh nên Mạc Thiên Cơ chỉ huy càng thêm thuận buồm xuôi gió, hơn nữa một điểm cố kỵ cũng không có.

Đợi khi tất cả mọi người đà được an bài, Mạc Thiên Cơ thản nhiên trở về, lúc này sắc trời đã tối đen.

Nói cách khác, Mạc Thiên Cơ dùng thời gian không sai biệt lắm là một ngày đêm đem hành động bố trí xong tất!

Cái hiệu suất này thật sự là khó có thể tưởng tượng a!

” thời gian thủy chung quá gấp rút, ta muốn dùng 3 ngày kế tiếp để hoàn thiện tấm thiên la địa võng này!” Mạc Thiên Cơ cau mày, tự hỏi khả năng trong kể hoạch sẽ xuất hiện chỗ sơ hở, một sau hồi lâu suy nghĩ mới nhoẻn miệng cười nói: “Hẳn là đủ rồi.”

Không để ý tới đám người Mạc Thiên Cơ lo lắng nặng nề như thế nào, phản phục châm chước, phản phục bố trí như thế nào, lúc này Mặc Vân Thiên đã sôi trào lên.

Người thống trị hơn trăm vạn năm, được xác nhận là thiên ma hóa thân, cái này vốn là một sự kiện đủ để long trời lở đất nhưng cuối cùng thủy chung là tà bất thắng chánh, thiên ma Nguyên Thiên Hạn bị các cường giả dắt tay nhau đánh gục. người chủ trì tiêu diệt thiên ma thành Mặc Vân Thiên tân chủ, hôm nay tân hoàng lên ngôi…

Đối với các thể lực Mặc Vân Thiên mà nói, hoặc là khi chém giết Nguyên Thiên Hạn không cần tự mình tham dự, nhưng dưới mắt tân hoàng lên ngôi cũng là nhất định phải tự mình đến chúc. Đây cũng là đại sự quan hệ đến tồn vong, không thể có nửa điểm sơ hốt.

Tân hoàng lên ngôi, thời gian được định vào ngày mười tám tháng ba.

Bây giờ đã là 27 tháng chạp rồi. Nói cách khác còn có ba tháng lẻ hai mươi ngày nữa thôi.

Đối với một số người ở thiên địa tương đối xa, hiện tại cũng đà bắt đầu xuất hành rồi.

Khụ, ngày tân hoàng lên ngôi định vào ngày 8 tháng ba nhưng. Tạ Đan Quỳnh dứt khoát kiên quyết, kiên quyết vạn phần đem nhật kỳ đổi đến ngày 18 tháng ba!

Mẹ kiếp, vốn là bọn họ coi ta là giả gái, là thỏ sao, hiện tại ngay cả ngày lão tử lên ngôi cũng muốn định vào ngày 8 tháng ba, ba tám ba tám…mẹ kiếp, lão tử còn chưa có lên ngôi đây, các ngươi đám người này muốn tạo phản sao?!

Hiển nhiên, Quỳnh Hoa Đại Đế đối với ngày 8 tháng ba có oán niệm tương đối lớn a. Nguồn tại http://Truyện FULL

Chúng quan viên bất đắc dĩ, thấy Đại Đế kiên quyết như thế, không thể làm gì khác hơn là biết nghe lời phải. Dù sao để Thiên Đế bệ hạ nổi giận như vậy cũng không phải là dễ thừa nhận a…

Khắp chốn mừng vui!

Nhưng, cả hoàng thành, bao gồm chung quanh ba nghìn dặm cũng đã có một tấm thiên la địa võng mắt thường nhìn không thấy tới bao bọc.

Mạc Thiên Cơ mỗi một ngày đều đưa ra sửa đổi, bổ sung chỗ sơ hở còn lại. Lần này Mạc Thiên Cơ huy động thủ hạ làm việc ít nhất phải vượt qua 5000 vạn người!

Cho dù là lấy đầu óc Mạc Thiên Cơ cũng nhiều lần cảm nhận được sự quá mệt mỏi!

Ánh mắt vốn là trong trẻo nay cũng là lần đầu tiên xuất hiện chi chít tia máu! là người của hai thế giới, Sở Dương còn là lần đầu tiên nhìn thấy có một việc có thể làm cho Mạc Thiên Cơ bị ép thành cái bộ dáng này.

Nhưng, Mạc Thiên Cơ thủy chung vẫn nhiệt tình mười phần. Hơn nữa, Mạc Thiên Cơ còn coi chuyên này là sự khiêu chiến lớn nhất với mình.

Là áp lực lớn nhất sau lần đối mặt với Đệ Ngũ Khinh Nhu, Pháp Tôn.

Khi Sở Dương khuyên hắn nghỉ ngơi một lúc, Mạc Thiên Cơ nói: “Hiện giai đoạn vẫn chỉ là phòng ngự, áp lực còn không coi là quá nặng. Tương lai còn muốn lấy vị trí Thống soái mấy ức đại quân ra chiến Thiên Ma, so sánh với sự thay đổi trên chiến trường trong nháy mắt mà nói, lần này bất quá chẳng qua là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi.”

“Nếu lần này vẫn không thể làm được tận thiện tận mỹ, lúc đó như thể nào ra chiến Thiên Ma đây?”

Đối mặt với sự kiên trì này, Sở Dương cũng chỉ có theo hắn.

Chẳng qua là Sở Dương cũng từng trải qua công việc tương tự nhưng hắn rõ ràng biết, lượng công việc có thể Mạc Thiên Cơ lớn như thế nào, trong đó chi tiết lại rất là phức tạp vụn vặt.

Muốn đem công việc hạng này làm được giọt nước không lọt cũng không dê hơn so với chỉ huy một cuộc đại chiến dịch.

Thậm chí, một số việc vụn vặt rất nhỏ so với một cuộc đại chiến còn phiền toái hơn ngàn vạn lần! Dù sao ở trên chiến trường là cho phép xuất hiện hy sinh hay thối lui, còn lần này lên ngôi đại điển, đối mặt với Thánh Quân quấy rối lại là một điểm sơ hở cũng không được!

Mạc Thiên Cơ ngày ngày trong đầu thường xuyên trình diễn ngàn lần trình tự mọi việc, hiện tại sự nghỉ ngơi cùng hưởng thụ lớn nhất đối với hơn chính là… Lợi dụng chức quyền mạnh mẽ đem Sở Nhạc Nhi thành trợ thủ mà sai khiển.

Mỗi ngày thấy Sở Nhạc Nhi nhẹ nhàng thân thể mềm mại như gió đến đi, Mạc Thiên Cơ cũng cảm giác tâm thần sảng khoái, nhiệt tình tăng lên gấp bội!

Dường như ngay cả ý nghĩ cũng tựa hồ càng thêm rõ ràng.

Cũng bởi vỉ như thể, có rất nhiều chuyện không liên quan đến Sở Nhạc Nhi mà Mạc Thiên Cơ cũng gọi đến.

Sở Dương cố tình không có chuyên gì sẽ tới chuyển động một vòng, nói chuyên với Sở Nhạc Nhi một phen, tiếp theo xoay người vừa đi, chờ một lát nữa lại tới.

Điều này làm cho Mạc Thiên Cơ trong lòng buồn bực không thôi mà lại không thể làm gì.

Nhất là thấy Sở Nhạc Nhi vừa thấy được Sở Dương tới đây thì chính là một trận hưng phấn, không thèm tránh nam nữ chi ngại mà nhào tới, ôm lấy cổ Sở Dương treo ở trên người càng làm cho Mạc Thiên Cơ ghen tức, quả thực là tức sùi bọt mép.

Nhưng Mạc Thiên Cơ lại không dám phát tác, thậm chí vẻ tức giận cũng không dám lộ ra.

Sở Dương đối với cái tiểu nha đầu này mà nói thật sự là quá trọng yếu…

Tiểu nha đầu này ở trong lòng Sở Dương địa vị cũng thật sự là rất nặng, trực tiếp đã được Sở Dương coi là bảo bối rồi.

Cho nên lòng muông dạ thú của Mạc Thiên Cơ tuyệt không dám lộ ra một khi bị Sở Dương biết được, hậu quả sợ ràng khó có thể dự liệu được.

Mạc Thiên Cơ rất hoài nghi, nếu là Sở Dương vừa nói một câu: Nhạc Nhi, sau này đừng gặp Mạc Thiên Cơ nữa thì hơn 90% là, Sở Nhạc Nhi vốn luôn luôn nghe lời Sở Dương, coi lời của Sở Dương như là thánh chỉ sẽ lập tức làm theo!

về phần một ít khả năng nhỏ là Sở Nhạc Nhi hơi chút do dự một hồi rồi cũng làm theo!

về phần nói đến khả năng không làm theo thì hoàn toàn không có!

Nói như vậy… Còn không bàng trực tiếp giết Mạc Thiên Cơ cho thống khoái…

Hiện tại, Sở Dương đang ở trong phòng làm việc của Mạc Thiên Cơ, Sở Nhạc Nhi vô cùng ân cần đem trà ngon nhất của Mạc Thiên Cơ rót một chén, sau đó để cho Sở Dương ngồi ở trên ghế phẩm trà, mà bản thân thỉ chạy đến phía sau Sở Dương vung hai bàn tay nhỏ bé chịu khó bóp vai cho đại ca của mình.

Tiểu cô nương rất đau lòng nói: “Đại ca, ta phải nói ngươi hai câu, ngươi phải chú ý nghỉ ngơi a, trong khoảng thời gian này ngươi mệt muốn chết rồi…”

Nhìn Sở Dương với vẻ mặt hưởng thụ, Mạc Thiên Cơ muốn giết người.

Đồng thời hắn lại có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt: Nhạc Nhi a Nhạc Nhi, ta ngày ngày ở dưới mí mắt nàng mệt mỏi không muốn sống nữa, rất cần nghỉ ngơi… Gia hỏa này rõ ràng chỉ đi ra ngoài chuyển động một vòng, làm sao ngươi lại cho là hắn mệt muốn chết rồi đây, điều này cũng không hợp lý a…

Đãi ngộ bất công như thể a.

Nhưng, ở trước mặt Sở Nhạc Nhi, Mạc Thiên Cơ tuyệt đối không thể cùng Sở Dương cãi nhau, dĩ nhiên, chủ yểu là không dám; bởi vì ở trong mắt nha đầu kia, phàm là người nào cùng đại ca đối đầu, đó chính là nhất đẳng người xấu trong thiên hạ, tuyệt không ngoại lệ.

Xem một chút muội muội của người ta rồi lại nhìn lại thân muội muội của mình là Mạc Khinh Vũ… Mạc Thiên Cơ có một loại cảm giác muốn treo cổ! rõ ràng đều là ca ca mà đài ngộ lại khác nhau như thể?

Trong chuyện này chênh lệch cũng quá lớn đi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 2300: Thiên la địa võng


Tại hành tinh của bản tộc khu vực bên ngoài khắc hoạ trận văn Du Hoàng, đuổi sát thiên thạch phi hành quỹ tích, giáng lâm đến vùng biển này, tay áo bồng bềnh, rơi xuống Trương Nhược Trần sau lưng ở trên đảo.

Nhìn thấy trên thiên thạch khắc văn, hai mắt của nàng trầm xuống , nói: “Đây là bẫy rập, ngươi không thể đi.”

Trương Nhược Trần ngồi tại trên đá ngầm, bình tĩnh tự nhiên , nói: “Vô luận có phải hay không bẫy rập, ta cũng phải đi.”

“Ngươi điên rồi sao? Trên yến tiệc, Hức trong tay ngươi ăn lớn như vậy thua thiệt, nhất định ghi hận trong lòng. Sau đó, ngươi lại tranh đoạt hắn Chuẩn Đế phẩm Thánh Ý Đan, nếu như ta là hắn, tuyệt đối nuốt không trôi một hơi này, sẽ trăm phương ngàn kế đưa ngươi vào chỗ chết.”

Ngay sau đó, Du Hoàng lại nói: “Ngươi đi Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, chính là tự chui đầu vào lưới, tự tìm đường chết. Vô luận ngươi có thể hay không chiến thắng Hức, cuối cùng, đều không thể còn sống rời đi.”

Trương Nhược Trần đứng dậy , nói: “Ngươi hẳn là đối với ta có lòng tin mới đúng.”

Du Hoàng trên khuôn mặt mỹ lệ mà thanh lãnh, hiện ra một vòng thương tiếc thần sắc , nói: “Trương Nhược Trần, ngươi phải hiểu, cái này không chỉ có chỉ là thắng bại thành bại chi tranh, càng là Chư Thần khảo nghiệm đối với ngươi.”

“Ngươi dù sao đã từng thuộc về Thiên Đình, cùng Thiên Đình có thiên ti vạn lũ quan hệ. Nếu là chém không đứt những quan hệ này, Địa Ngục giới Chư Thần, làm sao có thể bỏ mặc ngươi tiếp tục trưởng thành? Ngươi càng mạnh, bọn hắn ngược lại càng không thể tha cho ngươi.”

“Vì Thiên Đình một cái Đại Thánh, cùng Địa Ngục giới tu sĩ ra tay đánh nhau, coi như thủ thắng thì sao? Chư Thần sẽ làm như thế nào nhìn ngươi?”

“Ngươi chỉ cần đi, chính là thua.”

“Man Kiếm Đại Thánh nếu quả như thật xem ngươi là hảo hữu, tất nhiên sẽ minh bạch nỗi khổ tâm của ngươi.”

“Lại nói, như là đã trở thành Thú Thiên chiến trường Thiên Nô, Man Kiếm Đại Thánh vận mệnh cũng liền đã nhất định, không phải ngươi có thể cải biến. Ngươi cần gì phải lấy chính mình tương lai, đổi lấy một kết quả cũng sớm đã nhất định?”

Trương Nhược Trần nói: “Trở thành Thiên Nô, nhất định phải phải chết sao?”

“Nếu như ta bị Thiên Đình bắt lấy, biến thành con mồi của bọn họ, ngươi cảm thấy Thiên Đình Chư Thần sẽ cho ta đường sống sao? Bất kỳ tu sĩ nào muốn cứu ta, đều là tại hướng Chư Thần tuyên chiến.” Du Hoàng nói.

Trương Nhược Trần trầm mặc không nói, tránh đi cái đề tài này , nói: “Lần này Thú Thiên chi chiến, ngươi cảm thấy Bất Tử Huyết tộc có thể cướp đoạt tên thứ mấy?”

Du Hoàng không biết Trương Nhược Trần vì sao đột nhiên hỏi vấn đề này, cẩn thận suy tư một phen, nghiêm túc nói: “Bây giờ Bất Tử Huyết tộc Bách Gia cảnh đại viên mãn cường giả, đã có bảy vị, lại thêm ngươi, chính là tám vị cường giả đỉnh cao. Muốn đoạt lấy thứ sáu, không khó lắm, thậm chí có thể đi trùng kích thứ năm.”

“Mục tiêu của ta là thứ nhất.” Trương Nhược Trần nói.

Du Hoàng ngơ ngẩn.

Trương Nhược Trần tâm, cũng quá lớn a?

Đệ nhất!

Toàn bộ Bất Tử Huyết tộc, chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới dám nghĩ.

Trương Nhược Trần lại nói: “Lần này, Hức mời ta đi Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, hoàn toàn chính xác hung hiểm vạn phần, ta đối mặt, rất có thể không chỉ Quỷ tộc cường giả, còn có Cốt tộc cùng Thi tộc đỉnh tiêm Đại Thánh. Thế nhưng là, cái này lại không phải là không một cơ hội?”

Du Hoàng đoán được Trương Nhược Trần ý muốn như thế nào, động dung nói: “Ngươi muốn nhân cơ hội tiêu diệt Quỷ tộc hành tinh của bản tộc?”

“Bất Tử Huyết tộc muốn cướp đoạt thứ nhất, biện pháp duy nhất, chính là tiêu diệt mặt khác cửu tộc hành tinh của bản tộc, đồng thời còn muốn bảo trụ chính chúng ta hành tinh của bản tộc. Nếu Hức chủ động mời ta đi, ta vừa vặn tương kế tựu kế.”

Trương Nhược Trần thần sắc lãnh khốc, tương diệt cửu tộc hành tinh của bản tộc, giết mấy chục ức sinh linh cùng tử linh, nói đến bình tĩnh như nước, không có một chút thương hại chi tâm.

Bất Tử Huyết tộc hành tinh của bản tộc phòng ngự đại trận, đã bố trí xong, giờ phút này đi diệt Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, không cần lại sợ bị Quỷ tộc tu sĩ trả thù.

Diệt mặt khác cửu tộc hành tinh của bản tộc, nhất định phải nắm thời cơ tốt.

Du Hoàng cảm nhận được Trương Nhược Trần quyết tâm, trong lòng biết hắn cũng không phải là lỗ mãng hạng người vô tri, cũng không có lại khuyên , nói: “Ta và ngươi cùng một chỗ.”

“Ngươi lưu lại hành tinh của bản tộc, tiếp tục bố trí trận pháp, trận pháp muốn càng mạnh càng tốt. Tương lai, nói không chừng chúng ta đến ở chỗ này, ngăn cản cửu tộc cường giả tiến công.” Trương Nhược Trần nói.

“Đệ nhất trọng phòng ngự đại trận, đã bố trí xong, coi như mười vị Bách Gia cảnh đại viên mãn Đại Thánh đến công, cũng ngăn cản được, tạm thời hẳn là đủ dùng.”

Ngay sau đó, Du Hoàng lại nói: “Hức nếu dám mời ngươi đi Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, cũng liền nói rõ, Quỷ tộc hành tinh của bản tộc phòng ngự trận pháp, đã bố trí xong. Ngươi nếu là không phá được trận pháp, làm sao diệt Quỷ tộc hành tinh của bản tộc?”

Trương Nhược Trần cuối cùng đáp ứng, mang nàng cùng đi.

Du Hoàng còn đề nghị, để Cô Thần Tử cùng một chỗ đồng hành, nhưng là, lại bị Trương Nhược Trần bác bỏ.

Huyết Thiên đại lục là Huyết Thiên bộ tộc căn bản, nhất định phải tùy thời cũng phải có một vị cường giả đỉnh cao tọa trấn, vạn nhất phản bị địch nhân tập kích, sẽ sắp thành lại bại.

Thú Thiên chi chiến quan hệ trọng đại, không thể có bất kỳ khinh thường nào.

. . .

Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, ở vào Thú Thiên chiến trường Tây Bắc khu vực, thật dày quỷ vụ màu đen đem tinh thể bao trùm, phiêu phù ở trong tinh không, cơ hồ ở vào ẩn hình trạng thái.

Giống như là vũ trụ một đoàn mây mù màu đen.

Hức đứng tại trên tinh cầu ngọn núi cao nhất chi đỉnh, một tay vác tại sau lưng, nhìn ra xa thiên khung.

Dưới chân, tuyết trắng mênh mang.

Trong không khí, âm phong phần phật.


— QUẢNG CÁO —

Man Kiếm Đại Thánh bị năm cái băng trụ, đính tại sơn phong bắc nhai, tóc dài rối tung, thánh huyết chảy ròng, trên người Thánh Đạo khí tức không ngừng trở nên suy yếu.

“Vô dụng, ta. . . Chỉ là một cái đã mất đi Thánh Nguyên phế nhân, dùng ta áp chế Trương Nhược Trần, vô dụng bất luận cái gì. . . Ý nghĩa, hắn sẽ không tới.” Man Kiếm Đại Thánh hư nhược nói.

Hức khóe môi vểnh lên , nói: “Hắn có tới hay không, đều là thua. Chỉ bất quá, tới thất bại đến thảm hại hơn, tính mệnh cũng phải bỏ ở nơi này.”

Quỷ tộc con thứ tám Minh, đứng dưới chân núi, cười cười nói: “Nếu là không đến, hắn cái gọi là Nguyên hội cấp thiên tài này, cũng liền trên lưng nhát gan sợ phiền phức tên, sẽ nhận hết chế nhạo.”

Hức nói: “Sau ba ngày, Trương Nhược Trần nếu là không đến, coi ngươi thánh huyết chảy hết thời điểm, ta liền rút ra thánh hồn của người, đưa ngươi luyện thành Quỷ Nô. Kể từ đó, tu vi của ta có thể tiến thêm một tầng. Trương Nhược Trần cùng ta giao thủ thời điểm, tâm cảnh cũng sẽ nhận trí mạng ảnh hưởng. Vô luận nói như thế nào, ta đều không lỗ.”

Yên Hồng Đại Thánh cùng Bạch Ngọc Phong Sư, đứng cách ngọn núi kia không xa trong một tòa Ẩn Nặc trận pháp.

Trừ cái đó ra, còn có ba vị Bách Gia cảnh đại viên mãn Đại Thánh.

Vô Thường Quỷ Thành Dạ Thường Tại.

Thần Nhạc Quỷ Thành Tứ Mục Quỷ Đế.

Thanh Phong Quỷ Thành Dực Quỷ Hoàng.

Chín đại quỷ thành mạnh nhất Đại Thánh, đến một nửa.

Giết Trương Nhược Trần, là Quỷ tộc thống nhất nhất trí quyết định.

Mặt khác mấy vị Quỷ tộc Bách Gia cảnh đại viên mãn Đại Thánh không có gia nhập tiến đến, chỉ là bởi vì, bọn hắn trong tinh không săn giết Thiên Nô, tạm thời về không được.

Bày ra đội hình như vậy, liền có thể nhìn ra, bọn hắn đối với Trương Nhược Trần là bực nào coi trọng.

Bạch Ngọc Phong Sư hỏi: “Điện hạ, Cốt tộc Bách Gia cảnh đại viên mãn Đại Thánh, thật đã đạt tới? Vì cái gì ta hoàn toàn không cảm ứng được khí tức của bọn nó?”

Yên Hồng Đại Thánh cười cười , nói: “Ngươi nếu là đều cảm ứng được, Trương Nhược Trần chẳng phải là cũng có thể cảm ứng được? Yên tâm, Cốt tộc Mãn Nguyệt Ngưu Hoàng cùng Thiên Tước Thần Cốt là theo bản thánh cùng đi, tại thời khắc mấu chốt, chắc chắn sẽ cho Trương Nhược Trần một kích trí mạng.”

“Trừ cái đó ra, bản thánh mời được Thi tộc đệ nhất cường giả Tử Thi Thần Dũng, mai phục tại Quỷ tộc hành tinh của bản tộc bên ngoài một chỗ ẩn bí chi địa, chặt đứt Trương Nhược Trần đường lui.”

Tứ Mục Quỷ Đế thân thể cao tới 76 trượng, bốn mắt như bốn chén ma đăng chiếu rọi thiên địa, cười dài nói: “Chúng ta đội hình như vậy, đừng nói là một cái Trương Nhược Trần, liền xem như Lam Anh cùng Diêm Hoàng Đồ tới, cũng là hẳn phải chết không nghi ngờ.”

“Không ra tay thì thôi, vừa ra tay nhất định phải để hắn chết không nơi chôn thây.” Trên mặt đất, một cái bóng, phát ra thanh âm khàn khàn.

Nó là Dạ Thường Tại.

Thường tại khước bất thường kiến.

Quân này, chính là Quỷ tộc thần bí nhất cường giả, cho dù là lấy Hức cường đại, cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc hắn.

Dực Quỷ Hoàng giống như là một con dơi, treo ngược tại trên một gốc Âm Tang Thụ, thanh âm cùng gió hòa làm một thể , nói: “Cốt tộc Chí Tôn Thánh Khí, hẳn là mang theo đến đây a? Tăng thêm chúng ta Quỷ tộc Chí Tôn Thánh Khí, chính là hai kiện Chí Tôn Thánh Khí. Trương Nhược Trần chỉ cần dám đến, tất để hắn tan thành mây khói.”

Bạch Ngọc Phong Sư trong lòng đã là hưng phấn, lại có một chút lo lắng , nói: “Cái này, nói rõ chính là một cái sát cục , bất kỳ người nào tới đều là hẳn phải chết, Trương Nhược Trần vạn nhất không đến làm sao bây giờ?

Yên Hồng Đại Thánh nói: “Cũng liền ba ngày thời gian, trong vòng ba ngày hắn nếu không đến, chúng ta trực tiếp đánh tới Bất Tử Huyết tộc hành tinh của bản tộc. Lấy thực lực của chúng ta, vừa vặn trước đem Bất Tử Huyết tộc tiêu diệt.”

Bạch Ngọc Phong Sư mừng thầm trong lòng, nếu là như vậy, vậy thì càng tốt.

Yên Hồng Đại Thánh không lưu dấu vết liếc qua Bạch Ngọc Phong Sư, nhìn thấu tâm tư của hắn, trong lòng cười lạnh: “Muốn đem ta coi làm đao dùng, lại không biết, ta là vừa vặn muốn nhân cơ hội này diệt trừ Phong Hậu đại địch này. Diệt trừ Phong Hậu trước đó, khẳng định trước thu thập hết ngươi. Bất quá bây giờ, ngươi còn có chút giá trị lợi dụng.”

Yên Hồng Đại Thánh đối phó Trương Nhược Trần, sở dĩ có nhiều như vậy cường giả hưởng ứng, không chỉ có chỉ là bởi vì Trương Nhược Trần cừu gia nhiều, càng là bởi vì, Trương Nhược Trần trên người bảo vật nhiều.

Tám viên Diễn Đạo Thánh Quả, ba viên Chuẩn Đế phẩm Thánh Ý Đan, còn có đại lượng Vương phẩm Thánh Ý Đan, đỉnh cấp Thiên phẩm Thánh Ý Đan. . .

Bọn hắn cũng là vì lợi ích mà tới.

Yên Hồng Đại Thánh vừa vặn có thể lợi dụng điểm này, hoàn thành đối phó Phong Hậu kế hoạch.

Đổi lại lúc khác, muốn triệu tập trung tam tộc cường giả đỉnh cao, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Dù sao, trung tam tộc ở giữa, cũng là cạnh tranh với nhau quan hệ.

Bạch Ngọc Phong Sư lại nói: “Chúng ta tốt nhất vẫn là cẩn thận một chút, Trương Nhược Trần tinh thông Thời Không chi đạo, vạn nhất lặng lẽ chui vào tiến đến, sẽ đánh chúng ta một trở tay không kịp.”

Tứ Mục Quỷ Đế cười lớn một tiếng, chỉ hướng hướng trên đỉnh đầu , nói: “Nhìn thấy bảy ngôi sao kia không có? Đó là Quỷ tộc hành tinh của bản tộc hộ tinh đại trận bảy đạo giao điểm, cũng là Chí Tôn Thánh Khí Thất Tinh Quỷ Liên.”

“Do Hức chấp chưởng Chí Tôn Thánh Khí, Chí Tôn Thánh Khí lại cùng hộ tinh đại trận kết hợp, toàn bộ tinh cầu , bất kỳ cái gì một tia gió thổi cỏ lay, đều không gạt được hắn cảm giác.”

Bạch Ngọc Phong Sư ngẩng đầu nhìn lại, hai viên con ngươi mãnh liệt co vào , nói: “Tại sao có thể có tám khỏa tinh thần?”

“Tám khỏa?”

Yên Hồng Đại Thánh, Tứ Mục Quỷ Đế, Dực Quỷ Hoàng nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, chỉ gặp, trong quỷ vụ tối tăm rậm rạp, quả nhiên xuất hiện ngôi sao thứ tám. Mà lại, ngôi sao kia càng ngày càng to lớn, trở nên to bằng cái mâm, to bằng ky hốt rác, to bằng cối đá. . .

Cuối cùng, bao trùm một nửa bầu trời, to lớn tráng lệ.

Một viên tinh cầu khổng lồ, hướng Quỷ tộc hành tinh của bản tộc cấp tốc đánh tới. Tinh cầu cường đại lực hút, khiến cho Quỷ tộc trên hành tinh của bản tộc gió nổi mây phun, sơn nhạc sụp đổ, giang hà hủy đê, biển cả sinh đào.


— QUẢNG CÁO —

“Đến rồi!”

Yên Hồng Đại Thánh không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Đứng tại đỉnh núi Hức, tròng mắt hơi híp, lộ ra vui sướng dáng tươi cười, giơ bàn tay lên. Giữa thiên địa âm phong, đều hội tụ đến lòng bàn tay của hắn, ngưng tụ thành lăng liệt hàn khí thấu xương.

Một chưởng hướng lên trời, đánh ra ngoài.

Một chưởng này, ẩn chứa vô biên quỷ khí, đếm bằng ức đạo quy tắc xen lẫn.

Xông ra Quỷ tộc hành tinh của bản tộc tầng khí quyển đằng sau, chưởng ấn lớn nhỏ, đã có nửa cái hành tinh của bản tộc lớn như vậy, giống như là một cái Thương Thiên Chi Thủ.

“Ầm ầm.”

Vực ngoại tinh không, tinh cầu va chạm mà đến kia, bị chưởng ấn đánh cho lõm xuống dưới, phá toái mà ra.

Lít nha lít nhít mảnh vỡ ngôi sao, tựa như hỏa vũ lưu tinh, tiếp tục bay về phía Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, đem hành tinh của bản tộc hộ tinh đại trận kích hoạt, hình thành một tầng quỷ vụ lồng ánh sáng màu đen.

“Bành bành.”

Tất cả hỏa vũ lưu tinh toàn bộ đều chôn vùi, biến thành bụi.

Quỷ tộc hành tinh của bản tộc rung động không ngớt, trên tinh cầu quỷ hồn, toàn bộ bị sợ đến thấp thỏm lo âu, phát ra tê tâm liệt phế tru lên.

Chờ đến thế giới trở nên bình tĩnh, mặc một thân huyết bào Trương Nhược Trần, xuất hiện tại Quỷ tộc hành tinh của bản tộc trên không, thân hình thẳng tắp, dung mạo anh vĩ, tóc dài chập chờn, cho người ta một loại quân lâm thiên địa vĩ ngạn khí độ.

Vạn Giới Thần Nhãn lại một lần nữa đem hắn khóa chặt, đem Quỷ tộc hành tinh của bản tộc phụ cận tinh không chiếu ảnh, truyền đến Địa Ngục giới các nơi.

Tại thời khắc này, không biết bao nhiêu đôi ánh mắt, nhìn chăm chú bầu trời hình ảnh.

Một người cùng một sao.

Rất nhiều tu sĩ cũng không biết chuyện gì xảy ra, càng không biết, Trương Nhược Trần tại sao lại một thân một mình đi Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, bởi vậy xuất hiện các loại suy đoán.

Vô luận nói như thế nào, bầu trời chiếu ảnh, đều hấp dẫn tất cả tu sĩ.

Rất muốn biết, tiếp xuống sẽ phát sinh chuyện gì?

Hức sử dụng tinh thần lực dò xét chung quanh tinh không, cười nói: “Không hổ là Thời Không truyền nhân, quả nhiên thủ ước, vậy mà thật một thân một mình đến đây. Chính là không biết ngươi có dám hay không, tiến vào Quỷ tộc hành tinh của bản tộc?”

Nói ra lời này, Hức ngón tay, hướng lên bầu trời vạch một cái.

“Hoa —— “

Hộ tinh đại trận đã nứt ra một đạo mấy chục dặm dài khe hở, mây đen bị đẩy ra, như là Thiên Hà đồng dạng hiện ra tại thiên khung.

“Quỷ tộc trên hành tinh của bản tộc, có hơn trăm triệu quỷ hồn, mà ta chỉ có một người. Ngươi dám mời ta đi vào, ta vì sao không dám phó ước?”

Trương Nhược Trần hướng về phía trước phóng ra một bước, không gian vặn vẹo, ngàn dặm hóa gang tấc, thân hình trong nháy mắt xuất hiện đến trên tinh cầu.

Vừa rồi, Trương Nhược Trần từ trong vũ trụ, chuyển dời một viên đường kính ngàn dặm tinh cầu, va chạm Quỷ tộc hành tinh của bản tộc, là đang thử thăm dò tinh cầu phòng ngự trận pháp cường độ, trong lòng đã có nắm chắc nhất định.

Đúng là như thế, hắn mới dám không cố kỵ gì giáng lâm đến trên tinh cầu.

Trương Nhược Trần tinh thần lực lan tràn ra ngoài, phát hiện dưới chân trên khối đại lục này một con quỷ hồn đều không có, phương viên mấy ngàn dặm hoàn toàn tĩnh mịch.

Nghĩ đến Hức sớm đã dọn dẹp ra chiến trường.

Khi Trương Nhược Trần ánh mắt, nhìn chăm chú về phía bị năm cái băng trụ đính tại trên sườn núi Man Kiếm Đại Thánh, trong ánh mắt lãnh khốc vô tình kia, sát ý trở nên càng thêm thâm trầm.

“Ngươi. . . Ngươi không nên tới.”

Man Kiếm Đại Thánh trong một đôi con mắt đục ngầu, lộ ra bi thương, mà đắng chát quang mang, trong lòng cảm động, không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.

Cho dù Trương Nhược Trần trở thành Địa Ngục giới một thành viên, cho dù Trương Nhược Trần biết rõ nơi này có thiên la địa võng, thế nhưng là, hắn hay là nghĩa vô phản cố đến rồi!

Man Kiếm Đại Thánh trong lòng sinh ra thật sâu áy náy, cảm thấy là chính mình liên lụy Trương Nhược Trần.

“Tranh thủ thời gian. . .”

Man Kiếm Đại Thánh đang muốn mở miệng, thế nhưng là, đính tại đỉnh đầu hắn cây băng trụ kia, lập tức vào bên trong đâm vào mấy phần, hàn khí tê liệt ý chí của hắn, đau đớn khiến cho hắn kêu lên thảm thiết.

Trương Nhược Trần nắm chặt song quyền, khống chế cảm xúc, ánh mắt nhìn chung quanh tứ phương , nói: “Đem mai phục tại trên khối đại lục này cường giả toàn bộ kêu đi ra đi, tiếp tục ẩn tàng, có ý nghĩa gì?”

“Trương Nhược Trần, ta là thật rất muốn cùng ngươi một trận chiến, tự tay đưa ngươi đánh bại. . . Không, là đưa ngươi giết chết, đưa ngươi thánh hồn luyện thành ta Quỷ Nô. Cho nên, trận chiến này, không có người ngoài nhúng tay vào.” Hức nói.

Trương Nhược Trần đương nhiên sẽ không tin tưởng hắn, ngón tay đỉnh núi, chém sắt như chém bùn mà nói: “Vọng tưởng đơn độc đánh với ta một trận, chắc chắn là ngươi đời này làm ra ngu xuẩn nhất quyết định.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.