Trong Mộng Ta Có Đại Lão

Chương 13 : Ta và chị ngươi, ai đẹp hơn?


Chiến đấu gần như không tốn thời gian, ba người này đều không phải võ giả, đương nhiên không có lực chống đỡ.

Công Cụ Dương nhìn bốn phía, tiếp theo đi tới trước ghế sô pha, mở ra một cái túi.

Lâm Dịch nhìn thoáng qua, phát hiện bên trong là mấy con chó con, thoạt nhìn mới sinh không bao lâu, trông rất dễ thương, cũng không sợ người, thậm chí còn liếm ngón tay Công Cụ Dương.

Chó là một phần nhỏ động vật mà nhân loại có thể thuần hóa, trong hoàn cảnh này, cũng có thể lột xác thành yêu thú với thực lực không tầm thường, mấu chốt nhất là trung thành.

Lúc Đại Hạ phản công yêu thú, yêu thú mèo chó được thuần hóa có trợ giúp rất lớn.

Bồi dưỡng một võ giả không dễ dàng.

Cho dù tập võ từ nhỏ, xấp xỉ 12 tuổi mới có thể trở thành Võ Đồ, 16 tuổi trở thành Võ Sư đã là thiên tài trong thiên tài. Phần đông phải 17 18 tuổi mới có thể tới cảnh giới Võ Sư.

Còn cao hơn thì không dễ dàng, cần nhiều thời gian và tài nguyên bồi dưỡng. Do vậy, số lượng võ giả cũng không nhiều.

Nhưng yêu thú không giống, năng lực sinh dục rất mạnh mẽ, tuy thực lực một đời không thể quá ảo, nhưng chí ít có thể bù đắp số lượng võ giả cấp thấp.

Lâm Dịch tuy chưa từng tiếp xúc, nhưng cũng rõ ràng.

Hắn giật mình nói: “Những người này đang buôn bán yêu thú non?”

Công Cụ Dương gật đầu nói: “Không sai, tuy Cẩu yêu là trận doanh nhân loại, nhưng cũng phải bồi dưỡng thoả đáng. Một ít người có lòng gây rối lấy đi sẽ tăng thêm phiền toái.”

Giữ nhà hộ viện, tìm một võ giả cần tốn không ít tiền. Võ giả này còn có thể bởi vì thực lực mạnh mẽ, mà có suy nghĩ không tốt với chủ nhà.

Nhưng nuôi yêu thú thì khác, chỉ cần giáo dục thoả đáng, những gia hỏa này chính là bằng hữu đáng tin cậy nhất của nhân loại.

Một Cẩu yêu trưởng thành, có thể so với yêu thú cấp một. Thêm mấy con, ngay cả Võ Đồ cũng phải tạm lánh phong mang.

Cũng chính vì như thế, Bách Võ thành mới có thể quản khống, nuôi yêu thú cần lập hồ sơ, mà lén lút đầu cơ trục lợi, rõ ràng đã phá quy củ này.

Công Cụ Dương đánh ba người hôn mê bất tỉnh, sau đó nhấc cái túi chứa chó con lên.

“Bách Võ thành có Thành Vệ quân, để bọn hắn làm những chuyện này, không phải thuận tiện hơn sao?” Lâm Dịch hơi hiếu kỳ.

Công Cụ Dương lắc đầu nói: “Thành Vệ quân tuy thuận tiện, nhưng có một số chuyện gióng trống khua chiêng lại không tốt. Nếu để Thành Vệ quân đến làm, rất khó giấu được người bình thường, sẽ khiến một ít cư dân khủng hoảng.”

Lâm Dịch như có suy tư gật đầu.

Tiếp theo Lâm Dịch trông chừng, xác định xung quanh không có ai, A Dương kéo ba người, ném bọn hắn trong xe điện.

Công Cụ Dương tiếp tục chơi điện thoại di động, xe điện chậm rãi về chuyển phát nhanh Đến Ngay Đây.

Nhân viên xử lý rất nhanh, người và tiểu Cẩu yêu đều bị mang đi.

Điện thoại của Công Cụ Dương truyền đến tiếng tin nhắn, ngay cả Lâm Dịch cũng có tin.

Lâm Dịch vội móc ra xem, phát hiện trong thẻ đột nhiên có 3000 đồng.

“Dương ca, cái này……” Lâm Dịch hơi nghi hoặc nhìn Công Cụ Dương.

Công Cụ Dương giải thích: “Đây là nhiệm vụ nhỏ, ban thưởng một vạn tiền mặt và năm điểm tích phân. Tích phân có thể dùng để đổi một ít dược vật và bí tịch võ công. Ngươi làm nhiệm vụ lần đầu, theo quy củ ta không thể chia tích phân cho ngươi, cho nên chia chút tiền thưởng.”

“Ta chỉ đi theo, 3000 này……” Lâm Dịch gật đầu, nói tiếp.

Công Cụ Dương phất tay nói: “3000 có gì phải tranh, ta cũng không thiếu tiền. Về sau ngươi nhận nhiệm vụ, nếu cảm thấy không ăn được, cũng có thể tìm người hỗ trợ, phương diện ban thưởng thì lén lút nói chia thế nào là được.”

Lâm Dịch lập tức nhớ tới khách sạn Triêu Dương.

3000 đồng với cao thủ đúng là mưa bụi.

Lâm Dịch không từ chối, nói gấp: “Cảm ơn Dương ca.”

Công Cụ Dương dùng sức vỗ bả vai Lâm Dịch nói: “Đều là người mình, cảm ơn cái gì. Lần này dẫn ngươi làm theo quy trình, về sau thì tự làm một mình. Cố gắng nhiều hơn, bí tịch cũng được, dịch linh khí cũng được, đều sẽ có.”

Nói xong, hắn tiêu sái chia tay Lâm Dịch, cưỡi chiến xa của mình về nhà.

Tiếp theo trong nhóm liền náo nhiệt.

< Công Cụ Nhân A Dương >: Nhiệm vụ thuận lợi hoàn thành, cũng nhìn thấy người mới trong truyền thuyết.

< Ngư Ngư Ngư >: Công Cụ Nhân A Dương, người mới đẹp không?

< Công Cụ Nhân A Dương >: Cao gầy, trắng trắng mềm mềm, một tiểu tử rất đẹp.

< Ngư Ngư Ngư >: Không phải con gái sao, thật đáng tiếc.

< Thiên Thành Cơ Thiếu >: Nam à, không thú vị.

< Duy Khắc Đa >: Cơ Thiếu thật cao lạnh a!

< Tuyệt Đối Manh Tân >: Người mới rất lợi hại a, lần đầu làm nhiệm vụ đã thành công, tương lai bất khả hạn lượng, về sau phải bảo kê ta nhé!

Lâm Dịch nhìn tư liệu của Tuyệt Đối Manh Tân.

Tuy không nhìn ra nền tảng, nhưng xưa nay group QQ có thiết luật, tên Manh Tân hơn phân nửa là đại lão.

< Bản Quần Lương Tâm >: Cảm ơn Dương ca chăm sóc, về sau xin nhờ Manh Tân tiền bối dìu dắt.

<404 >: Thượng đẳng.

< Công Cụ Nhân A Dương >: Đến.

< Đường Tư >: Bản Quần Lương Tâm, đến văn phòng của ta, lát nữa ta đưa ngươi về.

< Tuyệt Đối Manh Tân >: Còn nói ngươi không phải đại lão, ta chưa từng thấy quản lý tự mình đưa ai về nhà. Quản lý có mang thêm ta không!

< Thư Ký Của Chủ Nhân >: Cút!

……

Lâm Dịch đi tới văn phòng của Đường Tư.

Đường Tư chỉ ghế sô pha bên cạnh: “Ngồi.”

Lâm Dịch ngồi xuống, Đường Tư tiếp tục nói: “Hiểu rõ chuyện chúng ta muốn làm chưa?”

Lâm Dịch gật đầu nói: “Phụ trách đối phó những người lén lút buôn bán yêu thú sao?”

“Kiểu kiểu thế, chẳng qua đây là nhiệm vụ đơn giản, ngoài ra còn có phức tạp. Tỉ như điều tra dị động của yêu thú, cứu viện võ giả ngoài thành, xử lý một chút việc Thành Vệ quân không tiện làm, cũng có thể đi không gian dị thứ nguyên cứu học sinh. Chỉ là với thực lực của ngươi, còn không tiếp xúc đến.” Đường Tư giải thích.

“Ta nghe Dương ca nói làm nhiệm vụ có tích phân để đổi ban thưởng?” Lâm Dịch hiếu kỳ nói.

Đường Tư gật đầu nói: “Những thứ này trong nhóm đều có, ngươi có thể tải xuống xem. Có gì muốn đổi thì làm nhiệm vụ tích lũy. Đủ là đổi được, thuận tiện hơn học viện Bách Võ nhiều. Đi thôi, ta đưa ngươi về nhà!”

Đường Tư đứng dậy.

Nàng vẫn mặc trang phục buổi sáng, với tiểu tử huyết khí phương cương như Lâm Dịch mà nói, hơi quá dụ hoặc.

Khiến cho ánh mắt của hắn cứ bay qua.

Đường Tư cười một tiếng, đột nhiên hỏi: “Đẹp không?”

“A…… A, đẹp.” Lâm Dịch thành thật nói.

Lời này thật sự không trái lương tâm, Đường Tư dung mạo khí chất xuất chúng, dáng người mê hoặc, còn am hiểu mặc quần áo, hoàn mỹ hiện ra sở trường của mình. Ngực lớn không nói, chân kia còn…… Vừa dài vừa trắng……

“Vậy ta và chị ngươi, ai đẹp hơn?”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.