Thấy Lâm Dịch nghiêm túc, Đường Tư và Thẩm Bối Bối không nhịn được nhìn hắn.
Đường Tư gật đầu: “Ngươi nói đi.”
“Ta bái một vị cao nhân làm thầy.” Lâm Dịch sắp xếp ngôn từ.
Chuyện này phải lộ ra một phần, không thì giải thích biến hóa gần đây của mình kiểu gì.
Đường Tư vừa nghe, không nhịn được cười.
Ngay cả Thẩm Bối Bối bên cạnh cũng trợn trắng mắt.
“Chỉ vậy?” Đường Tư cười nói: “Thực lực của ngươi nâng cao nhanh như thế, làm sao ta không đoán được.”
Thực lực của Lâm Dịch nâng cao quá nhanh.
Nếu hắn nói mình tự tu luyện, Đường Tư sẽ không tin tưởng.
Khả năng lớn nhất là có cao thủ đang chỉ điểm hắn.
Đường Tư thức thời như thế, Lâm Dịch ngây cả người, không biết nên nói thế nào.
Thấy Lâm Dịch ngẩn người, Đường Tư tiếp tục nói: “Ta hiểu mà, một ít cao nhân tiền bối tính cách cổ quái, chỉ thích lén lút thu đồ đệ.”
Thẩm Bối Bối cũng gật đầu: “Đúng thế, chuyện này ở Đại Hạ không hiếm.”
Nàng nói như thế, thật ra là muốn đả kích Lâm Dịch, khiến hắn đừng tưởng mình đặc biệt, tình huống này Đại Hạ có nhiều.
Đường Tư lại nói: “Ngươi đừng có gánh nặng tâm lý, bọn hắn có nhiều quy củ, ngươi cứ làm theo là được, Đại Hạ sẽ không ngấp nghé đồ của ngươi.”
“Vị tiền bối này khẳng định rất mạnh.” Thẩm Bối Bối ao ước nói.
Với tốc độ tấn cấp của Lâm Dịch, mới mấy ngày đã là Võ Đồ trung kỳ, võ giả bình thường khẳng định không bồi dưỡng được.
Chỉ không biết đối phương là Tông Sư hay Thiên Nhân!
Lâm Dịch sững sờ tại chỗ.
Hắn có thể nói gì?
Hai người này đã nói hết lời hắn, cũng khiến Lâm Dịch an tâm, bại lộ một chút thủ đoạn sẽ không có vấn đề.
Lâm Dịch chỉ có thể nói: “Vậy ta yên tâm, bây giờ thực lực mạnh dần, ta cũng cần một ít tài nguyên võ đạo. Sư phụ đưa đan phương cho ta đổi tài nguyên.”
Nói xong, hắn lấy ra hai loại đan dược vừa nặn, đưa cho Đường Tư.
Bởi vì nghiền ra chế biến, số lượng khả quan, mỗi loại có gần mười mấy viên.
Đường Tư hiếu kỳ cầm một viên, Lâm Dịch vội vàng giải thích: “Sư phụ nói, loại này có thể tăng cường thực lực của võ giả, loại kia có thể trị thương. Nhưng chỉ cảnh giới Võ Đồ sử dụng, sợ rằng không có bao nhiêu hiệu quả với Võ Sư.”
“Có thể ăn không?” Đường Tư hỏi.
Nàng không hiểu dược vật, từ bề ngoài không nhìn ra cái gì, cho nên muốn thử.
Cho dù không có mấy tác dụng với Võ Sư, với Võ Tôn như nàng thì càng gân gà, nhưng vẫn có thể phán đoán dược hiệu.
Lâm Dịch gật đầu.
Thẩm Bối Bối hơi há miệng, muốn nói đừng ăn bậy, có độc thì sao.
Nhưng nhìn Lâm Dịch, lại thấy hắn sẽ không hại Đường Tư.
Đường Tư càng không quan tâm, em trai của Tống Tình chính là em trai của ta, em trai của ta có thể hại ta sao?
Một viên đan dược vào bụng, Đường Tư vận chuyển chân khí hòa tan, hiểu đại khái dược hiệu. Sau đó nàng biến sắc, nói với Thẩm Bối Bối: “Cho ta một viên Huyết Khí hoàn!”
Thẩm Bối Bối nghe vậy, vội vàng lấy ra một viên đưa cho Đường Tư.
Đường Tư nhận lấy nuốt vào, trong nháy mắt đã hiểu.
Đan của Lâm Dịch có dược hiệu mạnh hơn, nói là để Võ Đồ sử dụng, nhưng thực tế đủ để làm đan dược cho Võ Sư, tác dụng tốt gấp mấy lần Huyết Khí hoàn mà Võ Sư sử dụng.
“Không hổ là đồ của cao nhân tiền bối, dược hiệu còn tốt hơn đan dược cho Võ Sư. Bán đan phương không có lời, ta có chút quan hệ với Tôn gia của Dược Vương thành, nhờ bọn hắn hợp tác với ngươi, bảo đảm không lỗ.” Đường Tư lập tức quyết định.
Lâm Dịch hơi nghi hoặc nhìn nàng.
Đường tỷ đến cùng có thân phận gì, vậy mà quen cả người của Dược Vương thành.
Trăm năm trước yêu thú đột nhiên bạo động, biển đất trời đều bị liên lụy, hệ thống liên lạc và giao thông của Đại Hạ hoàn toàn tê liệt, địa phương chỉ có thể tự mình phòng thủ.
Thập đại danh y của Đại Hạ – Hoa gia, Trương gia, Tôn gia và Lý gia lần lượt xuất thế.
Danh y thế gia cứu người vô số, dùng lực hiệu triệu của mình, triệu tập cao thủ phụ tá quân Đại Hạ. Trong loạn thế, bảo vệ một thành của Đại Hạ, để kỷ niệm trận chiến này, sau đó đổi tên là Dược Vương thành.
Lâm Dịch nói gấp: “Vất vả Đường tỷ.”
Đường Tư cười híp mắt nhìn Lâm Dịch: “Sư phụ của ngươi còn cho gì không?”
Nàng tuy không cướp của Lâm Dịch, nhưng trông mà thèm a!
Hai loại đan dược này có thể thay đổi bố cục của Đại Hạ, thực lực của vị tiền bối kia tuyệt không chỉ Võ Tôn, đảm bảo Tông Sư cất bước, không chừng còn là cao thủ Thiên Nhân cảnh.
Đầu nàng đã phi tốc chuyển động, suy nghĩ sau khi Đại Hạ gặp nạn, trong lịch sử còn có truyền thừa tiếng tăm lừng lẫy nào chưa hiện thế không.
Lâm Dịch tranh thủ nói: “Chỉ có ba loại đan phương, sư phụ bảo thực lực của ta quá thấp, cho đồ tốt cũng không bảo vệ được, mất mạng nhỏ thì phiền toái.”
Lâm Dịch sao có thể lấy ra thứ khác, giao ba loại đan phương cho Đường Tư.
Thứ nhất có thể đổi tiền tài, trong tay dư dả hơn, thứ hai có thể tăng cường thực lực của Đại Hạ.
Phải biết tổ chim bị phá không có trứng lành, nếu Đại Hạ không chịu nổi, Lâm Dịch cũng toi theo.
Đường Tư thở dài: “Cũng đúng, thực lực của ngươi còn thấp, phải bắt được kỳ ngộ này. Còn cần dược liệu, công pháp gì cứ nói, ta chuẩn bị cho ngươi.”
Lâm Dịch rất động lòng.
Nhưng nói thật, những thứ này không có ích mấy với hắn, thứ hai là nhất thời hắn cũng không biết mình cần gì.
“Ta cũng không biết mình cần gì, những thứ này ta có thể cho người khác?” Lâm Dịch hỏi.
Đường Tư gật đầu nói: “Dù sao ta đem cho ngươi, ngươi muốn cho ai thì cho, nhưng đừng làm quá.”
Tống Tình không cần những thứ này, nàng phỏng đoán Lâm Dịch lấy cho Tống Bảo Nhi.
Lâm Dịch vui mừng nói: “Vậy thì tốt, lát nữa ta hỏi Bảo Nhi cần gì, nàng cũng sắp nghỉ rồi, ta đi đón đây.”
“Đi thôi.” Đường Tư gật đầu.
Sau khi Lâm Dịch ra ngoài, Đường Tư bảo Thẩm Bối Bối liên hệ Tống Tình, còn chưa kịp giải thích chuyện đồ đằng cho nàng.
Mình chặn công lao của Lâm Dịch, phải nói một tiếng mới được.
Trong căn cứ ở không gian dị thứ nguyên có thể liên lạc với nhau, nhưng ngoại giới muốn liên lạc với bên trong thì khá phiền toái, phải thông qua người đóng giữ ở cổng.
Không lâu sau, Tống Tình nhận được tin tức liền vội vàng rời khỏi không gian dị thứ nguyên, gọi điện cho Đường Tư.
Đường Tư nhận điện thoại thì nói thẳng: “Em trai của chúng ta lập công lớn!”
Tống Tình nghi hoặc nói: “Hắn làm gì?”
“Chắc ngươi đã nhận được tin tức, bây giờ gọi là Đại Hạ Long Hồn, chính là em trai của chúng ta làm ra!”
“Ngươi tranh thủ đè xuống, đừng để người biết có quan hệ với hắn, quá nguy hiểm!” Tống Tình lo lắng nói.
Đường Tư cười hì hì: “Yên tâm, ta sớm đã đè xuống. Vừa rồi các chuyên gia cũng thảo luận, Đại Hạ Long Hồn liên quan đến lịch sử, quốc vận và tín ngưỡng của người Đại Hạ, sợ rằng rất khó có cái thứ hai.”
Tống Tình trầm mặc, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Ngươi chờ ta!”
Sau đó nàng cúp điện thoại, tiến vào không gian dị thứ nguyên, không lâu sau đi ra gửi video cho Đường Tư.
Trong video.
Tống Tình một tay vung xuống, không trung hiện ra đồ đằng Đồ Đao, đao mổ heo to lớn bổ xuống, núi cao hùng vĩ nơi xa bị một đao chặt đứt.
Đường Tư: “……”
Thẩm Bối Bối: “……”