Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 60


Hiện tại thi thế của hân vẫn đang ớ trong nhà xác, sao có thế tới đây đế câu khách chử?
Mặc dù đội trường Chu là một người đàn ông, nhưng anh ta vẫn hét lẽn trong sợ hãi.
Mà phản ứng đầu tiên của Hạ Linh Lung là muốn mớ cửa, nhưng dù cô ta có dùng sức như thế nào thì cửa cũng không thể mở được.
“Lúc nãy tôi đã nói với các người rồi, nhưng các người không tin.”
Lạc Tú lại thở dài một tiếng, sau đó thở ra thật mạnh, rồi đột nhièn bẻ còng tay. Sau đó Lạc Tú bình tĩnh lấy ra một điếu thuốc mà châm, còn nhản tiện đưa cho đội trường Chu một điếu.
“Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng với!” Đội trường Chu thậm chí cũng không dám nhìn Lạc Tú, giọng nói run rẩy không ngừng gầm lên, nắm chắc tay nắm cửa muốn mở cửa ra.
Lúc này, người cảnh sát đang cúi đầu cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Đó là một khuôn mặt đã thối rữa, có chút bùn đen trong đó, trong hốc mát tối đen có một con rết chui tới chui lui.
Nhìn thấy một màn này, đội trưởng Chu rốt cuộc nhịn không được nữa, không chỉ có sắc mặt tái nhợt mà còn đang tè ra quần.
Điều này khiến Lạc Tú nhíu mày, cũng không có cách nào bình tĩnh được nữa. vốn dĩanh định hút xong điếu thuốc ở trong xe rồi mới đi ra ngoài, nhưng hiện tại hiến nhiên đã không còn cách nào khác.
Anh đã đánh giá quá cao sức chịu đựng tâm lý của hai người này.
Vứt tàn thuốc, Lạc Tú một cước đá vào cửa xe, cửa xe trực tiếp bị đá văng ra ngoài.
Sau khi xuống xe, đội trường Chu bỏ chạy, bỏ lại Hạ Linh Lung ở phía sau. Lạc Tú lại duỗi tay nắm lấy cánh cửa bên ghế phụ, ầm một tiếng, cửa xe bị Lạc Tú làm vỡ nát. Nhưng không đợi Lạc Tú mở miệng, Hạ Linh Lung cũng bò ra ngoài chạy.
Cảnh này khiến Lạc Tú nhìn mà sửng sốt một lúc.
“Này, chạy cái gì vậy?”
“Không phải các người vừa mới nói thế giới này không có ma, còn nói tôi nhát gan sao?” Lạc Tú hét lẻn ở phía sau.
Nhưng hai người đó làm sao còn quan tâm đến chuyện này được, giờ phút này bọn họ sợ đến mức suýt khóc, trực tiếp bỏ chạy không còn bóng dáng.
Lạc Tú nhìn về phía chiếc xe taxi. Tài xế ngửa cố, đầu lươi đã
rũ xuống ngực. Còn cảnh sát kia cũng quay đầu lại, gương mặt thối rữa cực kỳ ghê tởm.
Điều quan trọng nhất là có một khuôn mặt ở phía bên kia của cửa số phía sau xe, khuôn mặt đó đúng là của đạo diễn đã chết.
“Ha ha, anh không chạy à?” Tài xế lộ ra ánh mầt âm u, phát ra giọng nói trầm thấp.
Lạc Tú rất bình tĩnh lại rút ra một điếu thuốc, sau đó châm lửa, từ từ phả một hơi khói thuốc vào trên mặt tên tài xế, mở miệng nói.
“Tao sợ tụi mày bỏ chạy!”
Đổi phó với tà vật này quá đơn giản với tiên tôn như Lạc Tú rồi.
Thậm chí Lạc Tú cũng lười ra tay, khí tức của Thái Hoàng Kinh nhẹ nhàng tán ra, những tà vật trước mặt lập tức hóa thành tro tàn.
Chưa kế đến mấy con tiểu quỷ, cho dù là quý vương đến đây cũng chỉ có thể tan thành tro bụi.
Trong lúc nhất thời.
“Van xin anh, buông tha cho chúng tôi với, buông tha cho chúng tôi với!” Từng con lệ quỷ ngày thường cũng coi là giết người đoạt mệnh thành thói, trước kia đều là người sống xin tha với bọn chúng, nay vẫn là lần đầu tiên thấy bọn chúng xin tha với người sống.
Tuy nhiên rõ ràng là không có tác dụng gì, bởi vì đối phương là Lạc Tú.
Nếu như Lạc Tú đã có sát tâm, đừng nói là lệ quỷ, cho dù là người sống đến, Lạc Tú cũng sẽ không nhân từ nương tay.
Bây giờ toàn bộ tiểu khu đầy ma quý khóc lóc kêu rên, bởi vì Lạc Tú gần như một tay một con, không con lệ quỷ nào có thể chống đỡ được Lạc Tú.
Mà hai cảnh sát kia đã chạy xa rồi, đương nhiên Lạc Tú cũng khống để ý tới họ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.