Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 148: Kế hoạch lớn


– Sợ chết, ai mà không sợ chết chứ?
Nhạc Thành nói:
– Nhưng mà ta không yên tâm để ngươi đi báo thù, ta muốn đi cùng ngươi giúp đỡ một chút.
– Ngươi tốt như vậy thật không bình thường chút nào, chẳng lẽ ngươi đã thay đổi tâm tính rồi sao
Yêu Huyên mỉm cười nói, dựa vào hiểu biết của nàng với Nhạc Thành, Nhạc Thành không có cái lợi thì tuyệt đối không làm./
– Aizzz..
Nhạc Thành thở ra một hơi nói:
– Ta nghĩ là ta có thể đã thích ngươi.
– Tên tiểu tử này, ngươi còn nói hươu nói vượn nữa thì đừng trách ta giáo huấn ngươi.
Yêu Huyên khẽ nói, trong giọng nói cũng không có bao nhiêu là tức giận, sau đó nàng tiếp lời:
– Ngươi đi cũng được, có hai con ma thú lục giai ở bên cạnh, ngươi muốn chạy trốn cũng không có vấn đề gì khó.
– Chúng ta rốt cuộc phải đối phó với người nào, ngươi nên nói cho ta biết trước để ta chuẩn bị tâm lý.
Nhạc Thành cất tiếng hỏi. Dù sao hắn cũng muốn ở Quỷ Uyên này nửa năm, đi giúp Yêu Huyên đối phó, mình có Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ thì cũng không xảy ra chuyện gì lớn.
– Hắn tên là Công Tôn Bảo, là đại trưởng lão của Dược môn, lục phẩm cao cấp Luyện dược sư, địa vị gần ngang với môn chủ trong Dược môn.
Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.
Ba ngày sau bốn người Nhạc Thành đã xuất hiện ở trong Dược thành, trên đường đi, Nhạc Thành ngồi trên lưng Khiếu Thiên Hổ mà phi hành, về phần Đông Phương Lạc Nhan, nàng có thể tự mình phi hành, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn Khiếu Thiên Hổ một chút.
Đặc biệt là sau khi Đông Phương Lạc Nhan ngưng tụ hai cánh sau lưng mình thì Nhạc Thành giật mình, cánh của nàng thật sự là rực rỡ lóa mắt đủ mọi màu sắc.
Diện tích của Dược thành rất lớn, so với Cự Thành thì còn lớn hơn một chút, Dược thành cũng là nơi phồn hoa nhất, náo nhiệt nhất, cả Dược thành tất cả mọi nơi đều bán thuốc, có những thế lực không nhỏ tồn tại.
Bốn người đến Dược thành xong liền đánh giá sự phồn hoa của thành thị này, Dược thành kiến trúc vô cùng đồ sộ, xung quanh là các cửa hàng binh khí đan dược, tửu quán, cái gì cũng có nhiều vô số kể.
Mấy ngày nay từ trong miệng Yêu Huyên mà Nhạc Thành biết được rất nhiều chuyện của Dược Môn, trong Dược môn có không tí cao phẩm Luyện Dược sư, trong đó cũng có không ít ma pháp sư và Đấu sư cao cấp.
– Nhạc Thành, bây giờ chúng ta đi nơi nào?
Đông Phương Lạc Nhanh hỏi Nhạc Thành.
– Chúng ta bây giờ bị người của Hắc Ám Thần điện đuổi giết, cho nên chúng ta cần ít xuất hiện một chút, tìm một tửu điếm nhỏ là được rồi.
Nhạc Thành nói với Đông Phương Lạc Nhan, trên đường đi Nhạc Thành cũng đã hỏi thăm nàng nhưng mà Đông Phương Lạc Nhan với Thần hoàng tộc cũng không biết nhiều.
– Chúng ta tìm gì đo săn được không, ta đói bụng rồi, mấy ngày nay chưa ăn gì nữa.
Đông Phương Lạc Nhan lộ vẻ ủy khuất nói với Nhạc Thành, đôi mắt to mọng nước, tựa như là muốn rơi lệ vậy.
– Được, ngươi muốn ăn gì, ta dẫn ngươi đi ăn.
Nhạc Thành nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của Đông Phương Lạc Nhan thì bỗng nhiên cảm thấy hơi đau lòng, chỉ là đau lòng này không có tạp niệm gì, xuất phát từ đáy lòng.
Nhạc Thành hiện tại đã tiến tới Tích Cốc Kỳ, sau khi tiến vào Tích Cốc Kỳ, Nhạc Thành hiện tại không cần ăn uống. Đối với người tu chân mà nói, ngũ cốc ăn tạp sẽ khiến cho thân thể phát sinh uế khí, mà cơ thể mỗi người đều có tam trùng, tam trùng hấp thu những thứ đó tạo ra uế khí, sinh ra các dục niệm, dục niệm này sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành, cho nên Nhạc Thành hiện tại không cần ăn uống mà có ăn cung là ăn những vật phẩm có linh khí thiên địa.
– Sao vậy?
Nhạc Thành thì thào hỏi, có vẻ Đông Phương Lạc Nhan có gì đó khó nói với mình.
– Ta muốn ăn đan dược, nếu có thể thì mua cho ta một chút đan dược cũng tốt.
Đông Phương Lạc Nhan thấy Nhạc Thành đáp ứng mình muốn ăn gì cũng được thì đột nhiên nở ra nụ cười, đôi mắt long lanh mọng nước chuyển động, vô cùng giảo hoạt.
– Cái gì, ngươi muốn ăn đan dược hoặc là linh dược?
Nhạc Thành mở to mắt nhìn Đông Phương Lạc Nhan, hắn chưa từng nghe nói có người nào muốn ăn những thứ này cho đỡ đói.
Đông Phương Lạc Nhan mở to hai mắt nhìn Nhạc Thành:
– Có vấn đề gì sao, ta ở Đấu khí học viện những người ở trong Đan dược hệ đều không cho ta luyện chế đan dược, ta ăn những dược liệu ở đó đến khổ, không có món nào ngon, viện trưởng nói ta đi theo ngươi sẽ có đan dược ăn, hắn nói toàn bộ học viện ngươi là người có nhiều đan dược nhất.
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn Đông Phương Lạc Nhan, bây giờ Nhạc Thành mới hiểu rằng tại sao Hàn Giang Đào lại muốn Đông Phương Lạc Nhan đi theo mình, hắn lẩm bẩm nói:
– Lão bất tử, ngươi nhớ kỹ cho ta, Lạc Nhan ăn bao nhiêu đan dược của ta thì sau này khi trở về ta sẽ bắt ngươi trả lại gấp mười.
– Không có vấn đề gì, trên người của ta có đan dược, không cần đi mua.
Nhạc Thành bất đắc dĩ cười khổ, lấy ra ba viên tam phẩm đan dược cho Đông Phương Lạc Nhan.
– Nhạc Thành, tam phẩm đan dược ta phải ăn năm viên một ngày, tứ phẩm đan dược phải ăn hai viên một ngày nếu không ta sẽ vô cùng đói bụng.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn ba viên tam phẩm đan dược của Nhạc Thành mà lộ vẻ ủy khuất, giống như là hài tử không có mẹ vậy.
Nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của Đông Phương Lạc Nhan, Nhạc Thành không thể không chửi Hàn Giang Đào trong lòng một lần nữa:
– Lão bất tử, ngươi thiếu ta nhiều rồi đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
– Cầm lấy, số này cũng đủ cho ngươi ăn mười ngày.
Nhạc Thành đau lòng đưa cho Đông Phương Lạc Nhan một cái bình ngọc, bên trong có hai mươi viên tứ phẩm đan dược sơ giai.
– Chà, ngươi cũng không tệ lắm.
Đông Phương Lạc Nhan cầm lấy bình ngọc trong tay Nhạc Thành mà nói:
– Khó trách viện trưởng nói là ngươi nhất định sẽ cho ta ăn đan dược.
– Đi thôi, chúng ta tìm chỗ nghỉ chân.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Đông Phương Lạc Nhan, trong lòng vẫn thầm mằng Hàn Giang Đào.
– Nhạc Thành, các ngươi mới đến Nhạc Thành sao?
Một thân hình xinh đẹp xuất hiện bên cạnh của Nhạc Thành, không phải Yêu Huyên là ai
– Tỷ tỷ, là tỷ sao, thật xinh đẹp.
Đông Phương Lạc Nhan thân mật cười với Yêu Huyên, nàng cũng nhận ra Yêu Huyên chính là người đánh bại hắc y nhân hôm trước.
– Tiểu nha đầu này, muội cũng thật xinh đẹp.
Yêu Huyên nói với Đông Phương Lạc Nhan, trong mắt hiện ra sự vui vẻ.
– Thế nào rồi?
Nhạc Thành hỏi Yêu Hyen, Yêu Huyên đã sớm tới Dược thành, tìm hiểu tin tức của Công Tôn Báo.
– Công Tôn Báo gần đây đã rời Dược thành, phải qua một thời gian mới trở lại.
Yêu Huyên nói.
Nhạc Thành nói:
– Vậy được rồi, chúng ta ở tại Dược thành, đợi đến khi Công Tôn Báo về thì chúng ta động thủ.
– Cũng chỉ có thể làm vậy, chỉ là ta hi vọng ngươi hiện tại có thể trà trộn vào Chu gia, Chu gia và Công Tôn gia có quan hệ không tệ, nếu Công Tôn Báo về thì người của Chu gia sẽ có tin tức nhanh nhất, hơn nữa người của Chu gia cũng dễ tiếp cận Công Tôn Báo nhất.
Yêu Huyên nói.
– Chu gia, làm sao ta trà trộn vào được?
Nhạc Thành nói:
– Ta vừa không biết người của Chu gia, muốn trà trộn vào người của Chu gia thì thật không dễ.
– Ngươi ngốc quá!
Yêu Huyên nói:
– Chu gia hiện tại đang mời chào luyện dược sư, chỉ cần có cấp độ trên tứ phẩm luyện dược sư là có thể lọt vô, chỉ là ngươi nên để Lạc Nhan đi cạnh ta, ngươi đi vào đó mang theo Lạc Nhan thì thật không tiện.
– Vậy được rồi, ta trà trộn vào Chu gia sau đó làm sao? Làm sao để ta liên hệ với ngươi?
Nhạc Thành hỏi.
– Ngươi trà trộn vào đó, sau này ta sẽ tìm cách liên hệ với ngươi, chỉ là ngươi cũng nên cẩn thận hắc y nhân kia, về phần lạc Nhan ngươi cũng không cần lo lắng, hắc y nhân kia tuy mạnh nhưng không phải là đối thủ của ta.
– Lạc Nhan, muội ở cạnh ta được không?
Yêu Huyên hỏi Đông Phương Lạc Nhan.
– Được rồi, chỉ là muội phải ăn đan dược.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn Yêu Huyên, sợ rằng không có đan dược ăn.
– Lạc Nhan, ta đưa cho ngươi một lọ, đủ cho ngươi ăn một tháng.
Nhạc Thành đau lòng đưa cho Lạc Nhan một lọ thuốc nữa.
Sau khi Yêu Huyên và Đông Phương Lạc Nhan rời đi, Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đi nghe ngóng chuyện tình của Chu gia. Chu gia ở Dược thành cũng là thực lực số một số hai, có quan hệ không tệ với đại trưởng lão cho nên gần đây Chu gia phát triển ngày càng tốt.
Chu gia tọa lạc ở phía đông của Dược thành, trong một tòa trạch xa hoa.
Nhạc Thành cùng với Tử Điện Mãng, Khiếu Thiên Hổ lúc tiến đến Chu gia thì Chu gia đã có một đội ngũ xếp hàng dài, chính là những luyện dược sư đang chờ khảo hạch để có thể tiến vào trong làm việc.
Tam phẩm luyện dược sư một tháng lương là năm trăm kim tệ, tứ phẩm là một nghìn, ngũ phẩm thì cao thêm, cho dù là ngũ phẩm sơ giai cũng có địa vị vô cùng cao.
Nhạc Thành cùng với Tử Điện Mãng, Khiếu Thiên hổ ba người xếp ở hàng dài sau cùng, phía trước còn có ba mươi người đang chờ khảo hạch, điều này khiến cho Nhạc Thành buồn bực không thôi.
– Chủ nhân, chúng ta ở đây làm gì?
Khiếu Thiên Hổ khó hiểu hỏi Nhạc Thành.
– Chúng ta ở đây chờ vào Chu gia, các ngươi thu liễm khí tức đi.
Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành dự định trước hết sẽ giả mạo làm một tứ phẩm sơ giai Luyện Dược sư, một tứ phẩm Luyện Dược sư mang theo hai dược đồng bên cạnh cũng không có nhiều người để ý.
– Các ngươi muốn tham gia tuyển chọn sao?
Một cô gái khẽ truyền tới sau lưng của ba người, trang phục của nàng đỏ chư liệt hỏa, cưỡi một con ngựa hồng cao to.
Nhạc Thành đánh giá trang phục của cô gái một chút, chỉ thấy cô gái mặt mày như bông sen, lông mày như liễu, da trắng nõn nà, quyến rũ tuyệt lâm, tuổi xem chừng hai mươi.
– Không sai, chúng ta tới đây khảo hạch.
Nhạc Thành nuốt nước miếng nhìn nàng mà nói.
– Các ngươi không cần khảo hạch, cứ trực tiếp đi vào, sẵn dịp dắt hai con ngựa kia vào, cẩn thận một chút, nó rất trân quý.
Hồng Y nữ tử chớp chớp mắt, một luồng phiêu hương bay ra xung quanh.
– Thật xinh đẹp.
Nhạc Thành liền thất thần, cô gái này thật xinh đẹp, dáng người nóng bỏng dị thường.
– Đi thôi, các ngươi phải cẩn thận đó.
Cô gái mặc trang phục màu đỏ này nhanh chóng đi vào bên trong.
Lúc này, Nhạc thành mới nhìn rõ đằng sau con ngựa hồng là hai con ngựa màu đen cao lớn bất phàm, trên người không hề có chút lông pha tạp nào.
Nhìn thấy Hồng y nữ tử đã đi qua, Nhạc Thành cũng chỉ có thể bất đắc dĩ bảo Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng dắt hai con ngựa này vào.
– Hí hí.
Hai con ngựa này thấy có hai người lạ lẫm tới dắt mình thì bốn vó loạn chuyển không chịu đi.
Khiếu Thiên Hổ thấy vậy thì tán ra một chút khí tức, hai con ngựa này toàn bộ thân hình liền run lên.
Nhìn thấy Nhạc Thành không cần qua khảo hạch mà cũng có thể tiến vào một số luyện dược sư ở bên cạnh xếp hàng liền lộ ra vẻ hâm mộ.
– Tiểu thư, người đã về rồi.
Khảo hạch Luyện dược sư ở cửa ra vào nhìn thấy hồng y nữ tử thì tôn kính chào nói.
– Chu Huy, bọn họ ba người không cần khảo hạch, chút nữa ngươi sắp xếp tốt một chút.
Hồng y nữ tử nhìn trung niên chuyên làm việc khảo hạch nói sau đó quay đầu nhìn bọn Nhạc Thành:
– Các ngươi vào đi.
– Vâng tiểu thư, đợi chút nữa ta sắp xếp.
Chu Huy trung niên vội vàng đáp ứng.
Đi theo sau lưng của hồng y nữ tử, Nhạc Thành tiến vào Chu gia, vừa đi vào trng, ở bên trong khiến cho Nhạc Thành cũng phải trợn mắt há hốc mồm, Chu gia ở Dược thành tuy chỉ là một gia tộc mà thôi nhưng có rất nhiều thứ sang trọng, e rằng khắp đại lục huyen thiên cũng ít có nơi có thể sánh bằng.
– Tiểu thư, con ngựa này chúng ta dắt ở đâu đây?
Nhạc Thành đi vào trong Chu gia sau đó hỏi Hồng y nữ tử.
– Dắt vào chuồng của ta, hai con ngựa này là tuyệt thế ngựa tốt, ngươi không được cưỡi.
Hồng y nữ tử nói tiếp:
– Điều này cũng kỳ quái, người bình thường dắt nó nó rất ương bướng, vậy mà gặp ngươi nó lại để yên, cho thấy các ngươi có duyên, các ngươi cũng là Luyện Dược sư sao?
– Tiểu thư, tại hạ là tứ phẩm sơ giai Luyện Dược sư, kia là dược đồng của tại hạ.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, tuy nhiên trong lòng thì cười thầm, Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ đường đường là lục giai ma thú, ngay cả ngựa cũng không dắt được thì mới là chuyện lạ.
Chgir là Nhạc Thành cảm nhận được trên người của hồng y nữ tử toát ra một khí tức của lục tinh Đấu vương, trong lòng hắn liền kinh ngạc, xem ra nàng tuyệt đối có thiên phú hạng nhất.
– Được rồi, ta cần một Luyện Dược sư chính thức ở bên người, ngươi là tứ phẩm luyện dược sư thì cũng hợp cách, hai người dược đồng này thì từ nay về sau chuyên dắt ngựa cho ta, đãi ngộ của các ngươi trong phủ sẽ đồng dạng với luyện dược sư cao cấp, được không?
Hồng y nữ tử nói với Nhạc Thành.
– Đa tạ tiểu thư chiếu cố, về sau tại hạ sẽ ở bên cạnh tiểu thư.
Nhạc Thành mừng rỡ trả lời, có một tiểu thư khuynh quốc khuynh thành ở bên cạnh bảo vệ thì so với vào trong phủ ăn chung nồi vẫn tốt hơn nhiều, xem ra vận khí của mình lần này không tệ.
Chỉ là Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng thì hơi bực mình, bọn họ đường đường là lục giai ma thú mà phải dắt ngựa cho người ta.
– Tốt lắm, các ngươi sẽ ở lại trong sân, về sau các ngươi gọi ta là Tam tiểu thư là được rồi, hai dược đồng này và ngươi tên là gì?
– Tại hạ tên là Nhạc Thành, hai người bọn họ là Tử Long và Khiếu Thiên.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
– Được rồi, nơi này chính là hoa viên của ta, ta không thích đi nơi khác.
Hồng y nữ tử mang Nhạc Thành ba người đi vào một trong đình viện tao nhã, sau đó phái một lão giả đi ra.
– Quang thúc, bọn họ chính là Luyện dược sư tứ phẩm và hai dược đồng mà tiểu nữ mang tới, thúc thu xếp cho bọn họ một chút.
Hồng y nữ tử nói với một lão giả.
– Tam muội, muội đi đâu mà ta không thấy ở nhà, càng ngày càng không nghe lời.
Một thanh âm yêu kiều truyền tới, kế đó là một bóng hình xuất hiện vô cùng xinh đẹp.
– Đại tỷ, muội ra ngoài cưỡi ngựa, tỷ tìm muội có chuyện gì sao?
Nhìn thấy thanh y nữ tử, hồng y nữ tử tự chủ không được mà tỏ ra hơi e ngại.
Dược môn Công Tôn công tử tới đây, muội mau đi gặp, Công tôn công tử đã chờ muội rất lâu rồi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.