Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, ta về trước Đại Chiêu Thánh Địa, các ngươi lưu lại bảo vệ Diêm công tử cho tốt! Đợi tin tức của ta!
– Là chữ của Thánh Nữ!
Thanh Long nhìn trang giấy khẳng định.
– Ừ?
Diêm Xuyên khẽ nhíu mày.
Hắn nhìn thấy nơi cửa nhà trúc có dấu vết mở ra.
– Các ngươi đứng ngoài chờ ta!
Diêm Xuyên nói.
Sau đó, Diêm Xuyên một mình đi vào trong nhà trúc.
Trên bàn trong nhà trúc, giờ phút này có một phong thư khác! Tuy không kí tên, nhưng Diêm Xuyên vừa nhìn liền biết đây nhất định là Mặc Vũ Hề lưu lại cho mình.
Mở phong thư ra, Diêm Xuyên nhìn lên.
————–
Ta lần này ra ngoài có mang theo ba trăm thượng phẩm linh thạch. Ta để toàn bộ ở trong rương dưới giường ngươi. Không có ý gì khác đâu, ngươi nhất định phải nhận lấy.
Ngươi dẫn theo ba nghìn tướng sĩ thì khẳng định sau này sẽ là một gánh nặng, những thứ này ta lưu lại coi như là đồ ăn vặt cho bọn họ đi, không cần cự tuyệt!
Có duyên sẽ gặp lại!
————-
Đọc xong phong thư này, Diêm Xuyên chẳng biết tại sao đột nhiên trên môi nở nụ cười cảm động.
Nhẹ nhàng thu lấy bức thư, Diêm Xuyên quay người đi ra!
– Vũ Hề đi thật rồi sao?
Dương Chí Cửu cũng đã trở về, vẻ mặt hắn buồn bực hỏi.
– Thánh Nữ đã trở về!
Thanh Long gật đầu nói.
Bên kia, Tửu Kiếm Sinh ngồi trên một cây đại thụ uống rượu ngon trong hồ lô với vẻ mặt hưởng thụ.
– Hưu!
Nơi chân trời bỗng nhiên phóng tới một đạo ánh sáng trắng.
– Ầm!
Một trận gió lớn thổi qua, bụi mù nổi lên bốn phía. Là Văn Nhược tiên sinh trở lại.
Quần áo Văn Nhược tiên sinh hơi bị nghiền nát, nhưng thần sắc vẫn tự nhiên như trước.
– Văn Nhược, thế nào rồi?
Dương Chí Cửu lập tức hỏi.
– Trấn Thế Thạch đã bị đánh nát, tại hạ may mắn nhặt được một mảnh!
Văn Nhược tiên sinh cười thoả mãn nói.
Phải biết rằng, Trấn Thế Thạch chính là tài liệu đỉnh cấp để luyện chế Tiên khí, dù ai nhặt được cũng đều cảm thấy hài lòng.
– A? Hắc Vũ Chân Quân thì sao?
– Hắn? Số phận thật sự không tốt, ý chí của tinh tú bị Hoắc Quang đoạt mất. Hắn vừa độ kiếp đến Hư cảnh nên ở vào trong trạng thái suy yếu nhất, lại trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Tuy nhiên hắn cũng cướp được một mảnh vỡ Trấn Thế Thạch khá lớn nhưng tất nhiên bản thân cũng phải trả cái giá rất lớn, chắc chắn phải bế quan tu dưỡng trong mấy năm!
Văn Nhược tiên sinh cười nói.
– Ừ!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
– Vũ Hề Thánh Nữ đâu?
Văn Nhược tiên sinh hỏi.
– Nàng? Đã trở về rồi!
Dương Chí Cửu buồn bực nói.
– Cũng đúng, để ngừa đêm dài lắm mộng thì về sớm cũng tốt!
Văn Nhược tiên sinh gật gật đầu.
– Đúng vậy a, đã như vậy chúng ta cũng trở về thôi!
Dương Chí Cửu đành chịu nói.
– Tốt!
Văn Nhược tiên sinh gật gật đầu.
– Thanh Long, chúng ta đi thôi!
Văn Nhược tiên sinh lại nhìn về phía bốn người Thanh Long nói.
– Chúng ta…! Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Thanh Long vừa muốn nói lại bị Diêm Xuyên cắt lời.
– Đi đi, các ngươi cũng theo bọn họ trở về đi!
Diêm Xuyên nhìn về phía bốn người nói.
– A? Nhưng mà, Diêm công tử…!
Thanh Long liền nghi hoặc nói.
Phải biết rằng, Mặc Vũ Hề tự tay viết thư yêu cầu bốn người bọn họ ở lại bảo vệ Diêm Xuyên a.
Diêm Xuyên nhìn Thanh Long, cười nói:
– Ta ư, tạm thời không cần lo lắng, mà là nàng, nàng vừa có được Vạn Diệu Yêu Liên, trở về chắc chắn sẽ tạo ra náo động, các ngươi sớm trở về giúp đỡ Mặc cô nương thì tốt hơn!”
– Nhưng mà chúng ta trở về thì biết nói sao với Thánh Nữ đây!
Thanh Long khó xử nói.
– Cứ nói là ta bảo thế, nàng sẽ không làm khó các ngươi!
Diêm Xuyên khẳng định.
Nhìn Diêm Xuyên, bốn người Thanh Long cảm kích gật đầu.
Bởi vì bốn người có thể nhìn ra Diêm Xuyên đây là thật tâm vì Thánh Nữ.
– Vâng!
Bốn người cung kính thi lễ với Diêm Xuyên.
Văn Nhược tiên sinh, Dương Chí Cửu thoáng nghi hoặc nhìn một màn này, cuối cùng cũng không có hỏi nhiều.
Văn Nhược tiên sinh lấy ra một chiếc thuyền nhỏ, bốn người liền bước lên. Trong náy mắt thuyền nhõ phóng lên trời cao rồi biến mất không còn thấy bóng dáng.
– Diêm sư đệ thật là bản lĩnh!
Tửu Kiếm Sinh ở trên cây đột nhiên nhảy xuống.
Lúc này mọi người đã rời đi, Tửu Kiếm Sinh cũng có thể tùy ý cùng Diêm Xuyên ôn chuyện.
– Đa tạ Tửu Kiếm Sinh, một tiếng sư đệ thì phải đợi đến lúc Đại Hà Tông sắp xếp a!
Diêm Xuyên cười nói.
– Ách, cũng tốt!
Tửu Kiếm Sinh gật gật đầu, không để ý.
– Lần này ở trong Phong Thuỷ trận, may mà có ngươi trọng nghĩa bảo vệ quân giáp bạc của ta, lần nữa đa tạ!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
– Ha ha, ta cũng bởi vậy mà chiếm được một đám Long khí a, huống hồ phụ thân ngươi lúc trước có ân với ta, ta há có thể ngồi yên không lý đến!
Tửu Kiếm Sinh cười nói.
– Ừ, Diêm Xuyên nhớ kỹ!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
– Chờ ngươi tròn mười tám tuổi, ta sẽ tới đón ngươi?
Tửu Kiếm Sinh cười nói.
– Không còn gì tốt hớn, nhưng mà lúc đó ta sẽ không còn ở nơi này, ngươi có thể tới Yến Kinh!
Diêm Xuyên chậm rãi nói.
– Được! Còn có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?
Tửu Kiếm Sinh gật gật đầu.
– Đúng vậy, có chút chuyện làm phiền sư huynh giúp đỡ!
– Ha ha ha ha, ta biết ngay!
Tửu Kiếm Sinh cười to.
– Hoắc Quang, đem chiếc rương dưới giường ta đến đây!
Diêm Xuyên nói vơi Hoắc Quang.
– Vâng!
Hoắc Quang liền ứng tiếng.
Rất nhanh, Hoắc Quang liền bê một chiếc rương lớn ra đặt trước mặt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên lật tay mở nắp, bên trong lập tức lộ ra ba trăm khối tinh thể có sương mù vờn quanh.
– Thượng phẩm linh thạch? Không đúng a, phụ thân ngươi căn bản chưa từng đưa thứ gì cho ngươi a, làm sao ngươi lại có thượng phẩm linh thạch?
Tửu Kiếm Sinh kinh ngạc nói.
– Đồ của ta chẳng nhẽ nhất định phải do phụ thân ta cho sao?
Diêm Xuyên cười cười nói.
– Ha ha, là ta nghĩ sai, Diêm Xuyên, ngươi lấy Linh thạch ra làm gì?
Tửu Kiếm Sinh cười nói.
– Ta hiện tại chưa vào tu hành giới, làm phiền ngươi dùng ba trăm thượng phẩm linh thạch này đặt mua cho ta ít đồ vật!
Diêm Xuyên cười nói.
– Hả?
– Ba ngàn Chấn Thiên cung, mười vạn mũi Xạ Nhật tiễn, ba ngàn Phá Thiên thương!
Diêm Xuyên nói.
– A? Nhiều như vậy sao?
Tửu Kiếm Sinh kinh ngạc nói.
Chấn Thiên cung, Xạ Nhật tiễn, Phá Thiên thương đều có danh tiếng cực vang, nhưng mà tại tu hành giới chỉ là một trong những binh khí trụ cột. Đương nhiên, đến với thế gian thì chính là thần binh lợi khí.
– Sao vậy? Chẳng nhẽ linh thạch không đủ sao?
Diêm Xuyên hỏi.
– Đủ rồi, thế là đủ rồi. Chỉ là thủ bút của ngươi cũng quá lớn đi, ba ngàn? Mười vạn? Những cửa hàng bình thường không thể cung cấp đủ chỉ có phải gom góp ở nhiều nơi a!
Tửu Kiếm Sinh cười khổ nói.
– Vì vậy mới phải làm phiền ngươi!
Diêm Xuyên cười nói.
– Tốt, ta sẽ chạy mua ở nhiều nơi khác nhau a!
Tửu Kiếm Sinh gật gật đầu.
– Đa tạ!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
– Không có gì, dù sao cũng không phải là tiền của ta!
Tửu Kiếm Sinh nói rất thẳng.
“Cứ việc tiêu phí đi!
Diêm Xuyên cười nói.
– Đã như thế thì ta cũng không trì hoãn nữa! Đi trước!
Tửu Kiếm Sinh ôm lấy rương linh thạch liền cáo từ.
– Ừ!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
Tiễn Tửu Kiếm Sinh rời đi, Diêm Xuyên nhìn về phía Hoắc Quang, Lưu Cẩn.
– Những lời ta vừa nói, các ngươi nghe rõ rồi chứ?
Diêm Xuyên nhìn về phía hai người.
– Vâng, đa tạ Vương gia, các tướng sĩ nếu biết điều này khẳng định sẽ rất vui mừng!
Hoắc Quang cười nói.
Chấn Thiên cung, Xạ Nhật tiễn, Phá Thiên thương! Chúng rõ ràng là pháp bảo của người tu hành a. Ba ngàn, mười vạn, ba ngàn? Rõ ràng chính là đang trang bị cho quân đoàn thứ nhất.
– Mấy ngày trước, mỗi người đều nuốt một đạo Long khí phải luyện hóa thật tốt để mượn thư này mà tiếp tục đột phá!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
– Vâng, Vương gia yên tâm. Đám nhãi con kia vừa về đến nơi đã ngồi xuống luyện công, không thèm quan tâm đến lời ta nói nữa, một đám hết sức giảo hoạt a!
Hoắc Quang cười nói.
– Vậy là tốt rồi!
Diêm Xuyên gật gật đầu.
– Ta cũng muốn bế quan một thời gian ngắn. Cho ngươi ba tháng, mang theo bọn họ đi lấy ba ngàn con Hãn Huyết Bảo Mã về đây!
Diêm Xuyên hạ lệnh.
– Hãn Huyết Bảo Mã? Cũng chỉ có ở phụ cận quân doanh của Triệu gia quân mới có a. Hơn nữa toàn bộ quân doanh cũng chỉ có khoảng bốn ngàn con!
Lưu Cẩn suy nghĩ một chút nói.
– Vâng, Vương gia yên tâm, thuộc hạ nhất định hoàn thành!
Hoắc Quang không quan tâm lời Lưu Cẩn mà lập tức đáp ứng.
Đối với cái gì mà Triệu gia quân, Hoắc Quang hoàn toàn coi thường. Cỗ ngạo khí này đúng là thứ Diêm Xuyên muốn thấy.
– Lưu Cẩn!
Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cẩn.
– Có!
– Lần này sau khi luyện hóa được Long khí, ta nghĩ tu vi tất cả mọi người đều sẽ đạt đến Lực Cảnh tầng tám trở lên, giáp bạc mặc trên người đã không còn hiệu quả gì nữa rồi. Ngươi hãy dùng một khoản tiền để đặt mua quân phục!
Diêm Xuyên nói.
– Quân phục? Quân phục gì a?
Lưu Cẩn không hiểu nói.
– Ngựa mạnh mẽ phải sánh đôi với y phục đep. Hãy tìm thợ may tốt nhất, may những bộ cẩm bào hoa lệ nhất. Sau đó không lâu chúng ta sẽ trở về Kinh, về Kinh cần phải có Ngựa mạnh mẽ, y phục đẹp. Binh sĩ của Diêm Xuyên ta ở bất kỳ một địa phương nào đều là tốt nhất!
Diêm Xuyên kiêu ngạo nói.
– Vâng!
Lưu Cẩn cung kính nói.
– Ừ, tiếp đến, trong khoảng thời gian này, các ngươi đều ở trong quân doanh đi, bốn phía nhà trúc tạm thời không nên vào.
Diêm Xuyên nói.
– Vâng!
Hai người ứng tiếng, rồi nhanh chóng lui ra.
Bốn phía nhà trúc tràn ngập sương trắng, hiển nhiên là do Diêm Xuyên lần nữa mở ra đại trận.
Trở lại phòng mình, Diêm Xuyên lấy ra bức họa cuộn tròn, bên trong có khối Thiết Ngọc Chi Tinh.
– Thình thịch!
Thiết Ngọc Chi Tinh vừa ra thì vô số khí đen lập tức tỏa ra bốn phương tám hướng, bên trong đại trận liền bị nhuộm thành một màu đen kịt.
– Hít, Vạn Diệu Yêu Liên tà khí thật nặng nề, đến cả Thiết Ngọc Chi Tinh cũng rõ ràng bị nhiễm tà khí nặng như vậy!
Diêm Xuyên sợ hãi than.
Nhìn xem tà khí đang vờn quanh Thiết Ngọc Chi Tinh thì Diêm Xuyên liền nhăn mày lại.
– Thiết Ngọc Chi Tinh ẩn chứa chính khí vậy mà còn bị nhiễm tà khí nặng như vậy. Bên trong khẳng định xảy ra biến dị gì đó, có nên dùng nó luyện khí không đây?
Diêm Xuyên nhìn quanh Thiết Ngọc Chi Tinh một lúc.
– Vù vù, tà khí? Tà khí thì sao chứ? Không có kiếm mà ta không trấn áp được!
Diêm Xuyên trừng mắt.
Sau khi ổn định lại tâm thần, Diêm Xuyên lập tức lấy ra bút lông 'Mộng Tiên'.
Mộng Tiên nhúng mực, Diêm Xuyên liền viết lên Thiết Ngọc Chi Tinh.
– Hỏa! Hỏa! Hỏa!…
Từng chữ 'Hỏa' lần lượt được viết ra, trong mắt Diêm Xuyên càng hiện lên sự kiên định.
Tu vi tăng lên để cho thân thể Diêm Xuyên cũng dần dần có thể thừa nhận được thiên Địa Nguyên gột rửa.
Nguyên khí gột rửa có lợi cho tu luyện, đồng dạng cũng để chất lượng bút tăng lên, nguyên khí sẽ không làm hỏng bút lông mà ngược lại còn ân cần chăm sóc nó.
Hỏa! Hỏa! Hỏa!
Diêm Xuyên tổng cộng viết một trăm lẻ tám chữ hỏa khiến bốn phía biến thành một mảnh đỏ bừng.
– Thình thịch!
Bên ngoài Thiết Ngọc Chi Tinh dường như bị lửa lớn cuồn cuộn bao lấy, đang mãnh liệt đốt Thiết Ngọc Chi Tinh.
Diêm Xuyên khoanh chân ngồi đối diện với Thiết Ngọc Chi Tinh, hắn chợt trừng mắt.
– Ngâm!
Ý chí của Kim Long lại lần nữa bộc phát rồi phun ra lửa ý chí của Diêm Xuyên vào Thiết Ngọc Chi Tinh đang bị lửa lớn thiêu đốt hừng hực.
– Ầm ầm!
Thiết Ngọc Chi Tinh bị Diêm Xuyên liên tục luyện hóa.
Một tháng sau.
Tửu Kiếm Sinh lại lần nữa quay lại, đồng hành với hắn còn có một gã sai vặt. Hắn mang đến rất nhiều quân giới, Chấn Thiên cung, Xạ Nhật tiễn, Phá Thiên thương!
– Tiền bối, Vương gia đang lúc bế quan. Chúng ta không nên quấy rầy, nếu không ngài chờ một chút được không?
Lưu Cẩn khách khí nói.
– Ha ha, không cần, vật đã đưa đến nơi là được rồi. Đúng rồi, còn thừa hai mươi khối thượng phẩm linh thạch, tất cả liền giao cho ngươi. Mấy tháng nữa chúng ta sẽ gặp lại ở Yến Kinh a!
Tửu Kiếm Sinh thản nhiên nói.
– Tốt, đa tạ tiền bối!
Lưu Cẩn khách khí nói.
Sau khi tiễn Tửu Kiếm Sinh, một đám tướng sĩ liền xông tới.
– Đại nhân, đây, những thứ này chính là tiên bảo ư?
Trong mắt chúng tướng sĩ tỏa ra ánh sáng hưng phấn.