Sau đó, Âu Dương Thiên Thiên đi làm phục vụ tại 1 nhà hàng, tiền lương hàng tháng kiếm được đều chuyển cả vào thẻ riêng của cô. Nhưng mà, cũng không được bao lâu thì bỏ.
Âu Dương Thiên Thiên thử thêm một số công việc, nhưng cuối cùng vẫn không trụ vững được. Tiền tiêu càng ngày càng cạn kiệt, cho đến khi cô tới đây, thì chính là trực tiếp nghèo đói.
Hôm qua cô đã kiểm tra thẻ rồi, không những rỗng mà còn bị nợ nữa. Nợ ngân hàng đấy, lãi lên từng ngày, bây giờ đã lên tới 4 ngàn tệ rồi.
(1 ngàn tệ xấp xỉ 3tr 500 VND)
Nói không phải bênh, 1 thiên kim từ nhỏ mười ngón tay đã không đụng nước mà kêu đi ra ngoài lập nghiệp với 2 bàn tay trắng? Chẳng bằng kêu cô ấy đổi họ luôn đi. Mang họ Âu Dương làm gì cho nhục vậy?
Âu Dương gia có cách dạy như thế nào cô không biết, nhưng mà để 1 cô gái nợ mấy ngàn tệ trong ngân hàng và rồi bây giờ bảo cô đi trả, cuộc đời tốt đẹp thuận lợi thế à?
Biết đi nơi nào kiếm tiền chứ?
Ây da, cứ tưởng có một thân xác đẹp đẽ giàu có thì không phải lo cái ăn cái mặc, à mà đúng cô đâu có lo, cô vẫn ăn chực ở đây mà. Phải nói là cứ tưởng sẽ không phải lo nghĩ lo thiếu tiền, ai ngờ…. nợ ngập đầu!
Dẹp! Không làm nữa! Khó quá!
Không có tiền, đừng nói là cướp quyền về, đến phô bày thân thế còn khó nữa đấy!
Lăn qua lăn lại trên giường mấy vòng, đột nhiên trong đầu Âu Dương Thiên Thiên nảy ra 1 ý tưởng.
Ý…. hay là… về nhà họ Đường nhỉ?
Không phải cô có ý gì cướp đâu nha, nhưng mà, trong trí nhớ của cô, thì Âu Dương Thiên Thiên vốn có 1 phần tài sản ở đó mà. Chỉ là… bị chị em của mình chiếm mất rồi.
Nếu như cô có thể lấy lại phần tài sản đó, vậy thì… cô sẽ có tiền, đúng chứ?
Kết luận thần thánh!
Đường gia tuy không giàu có bằng Âu Dương gia, nhưng mà, tài sản chắc không ít đâu. Lấy được số tiền đó, đời cô sẽ có hi vọng thêm một chút.
Nghĩ nghĩ, Âu Dương Thiên Thiên liền bật dậy, cô gật đầu mạnh, nói thành tiếng:
– Được rồi, mục tiêu đầu tiên là phải kiếm tiền! Kiếm nhiều tiền rồi mới có quyền lực được. Cho nên, đi đến Đường gia thôi.
Ngay lập tức đứng dậy, Âu Dương Thiên Thiên đi lại phía tủ quần áo. Cô mở cửa tủ ra, chọn một bộ đồ thuận mắt.
Trong lúc lựa đống đồ công chúa của ai đó, Âu Dương Thiên Thiên phát hiện ra một hộc tủ. Cô nhíu mày, tò mò kéo ra xem.
Bên trong hộc tủ để một chiếc tập đựng giấy và một cuốn sổ nhỏ. Âu Dương Thiên Thiên cầm cuốn sổ lên xem trước, cô nghiêng đầu, thầm nói:
– Gì đây? Nhật kí hả? Hay sổ ghi nợ?
Cầm ngó qua lại, Âu Dương Thiên Thiên đi tới chỗ bàn làm việc, cô ngồi lên ghế, đặt cuốn sổ xuống mở ra xem….
Ngoại hình của nó… trông có vẻ giống nhật kí hơn nhỉ?