“Nếu em không nói khó chịu, anh sẽ xem như là em thoải mái.” Hắn cười đầy gian xảo.
Kế tiếp, Thẩm Mạt không nhớ rõ áo bị cởi ra như thế nào, yếm bị xốc lên ra làm sao, đỉnh hoa của cô đang ở trong miệng người nọ, âm thanh từ ngực truyền ra liên tục.
Cô xấu hổ không dám mở mắt, nhưng từ ngực truyền đến thứ cảm giác ma quái, qua một chút lại qua một chút, cô có chút cầm lòng không được mà kẹp hai chân, khó chịu cọ xát.
Tiếng thở dốc thô nặng từ ngực truyền đến,Thường Thanh hơi hơi ngẩng mặt lên.
“Thẩm Mạt, sờ sờ anh nữa có được không?”
Thẩm Mạt không biết hắn muốn làm cái gì, chỉ thấy hắn đột ngột đứng dậy đem hai chân ngồi quỳ ở một bên vai của cô, trong ánh sáng mông lung, cự long đang dâng cao hiện ra ngay trước mặt.
“Sờ sờ nó.”
Tiếng hít thở nặng nề của hắn cũng dẫn theo hương vị của cô.
Vốn dĩ đối với thứ này cô cực kì bài xích, nhưng mà, hiện tại lại có chút…Cắn cắn môi, chân Thẩm Mạt cũng càng thêm nhanh, nhưng như vậy cũng không thể làm giảm bớt ngứa ngáy.
Ma xui quỷ khiến, Thẩm Mạt nâng tay hướng về phía nam căn dữ tợn kia.
Hắn đột nhiên hít vào một hơi, thân thể bất ngờ áp xuống, ôm chặt lấy mặt Thẩm Mạt, điên cuồng hôn lên.
Thẩm Mạt không biết hắn làm sao lại bị như vậy, đầu óc cũng không nghe sai khiến, chỉ cảm thấy cả miệng đều bị đầu lưỡi hắn lấp đầy, truy đuổi đầu lưỡi của cô, thậm chí hắn còn đem đầu lưỡi hút ra ngoài, hút đến bên trong miệng hắn, hút đến mức đầu lưỡi của cô phát đau.
Cũng chính là lúc này, hắn dần dần đè ở trên người cô, một bàn tay thăm dò dưới thân, ở chân tâm xoa nắn vài cái, sau đó đổi lại thành cự vật của hắn để lên.
Hắn bắt đàu hướng vào phía trong thân thể của cô, nhưng hắn quá lớn, vật lộn nửa ngày cũng chỉ đi vào một nửa. Thẩm Mạt có thể cẩm thấy được trên mặt hắn đầy khí nóng.
“Thẩm Mạt,em có đau không?”
Thẩm Mạt cắn chặt răng, thời điểm hắn bắt đầu tiến vào có một chút đau. Hắn quá lớn. Nhưng mặt khác lại có một cảm giác kì lạ xuất hiện làm cô không muốn buông cự vật này ra, hy vọng nó lưu lại.
“Em không biết.” Thẩm Mạt thanh âm có chút yếu, đem mồ hôi lau ra phía sau.
“Anh thử thêm vài lần, chúng ta từ từ tới có được không?”
Nói,hắn chậm rãi đem cự vật rút ra, hắn không ra hết mà lưu lại quy đầu, thêm một lần nữa mà đẩy vào. Quả nhiên, so với lần trước thuận lợi hơn một chút.
Như thế qua lại vài lần, đẩy vào càng ngày càng sâu, Thẩm Mạt cũng không có cảm giác đau đớn. Cho đến khi hắn cho nguyên cây vào bên trong, Thẩm Mạt có chút chịu không nổi.
“Nhẹ một chút…”
Theo va chạm thong thả, thứ đồ vật kia như muốn chạm tới đỉnh, cô có chút chịu không nổi, lại lần nữa có ảo giác như có thứ gì muốn trào ra.
“Được, anh sẽ nhẹ.”
Thường Thanh đáp ứng.
Nhưng ở thời điểm này, nặng và nhẹ rốt cuộc là như thế nào, ai cũng không thể nói rõ.
Hắn thong thả thọc vào rút ra một hồi, tốc độ càng lúc càng nhanh, mà Thẩm Mạt cũng dần thích ứng với sự to lớn của hắn, nhiều lần khiến cô suýt mất khống chế.
Thẩm Mạt đỏ mặt suy nghĩ, cô từng nghe được ít chuyện thô tục, người ta nói chỗ đó của phụ nữ có nhiều nước chính là dâm đãng, cô không biết bản thân mình như vậy có tính là nhiều hay không. Dù sao trước đây khi cùng phòng với Lý Chí Cao cô đều khô cằn, thế nhưng đêm nay lại ướt thành như vậy.
Càng làm cho cô khó nghĩ chính là, rõ ràng đã cắn chặt răng, nhưng mỗi khi Thường Thanh chọc vào rút ra hàm răng liền bật mở tràn ra tiếng rên rỉ dâm đãng. Hắn một bên chọc vào rút ra, một bên ngậm lấy đầu ngực liếm láp gặm cắn, miệng của cô rốt cuộc không khép lạ được.