Trong Mộng Ta Có Đại Lão

Chương 150 : Nữ nhân rơi từ mặt trăng xuống


Lam tinh tràn đầy nguy cơ, Lâm Dịch không cho rằng một mình hắn có thể miểu thiên miểu địa miểu không khí, ứng đối tất cả kiếp nạn trong tương lai. Đại Hạ trưởng thành mới là hậu thuẫn mạnh nhất của mình.

Bất kể đối mặt địch nhân nào, Lâm Dịch cũng có thể chuyên tâm ứng phó.

Không thể coi thường lực lượng của một quốc gia.

Như chuyện tìm dược liệu chẳng hạn, nếu Lâm Dịch không có quan hệ với Đường Tư, bảy ngày có thể gom đủ mới lạ.

Ví dụ như Cửu Tinh tháp.

Nếu Đường Tư không phát động quan phương hỗ trợ, Lâm Dịch có thể yên ổn sinh hoạt mới lạ.

Mình muốn luyện đan, tìm dược liệu từ số không, đầu tư rất nhiều.

Nhưng Hạ Nguyệt vẫn gặp khó khăn. Võ giả không coi ra gì, bọn hắn có rất nhiều phương thức kiếm tiền, vì sao phải giúp ngươi tìm dược liệu mới?

Mấy chục một kg, mấy trăm một kg?

Trở tay xách một con yêu thú về, tối thiểu là vài trăm.

Còn không có mấy phong hiểm.

Tìm thuốc rất nguy hiểm, nhiều thứ có độc, tiếp xúc không cẩn thận là mất mạng.

Võ giả không phải đồ đần, biết tính toán được mất.

Lâm Dịch cũng nhìn thấu điểm này.

Phải duy trì giao dịch với quan phương.

Hai bên không có xung đột lợi ích.

Nhất là có Đường Tư ở giữa, Lâm Dịch cũng không bị thiệt thòi, nàng đã giúp mình cản rất nhiều phiền toái.

'Bây giờ còn thiếu dược liệu gì, ngươi gửi cho ta, ngộ nhỡ gặp được thì sao.' Lâm Dịch nói.

Bây giờ mình có phi kiếm, thúc giục trận pháp có thể ẩn nấp.

Ra khỏi thành không khó, còn có thể tìm kiếm ở khu vực yêu thú cấp 4, thậm chí khu vực cấp 5 cấp 6 cũng có thể đi.

Có thời gian thì đi tìm, ngộ nhỡ phát hiện thì sao.

Đường Tư gửi tư liệu cho hắn.

Còn thiếu năm loại, không trân quý lắm, chắc có thể tìm được.

Đường Tư và Thẩm Bối Bối có chuyện phải làm.

Lâm Dịch cũng định rời đi.

Giao xe cho các nàng dùng.

Buổi sáng mọi người cùng đi xe Lâm Dịch, gần đây hắn gặp rất nhiều phiền toái, lo lắng bị người đánh lén hỏng xe. Xe được chị tặng, không nỡ a.

Các nàng thì không sợ bị đối phó.

Còn Lâm Dịch.

Nói là bắt xe, thực tế là chạy đến nhà xí của bệnh viện, lấy phi kiếm trong hộp trữ vật ra, bay vù đi.

Ngự kiếm phi hành tiêu hao khá lớn.

Nhưng Lâm Dịch là Thiên Đạo Trúc Cơ, căn cơ cường hãn, cộng thêm công pháp cấp bậc cao, linh khí dư dả, có thể không ngừng bổ sung, phi hành trong thời gian dài không khó.

Bay lên mấy trăm mét, nhanh chóng vượt qua tường thành.

Ra khoảng 200 km ngoài thành tìm dược liệu.

Nhưng lực lượng một người có hạn, đi dạo lung tung sao có thể tìm thấy.

Hắn vừa tìm vừa nghĩ.

Rất nhiều dược liệu sinh ra theo linh khí khôi phục. Có thể là thuốc bắc dị biến, hoặc thực vật vốn là linh dược, nhưng bởi vì thiếu linh khí nên thành cỏ dại, sau khi linh khí khôi phục thì lột xác.

Nhưng nói đến linh khí khôi phục, Lâm Dịch mới phát hiện mình không biết nguyên nhân.

Chỉ biết lúc ấy nhân loại mất rất nhiều vệ tinh.

Chẳng lẽ cái gì từ trên trời rơi xuống?

Đáng tiếc chỉ có cao tầng của quan phương biết, các quốc gia cũng không công khai, chắc là đang lén lút nghiên cứu.

Linh khí khôi phục mang đến không ít lợi ích, nhưng phiền toái cũng rất đau đầu.

Tìm một vòng không thấy dược liệu cần thiết, Lâm Dịch bay thẳng về nhà. May mà Thư Ký đã chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, không lo lắng bữa tối.

Làm xong thức ăn, đang chờ Đường Tư và Thẩm Bối Bối về, Alice gọi điện đến.

'Nghe nói ngươi bị tập kích, không bị thương chứ!' Alice lo lắng nói.

Chắc nàng biết được từ con đường khác.

Động tác của Cửu Tinh tháp đã khiến Lâm Dịch bại lộ, nghe ngóng thêm chắc cũng đoán được chuyện đan phương.

Lâm Dịch cũng lo nàng hỏi.

'Bị người của Cửu Tinh tháp tập kích, nhưng ta không sao.'

'Đáng đời bọn hắn, Cửu Tinh tháp có cả thế lực ở nước ngoài, chúng ta cũng bị hại nặng nề. Nếu có thể giải quyết triệt để thì tốt.' Alice thở phì phì.

Người khống chế của Cửu Tinh tháp là Thượng Võ vị diện.

Tổ chức này mới phát triển trong mấy chục năm gần đây.

Lúc đầu Thượng Võ vị diện còn cao ngạo, thấy mình chiếm hết ưu thế, có thể dễ như trở bàn tay công phá từng không gian dị thứ nguyên, kết quả bị Lam tinh tập thể dạy học.

Sau nhiều năm đối kháng, Lam tinh dần dần nắm giữ truyền thừa võ đạo của Thượng Võ, thực lực chỉnh thể nâng cao.

Thượng Võ vị diện thì – Đậu xanh! Cứ đánh như thế, chúng ta có xong đời không?

Đánh tới bây giờ, bọn hắn đã không thể quay đầu lại. Dù bọn hắn bằng lòng, Lam tinh cũng không muốn. Chúng ta hi sinh bao nhiêu người, ngươi nói đầu hàng là đầu hàng, chúng ta làm sao xứng với người đã khuất!

Thượng Võ vị diện không biết phải làm sao, mới nghĩ cách phát triển thế lực ở Lam tinh, gây phiền toái cho hậu phương của Lam tinh.

Thế là Cửu Tinh tháp ra đời.

Trò chuyện một lát thì Alice tạm biệt.

Lâm Dịch không nhịn được hỏi: 'Vậy…… Ngươi không định nói gì à?'

Alice nghịch ngợm cười: 'Ta còn gì để nói, bây giờ ta muốn đan phương, ngươi có cho không?'

Lâm Dịch hết sức khó xử, hắn không muốn cho, nhưng Alice mở miệng, mình cũng không biết cự tuyệt kiểu gì.

Alice nói tiếp: 'Được rồi, chúng ta là bạn, ta hiểu khó khăn của ngươi. Ta chỉ hỗ trợ mua đan dược, đan phương không trong kế hoạch. Cho dù liên minh đoán ra, cũng không phải do ta.'

Nàng đã nói rõ.

Mình sẽ không có ý đồ với Lâm Dịch.

Liên minh phương tây thì có thể, nhưng bọn hắn phải qua cửa ải của Đại Hạ mới được.

'Cảm ơn.' Lâm Dịch hơi xấu hổ.

'Cần hỗ trợ cứ nói cho ta, tuy ta không thể đi, nhưng có thể nhờ Altria nhé, nàng có thể làm rất nhiều chuyện.' Alice nhắc nhở.

Tồn tại siêu thần bí như Altria, bây giờ chỉ Lâm Dịch và Alice nhìn thấy. Nếu Lâm Dịch muốn nghe ngóng tin tức gì, nàng có thể hỗ trợ.

Nhờ thế Lâm Dịch mới rõ ràng, nếu Alice muốn, chắc Altria có thể lấy được đan phương.

Nhưng nàng rất khó giải thích nguồn gốc, thậm chí còn đắc tội Lâm Dịch. Bại lộ sự tồn tại của mình, người xui xẻo là Alice.

Cho nên chuyện đan phương, các nàng không định dính vào.

An tâm ca hát là được.

Altria cũng nói trong điện thoại: 'Cần gì thì nói với ta.'

Trò chuyện một lát rồi cúp điện thoại.

Chờ Đường Tư và Thẩm Bối Bối về, mọi người ăn cơm tối, ngồi xem ti vi. Lâm Dịch không nhịn được hỏi một câu: 'Chị, ngươi biết vì sao linh khí khôi phục không?'

Đường Tư nhìn Lâm Dịch, suy nghĩ một lát rồi chỉ vào mặt trăng ngoài cửa sổ.

Lâm Dịch sững sờ nói: 'Có ý gì?'

'Có một cái quan tài rơi từ trên đó xuống, bên trong có một nữ thi sinh động như thật, sau đó thì linh khí khôi phục.' Đường Tư chững chạc đàng hoàng nói.

Thẩm Bối Bối chắc đã nghe nói, không kinh ngạc lắm.

Lâm Dịch co quắp miệng.

Khá lắm, còn có một vấn đề lớn a!

Linh khí khôi phục phức tạp hơn xa mình tưởng tượng, yêu ma quỷ quái ra hết.

'Cho nên chúng ta mất hơn nửa vệ tinh do chuyện này?'

Đường Tư gật đầu nói: 'Đúng vậy, với nhân loại thì ngày đó tuyệt đối là tai nạn.'

Nữ thi trên trời giáng xuống, Lam tinh khôi phục linh khí. Văn minh của nhân loại bị đả kích, yêu thú bạo loạn, không gian dị thứ nguyên xuất hiện, còn có một loạt nguy cơ trong bóng tối. Lâm Dịch thấy lạnh cả người.

'Nữ thi kia đâu?'

'Rơi trong tay nước ta, vốn định nghiên cứu, nhưng sau đó biến mất.' Đường Tư thân phận đặc biệt, đương nhiên biết rất nhiều chuyện mà người khác không biết.

Thẩm Bối Bối tê cả da đầu.

'Mất cùng quan tài sao?'

Đường Tư lắc đầu nói: 'Không, quan tài mở ra, nhưng người không còn. Thậm chí camera quay được cảnh nàng bồng bềnh mà đi, còn nói mấy câu rất huyền huyễn. Lúc ấy dọa sợ không ít người, bây giờ võ đạo sống lại, mọi người đã có thể chấp nhận hiện tượng quái dị. Nhưng chuyện này chung quy là tai hoạ ngầm, trong nước vẫn đang tìm đó.'

'Không có đầu mối gì?' Lâm Dịch hiếu kỳ.

'Lúc ấy nàng nói với camera, phân tích khẩu hình là – Quá sớm, thời cơ còn chưa tới.' Đường Tư nghĩ lại còn sợ.

Lần đầu nghe được lời này, nàng cũng run cả người.

Lâm Dịch cũng phát lạnh.

Kể chuyện ma à.

Người có thể sinh tồn ở hoàn cảnh như mặt trăng không?

Lâm Dịch cũng không rõ ràng, chuyện này nghe cứ ảo ảo.

Nếu Đường Tư không chính miệng nói, mình cũng không tin.

Thư Ký bất động thanh sắc dính vào Lâm Dịch.

Thân thể khẽ run.

Hắn lập tức rõ ràng, Thư Ký sợ ma.

Còn cho rằng gia hỏa này không có nhược điểm, xử lý mọi chuyện gọn gàng ngăn nắp, chuẩn bị kỹ càng mọi thứ. Lão lưỡng khẩu chỉ là bất ngờ, ai ngờ Cửu Tinh tháp ra tay bất ngờ như thế.

Chắc là mình quá tốt với bọn hắn, bị người hữu tâm lưu ý, cho rằng có quan hệ với nhau.

Thư Ký càng nghĩ càng sợ, điềm đạm đáng yêu nhìn Đường Tư: 'Chị, ta hơi sợ, tối nay ngủ chung nhé?'

Đường Tư định nói tối nay ta ngủ với Lâm Dịch.

Nhưng thực tế chuyện này không nói rõ ra, mọi người giả vờ không biết, giả bộ hồ đồ mà thôi. Thấy Thư Ký sợ hãi như thế, nàng chỉ có thể gật đầu.

Còn ra sức lườm Lâm Dịch.

Như đang nói – Đều tại ngươi, nếu ngươi không hỏi chuyện này, Bối Bối sao bị dọa sợ, tối nay ta đã có thể ngủ trên giường ngươi.

Lâm Dịch trợn trắng mắt, còn trách ta sao?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.