Tổng Tài Đừng Nghịch Ngợm - Thẩm Ngân Tinh

Chương 28 “Không đáng ngại.”


Lại Dĩnh chạy nhanh tới cổng, nhìn người đàn ông anh tuấn, dáng người thon dài, trên người mặc một bộ vest màu đen thương hiệu cao cấp đắt tiền đi đến. 

“Cậu chủ, hôm nay về sớm vậy?” 

Lại Dĩnh có chút ngạc nhiên, trong chớp mắt trên mặt hiện lên ý cười. 

Xem ra cô Thẩm kia không giống như những cô gái khác. 

“Ừ.” Bạc Hàn Xuyên nhàn nhạt lên tiếng, đôi giày xong, cũng không cởi áo vest khoác bên ngoài, trực tiếp đi vào phòng khách. 

Một cơn gió mát lướt qua người Lai Dĩnh khiến ý cười trên mặt bà ta càng sâu hơn. 

Phòng khách không có người, đuôi mắt Bạc Hàn Xuyên hơi giật giật. 

Lại Dĩnh đi theo phía sau, nhẹ giọng nói: “Bà cụ mời cô Thẩm ở lại ăn tối, lúc này hai người họ đang nghỉ trưa.” 

Bạc Hàn Xuyên xoay người nhìn Lại Dĩnh, thản nhiên hỏi: “Cô ấy cũng nghỉ trưa ở đây?” 

“Đúng vậy, lòng tốt không thể chối từ.” Lai Dĩnh cười nói, giọng điệu mang theo chút bất đắc dĩ. 

Bạc Hàn Xuyên hiểu rõ. 

Là bà nội cưỡng ép người ở lại. 

“Bây giờ thời gian còn sớm, hay là cậu chủ cũng nghỉ ngơi một chút đi. Vừa về nước đã bắt đầu xử lý chuyện công ty, nhất định là mệt lắm.” 

“Không đáng ngại.” 

Vẻ mặt Bạc Hàn Xuyên lạnh nhạt nói một câu, sau đó cởi khuy áo khoác. 

Một lúc sau anh dừng lại, rũ mắt nhìn Lại Dĩnh vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhìn anh cười một cách đầy ẩn ý. 

Thấy cuối cùng ánh mắt của Bạc Hàn Xuyên cũng đã đặt trên người mình rồi, lúc này Lại Dĩnh mới mở miệng nói. 

“Cậu chủ, hay là cậu đi nghỉ ngơi trước đi. Nếu không bà cụ sẽ đau lòng đó.” 

Đau lòng cho tâm ý của bà cụ bị lãng phí. 

Bạc Hàn Xuyên nhấc cổ tay lên nhìn thời gian, vẫn còn cách thời gian ăn tối một khoảng nữa lận. 

“Tôi biết rồi.” 

Anh gật đầu, nhấc chân bước lên lầu. 

Lai Dĩnh nhìn bóng dáng của anh biến mất ở đầu cầu thang, nở nụ cười, xoay người đi về phía phòng ngủ của bà cụ nhà họ Bạc. 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.