Gọi điện thoại xong, tiểu Ngô vội vàng đuổi theo.
Vừa tới cửa thang máy, mới phát hiện thang máy này nối với tầng cao nhất, không ở đó thì không lên được.
Hắn chỉ có thể đi thang máy bên cạnh, tìm được Lý tổng rồi tính.
Lý tổng trong miệng tiểu Ngô là nam nhân trung niên mập mạp, tất nhiên không đẹp trai.
Lúc này mặt hắn đen như than cốc, tâm tình rất xấu.
'Đi theo ta!' Lý tổng lập tức lên tiếng, dẫn mấy bảo tiêu định lên tầng cao nhất.
Bọn hắn ở tầng 18, thang máy không đến được tầng 20, nhưng có thang bộ dùng cho phòng cháy chữa cháy, mấy người hùng hổ xông tới.
Cầu thang có bốn hán tử cao lớn đứng chặn.
'Tránh ra!' Lý tổng tâm tình không tốt, thấy chuyện hôm nay không xong. Mình đã buông lời, tối hôm nay muốn đưa ngôi sao ca nhạc kia lên giường, không ngờ nửa đường bị chặn ngang.
Hắn ở lâu cao vị, khí thế không giống bình thường, quát một tiếng, uy phong lẫm liệt.
Nhưng bốn người đứng ở cửa không quan tâm.
Một người trong đó quát lạnh: 'Hôm nay tầng 20 không mở với người ngoài, người không liên quan lập tức rời đi!'
Lý tổng chỉ mình hỏi: 'Người không liên quan, ngươi biết ta là ai không? Một bảo an cũng dám nói chuyện với ta như thế, có tin một cuộc điện thoại của ta đủ để ngươi cuốn gói xéo đi! Mau gọi tiểu tiện nhân Alice ra, ta tốt bụng mời nàng, còn bảo không khỏe…… Ối giời, không đi à, đánh cho ta, xảy ra chuyện ta phụ trách!'
Bốn người nhìn nhau, cũng rõ ràng người này đến làm gì.
Các bảo tiêu đi theo Lý tổng hung thần ác sát vọt tới.
Võ giả?
Nhưng là cảnh giới Võ Đồ kém nhất, còn chạy đi làm bảo tiêu, đại khái là võ giả xã hội không ra chiến trường.
Một trong bốn người nhàm chán ra tay.
Lý tổng thậm chí không thấy rõ động tác của hắn, bảo tiêu mạnh mẽ của mình đã chán nản lăn xuống.
Lý tổng trợn tròn mắt.
Mấy bảo tiêu của hắn là cao thủ Võ Đồ, tuy là võ giả xã hội, nhưng có thể dễ như trở bàn tay đánh ngã mười mấy người bình thường.
Làm sao yếu ớt như thế?
Hắn chìm đắm kinh doanh nhiều năm, há không rõ gặp gỡ kẻ khó chơi, không thể xung động.
Nhưng không đại biểu bỏ qua!
Hắn trầm mặt, quay người rời đi.
Lúc này tiểu Ngô đã chạy đến.
Lý tổng hỏi thăm kỹ chi tiết.
Tiểu Ngô lời thề son sắt: 'Tiểu bạch kiểm kia ngoại trừ đẹp trai ra thì không có gì, thậm chí cửa khách sạn cũng không vào được, khẳng định không có thân phận đặc biệt!'
Người có thân phận được lập tư liệu, giám sát ngoài khách sạn sẽ thông báo thân phận cho tiếp khách, để tránh lãnh đạm khách quý, căn bản không thể bị chặn ở cửa.
Lý tổng rõ ràng.
Tiểu bạch kiểm ăn bám mà thôi.
Alice hình như hơi phiền phức, mấy bảo tiêu kia không phải quả hồng mềm, nhưng hắn nuốt không trôi cơn tức này, thế là thuận lý thành chương hận Lâm Dịch.
Ánh mắt hung ác, lấy điện thoại gọi người đến.
Một tiểu bạch kiểm mà thôi, thu thập cũng không sao.
Chắc Alice cũng không dám làm lớn chuyện, nếu không, vận hành chuyện hẹn hò với nam nhân, nhẹ thì khiến nàng phiền toái quấn thân, nặng thì hủy hết tinh đồ, không chừng còn nắm được nhược điểm.
Tất cả chuyện bên ngoài, Lâm Dịch hoàn toàn không biết.
Cách âm tốt cộng thêm cách thang lầu một khoảng, Lâm Dịch chỉ chú ý đến bóng hình ôm chân nằm trên góc phòng.
Alice bất đắc dĩ giang tay: 'Từ khi xem xong anime, nàng cứ như vậy.'
Lâm Dịch lập tức dở khóc dở cười.
Hắn nhìn thiếu nữ mắt sáng, nhỏ giọng hô: 'Này, ngươi có khỏe không?'
'Ha ha, ta không phải thần linh gì cả, ta chỉ là nhân vật trong huyễn tưởng.' Thiếu nữ mắt sáng thê thảm cười, giọng nói tràn đầy tuyệt vọng.
Alice hoảng hốt, tóm lấy Lâm Dịch: 'Làm gì bây giờ!'
Lâm Dịch vỗ tay nàng, bởi vì thân phận, Alice rất ít khi thân mật với người ngoài như thế, trong lòng cũng hươu con chạy loạn.
'Để ta thử đi!'
Biến thành như vậy, Lâm Dịch sớm có dự cảm.
'Ngươi không phải vua Arthur.' Lâm Dịch cường điệu.
'Ha ha, ta giống nàng như đúc.'
'Bề ngoài tương tự mà thôi, chính ngươi cũng rõ ràng, khẳng định có điểm khác nhau.' Lâm Dịch khẳng định.
Thiếu nữ mắt sáng ổn hơn một chút, nhưng không chịu quay đầu lại.
'Ta đã có phỏng đoán về lai lịch của ngươi, ngươi mau xuống đây, chúng ta thương lượng.' Lâm Dịch hướng dẫn từng bước.
Thiếu nữ mắt sáng quả nhiên mắc câu, nghiêng người quay đầu, nói với Lâm Dịch: 'Ngươi biết lai lịch của ta?'
Lâm Dịch suy nghĩ một lát nói: 'Các ngươi đến vì Đại Hạ Long Hồn phải không!'
Lúc nghe thấy tin tức này, trong nhóm Đến Ngay Đây đã nghị luận.
Alice đang tiến hành buổi hòa nhạc lưu động, đột nhiên thay đổi hành trình, đến Bách Võ thành.
Lại nhìn thấy thiếu nữ mắt sáng, Lâm Dịch đã đoán được đại khái.
'Không sai, chúng ta nghe nói Đại Hạ Long Hồn, cho rằng Đại Hạ có thần linh sống lại nên mới chạy tới.' Thiếu nữ mắt sáng đã tỉnh táo lại, không còn ngồi trên trần nhà, mà từ từ bay tới.
Lâm Dịch tùy ý ngồi trên ghế, Alice cũng tranh thủ ngồi bên cạnh, thiếu nữ mắt sáng thì trôi nổi đối diện.
Con của thần quả nhiên lợi hại.
Thậm chí đoán được mục đích của mình và Alice.
Thật ra không hề to tát, tin tức linh thông một chút, biết thân phận của Alice không đơn giản là đoán được.
'Ta rất hiếu kỳ, rốt cuộc ngươi xuất hiện thế nào.' Lâm Dịch hỏi thăm.
Hắn rất hứng thú với chiêu này của phương tây.
Cổ Lan từng nói, sau khi đồ đằng thành hình, có thể trở thành sinh vật chân chính.
Nhưng cần cao thủ dẫn dắt mới được.
Thủ đoạn này thì sao?
Thiếu nữ mắt sáng thấy không phải bí mật, Lâm Dịch cũng không giống người xấu, liền nói: 'Mấy ngàn năm trước, ma lực khô kiệt, chư thần nghênh đón hoàng hôn. Trước khi vẫn lạc, bọn hắn để lại một mồi lửa, cũng chính là ta……'
Lâm Dịch gật đầu nói: 'Nói thế, ngươi sống lại vì tín ngưỡng chi lực!'
'Đúng, ta tập hợp đầy đủ tín ngưỡng chi lực, mới sống lại…… Chắc là sống lại đi.' Thiếu nữ mắt sáng không chắc chắn lắm.
Trước khi xem anime, nàng có thể khẳng định thuyết pháp này, bây giờ thì không rõ.
Lâm Dịch cười nói: 'Ngươi điều tra hệ thống thần thoại chưa, thấy mình thuộc về thần hệ nào?'
'Chắc là thần thoại Hy Lạp đi.' Thiếu nữ mắt sáng nói.
Bởi vì trong ký ức của nàng, cần dẫn con của thần đến đỉnh Olympus đốt thánh hỏa, nghênh đón thần để nguyên thủy trở về, cho nên nàng cũng thuộc về thần hệ này.
'Nếu ngươi thuộc về thần thoại Hy Lạp, vì sao sống lại ở Anh, hình như còn có quan hệ với vua Arthur, phải biết nước Anh cũng có thần thoại Celt của mình?' Lâm Dịch nhìn nàng.
Thiếu nữ mắt sáng sững sờ, mê mang nói: 'Đúng vậy, vì sao?'