Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 26


“Anh là bạn trai của Thục Phi à?”
HỒ Mỹ Kim hỏi với vẻ mặt kiêu ngạo. Đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau, có thế nào thì cũng nên lịch sự một chút mới đúng, nhưng rõ ràng Hồ Mỹ Kim không quan tâm đến điều đó.
Thay vào đó là bộ dạng muốn gây chuyện.
“ử.” Lạc Tú vốn không muốn quan tâm đến Hồ Mỹ Kim, nhưng lại đột nhiên nhớ ra, ở kiếp trước, bất luận là giáp mặt hay là sau lưng, dường như những người này đều châm chọc, kiếm chuyện với anh.
“Anh có cảm thấy anh xứng đôi với Thục Phi nhà chúng tôi không? Anh chỉ là một nhân viên bình thường mà thôi, ngay cả sự nghiệp cũng không có. Nếu anh không xứng với Thục Phi nhà chúng tôi, tốt hơn hết anh nên rời xa cô ấy đi.” Hồ Mỹ Kim
chẳng bận tâm tí gì về việc ờ đây nhiều người, ngược lại không hề kiêng nể gì mà hạ thấp thể diện của Lạc Tú.
Hơn nữa, Hồ Mỹ Kim có chút khinh thường Lạc Tú, dù nhìn thế nào cũng thấy Lạc Tú không vừa mát.
Dầu sao, ở tuổi này mà vần là một người làm công thì cả đời này cũng chỉ như vậy thôi.
Mà Trương Thục Phi ở một bẽn cũng không nói lời nào về việc này, rõ ràng là đang ngầm chấp nhận rồi.
Bới vì Trương Thục Phi cảm thấy Lạc Tú không những không mang lại vinh dự gì cho mình mà còn khiến cô ta xấu hổ. Cô ta cảm thấy sau ngày hôm nay, đồng nghiệp trong công ty nhất định sẽ cười nhạo cô ta vì tìm được một người bạn trai không thể chịu được như vậy.
Bạn trai của người khác có thể lôi ra đế khoe nhưng chỉ có mình bạn trai của cô ta lại khiến cô ta cảm thấy rất xấu hố.
Nghe được những lời này, Lạc Tú nghĩ thầm, xem ra những người này không có gì thay đối, hoàn toàn giống như kiếp trước. Nhưng đáng tiếc là anh không còn là Lạc Tú kiếp trước nữa, cho nên đương nhiên sẽ không hòa nhã với đối phương nữa.
“Phiền cô lo lấng rồi, nhưng đó là việc của tôi, không đến lượt cô xen vào.”
“Hừ, anh cũng hơi không coi ai ra gì rồi đấy.”
“Mỹ Kim!”
Ngay khi Hồ Mỹ Kim định tiếp tục chế giễu Lạc Tú thì bị một giọng nói cát ngang.
Một người đàn ông mặc vest và đi giày da tiến về phía họ, người đàn ông này không những không đẹp, thậm chí có thế nói là xấu trai, ngay cả bộ vest kia cũng không khiến anh ta có vẻ ngoài giống như một con người.
Nhưng Hồ Mỹ Kim lại có vẻ rất vui sướng nhìn về phía người đàn ông và không quan tâm đến đám đông trong hội trường.
“Sáng nay anh đi đâu vậy?”
“Buối sáng anh vừa đổi một chiếc xe trị giá hơn trăm vạn.” vẻ mặt của Trương Định hơi đắc ý, trông rất kiêu ngạo, còn cố ý lớn tiếng như sợ người khác không nghe thấy.
Dù sao một chiếc ô tô có giá một trảm vạn là thứ mà những nhân viên văn phòng trước mặt anh ta không thế nghĩtới. Trương Định đang cố tình khoe khoang đây mà.
“Tối nay tôi mời mọi người đi ăn cơm!” Hôm nay Trương Định đổi xe, vẻ mặt rất tự hào.
HỒ Mỹ Kim lại còn ghé tai Trương Định nói vài câu, Trương Định cười nhạt rồi lập tức nhìn Lạc Tú, sau đó thay đổi vẻ mặt nói.
“Lạc Tú phải không? Mới tới bộ phận của chúng tôi à? Tôi là trưởng phòng kinh doanh, yên tâm, sau này sẽ chăm sóc cho anh chu đáo. Đúng ròi, hay là ngồi xuống cùng nhau nói
chuyện phiếm về xe cộ đi, xe của anh có nhãn hiệu gì vậy?” Vừa rồi Trương Định đã biết về tình hình của Lạc Tú, anh ta biết rõ Lạc Tú không có xe mà còn cố ý hỏi điều này, rõ ràng là anh ta muốn làm xâu mặt Lạc Tú trước đám đông mà.
Tuy nhiên, Lạc Tú giá vờ như không nghe thấy câu nói này. Thật ra Trương Định đã để lại cho anh ấn tượng rất sâu sác, kiếp trước khi đến công ty này, Trương Định thường xuyên trừ tiền của anh mà không có lý do, còn yêu cầu anh làm thêm giờ, còn làm nhục anh trước mặt tất cả các đồng nghiệp của mình.
Khi Trương Thục Phi bỏ rơi Lạc Tú, thậm chí anh ta còn dẫn theo người khác cười nhạo Lạc Tú.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.