Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau

Chương 48: Câu dẫn


Thư ký được dịp phách lối lần nữa, khuôn mặt xinh đẹp nhưng rất đanh đá: “Tư tổng, bọn họ là khách của quản lý Vương, đang chuẩn bị rời đi.”

Lúc Hạ Ngưng Âm nghe đến hai chữ ‘tạp vụ’ liền nhăn mày liễu, hơi khó chịu với Tư Khảm Hàn, đồng thời nhận ra hành động của Tư Khảm Hàn là không muốn người khác biết cô cùng anh có quan hệ, tuy nhiên cô cảm thấy ẩn ý của Tư Khảm Hàn luôn hướng vào cô.

Hạ Ngưng Âm quệt mồm giả vờ vô tội, trừ việc tự tiện cúp điện thoại của anh, cô không nghĩ ra mình làm sai thêm cái gì, nhưng anh bỏ cô bơ vơ giữa đường cô còn chưa tính sổ, hiện tại anh còn tức cái gì, quỷ hẹp hòi!

“Hội nghị quan trọng để người khác tự tiện ra vào, còn không tiễn bọn họ? !” Tư Khảm Hàn liếc xéo cô thư ký, khẩu khí nguội lạnh, nhận ra ánh mắt của Lưu Kinh Lý cũng lạnh hơn hướng đến mình.

“Xin lỗi, là tôi thất trách.” Thư ký nói xong, thái độ hống hách chuyển sang chuyên nghiệp của một nhân viên: “Mời mọi người ra ngoài đợi.”

Hạ Ngưng Âm cảm giác Lưu Kinh Lý vẫn còn lưu luyến với sắc đẹp của Tư Khảm Hàn, Hạ Ngưng Âm phát điên trừng mắt liếc Tư Khảm Hàn, anh trời sinh đúng là hồng nhan họa thủy mà? Anh đâu phải phụ nữ cần gì phải quyến rũ người ta?

Hạ Ngưng Âm cũng không muốn cứ như vậy trở về, tuy lời cô thứ ký là thế, nhưng ai biết được cô ta lấy cớ cự tuyệt bọn họ, khuôn mặt dối trá của cô ta khiến cô rất ghét, mặc dù cô thiện lương nhưng không có nghĩa là trơ mắt để người ta khi dễ! Cô luôn yêu ghét rõ ràng!

Hạ Ngưng Âm vốn muốn im lặng, không tính gây chuyện, nhưng hiện tại cô thư ký này rất quá quắc, cứ được nước làm tới.

Hạ Ngưng Âm xoay người, lườm cô thư ký luôn muốn ngăn cản bọn họ gặp quản lý Vương, lại nhìn bóng lưng của Tư Khảm Hàn lớn tiếng nói: “Tư tổng, từ từ đã…!”

Tư Khảm Hàn cau mày, dừng bước chân, hai mắt lạnh lẽo hướng đến cô.

Thư ký tinh ý biết mình đang gặp bất lợi, thoáng chốc hoảng hồn, đưa tay ngăn Hạ Ngưng Âm lại, “Mời các người rời đi, Tư tổng đang họp.” Tiếp theo quay đầu xin lỗi đối với Tư Khảm Hàn nói: “Tư tổng, đã làm phiền thời gian quý báu của ngài, mong ngài đi trước, tôi sẽ tiễn bọn họ chu đáo.”

Hạ Ngưng Âm cũng chưa chịu nhường, thản nhiên thốt ra: “Chột dạ?”

“Cô nói bậy!” Ánh mắt cô thư ký phẫn hận muốn xé rách vẻ mặt đắc ý của Hạ Ngưng Âm.

Lòng Tư Khảm Hàn trầm xuống, thờ ơ trước màn kịch bát nháo, khóe miệng nâng lên, toàn thân tỏa ra hơi lạnh.

Thư ký bị đôi mắt sắc bén của Tư Khảm Hàn làm cho sợ trắng mặt, nụ cười cứng đờ, nhất thời thu tay lại.

Hạ Ngưng Âm được thả tự do, cánh môi mỉm cười ngọt ngào, rất phối hợp làm bộ không biết Tư Khảm Hàn, ung dung đi tới bên cạnh anh, chậm rãi nói: “Tư tổng, nhân viên của ngài nói dối, chúng tôi còn chưa gặp quản lý Vương đã bị cô gái này đuổi như đuổi tà, xin hỏi đây là thái độ tiếp khách của tập đoàn Tư thị à?”

Giây phút này Hạ Ngưng Âm không còn ai cản trở, mà lớn mật hỏi, miệng mồm châm chọc mang ý chỉ trích, lóa mắt đợi câu trả lời của Tư Khảm Hàn.

Lời nói của Hạ Ngưng Âm không chút cố kỵ cứ nói thẳng như ruột ngựa trước mặt vị tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, cứ nói cho thỏa miệng, trong câu nói không thiếu sự châm biếm dành cho anh.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.