Trọng Sinh Tối Cường Tinh Đế

Chương 532:


Ngồi xếp bằng ở màu đỏ ao bên trong, từng đạo năng lượng không ngừng bị Diệp Tinh hút vào bên trong cơ thể.

Thời gian đang không ngừng trôi qua, một ngày. . . Hai ngày. . .

Những ngày qua Diệp Tinh liền đang không ngừng hấp thu, hắn cảm giác mình thân xác càng ngày càng mạnh.

Thời gian đảo mắt liền đi qua bảy ngày thời gian.

Trong giữa cung điện ao bên trong, Diệp Tinh vẫn yên lặng ngồi xếp bằng, lúc này da hắn hoàn toàn phơi bày màu đỏ.

Hắn thân thể một hơi một tí, giống như pho tượng vậy, ròng rã bảy ngày cũng không có nhúc nhích một tý. Nếu như cảm thụ một tý, nhưng có thể cảm nhận được thân thể bên trong ẩn chứa năng lượng kinh khủng!

Đến lúc một cái thời gian, bỗng nhiên Diệp Tinh mở mắt.

Oanh!

Hắn trên mình, một cổ cuồng bạo chập chờn bỗng nhiên tản ra.

“Đạt tới bão hòa?” Diệp Tinh trong lòng ngầm nói, hắn đứng dậy, trực tiếp rời đi ao máu.

Tay phải nắm chặt, một cổ kinh khủng lực lượng từ thân thể các bộ phận bộc phát ra.

“Thật là mạnh!”

Cảm thụ cổ lực lượng này, Diệp Tinh trên mặt nở một nụ cười.

“Hiện tại nhục thân của ta lực lượng tuyệt đối không thua gì với đạo tắc công kích!”

Bảy ngày thời gian, hắn thân xác biên độ lớn tiến bộ, vẻn vẹn là hắn thân xác, liền có thể tương đương chân linh cảnh cường giả đỉnh phong!

Coi như hắn bộc phát ra toàn bộ thực lực công kích mình, cũng không phá được mình thân xác phòng ngự!

Không bằng vào ngoại vật, chỉ là bằng vào thân thể cường độ!

Lấy Diệp Tinh bây giờ thân xác, nếu như trước mặc vào Bạch Nguyên châu, ngăn cản bất tử cảnh cường giả công kích thời gian khẳng định sẽ biên độ lớn thêm dài!

“Coi như không thể tiếp nhận Vận Mệnh hiền giả thuyết giáo, ở chỗ này thân xác đạt được biên độ lớn lột xác cũng đáng giá!” Diệp Tinh trong lòng ngầm nói.

Đây tuyệt đối là một lần đồ sộ đại cơ duyên.

“Hơn nữa, đối với ta lại nói trọng yếu nhất không phải thân xác tăng lên!”

Diệp Tinh nhìn về phía bên người đồ sộ màu đỏ thẫm ao nước, trong mắt tràn đầy vẻ vui thích.

Lúc này nước này trong ao năng lượng còn dư lại phần lớn, Diệp Tinh tu luyện chỉ là tiêu hao vô cùng thiếu một phần chia thôi.

Hắn đạo tắc lĩnh ngộ có hạn, đến khi đạo tắc lĩnh ngộ tăng lên, hắn khẳng định còn có thể tiếp tục hấp thu!

Trong lòng suy nghĩ, Diệp Tinh vung tay phải lên.

“Rào rào rào rào!”

Nước trong ao màu đỏ chất lỏng giống như là một đạo nước lũ vậy, trực tiếp tiến vào Diệp Tinh một kiện không gian thuộc tính bảo vật bên trong.

Rất nhanh toàn bộ ao nước liền trống, tất cả rèn luyện thân thể ao nước bị Diệp Tinh thu vào.

“Sau này có thể một bên lên giọng thì lĩnh ngộ, một bên có thể tăng lên thân xác!” Diệp Tinh trong lòng vui thích.


— QUẢNG CÁO —

Vừa liếc nhìn cung điện, lúc này bên trong cung điện trống rỗng, cũng không có bảo vật gì.

“Không biết nơi này là chỗ nào một vị cường giả lưu lại?” Diệp Tinh cẩn thận tra xét.

Toàn bộ cung điện tản ra vô cùng khí tức cổ xưa chập chờn, khẳng định đã tồn tại thời gian rất dài.

Cuối cùng nhìn một cái tòa cung điện này, Diệp Tinh trực tiếp bay ra ngoài. Bên trong cung điện không có đồ, hắn cũng không chuẩn bị dừng lại.

Hắn lần nữa trở lại nham thạch nóng chảy bên trong.

“Phỏng đoán hiện tại Vận Mệnh hiền giả thuyết giáo đã bắt đầu chứ ?”

Dựa theo thời gian tính toán, chắc là bây giờ lúc này thuyết giáo.

Mắt nhìn cái này 10 ngàn không thấy được cuối nham thạch nóng chảy thế giới, Diệp Tinh trong lòng ngầm thán.

Hắn chỉ có thể cùng thuyết giáo kết thúc, sau đó thân thể bị dịch chuyển ra nơi này.

Coi như thân xác biên độ lớn tiến bộ, nhưng là Diệp Tinh cũng không khả năng là bên ngoài bất tử cảnh hổ loại yêu thú đối thủ.

Ông. . .

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên Diệp Tinh trước người chập chờn thoáng qua, sau đó một đạo ánh sáng xuất hiện.

Ánh sáng chập chờn, một khối lệnh bài màu đen xuất hiện Diệp Tinh trước mặt, lúc này trên lệnh bài còn phân biệt điêu khắc kỳ dị chữ viết, cái này chữ viết đại biểu là “Ba” .

“Ách?”

Nhìn cái này bỗng nhiên xuất hiện lệnh bài, Diệp Tinh đầu tiên là sững sốt một chút, ngay sau đó trong mắt bỗng nhiên có vô cùng vẻ hưng phấn xuất hiện.

“Trước mười thuyết giáo chỗ ngồi lệnh bài!”

Ánh mắt nhìn chằm chằm cái này cái lệnh bài, Diệp Tinh trong mắt tràn đầy vẻ kích động.

Không chỉ là trước mười lệnh bài, hơn nữa còn sắp hàng thứ ba!

Trước Diệp Tinh gặp phải là sắp hàng thứ tám và thứ chín, không cần phải nói cũng biết, sắp hàng càng gần trước hiệu quả vậy càng tốt.

Không có bất kỳ do dự, Diệp Tinh tay phải nắm chặt, đem một quả này lệnh bài trực tiếp nắm ở trong tay!

“Tới tay!” Diệp Tinh trên mặt tràn đầy nụ cười: “Không nghĩ tới đây thật xuất hiện khối thứ ba trước mười tòa vị lệnh bài!”

Trước lòng hắn bên trong khát vọng,

Nhưng là cũng biết lệnh bài xuất hiện xác suất rất thấp.

“Khôn Ly không nghĩ tới đi, hắn ra tay đánh chết ta, mình chiếm đoạt hai quả kia lệnh bài, nhưng mà ta không chỉ có ở gặp ở nơi này liền đại cơ duyên, thậm chí còn chiếm được tự số là ba lệnh bài!”

Diệp Tinh trong mắt chớp động một chút lạnh như băng.

Nếu như Khôn Ly không ra tay, nơi này cơ duyên hắn vậy không gặp được, hơn nữa hiện tại hẳn ngồi ở thứ tám đạo hoặc là là thứ chín đạo chỗ ngồi.

Diệp Tinh nhìn trước mắt khắc vẽ “Ba ” lệnh bài, tay phải nắm chặt.

“Rắc rắc!”


— QUẢNG CÁO —

Cái này cái lệnh bài trực tiếp bể tan tành.

Ông. . .

Một đạo kỳ dị chập chờn thoáng qua, nham thạch nóng chảy bên trong một cánh cửa hộ bỗng nhiên vô căn cứ xuất hiện.

Diệp Tinh khóe miệng mang một chút cười nhạt, trực tiếp bước vào môn hộ, bóng người ngay tức thì biến mất không gặp.

. . .

Đồ sộ khu vực lớn bên trong, có từng đạo bồ đoàn, những bồ đoàn này đều đều để, lúc này tuyệt đại đa số trên bồ đoàn cũng phân biệt ngồi xếp bằng một người.

“Thời gian dài như vậy, Vận Mệnh hiền giả thuyết giáo rốt cuộc bắt đầu.”

“Lần này chỗ ngồi tranh đoạt, ta chỉ tranh đoạt đến sắp hàng thứ tám trăm hơn đạo chỗ ngồi.”

“Mọi người thực lực đều bị áp chế, ai cũng chiếm cứ không được hơn đại ưu thế, tranh đoạt quá kịch liệt!”

“Đáng tiếc, không có gặp phải trước mười chỗ ngồi lệnh bài.”

Phần lớn người ánh mắt đều nhìn về trước nhất phương, nơi đó có 10 đạo chỗ ngồi.

“Vậy Vũ Y vận khí thật tốt! Gia tộc của nàng người mạnh nhất chỉ thì ở vào bất tử cảnh, nàng lại gặp sắp hàng đệ nhất lệnh bài. Có thể được lệnh bài kia, cuối cùng nàng mệnh vận đạo thì hẳn có thể hoàn toàn nắm giữ.”

“Khôn Ly vận khí mới phải, lại lập tức lấy được 2 khối trước mười tòa vị lệnh bài, chính hắn chiếm cứ thứ tám nói , còn như thứ chín đạo trực tiếp lấy ra bán.”

“Đáng tiếc ta không có nhiều đủ bảo vật, nếu không ta khẳng định đem lệnh bài kia mua được.”

“Hiện tại trước 10 đạo chỗ ngồi đã xuất hiện chín người, người cuối cùng không biết là ai?”

Mọi người không ngừng nghị luận, trong mắt vừa có một chút hâm mộ, vừa có một chút không cam lòng.

Trước 10 đạo chỗ ngồi lệnh bài, dựa vào cũng không phải là thực lực, mà là vận khí.

Thậm chí có bọn họ coi thường người trực tiếp ngồi lên trước 10 đạo chỗ ngồi.

Lúc này thứ tám đạo chỗ ngồi, Khôn Ly yên lặng ngồi xếp bằng, trong mắt tràn đầy vẻ vui thích.

“Ha ha, thu hoạch lớn!”

Ngay mới vừa rồi, hắn đem thứ chín đạo chỗ ngồi lệnh bài bán.

Coi như hắn đi tới nơi này, những người khác đều chưa đến, hắn khẳng định cùng tất cả người gom đủ mới sẽ đấu giá, như vậy có thể lấy được được càng nhiều chỗ tốt.

“Tiếp nhận truyền thừa sau đó, tương lai ta đột phá đến bất tử cảnh, hơn nữa ta bây giờ được chỗ tốt, thuộc về ta Khôn Ly thời đại đem sẽ sắp đến!” Khôn Ly trong lòng mừng rỡ suy nghĩ.

“Mà Diệp Tinh, đã nhiều năm qua ai sẽ nhớ tới cái này đã từng chớp mắt rồi biến mất thiên tài?”

Vô số năm thời gian, không biết có nhiều ít ngày mới chết.

Một khi chết, đó cũng không kêu thiên tài, chỉ có người thành công mới sẽ cho người nhớ!

Converter Dzung Kiều cầu ủng hộ bộ Ta Ở Tây Bắc Mở Cây Xăng https://truyencv.com/ta-o-tay-bac-mo-cay-xang/

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi

Chương 532


– Cũng có người từng rất yêu tôi, nhớ mọi việc vặt vãnh về tôi.

Nhạc Yên Nhi nhìn hắn, hờ hững nói.

Dạ Đình Sâm nghe vậy thì nhíu chặt mày.

Lúc này, hắn đột nhiên không chịu nổi, hắn chỉ muốn ôm chặt lấy Nhạc Yên Nhi, nói mọi duyên cớ cho cô, thế nhưng…

Điện thoại vang lên.

Dạ Đình Sâm nhìn màn hình rồi nhíu mày, quay người nghe điện thoại.

Vừa bắt máy, tiếng cười khằng khặc của William đã vang lên:

– K thân mến, mới thế đã không chịu được à? Chuyện này càng ít người biết càng tốt, nếu lần này thất bại thì về sau sẽ càng khó khăn! Bên cạnh cậu có gián điệp, cậu chắc chắn người đó không ở bên Nhạc Yên Nhi chứ? Nếu cô vợ bé nhỏ của cậu để lộ một chút xíu kỳ lạ rồi bị người ta phát hiện, vậy chắc chắn hắn sẽ ra tay với Nhạc Yên Nhi ngay, đồng thời dùng cô ta uy hiếp cậu, hẳn cậu cũng rõ mà.

Sắc mặt Dạ Đình Sâm rất khó coi:

– Cho nên cậu ép tôi lừa cô ấy?

– Sự thật chứng minh biện pháp của tôi rất hữu hiệu mà. Hắn ở trong tối, chúng ta lại ngoài sáng, chúng ta nhất định phải cam đoan mình có một con át chủ bài mà hắn không đoán nổi, như thế mới có thể thay đổi cục diện bất lợi này. Người kia đã có hành tung của cậu, cậu phải tiếp cận Đỗ Hồng Tuyết mới biết được mục đích của hắn là gì.

– Cậu bảo vệ Yên Nhi thật tốt cho tôi, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!

Giọng hắn lạnh như vừa mới ra khỏi hầm băng.

William nghe vậy thì lại khằng khặc cười, giọng của gã rất đặc biệt do trước đây bị bắt cóc rồi ép nuốt đá lửa, cổ họng đã bị bỏng.

Vậy nên người nhát gan nghe thấy tiếng nói này sẽ rất sợ, bởi lẽ nó như âm thanh đến từ địa ngục vậy.

Giọng William rất quỷ dị:

– Chỉ cần cậu cho tôi những gì tôi muốn, vậy tôi sẽ cho cậu những gì cậu cần, chúng ta là người làm ăn, làm theo nhu cầu thôi mà.

Dạ Đình Sâm kìm nén phẫn uất trong lòng, lạnh giọng nói:

– Được.

Nghe thấy câu trả lời này, William cười vui vẻ hơn.

– Chậc chậc chậc, vì cô gái này, cậu hy sinh không ít đâu! Dám dùng toàn bộ LN để mạo hiểm như vậy, cậu không sợ mình hợp tác với tôi là sẽ khiến cả gia tộc rơi vào đường cùng sao?

– Vậy phải xem cậu có bản lĩnh đó hay không.

William hài lòng nhếch môi:

– Không hổ là K, gan đủ lớn, đủ hung ác! Làm giao dịch này với cậu, tôi kiếm bộn rồi. Nhất định tôi sẽ cho cậu tin tốt. Nhưng tôi chỉ đáp ứng bảo vệ tính mạng của vợ cậu, còn tình cảm của cô ta với cậu thì tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy.

– Tôi biết rồi, cậu vẫn nói nhảm nhiều như trước.

Dạ Đình Sâm không còn kiên nhẫn nói chuyện với William nữa.

Cúp máy, hắn nhìn quanh và không ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông mặc áo khoác đen, để râu quai nón, cao to như người Đông Bắc đang uống trà.

Người kia chính là William, am hiểu cải trang.

Dạ Đình Sâm nhìn thoáng qua rồi quay đi.

Lúc này, Dư San San đã dẫn Đường Phàm tới, Nhạc Yên Nhi rất bất ngờ, cô cứ nghĩ chỉ có mình Dư San San thôi, vậy là cô đành gọi phục vụ tới để thêm ghế.

Dư San San cười hì hì:

– Không cần đâu, nhường cho Đường Phàm đi, tớ ra ngoài mua đồ đã, hai người ăn trước đi.

– Nhưng mà…

Nhạc Yên Nhi buồn bực, Dư San San hẹn cô mà? Sao giờ lại nhường chỗ cho Đường Phàm ngồi với cô thế này?

Dư San San hôn má cô một cái, cười híp mắt nói:

– Mang quà cho cậu nhưng vội quá nên quên mất, tớ lái xe của Đường Phàm về lấy, tạm giao cậu ấy cho cậu nhé, đừng bắt nạt cậu bé thật thà này nghe chưa?

Nói xong, cô lại vội vàng đi mất.

Dư San San vừa đi, Nhạc Yên Nhi đã ngượng ngùng nói:

– San San không dặn trước nên tôi toàn chọn món cô ấy thích thôi, tôi không ăn được cay nên sẽ ăn ít, anh thì sao?

– Tôi cũng không ăn được cay.

– Vậy vừa ăn vừa uống nước đi.

Nhạc Yên Nhi bảo.

Đúng lúc này, Dạ Đình Sâm đột nhiên xuất hiện, nói:

– Chúng ta đều không thể ăn cay, vậy thì đổi nhà hàng khác đi.

Đường Phàm ngẩn ra, thế nhưng khi thấy phong thái của người mới đến, anh lập tức hiểu được người này là ai.

– Dạ… Dạ Đình Sâm!

– Tối nay anh đến đây làm gì?

Nhạc Yên Nhi đã không hiểu nổi hắn nữa.

– Vợ tôi đi gặp mặt người khác, người làm chồng sao có thể vô trách nhiệm được. Tối nay tôi chi, hai người nên làm gì cứ làm đó. Nếu gặp mặt thành công thì chúng ta sớm làm thủ tục ly hôn đi.

Dạ Đình Sâm cười lạnh, nụ cười này khiến Nhạc Yên Nhi cảm thấy tổn thương.

Gặp mặt?

Anh ấy đang nói lung tung gì vậy? Dù có ly hôn thì cũng đừng phá hoại thanh danh của mình chứ?

Nhạc Yên Nhi muốn giải thích nhưng lời đã sắp thốt ra rồi, cô lại thôi. Có phải hắn chỉ ước cô mau tìm lấy một người đàn ông, sau đó ngoại tình như hắn rồi đồng ý ly hôn? Cho nên vừa thấy cô ngồi với người đàn ông khác, hắn đã vội vàng đổ oan cho cô rồi?

Được, hắn đã mong thế, vậy cô sẽ cho hắn xem.

Đường Phàm nghe được câu nói ác liệt của Dạ Đình Sâm, anh lập tức nhận định người đàn ông tuấn tú này hoàn toàn là cặn bã hệt như lời Dư San San.

Quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong được, đàn ông có tiền chẳng ai tốt cả!

Đường Phàm muốn lên tiếng giải thích quan hệ của mình và Nhạc Yên Nhi, không phải vì sợ Dạ Đình Sâm hiểu lầm mà anh không nghe được những lời của hắn.

Nhưng còn chưa nói gì, Nhạc Yên Nhi đã nắm lấy tay anh, đi ra ngoài.

– Đã có kẻ ngu coi tiền như rác, tình nguyện trả tiền, vậy chúng ta đi ăn bữa tối đi. Đường Phàm, anh ăn gì, tôi nghe theo anh.

Đường Phàm ngẩn ra.

– Anh không biết ăn gì à? Vậy tôi quyết, gần đây có một quán cơm ngon lắm, vị dấm đường rất chuẩn, đến đó đi.

Nói xong, Nhạc Yên Nhi giận dữ kéo Đường Phàm đi.

Đi được một đoạn, cô cảm thấy phía sau không ổn nên dừng bước, nhìn lại.

Dạ Đình Sâm đứng đó, đôi mắt phượng đen kịt, hắn nhìn cô với ánh mắt mang theo những cảm xúc phức tạp mà cô không hiểu nổi.

Có vẻ đau lòng.

Cô không nhìn rõ, cũng không muốn tìm hiểu.

Nhạc Yên Nhi thờ ơ nói:

– Đêm nay anh trả tiền mà? Đi thôi!

Dạ Đình Sâm híp mắt, đi theo.

Đường Phàm cảm nhận được không khí kỳ lạ giữa hai vợ chồng, anh lo lắng nhìn Nhạc Yên Nhi, thấy sắp mặt cô không ổn, trắng bệch nên anh rất lo lắng.

– Cô không sao chứ?

– Không sao, chỉ là tối ăn ít quá, bây giờ hạ đường huyết, hơi choáng thôi.

– Nếu không ngại thì… tôi đỡ cô nhé?

Đường Phàm tốt bụng nói.

Nhạc Yên Nhi sững người, không biết vì hai chân như đang nhũn ra của mình hay vì Dạ Đình Sâm đang đi sau, cuối cùng cô cũng gật đầu:

– Được chứ?

– Tất nhiên là được, có thể phục vụ một cô gái xinh đẹp thế này chính là vinh hạnh của tôi.

Đường Phàm lịch sự cười.

Dù sao cũng là người con gái mình thích, vậy nên khi vươn tay ra, Đường Phàm rất chậm rãi, anh ngượng ngùng và vui sướng định đặt tay lên vai cô, chẳng ngờ cô lại bị người khác lôi đi mất.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.