Cứ như vậy, hừng đông hôm sau Nhạc Thành mới tái nhợt sắc mặt đi ra. Trải qua một đêm luyện chế, cuối cùng Vô Thượng Khốn Tiên pháp và Âu dương Kiếm cũng đã được luyện chế thành công.
Với cấp bậc của Vô Thượng Khốn Tiên tháp và Âm Dương kiếm hiện tại mà nói, hai pháp khí này đã đến tình trạng linh khí.
– Aizzz, mình phải nghĩ cách có một nhãn vật mới được, nếu không sau này không thể phát huy uy lực lớn nhất của Vô Thượng Khốn tiên pháp.
Bây giờ điều duy nhất Nhạc Thành có thể xác định chính là pháp nhãn của Vô Thượng Khốn tiên pháp có vấn đề, nhất định phải có một bảo vật làm nhãn trận thì mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Cũng như là mắt cảu con người vậy.
Chỉ là Nhạc Thành cũng biết chuyện này không cần gấp, cần phải có cơ duyên, cơ duyên đến thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.
– Hôm nay nên đối phó với Tuyết Lâm bang và Kiêu Hùng bang, cũng là cơ hội tốt để rèn luyện thực lực của mình.
Nhạc Thành nhìn sắc trời mà lẩm bẩm nói.
Với Nhạc Thành, thực lực của hắn bây giờ đối phó với Tuyết lâm bang và Kiêu Hùng bang thì quả thực rất dễ dàng, một Tuyết Lâm bang và một Kiêu Hùng bang ở đấu khí học viện kỳ thực không đáng để Nhạc Thành hao tổn tâm trí như vậy. Nhạc Thành chỉ muốn nhân dịp này trấn áp Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang, đồng thời đào tạo ra những thực lực tinh nhuệ cho tương lai, những thực lực này Nhạc Thành tin rằng sớm muộn gì cũng có lúc dùng tới.
Mà thế lực tinh nhuệ nhất không thể nghi ngờ chính là đấu khí học viện này, về phần thực lực của Đổng Đại Ngưu và Thác Ni Tư trong Quỷ Uyên Nhạc Thành mặc dù rất coi trọng nhưng những người kia cũng chỉ là thực lực bên ngoài của hắn mà thôi.
Ngay tại sáng sớm hôm đó, Nhạc Thành triệu tập tất cả người của Phá Quân Bang, bao gồm hai trăm mười sáu người không tính ngũ nữ thì lục tinh Đấu vương có một người, ngũ tinh Đấu vương có ba người, tứ tinh Đấu vương có sáu người, tam tinh đấu vư có mười lăm người, nhị tinh đấu vương có hai mươi tám người nhất tinh đấu vương có bốn mươi ba người, tất cả cao thủ đấu vương cộng lại là chín mươi sáu người. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chín mươi sáu đấu vương, đội hình như vậy đủ để Nhạc Thành xưng bá, tuy nhiên ở trong Đấu khí học viện, thực lực của Phá quân bang cũng chỉ xếp thứ nhất mà thôi không đủ để áp đảo quần hùng.
Kiêu Hùng bang hiện tại cũng có hơn hai trăm người, trong đó số đấu vương cũng tới hơn một trăm người, so với Phá Quân bang thì số đấu vương còn nhiều hơn.
Về phần Tuyết Lâm bang cũng vậy, Tuyết lâm bang có tới ba trăm người, bên cạnh có bốn trăm cao thủ của Tuyết Lâm đế quốc, cao thủ đấu vương có tới hơn hai trăm, thực lực còn cường hãn hơn cả Phá quân bang.
Hopom nay mục tiêu của chúng ta là đánh các thế lực nhỏ, đặc biệt là những tiểu thế lực quan hệ tốt với Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang.
Nhạc Thành nói với tất cả người của Phá Quân bang.
Đồng thời Nhạc Thành cũng hứa hẹn với tất cả bang chúng của Phá Quân bang, chỉ cần người của Phá Quân Bang có cống hiến thì cũng sẽ được ban thưởng, cống hiến càng lớn thì phần thưởng càng cao, cao nhất có thể đạt tới lục phẩm đan dược, thấp nhất cũng được tứ phẩm đan dược.
Vừa nghe nói có thể có được đan dược lục phẩm, tất cả mọi người đều cao hứng và kích động. Đan dược lục phẩm, sợ rằng cả đấu khí học viện cũng không có bao nhiêu, phần thưởng này không ngờ lại cao như vậy.
Mặt khác Nhạc Thành cũng cấp phát cho các vị trưởng lão mỗi người một viên đan dược ngũ phẩm, về phần muốn trở thành trưởng lão thì thực lực phải rất mạnh, nếu không thì phải có nhiều cống hiến giống như là Quách Dương, mặc dù là nhị tinh Đấu vương nhưng từ lúc theo Nhạc Thành đã trung thành tận tụy cho nên Nhạc Thành đã để hắn làm đại trưởng lão.
Tạm thời thực lực của Nhạc Thành cũng không phải là mạnh, tuy nhiên bọn họ có rất nhiều thiên phú, Nhạc Thành có thể dựa vào đan dược của mình mà khiến cho tu vi của mình tăng vọt. Điều mà Nhạc Thành coi trọng nhất chính là trung thành, chỉ có những người ở bên cạnh mình thì mới là thế lực tinh nhuệ nhất trong tương lai.
Các vị trưởng lão ngoại trừ được hưởng một viên ngũ phẩm đan dược sơ giai thì mỗi tháng còn được một nghìn kim tệ, đãi ngộ như vậy so với các gia tộc bên ngoài thực sự còn tốt hơn. Bốn vị trưởng lão của Phá Quân Bang nghe thấy vậy thì liền cảm động.
Đối với chút vật ngoài thân, Nhạc Thành không để ý, nếu như hắn cần kim tệ thì luyện chế mười thanh bảo kiếm cũng có thể bán được mấy mươi vạn kim tệ, cho nên kim tệ giờ đối với Nhạc Thành chỉ là một con số mà thôi, chỉ cần có thực lực thì kim tệ khắp nơi đều có.
Đệ tử của Phá Quân bang bình thường mõi tháng cũng được một viên tam phẩm cao cấp đan dược và năm mươi kim tệ, đãi ngộ này so với trưởng lão thấp hơn rất nhiều nhưng cũng đã không tệ. Tất cả các đệ tử bình thường hiện tại cũng chỉ có thể cắn răng mà thôi.
Nhìn thấy Nhạc Thành đưa ra đãi ngộ với bang chúng, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên tình, Tư Mã Yên Nhiên, Tô Hân Nhi bốn người kinh ngạc không thôi, thủ bút này thật sự cũng quá lớn, không biết hắn kiếm đâu ra nhiều kim tệ và đan dược như vậy, đặc biệt mỗi háng một viên đan dược ngũ phẩm cho các vị trưởng lão, thật sự là quá xa xỉ.
Sau khi ủng hộ sĩ khí, Nhạc Thành cũng đặt ra quy rcur, nếu như gia nhập Phá Quân Bang ngày sau phản lại bang thì kết quả chỉ có là chết, cho dù chạy đến chân trời góc bể thì cũng phải bắt về xử trí.
Về phần sai lầm sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, đối với chuyện này, mọi người không hề dị nghị.
Sau đó, Nhạc Thành mang theo hơn hai trăm người Phá Quân bang mà xuất phát, muốn trực tiếp phá tan những tiểu thế lực của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang. Những thế lực này đã nhất định phải phá bỏ, nếu nguyện ý gia nhập Phá Quân bang thì phải đáp ứng bang quy, nếu không muốn thì Nhạc Thành cũng không miễn cưỡng, chỉ là phải lập tức giải tán, nếu không nghe lời thì nhất định phải đánh cho tan ra.
Nhạc Thành tự mình suất lĩnh, trải qua ba ngày, Đấu khí học viện đã có một hồi phong ba, những thế lực lớn nhỏ đã trở nên bất an, có một số thế lực tổ hợp lại để đối phó nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của Phá Quân bang.
Trong ba ngày, Phá Quân bang cơ bản đã quét hết tất cả thế lực ở trong đấu khí học viện, không ai có thể chống cự trước sự đích thân dẫn đội của Nhạc Thành, trải qua ba ngày, Phá Quân Bang cũng đã bổ nhiệm thêm một ngũ tinh Đấu vương trưởng lão.
Ba ngày nay Phá Quân Bang đánh các thế lực nhỏ, một số thế lực trung tầng cũng bị xóa tên.
Bây giờ hiện tại Phá Quân Bang đã có hơn bảy mươi người gia nhập, tổng cộng là ba trăm người, chuyện này khiến cho Nhạc Thành cao chứng. Mục tiêu của Nhạc Thành là sau khi rời khỏi học viện đấu khí có thể mang ra đội ngũ ba trăm người tinh nhuệ, cộng thêm với việc mình dụng tâm bồi dưỡng, ba trăm người này có thể đột phá tới Đấu Hoàng trong vòng mười năm tới.
Về phần người của Đổng Đại Ngưu, Nhạc Thành có mục tiêu trong vòng tám năm mười năm có một vạn người, trong đó cao thủ đấu vương phải có ba nghìn người, đây là những thế lực tinh thuần.
Cứ như vậy, hừng đông hôm sau Nhạc Thành mới tái nhợt sắc mặt đi ra. Trải qua một đêm luyện chế, cuối cùng Vô Thượng Khốn Tiên pháp và Âu dương Kiếm cũng đã được luyện chế thành công.
Với cấp bậc của Vô Thượng Khốn Tiên tháp và Âm Dương kiếm hiện tại mà nói, hai pháp khí này đã đến tình trạng linh khí.
– Aizzz, mình phải nghĩ cách có một nhãn vật mới được, nếu không sau này không thể phát huy uy lực lớn nhất của Vô Thượng Khốn tiên pháp.
Bây giờ điều duy nhất Nhạc Thành có thể xác định chính là pháp nhãn của Vô Thượng Khốn tiên pháp có vấn đề, nhất định phải có một bảo vật làm nhãn trận thì mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Cũng như là mắt cảu con người vậy.
Chỉ là Nhạc Thành cũng biết chuyện này không cần gấp, cần phải có cơ duyên, cơ duyên đến thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.
– Hôm nay nên đối phó với Tuyết Lâm bang và Kiêu Hùng bang, cũng là cơ hội tốt để rèn luyện thực lực của mình.
Nhạc Thành nhìn sắc trời mà lẩm bẩm nói.
Với Nhạc Thành, thực lực của hắn bây giờ đối phó với Tuyết lâm bang và Kiêu Hùng bang thì quả thực rất dễ dàng, một Tuyết Lâm bang và một Kiêu Hùng bang ở đấu khí học viện kỳ thực không đáng để Nhạc Thành hao tổn tâm trí như vậy. Nhạc Thành chỉ muốn nhân dịp này trấn áp Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang, đồng thời đào tạo ra những thực lực tinh nhuệ cho tương lai, những thực lực này Nhạc Thành tin rằng sớm muộn gì cũng có lúc dùng tới.
Mà thế lực tinh nhuệ nhất không thể nghi ngờ chính là đấu khí học viện này, về phần thực lực của Đổng Đại Ngưu và Thác Ni Tư trong Quỷ Uyên Nhạc Thành mặc dù rất coi trọng nhưng những người kia cũng chỉ là thực lực bên ngoài của hắn mà thôi.
Ngay tại sáng sớm hôm đó, Nhạc Thành triệu tập tất cả người của Phá Quân Bang, bao gồm hai trăm mười sáu người không tính ngũ nữ thì lục tinh Đấu vương có một người, ngũ tinh Đấu vương có ba người, tứ tinh Đấu vương có sáu người, tam tinh đấu vư có mười lăm người, nhị tinh đấu vương có hai mươi tám người nhất tinh đấu vương có bốn mươi ba người, tất cả cao thủ đấu vương cộng lại là chín mươi sáu người.
Chín mươi sáu đấu vương, đội hình như vậy đủ để Nhạc Thành xưng bá, tuy nhiên ở trong Đấu khí học viện, thực lực của Phá quân bang cũng chỉ xếp thứ nhất mà thôi không đủ để áp đảo quần hùng.
Kiêu Hùng bang hiện tại cũng có hơn hai trăm người, trong đó số đấu vương cũng tới hơn một trăm người, so với Phá Quân bang thì số đấu vương còn nhiều hơn.
Về phần Tuyết Lâm bang cũng vậy, Tuyết lâm bang có tới ba trăm người, bên cạnh có bốn trăm cao thủ của Tuyết Lâm đế quốc, cao thủ đấu vương có tới hơn hai trăm, thực lực còn cường hãn hơn cả Phá quân bang.
Hopom nay mục tiêu của chúng ta là đánh các thế lực nhỏ, đặc biệt là những tiểu thế lực quan hệ tốt với Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang.
Nhạc Thành nói với tất cả người của Phá Quân bang.
Đồng thời Nhạc Thành cũng hứa hẹn với tất cả bang chúng của Phá Quân bang, chỉ cần người của Phá Quân Bang có cống hiến thì cũng sẽ được ban thưởng, cống hiến càng lớn thì phần thưởng càng cao, cao nhất có thể đạt tới lục phẩm đan dược, thấp nhất cũng được tứ phẩm đan dược.
Vừa nghe nói có thể có được đan dược lục phẩm, tất cả mọi người đều cao hứng và kích động. Đan dược lục phẩm, sợ rằng cả đấu khí học viện cũng không có bao nhiêu, phần thưởng này không ngờ lại cao như vậy.
Mặt khác Nhạc Thành cũng cấp phát cho các vị trưởng lão mỗi người một viên đan dược ngũ phẩm, về phần muốn trở thành trưởng lão thì thực lực phải rất mạnh, nếu không thì phải có nhiều cống hiến giống như là Quách Dương, mặc dù là nhị tinh Đấu vương nhưng từ lúc theo Nhạc Thành đã trung thành tận tụy cho nên Nhạc Thành đã để hắn làm đại trưởng lão.
Tạm thời thực lực của Nhạc Thành cũng không phải là mạnh, tuy nhiên bọn họ có rất nhiều thiên phú, Nhạc Thành có thể dựa vào đan dược của mình mà khiến cho tu vi của mình tăng vọt. Điều mà Nhạc Thành coi trọng nhất chính là trung thành, chỉ có những người ở bên cạnh mình thì mới là thế lực tinh nhuệ nhất trong tương lai.
Các vị trưởng lão ngoại trừ được hưởng một viên ngũ phẩm đan dược sơ giai thì mỗi tháng còn được một nghìn kim tệ, đãi ngộ như vậy so với các gia tộc bên ngoài thực sự còn tốt hơn. Bốn vị trưởng lão của Phá Quân Bang nghe thấy vậy thì liền cảm động.
Đối với chút vật ngoài thân, Nhạc Thành không để ý, nếu như hắn cần kim tệ thì luyện chế mười thanh bảo kiếm cũng có thể bán được mấy mươi vạn kim tệ, cho nên kim tệ giờ đối với Nhạc Thành chỉ là một con số mà thôi, chỉ cần có thực lực thì kim tệ khắp nơi đều có.
Đệ tử của Phá Quân bang bình thường mõi tháng cũng được một viên tam phẩm cao cấp đan dược và năm mươi kim tệ, đãi ngộ này so với trưởng lão thấp hơn rất nhiều nhưng cũng đã không tệ. Tất cả các đệ tử bình thường hiện tại cũng chỉ có thể cắn răng mà thôi.
Nhìn thấy Nhạc Thành đưa ra đãi ngộ với bang chúng, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên tình, Tư Mã Yên Nhiên, Tô Hân Nhi bốn người kinh ngạc không thôi, thủ bút này thật sự cũng quá lớn, không biết hắn kiếm đâu ra nhiều kim tệ và đan dược như vậy, đặc biệt mỗi háng một viên đan dược ngũ phẩm cho các vị trưởng lão, thật sự là quá xa xỉ.
Sau khi ủng hộ sĩ khí, Nhạc Thành cũng đặt ra quy rcur, nếu như gia nhập Phá Quân Bang ngày sau phản lại bang thì kết quả chỉ có là chết, cho dù chạy đến chân trời góc bể thì cũng phải bắt về xử trí.
Về phần sai lầm sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, đối với chuyện này, mọi người không hề dị nghị.
Sau đó, Nhạc Thành mang theo hơn hai trăm người Phá Quân bang mà xuất phát, muốn trực tiếp phá tan những tiểu thế lực của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang. Những thế lực này đã nhất định phải phá bỏ, nếu nguyện ý gia nhập Phá Quân bang thì phải đáp ứng bang quy, nếu không muốn thì Nhạc Thành cũng không miễn cưỡng, chỉ là phải lập tức giải tán, nếu không nghe lời thì nhất định phải đánh cho tan ra.
Nhạc Thành tự mình suất lĩnh, trải qua ba ngày, Đấu khí học viện đã có một hồi phong ba, những thế lực lớn nhỏ đã trở nên bất an, có một số thế lực tổ hợp lại để đối phó nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của Phá Quân bang.
Trong ba ngày, Phá Quân bang cơ bản đã quét hết tất cả thế lực ở trong đấu khí học viện, không ai có thể chống cự trước sự đích thân dẫn đội của Nhạc Thành, trải qua ba ngày, Phá Quân Bang cũng đã bổ nhiệm thêm một ngũ tinh Đấu vương trưởng lão.
Ba ngày nay Phá Quân Bang đánh các thế lực nhỏ, một số thế lực trung tầng cũng bị xóa tên.
Bây giờ hiện tại Phá Quân Bang đã có hơn bảy mươi người gia nhập, tổng cộng là ba trăm người, chuyện này khiến cho Nhạc Thành cao chứng. Mục tiêu của Nhạc Thành là sau khi rời khỏi học viện đấu khí có thể mang ra đội ngũ ba trăm người tinh nhuệ, cộng thêm với việc mình dụng tâm bồi dưỡng, ba trăm người này có thể đột phá tới Đấu Hoàng trong vòng mười năm tới.
Về phần người của Đổng Đại Ngưu, Nhạc Thành có mục tiêu trong vòng tám năm mười năm có một vạn người, trong đó cao thủ đấu vương phải có ba nghìn người, đây là những thế lực tinh thuần.
Bởi vì ba ngày nay Phá Quân Bang thực hiện một loạt hành động, thực lực cũng tăng lên, một số trưởng lão tìm tới Hàn Giang Đào, nói Nhạc Thành phát triển Phá Quân bang với tốc độ như vậy, chỉ sợ Đấu khí học viện phải đổi chủ.
Hàn Giang Đào nghe một số trưởng lão trách cứ thì cũng không biết phải để ý làm sao, chỉ là đối với việc Nhạc Thành chu cấp tiền lương cho một số trưởng lão Phá Quân Bang thì Hàn Giang Đào cũng động tâm.
Ngày thứ tư, Nhạc Thành cuối cùng cũng đình chỉ giao tiếp với một số thế lực lớn ở trong Đấu khí học viện, bởi vì hắn muốn tới Quỷ Uyên để tu luyện. Đối phó với người của Tuyết Lâm bang và Kiêu hùng bang thì Quỷ Uyên chính là nơi tốt nhất, ở đó mình cũng có thể xây dựng thế lực.
Bất kể thế nào, Đấu khí học viện không phải là địa bàn, mình mà phát triển thế lực lớn quá thì các lão gia hỏa ở đây sẽ không yên tâm.
– Hàn Nguyệt đạo sư, tại sao đạo sư lại tới đây?
Nhạc Thành đang ở trong phòng thì Hàn Nguyệt tới.
Nhì thấy bộ trang phục màu xanh nhạt của Hàn Nguyệt, Nhạc Thành không kìm nổi mà đỏ mắt vì những đường cong mê người của nàng.
– Ta tới tìm ngươi thương lượng một chuyện.
Hàn Nguyệt thấy ánh mắt của Nhạc Thành chăm chú nhìn mình thì hung hăng trợn trừng với hắn.
Người này sắc đảm càng ngày càng lớn, đêm hôm đó ở Nhạc gia nhất định là coi rình mình.
– Vâng, Hàn Nguyệt đạo sư cứ nói đi.
Bị Hàn Nguyệt trừng mắt liếc, Nhạc Thành nở ra một nụ cười, lộ ra vẻ vô tội.
Hàn Nguyệt nói:
– Hai ngày sau ở trong Quỷ Uyên sẽ diễn ra chuyện tôi luyện, viện trưởng nói ta đến nói với ngươi một chút, để ngươi mang theo Lạc Nhan, sẵn dịp bảo vệ cho nàng.
– Cái gì, muốn ta và Đông Phương Lạc Nhan ở cùng một chỗ?
Nhạc Thành kinh ngạc nói:
– Nàng ta vừa nhìn thấy ta đã như muốn liều mạng, với lại thực lực của nàng ta không cần ta bảo vệ, chuyện này ta không thể đáp ứng.
– Ngươi yên tâm, ta đã nói với nàng, nàng về sau sẽ không tìm ngươi làm phiền nữa, ai bảo ngươi đụng nàng.
Hàn Nguyệt nói:
– Bởi vì thân phận của nàng đặc thù cho nên viện trưởng mới bảo ngươi mang theo nàng, đảm bảo an toàn cho nàng.
– Viện trưởng lão nhân gia quả thật để mặt tới ta.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nói:
– Vậy ngươi cho ta biết, Đông Phương Lạc Nhan là ma thú gì?
– Cái gì, ngươi cũng biết Lạc Nhan là ma thú?
Hàn Nguyệt kỳ quái nhì Nhạc Thành:
– Thân phận của Đông Phương Lạc Nhan ở đấu khí học viện không quá ba người biết tới, tại sao người này lại nhìn ra.
Nhạc Thành nói:
– Ta không phải là kẻ ngốc dĩ nhiên nhìn ra, nàng ta rốt cuộc là ma thú gì mà làm cho viện trưởng lo lắng như vậy?
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành mà nói:
– Lạc Nhan là Phượng Hoàng tộc của viễn cổ thần tộc, Phượng Hoàng tộc chia làm Phương Tộc cùng với Thần Hoàng tộc, nam là phượng, nữ là hoàng, bởi vì Lạc Nhan thân phận đặc thù của Thầ Hoàng tộc cộng thêm có giao tình không nhỏ với đấu khí học viện cho nên chúng ta muốn bảo vệ nàng ta cho thật tốt.
– Thần Tộc Phượng Hoàng.
Trong lòng Nhạc Thành thầm kinh hãi, nghe nói ma thú của gia tộc này mai danh ẩn tích, không ngờ hiện tại lại xuất thế. Phượng hoàng thần gia tộc không ngờ đã là thần thú gia tộc, Nhạc Thành đối với chuyện này cũng không hiểu nhiều.
– Ngươi biết rõ như vậy mà còn bắt ta bảo vệ nàng ta, nếu như có chuyện gì thì ta không đảm đương nói.
Nhạc Thành cất tiếng nói thẳng.
– Ngươi nói chuyện cũng rất thông minh, bên cạnh ngươi có hai con lục giai ma thú, hơn nữa còn có ma thú viễn cổ mấy ngày trước tiến giai, uy lực như vậy cả Quỷ Uyên không có mấy ai có thể đối phó với ngươi.
Hàn Nguyệt cất tiếng trả lời, mấy ngày trước Hàn Giang Đào đã nói chuyện này với nàng.
– Chuyện này, vậy được rồi.
Nhạc Thành bất đắc dĩ cười cười, xem ra chuyện của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng không qua được con mắt của Hàn Giang Đào.
– Còn nữa, viện trưởng còn nói ngươi ở Quỷ Uyên ra tay nhẹ một chút, đối phó với chính chủ là được rồi còn những người khác của Đấu khí học viện ngươi cũng đừng tái quá, hi vọng ngươi nể mặt mũi của ta.
Hàn Nguyệt cất tiếng nói.
Nhạc Thành nhìn Hàn Nguyệt rồi nói:
– Được rồi, ta chỉ đối phó với chính chủ, những người khác không chạm vào ta dĩ nhiên là ta không đối phó.
Hàn Nguyệt nói dĩ nhiên là chuyện của Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang, Nhạc Thành kỳ thật cũng không dự định sẽ đối phó với người khác như thế nào, nhất là không thể buông tha Lương Ngọc và Lương Hùng.
– Được, ngươi nói những lời này thì ta yên tâm đi rồi.
Hàn Nguyệt cất tiếng cười, trên khuôn mặt của nàng hiện ra một má lúm đồng tiền mê người.
Nhìn Hàn Nguyệt, Nhạc Thành thất thần rồi lập tức nói:
– Hàn Nguyệt đạo sư, cô…
– Ta cái gì, ngươi cứ nói thẳng đi, không cần quanh co.
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành.
– Ta muốn nói cô rất xinh đẹp, gặp lại sau.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói, kỳ thực vừa rồi Nhạc Thành đã nói đúng sự thật, Hàn Nguyệt vô cùng xinh đẹp.
– Ngươi là một tên tiểu ba hoa.
Hàn Nguyệt một lần nữa trừng mắt nhìn Nhạc Thành, sau đó lập tức rời khỏi phòng của Nhạc Thành.
Đối với chuyện Đấu khí học viện muốn mình đi quỷ uyên, khu học viên cũ mấy ngày hôm trước đã náo nhiệt lên, vì đi Quỷ Uyên mà bọn họ đã chuẩn bị một số đan dược chữa thương và đan dược khôi phục, mấy ngày nay việc buôn bán của Phá Quân Bang cũng vì vậy mà ngày càng tốt lên.
Lần này đi vào trong Quỷ Uyên tu luyện, không phải tất cả các học viên đều được đi mà chỉ có cao thủ đấu vương cùng với ngũ phẩm luyện dược sư mới có thể có đủ tư cách.
Ở bên trong Quỷ Uyên ngoại trừ có ma thú hoành hành cũng có không ít Dong binh đoàn, các thế lực môn phái, gia tộc…. các đại thế lực xen lẫn trong đó, không ít trong bọn họ có cừu oán với Đấu KHí học viện, chỉ cần có cơ hội bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Đấu Khí học viện.
Đối với Quỷ Uyên, Nhạc Thành cũng có một chút chờ mong, nghe nói Quỷ Uyên là một vùng đất không thuộc quản lý của bất kỳ ai, diện tích so với Cự Thành còn lớn hơn, Nhạc Thành nghe nói, ở trong Quỷ Uyên còn có cường giả đấu tông siêu cấp tồn tại.
Quỷ Uyên có diện tích rất lớn, thành trấn ở trong đó thì lại rất nhỏ, cả Quỷ Uyên có không ít gia tộc thế lực và môn phái thế lực, ngay cả đấu khí học viện và ma pháp học viện cũng không phải là đối thủ.
Tất cả Cự thành và Quỷ uyên đều có quan hệ không tốt, đặc biệt là những thế lực có ý đồ nhúng chàm vào trong Cự thành, những năm nay bọn họ giao thủ với Cự thành rất nhiều.
Đã đến lúc chính thức xuất phát, tất cả người có thực lực Đấu vương đều rời khỏi học viện, tiến vào trong Quỷ Uyên, lần này có hai nghìn người tu vi Đấu vương, trong đó Phá Quân Bang củ Nhạc Thành có một trăm lẻ ba người.
Khiếu Thiên hổ cùng với Tử Điện Mãng đi theo sau lưng của Nhạc Thành, ra khỏi Đấu khí học viện. Sau khi ra khỏi, người của Phá quân bang tự động hội họp, bám sát sau lưng Nhạc Thành, Đông Phương Lạc Nhạn cũng đi bên cạnh hắn.