Truyện Cuộc Sống Nơi Đảo Hoang

Chương 1


Trời xanh cao vút, một màu trong xanh pha thêm chút khói sương, phía bên dưới là biển cả rộng lớn, gió thổi lồng lộng, từng đợt sóng dào dạt vỗ vào mạn thuyền và đàn hải âu bay lượn.

Một đoàn người đang tập trung ở bến tàu để lên du thuyền đi đến đảo Hawaii du lịch, một thanh niên trẻ tuổi đang bước lên chiếc du thuyền sang trọng.

Đi theo sự sắp xếp của nhân viên du thuyền, hắn ta được dẫn đến một căn phòng nhỏ.

Sau khi cất hành lý xong, hắn nằm trên giường một tí rồi bước ra ngoài.

Cánh cửa đóng lại, bước chân từng bước lên cầu thang để đến boong tàu, từng bước chậm rãi đi lên.

Sau khi tìm được chỗ thích hợp, hắn lấy chiếc điện thoại từ trong túi quần ra.

Mở nguồn điện thoại lên và mở ra ứng dụng xem video, là một tín đồ của thể loại phim tài liệu và sinh tồn ở những nơi ít người sinh sống, đi đâu hắn cũng có thể xem mà không chán.

Hạo Thiên một tên ‘bình thường’, vẻ ngoài ưa nhìn, cao một mét bảy, thân hình không quá gầy cũng chẳng quá mập, tính cách thận trọng, khá nhát gan.

Đứng trên du thuyền, Hạo Thiên cầm điện thoại xem video về sinh tồn nơi hoang dã đầy khó khăn, đúng là một trải nghiệm đặc biệt.

Hạo Thiên vừa xem vừa tỏ ra thích thú và cũng mong muốn mình có thể trải nghiệm một lần…

Trong video người thử thách tự nhiên đã rời khỏi trực thăng và tiến vào rừng tự nhiên để bắt đầu cuộc thử thách tồn tại nơi rừng sâu nước độc…

Người đón nhận thử thách đặt chân vào một khu rừng nổi tiếng là hoang sơ nhất thế giới, rừng Amazon.

Những con thú nơi đây vô cùng khát máu, dữ tợn và đáng sợ, còn có những đầm lầy chết chóc…

Vừa lúc xem đến đoạn hấp dẫn nhất thì bỗng nhiên xuất hiện những âm thanh rộn ràng, Hạo Thiên nhìn về hướng phát ra âm thanh, hắn có vẻ thích thú và tắt video đi rồi đút chiếc điện thoại của mình vào túi quần.

“Lát nữa về phòng mình sẽ xem tiếp vậy…” Đi xem náo nhiệt một chút vậy.

Xoay người lại, Hạo Thiên đi về phía ồn ào, hắn liền nhìn thấy trên boong tàu chính là một nhóm người la hét ôm xòm.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở đầu du thuyền, các chàng trai thì tràn đầy ngưỡng mộ, các cô gái thì cùng chung một biểu cảm ghen ghét.

Một người đàn ông soái ca trong bộ ‘vest’ trắng sang trọng, thanh lịch và trên tay cầm một bó hoa bước đến.

Cô gái kia thì đang đứng ở gần mũi du thuyền, cô nàng khá dễ thương, xinh đẹp và mặc một bộ đồ khá tráng lệ.

Chàng trai đó đang chuẩn bị tỏ tình với cô gái đó, nhìn khung cảnh khá lãng mạn, nhưng đối với Hạo Thiên chưa một lần yêu thì… ‘Cạn lời.’

“Woah… Woah… soái ca Tống Thanh Vũ của trường chúng ta sắp tỏ tình với mỹ nhân Diệp Ngân rồi!”

Nói qua một chút về chuyện này, Tống Thanh Vũ đã theo đuổi Diệp Ngân ngay từ khi họ còn học ở trường và cho đến hiện tại thì Diệp Ngân vẫn chưa có bất cứ động thái nào.

“Diệp Ngân, làm bạn gái của tớ nhé!” Tống Thanh Vũ gương mặt soái ca, tay đưa bó hoa, ánh mắt đợi chờ.

Hôm nay, Tống Thanh Vũ chọn cách tỏ tình với Diệp Ngân trước nhiều người như thế này cũng vì đám học sinh khoá dưới bày kế cho, nhưng kết quả chưa biết ra sao. Có thể là phản tác dụng, cũng biết đâu được cô nàng đồng ý.

“Đồng ý đi! Đồng ý đi!” Đám đông hô hào.

“Tống Thanh Vũ không chỉ đẹp trai mà còn rất giỏi, nghe nói đã trúng tuyển vào ba tập đoàn lớn của thế giới.” Một người qua đường nào đó.

“Nữ thần Diệp Ngân của chúng ta cũng đâu thua kém, người đẹp, thanh âm lại ngọt ngào, đa tài đa nghệ, đã được tập đoàn Quốc Tế cấp thế giới chọn rồi.” Người đi cùng người qua đường.

“Tống Thanh Vũ thổ lộ với Diệp Ngân thật sao? Thật quá ngưỡng mộ tới mức phải ghen ghét, phải chi người được thổ lộ là ta thì quá tốt rồi.” Một cô gái khá xinh đẹp khao khát.

“Diệp Ngân, nữ thần của tôi, chẳng lẽ hôm nay cô ấy sẽ thuộc về người khác?” Anh chàng si tình.

“Chuyện tình trên tàu Titanic thời hiện đại đây rồi!” Một nhân vật rất thần bí.

“Biết ăn nói không vậy? Nếu là Titanic thật thì chúng ta sẽ phải trôi nổi trên biển đấy!” Chắn chắc nhân vật này là tác giả.

“Tống Thanh Vũ…”

“Diệp Ngân…”

Ồn ào, huyên náo… Cô nàng Diệp Ngân cũng chưa nói ra quyết định là có chấp nhận hay từ chối tình cảm của Tống Thanh Vũ, chỉ có những tiếng hô “Đồng ý!” của mọi người xung quanh.

Hạo Thiên đứng từ xa mà lòng như đau thắt, hâm mộ có, cười khổ cũng có luôn (ai chưa có người yêu sẽ hiểu ha ha ha).

Bỏ qua sự ồn ào từ đám đông, Hạo Thiên thu hồi ánh mắt, Hạo Thiên nhìn về phía biển rộng, lần này bọn họ tốt nghiệp, trường học khó khăn lắm mới ra được một quyết định tổ chức đi du lịch như thế này.

Hạo Thiên nhớ rất rõ, này du thuyền đi chính là đi đến đảo Hawaii, từ bến cảng xuất phát cho đến đảo Hawaii thì ven đường phong cảnh quả thực tuyệt đẹp.

Hắn cũng sẽ không bỏ qua phong cảnh đẹp không xem mà ngây ngốc chạy tới xem náo nhiệt, để rồi tìm cho chính mình sự khóc trong lòng rồi phá hủy tâm trạng đang tốt đẹp của bản thân.

Hắn cũng từng nghĩ tới yêu đương, nhưng chính hắn không muốn làm chính mình bạn gái chịu khổ.

Gia cảnh của Hạo Thiên cũng không khá giả gì mấy, tất cả mọi thứ hắn đều phải tiết kiệm đủ đường mới có khả năng tồn tại ở nơi thành phố không ngủ này. Cho dù bạn gái không thèm để ý, nhưng hắn không đành lòng, nên hắn quyết định cô đơn.

Nhìn từ bên ngoài, Hạo Thiên cũng khá đẹp trai, chỉ mỗi tội là không bằng các soái ca ngoài kia, đúng là dầm trong tim mà.

Không phải Hạo Thiên không lãng mạn, mà sự thật là gương mặt hắn có chút ‘gian gian’ nên khi càng cố tỏ ra ga lăng hay ngầu lòi đều không phù hợp với hắn.

Vì lý do đó mà Hạo Thiên đã chọn cho mình sự độc hành (thật ra là chẳng ai dòm ngó, vì xung quanh hắn là các nam thần, soái ca…).

Đang ngắm cảnh và suy ngẫm về bản thân mình thì…

Bỗng nhiên, du thuyền rung lắc mạnh, bầu trời tối sầm lại, sấm chớp liên hồi, mặt biển đang lăng tăng thì giờ bắt đầu cuồng cuộn nổi lên.

Thời tiết biến hóa cực nhanh, thế cho nên boong tàu người trên đều không có phát hiện, thẳng đến một đạo thanh lôi rơi xuống, đem không trung cấp xé thành hai nửa.

“Death is like the wind, always by my side. Cái chết tựa như cơn gió, luôn ở bên cạnh tôi.” Trích lời nói của một vị tướng siêu mạnh trong một tựa game nào đó, rất hợp cho sự việc đang diễn ra, cơn bão ập tới thật bất ngờ không hề có sự dự báo trước.

“Gầm…”

“Bão đang tới! Mời các vị hành khách mau chóng rời khỏi boong tàu!”

Tiếng cảnh báo của du thuyền ngay lúc này kêu vang, nguyên bản bình tĩnh mặt biển mãnh liệt lên, cuồng phong gào thét, du thuyền không chịu nổi mà lay động, không có bất luận cái gì chuẩn bị, người trên boong tàu như tranh nhau mà té lăn tròn.

Sóng biển như không muốn chờ đợi bọn họ đứng vững, ngay lập tức một đạo sóng lớn liền đánh tới.

Biển động quả thực khủng bố, thời tiết thay đổi bất thường, các đám mây đen kéo đến cuồn cuộn không ngừng, mưa to tầm tã trút xuống.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được sợ hãi, trên boong tàu các tiếng kêu gọi cùng tiếng cảnh báo dồn dập ở bên tai mỗi người.

Sóng biển ngày một lớn, nó còn liên tục đập vào mạn thuyền, chiếc du thuyền hiện tại như cây lục bình trên sông vậy, có thể bị sóng đánh lật bất cứ lúc nào.

“Xui thật…” Hạo Thiên vừa cảm thán vừa chạy về phía chiếc phao.

Hạo Thiên lúc này đang hối hận khi trước tại sao lại không chịu ở nhà mà lại lên chiếc du thuyền này.

Cũng may Hạo Thiên đã kịp bắt được cái phao cứu sinh, tuy nhiên cơn bão quá to đã làm cho du thuyền chao đảo kinh hồn, Hạo Thiên cũng vì thế mà bị hất bay xuống biển và bị dòng nước cuốn ra xa.

Dù Hạo Thiên đã đem hết toàn lực, gào rống, ý đồ chống lại dòng nước, nhưng một làn sóng biển đánh tới càng mãnh liệt. Hắn cố bơi được một tý thì một cái gì đấy đập thẳng vào người hắn.

Hạo Thiên hắn bị lôi cuốn vào tâm của xoáy nước và biến mất trên mặt biển. Sẽ chẳng ai biết hắn còn sống sót hay không.

Trở lại với du thuyền, mọi người trên đấy vô cùng hoảng loạn tìm cách thoát thân, nhưng cái gì đến rồi cũng sẽ đến, một cơn sóng cực lớn cao chừng năm đến mười mét đập thẳng vào và nuốt chửng chiếc du thuyền.

Cơn bão đã đến quá nhanh, nó cũng diễn ra chưa được mười phút thì đã đem tất cả mọi người cùng chìm sâu vào đáy biển.

Màn đêm dần dần buông xuống, tất cả mọi thứ đều chìm xuống đáy biển đen ngòm.

Cũng vào lúc này, một nhóm người ăn mặc kì lạ đứng giữa không trung, họ tập trung lại và thực hiện một điều gì đó.

Không biết chuyện cơn bảo này là tự nhiên hay do bàn tay của những người đó thao túng, nhưng có thể chắc chắn rằng chuyện này không bình thường.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.