Tiên Nghịch

Chương 584: Xuất quan


Đúng lúc đó ba đạo kiếm quang gào rít lai ra, nháy mắt đã đuổi kịp, vờn xung quanh thân mình nàng. Ba hồn thú Tử Thử, Hợi Trư, Mạt Dương gào rít lao ra. Nữ tử này tâm thần đại chấn, ba thanh kiếm đã xuyên qua thân thể nàng. Nữ tử này bỏ mình trong một mảnh sương máu.
 
Vương Lâm đứng giữa không trung, lẳng lặng cảm ngộ lực lượng của Tiên thuật! Việc chém giết trên mặt đất và hắn giống như là không liên quan gì tới nhau, không tạo ra cho hắn chút hứng thú nào!
 
– Tiên thuật này vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ… Nhưng ngày ước định với Cổ Yêu đã tới gần, không thể lại tiếp tục tìm hiểu được nữa… Cũng đã tới lúc rời đi… Tay phải của Vương Lâm vung lên, Tam Tài kiếm trận bay tới. Trong miệng của Tử Thử Tà hồn đang ngậm hồn phách của nữ tử kia.
 
Một tháng sau Vương Lâm rời khỏ Luyện Hồn bộ lạc. Hắn mang Tôn Hồn Phiên đi theo nhưng vẫn để lại một đạo thần thức thủ hộ cho Luyện Hồn bộ lạc.
 
Vương Lâm không lập tức chạy tới Hoả Yêu Quận mà là đi một chuyến đến Động phủ. Tại Tôn Long chi lộ, hắn cẩn thẩn đem toàn bộ hơn mười cái phù văn nhớ kỹ, sau đó rời khỏi!
 
– Ngọc giản này từng nói, những phù văn này có mươi hai đạo nhưng hiện tại chỉ có mười một đạo. Không biết đạo cuối cùng kia ở nơi nào… Thần sắc của Vương Lâm như thương, thân mình bước về phía trước, thi triển Đại Na Di, đi thẳng tới Hoả Yêu Quận.
 
Bên trong Hoả Yêu Quận, chiến hoả ngập trời. Bảy quận còn lại không ngừng gia tăng viện binh, khiến cho Hoả Yêu Quận hoàn toàn trở thành một bãi chiến trường. Trong gần trăm năm chiến tranh này, mặt đất đã bị máu tươi nhuộm thành màu hồng. Khi tiến vào Hoả Yêu Quận, một cỗ máu tươi nồng đậm ập thẳng vào mặt!
 
Trên mặt đất, ngoại trừ máu tươi còn có vô số hài cốt không lành lặn, từng trận tử khí từ trên những hài cốt này tràn ra, hình thành một mảnh sương mù màu xám, bao phủ toàn bộ Hoả Yêu Quận.
 
Trong cuộc chiến tranh này, đối với Hoả Yêu Quận và Thiên Yêu Quận mà nói thì đều là một hồi tử chiến! Thậm chí có thể nói, hai Quận này gần như không có thắng bại mà là dùng phương thức một mạng đổi một mạng, đem toàn bộ lực lượng trong Hoả Yêu Quận tiêu diệt sạch sẽ.
 
Kinh đô của Hoả Yêu Quận đã trống không, ngay cả Yêu Đế cũng tự mình tham chiến. Toàn bộ kinh đô ngoại trừ Thánh địa Yêu Cốc thì là một mảnh trống trải.
 
Cổ Yêu của Hoả Yêu Quận cũng theo Thiên Yêu Quận , lấy thần thông của mình, phong ấn đô thành lại. Tại thời điểm này nó không cho phép bất cứ kẻ nào bước vào đế đô.
 
Yêu Cốc Hoả Yêu Quận không ở ngoài thành mà ở sâu bên trong thành. Một cỗ yêu khí dày đặc từ bên trong tràn ra, bao phủ cả đế đô Hoả Yêu Quận.
 
Từ xa nhìn lại, đế đô bị yêu khí vờn quanh, đồng thời cũng có đại lượng tử khí tràn ngập, như là một toà thành bên trong sương mù, làm cho người ta từ xa nhìn lại, trong lòng liền dâng lên một cảm giác bi thương.
 
Bước chân của Vương Lâm đạp trên mặt đất bên ngoài đế đô của Hoả Yêu Quận, phát ra âm thành cộp cộp. Trong không gian yên tĩnh, thanh âm này nghe rất rõ ràng.
 
Mặt đất có màu đỏ sậm, bước đi trên đó có cảm giác rất lầy lội. Sự lầy lội nơi này là do máu tươi của ngàn vạn người trong trăm năm qua thầm thấu mà thành.
 
“Cộp, cộp…” Vương Lâm không bay đi mà là bước từng bước một tiến tới Đô Thành của Hoả Yêu Quận.
 
Bóng dáng của hắn giống như một du hồn màu trắng, trong màn sương mù màu xám trông có vẻ cực kỳ quỷ dị.
 
Mái tóc dài của hắn tung bay. Theo bước chân của Vương Lâm xuyên qua màn sương mù, tiếng động cộp cộp không ngừng quanh quẩn.
 
Toà thành bên trong màn sương cực kỳ trống trải. Rất khó tưởng tượng được rằng trăm năm trước, mức độ phồn hoa của nơi này không chút thua kém gì Thiên Yêu Thành của Thiên Yêu Quận cả.
 
Nhưng hiện tại, nơi này đã biến thành một mảnh tĩnh mịch!
 
Trong mắt Cổ Yêu của chín Quận ở Yêu Linh chi địa, con dân chẳng qua là do bọn hoá giáo hoá mà ra, dùng để khôi phục yêu lực của bản thân mà thôi. Dù cho toàn bộ bọn họ đều chết hết thì trong lòng chúng cũng không dâng lên chút sóng gió nào!
 
Những người trong đế đô của Hoả Yêu Quận, từ Yêu Đế, Yêu Suất cho tới yêu binh bình dân, toàn bộ đều ra chiến trường, hoá thành hài cốt, rơi xuống mặt đất, hoá thành máu tươi nhiễm hồng cả mặt đất.
 
Trong lòng Vương Lâm không chút dao động, từng bước tiến về phía trước!
 
Mười dặm bên ngoài Hoả Yêu Quận, nơi này tràn ngập yêu khí do phong ấn của Cổ Yêu. Uy lực của phong ấn này rất cường đại, là một trong số những thủ đoạn bảo hộ bản thân của Cổ Yêu. Dù là Yêu Suất đến từ mấy Yêu Quận khác cũng không thể phá huỷ.
 
Người có thể phá giải được phong ấn này, ngoại trừ cũng là Cổ Yêu thì chỉ có những tu sĩ có đại thần thông tu vi kinh người.
 
– Cổ Yêu Bối La từng nói qua, Cổ Yêu của Hoả Yêu Quận này sau khi đô thành trống trải sẽ phong ấn lại, ngăn cản bất cứ kẻ nào bước vào. Do đó, bước thứ nhất trong ước định với ta đó là phá vỡ phong ấn này.
 
Vương Lâm đứng bên ngoài Yêu mạc phong ấn, tay phải nâng lên. Phía trên ngón tay loé ra hắc mang, điểm về phía trước.
 
Ngón tay này vừa mới đụng đến yêu mạc, một cỗ phản lực khổng lồ bỗng nhiên bật lại. Ngón tay của Vương Lâm ầm một cái đã bị đánh văng ra. Một cảm giác tê dại từ đầu ngón tay truyền thẳng vào gân mạch.
 
Tiên lực trong cơ thể Vương Lâm lưu chuyển, mất một lúc mới khôi phục lại như thường.
 
– Quả là rất mạnh!
 
Vương Lâm lẩm bẩm tự nói.
 
Đúng lúc này một cỗ thần thức mãnh liệt từ bên trong Đô Thành xông ra. Một tiếng rống giận của nguyên thần cũng ầm ầm truyền ra.
 
– Cút!
 
Thanh âm gào rít tới này giống như sấm đánh giữa mùa xuân. Âm thanh ầm ầm giống như khai thiên lập địa, dữ dội vang vọng bên tai Vương Lâm.
 
Tay phải Vương Lâm kết một cái ấn quyết cực kỳ quỷ dị. Nếu nhìn kỹ, không ngờ ấn quyết này lại tràn ngập yêu khí. Khi thanh âm gào rít kia vừa ập tới người Vương Lâm liền tan tành mây khói.
 
– Bối La! Ngươi là do Bối La phái tới!
 
Bên trong Đô Thành, thần thức mãnh liệt kia lại gầm lên, trong thanh âm chứa đầy sự phẫn nộ.
 
Vương Lâm không thèm để ý thanh âm này, hắn hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm tự nói:
 
– Cổ Yêu Bối La, ước định của ta và ngươi, bước đầu tiên này ngươi khỏi phải mỏi mắt chờ đợi nữa!
 
Tay phải Vương Lâm nâng lên, chỉ về không trung. Trong mắt hắn hàn mang chợt loé lên, trong miệng thốt khẽ:
 
– Sát lục khí, tụ!
 
Bốn chữ vô cùng đơn giản này không thể so với sấm đánh, không gây ra khí lãng truyền khắp thiên địa. Nhưng khi bốn chữ này thốt ra, toàn bộ bên trong toàn bộ Hoả Yêu Quận cũng nổi lên một hồi phong ba chấn thiên động địa.
 
Phía Bắc của Hoả Yêu Quận, bên trong một chiến trường đang chém giết nhau, bỗng nhiên có đại lượng yêu binh của hai phương đều chấn động. Từ trên người bọn chúng nháy mắt đã tán phát ra một cỗ sát khí nồng đậm như có thể xuyên thấu thiên địa.
 
Sát khí này nháy mắt lộ ra, hướng về phía xa, chợt loé lên rồi biến mất!
 
– Lão Tổ xuất thế!
 
Trên mặt của đám yêu binh này lộ ra vẻ hưng phấn, không chém giết nhau nữa mà nhanh chóng rời khỏi chiến trường.
 
Chiến trường ở phía Nam Hoả Yêu Quận, vốn đại quân đang chém giết nhau, bị vô số người áo đen xâm nhập. Đám người áo đen này bóng dáng cực nhanh, trong cơ thể ẩn chứa sát khí nồng đậm, trong khi hành tẩu thường sẽ lập tức lấy mạng yêu binh, khiến cho chúng hoá thành bụi khí bị những người này hấp thu.
 
Đối với đám người áo đen này, tướng lĩnh hai bên cũng không xa lạ. Cả trăm năm qua, bọn họ đã quen với sự tồn tại của đám người này. Đến vô ảnh, đi vô tung, không biết là người của thế lực phương nào, dù là bao vây nhưng thường cũng mất nhiều hơn được. Nhưng lúc này đây, khi đám người áo đen này xông vào chiến trường, bỗng nhiên thân mình lại run lên, cả đám lộ ra ánh mắt mừng như điên, cùng nhau nhanh chong rời đi. Trong khi rời đi, từng đạo sát khí nồng đậm từ trong cơ thể bọn họ nhanh chóng thoát ra, hoá thành Sát Lục khí vô tận, loé lên giữa không trung rồi biến mất!
 
Cảnh tượng như thế này diễn ra ở vô số nơi trong Hoả Yêu Quận. Trong không trung nháy mắt đã tràn ngập những đạo bụi khí. Trong bụi khí này lộ ra sát khí không thể tưởng tượng được, loé lên giữa không trung.
 
Trong nháy mắt này, coi như cả bầu trời bị bao phủ bởi Sát Lục khí, hàn khí như có thể xâm nhập vào tận xương tuỷ.
 
Những chiến trường trong Hoả Yêu Quận nháy mắt cũng ngừng chiến, trở nên kinh nghi bất định nhìn về không trung, ánh mắt lộ ra vẻ mù mịt.
 
Trong trăm năm qua, tộc nhân của Luyện Hồn bộ lạc không chỉ ẩn núp trong yêu binh và những người áo đen, mà trong số tướng lĩnh song phương cũng có rất nhiều người của Luyện Hồn bộ lạc.
 
Chỉ thấy trong thời khắc này, có khoảng một phần mười trong vô số tướng lĩnh trong Hoả Yêu Quận trên đỉnh đầu có sát khí thoát ra, nhanh chóng biến mất. Sau khi sát khí này mất đi, những người này lập tức lui lại, triển khái các thủ đoạn của riêng mình, nhanh chóng rời đi!
 
Bên trong toàn bộ Hoả Yêu Quận, trong trăm năm chiến tranh, cảnh tượng này khiến cho tất cả những người còn sống sót đều lâm vào chấn động. Bầu trời đã không còn là màu xanh nữa mà đã nhuốm màu xám. Từng đạo Sát Lục khí phóng lên cao, nhất tề ngưng tụ lại tại đế đô của Hoả Yêu Quận.
 
Mười vạn đạo Sát Lục khí mang theo sát khí nồng đậm từ bốn phương tám hướng bay về phía Vương Lâm. Không trung phía trên đế đô, từng đạo gào rít chưa từng bị gián đoạn. Lấy vị trí của Vương Lâm làm trung tâm, mười vạn đạo Sát Lục khí xé gió lao tới.
 
Mỗi một đạo Sát Lục khí đều so với trăm năm trước hùng hậu hơn vô số lần, sát khí ẩn chứa bên trong cũng vượt xa năm đó. Được tẩm bổ trong trăm năm khiến cho mười vạn đạo Sát Lục khí này gần như đã ngưng hoá thành thực chất!
 
– Phân!
 
Ánh mắt Vương Lâm hiện lên hồng quang. Sát tâm và sát ý dung hợp, trở thành căn nguyên của Sát Lục khí.
 
Mười vạn đạo Sát Lục khí vốn đã che thiên tế nhật, nhưng lúc này, dưới một chữ của Vương Lâm, bỗng nhiên toàn bộ một phân thành hai! Nháy mắt, mười vạn đạo Sát Lục khí đã hoá thành hai mươi vạn!
 
Vẫn chưa dừng lại!
 
Hai mươi vạn lại phân ra! Lại phân ra! Lại phân ra!
 
Trong nháy mắt, cả thiên địa đã tràn ngập bụi khí dày đặc. Bụi khí này không phải sương mù mà là sát khí! Là sát khí! Sát tâm và sát ý ngưng hoá!
 
Phân chia hơn mười lần nháy mắt đã khiến cho mười vạn đạo sát lục khí đã biến thành trăm vạn đạo!
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 584: Xuất quan


Tĩnh mịch trong sơn động, lúc này đã là một vùng phế tích, lộn xộn không chịu nổi.

Trác Phàm lẳng lặng mà ngồi tại cái kia trên đất đá, khoanh chân tĩnh khí, trên mặt đã lại không lúc trước vẻ thống khổ. Đi qua nhiều ngày ma sát, Trác Phàm cùng cái kia cửu thiên long khí làm lấy quyết tử đấu tranh, tranh phong tương đối, cuối cùng vẫn là lấy Trác Phàm thắng lợi mà kết thúc. Đem những cái kia nóng nảy long khí, mài không còn cách nào khác.

Giờ này khắc này, Trác Phàm cái kia mênh mông như sao thần thức chính đang từng bước áp súc, trung tâm nhất bên trong, thì là cái kia cửu thiên long khí quay quanh cùng một chỗ, giống như mấy cái cự long tranh nhau quấn quanh đồng dạng, đã nhanh muốn hợp làm một thể.

Từng đạo mây ngũ sắc như là từng tầng từng tầng lụa mỏng, đưa chúng nó bao khỏa ở bên trong, theo Trác Phàm thần thức đè ép, chậm rãi dung hợp đi vào.

Ông!

Đột nhiên, một trận không gian ba động đột nhiên vang lên, cái kia mây ngũ sắc bao khỏa chỗ, đúng là đột nhiên tán phát ra đạo đạo hào quang óng ánh, tiếp lấy chính là một cỗ cường đại hấp lực đột nhiên sinh ra, Trác Phàm cái kia như cũ đang không ngừng đè ép to lớn thức hải, một cái không có phanh lại áp, liền điên cuồng hướng quang mang kia tản ra chỗ hung mãnh tràn vào đi, ngừng đều không dừng được.

Đến sau cùng, chỗ có sức mạnh thần thức đều bị cuốn vào cái kia màu sắc sặc sỡ chi về sau, Trác Phàm toàn bộ não hải mới nhất thời yên tĩnh. Dường như Thiên Địa Tịch Diệt, thế gian lại không một tia tiếng vang đồng dạng.

Trác Phàm cũng như vậy ngồi lẳng lặng, trên mặt giếng cổ không gợn sóng, tựa như một khối tảng đá, vậy mà bất động!

Rống!

Bỗng dưng, một tiếng chấn thiên triệt địa Long ngâm tại Trác Phàm trong đầu thét dài mà ra, cái kia ánh sáng bao phủ chỗ, vù vù vài tiếng, bốn cái long trảo bỗng nhiên cầm ra đến, ngay sau đó toàn bộ Long thân mở ra, một đầu dài mấy trăm trượng che trời cự long liền đột nhiên xuất hiện tại hắn chỗ sâu trong óc, gào rú không ngừng.

Những hào quang này Phi Hồng, cũng giống như tầng tầng tia vải mỏng giống như choàng tại nó trên thân, hóa thành nó lân giáp. Xa xa nhìn lại, đúng như Viễn Cổ Cự Long hạ phàm, đánh đâu thắng đó, thật là không uy phong!

Cùng lúc đó, Trác Phàm cũng là bỗng nhiên mở ra hai mắt, trong mắt tinh quang lấp lóe, giống như mắt rồng, ngửa mặt lên trời lớn lên rống một tiếng, phát ra Thần Long Khiếu thiên chi vang.

Rống. . . Đụng!

Cường đại long uy, hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, những nơi đi qua, hết thảy đều là hóa thành vỡ nát. Cho dù là Khô Vinh ngũ lão cái kia Khô Vinh lĩnh vực, cũng không khỏi đến hung hăng rung động động một cái.

Năm vị trưởng lão hơi hơi run run thân thể, trong lòng đều có chút hoảng sợ.

Lưỡi trưởng lão nhìn một bên Viên lão liếc một chút, nói ra 5 người trong lòng kinh dị: “Đây chính là Thiên Long Thần Hồn uy lực a, không nghĩ tới vừa mới ngưng tụ thành công, thì bá đạo như vậy. Chúng ta cái này Khô Vinh kết giới, nếu không phải có ngài Địa Long thần hồn gia trì, vừa mới cái này tấn công một đòn, không thể nói được liền muốn xuất hiện một chút chỗ sơ suất. Tiểu tử này, thật khiến cho người ta ngạc nhiên a!”

“Ha ha ha. . . Ai nói không phải đây, cho dù là lão phu cũng là lần đầu tiên tiếp xúc cái này Thiên Long Hồn, không nghĩ tới mạnh như vậy!” Nhẹ nhàng vuốt vuốt chòm râu, Viên lão vui mừng gật gật đầu.

Mà trong động Trác Phàm, hoàn toàn không biết bên ngoài phát sinh hết thảy, tại một tiếng lớn lên rống phát ra về sau, liền lại yên tĩnh, cẩn thận cảm giác hiện tại chính mình biến hóa.

Chỉ thấy trong sơn động, hắn con ngươi hai bên loạn động, bốn phía ngó nhìn cái này một vùng phế tích. Trong óc, cái kia mây ngũ sắc thần long, cũng tại bốn phía chuyển động chính mình cái kia to lớn mắt rồng, ánh mắt chiếu tới, nhưng cũng là này sơn động cảnh tượng.

Đây chính là Trác Phàm vì Trác Phàm, thần long cũng là Trác Phàm, giờ này khắc này, đầu này cự long đã triệt để cùng Trác Phàm thần thức hòa làm một thể, trở thành hắn nguyên thần cất giấu chỗ.

Nói cách khác, cho dù hắn thân thể hủy, thần hồn tồn tại, vẫn như cũ có thể đoạt xá trọng sinh, đây chính là Hóa Hư cảnh giới thần thông pháp môn!

Mà lại cái này thần hồn uy lực, muốn so Thần Chiếu cảnh lực lượng nguyên thần cường hãn hơn đất nhiều, tương đương với cho nguyên thần lại bộ một tầng khôi giáp. Thần Chiếu cảnh cùng hóa Hư cảnh cao thủ so sánh, quả thực cũng là ba tuổi trẻ em cùng bảy thước đại hán chênh lệch.

Bất quá đoán chừng người nào cũng sẽ không nghĩ tới, Trác Phàm quái thai này, là ba tuổi trẻ em thân thể, bảy thước đại hán lực lượng.

Cái này nếu là cùng người khác giao thủ qua, phải đem đối phương âm không chết nhưng là!

“Ha ha ha. . . Thần Chiếu nhất trọng cảnh tu vi, Hóa Hư nhất trọng cảnh thần hồn, lão tử quả nhiên là cái đồ biến thái!” Cúi đầu nhìn xem mình bây giờ bộ dáng, Trác Phàm bất giác bật cười một tiếng, lắc lắc đầu.


— QUẢNG CÁO —

Liền chính hắn cũng không nghĩ tới, mượn lần này đột phá, lại sẽ xuất hiện quỷ dị như vậy sự tình phát sinh.

Bất quá suy nghĩ một chút chính mình trước kia cũng từ trước tới giờ không đi đường thường, liền cũng không quan trọng!

Ông!

Đột nhiên, lại là một trận không gian ba động phát ra, Trác Phàm bất giác thân thể lắc một cái, còn không có ý thức được xảy ra chuyện gì, một đạo hồng sắc ba động, đã là đột nhiên từ hắn vùng đan điền hướng ra phía ngoài phát tán ra.

Cái kia cỗ hào quang màu đỏ như máu chỗ đi qua, nhất thời làm cho hết thảy vật thể mục nát tan rã, sau cùng hóa thành một bãi chất lỏng sềnh sệch, phát ra xì xì tiếng vang!

Tròng mắt nhịn không được bỗng nhiên co rụt lại, Trác Phàm trong lòng kinh hãi, rất là kỳ lạ, vội vàng tĩnh tâm nhìn tới, lại là bỗng nhiên phát hiện, mượn lần này hắn đột phá, trong cơ thể hắn Huyết Anh lại cũng thuận lợi đột phá đến Thần Chiếu cảnh tu vi.

Huyết Anh vốn là Thiên Địa Tinh Linh, hiện tại đạt đến Thần Chiếu cảnh, lực lượng nguyên thần càng là mạnh đáng sợ, so với bình thường Thần Chiếu cao thủ mấy chục lần đều mạnh.

Cho dù là đối mặt Hóa Hư cảnh thần hồn công kích, Huyết Anh nguyên thần trùng kích cũng đủ để hóa vì một thanh Huyết Nhận, đem cái kia thần hồn xé nát, tiêu diệt bên trong nguyên thần.

Huyết Anh loại ma vật này, quả nhiên là theo tu vi tăng cường, mà càng tăng kinh khủng. Đây cũng chính là vì sao, lúc trước Huyết Ma lão tổ chỉ là một cái Thánh Giả, tại Thánh Vực như vậy ngưu bức nguyên nhân.

Nghĩ tới đây, Trác Phàm trong lòng càng thêm kinh hỉ, kể từ đó, hắn cho dù thật đối lên Hóa Hư cao thủ, cũng triệt để không sợ.

Đã có long hồn kề bên người, lại có Huyết Anh đánh lén, chỉ cần không phải quá mạnh đối thủ, đơn đả độc đấu, hắn lại sợ người nào?

Bên ngoài sơn động, viên lão trong tay ấn quyết liên tục, đem Địa Long Hồn lần nữa thu về thể nội, khóe miệng ria mép không ngừng run run động một cái, cười khẽ một tiếng: “Không có vấn đề, đã Thiên Long Thần Hồn đã ngưng tụ, vậy chúng ta kết giới này có thể triệt để rút lui!”

“Vâng!” Hơi hơi gật gật đầu, năm người cùng nhau khom người cúi đầu.

Thế nhưng là, bọn họ vừa muốn động thủ triệt hồi kết giới, tâm tình chính buông lỏng thời điểm, một đạo hồng sắc ba động lại là bỗng nhiên lóe qua, đụng một tiếng đụng vào kết giới phía trên, khiến đến bọn hắn nhất thời chính là một cái lảo đảo, khí tức bất giác có chút bốc lên.

Ngô!

Thân thể hơi hơi run run, lưỡi trưởng lão cuống họng giống như bị cái gì chắn đồng dạng, nghẹn lại. Viên lão nhìn đến có chút kỳ quái, nghi nói: “Thế nào, lưỡi trưởng lão?”

“Tiểu tử này vừa mới lại thả ra một nhóm nguyên thần trùng kích, chúng ta vừa không chú ý, bị hắn chấn một chút!” Bất giác cười khổ một tiếng, lưỡi trưởng lão sắc mặt đầy là quái dị.

Bất giác cười lắc lắc đầu, Viên lão từ chối cho ý kiến khoát tay một cái nói: “Ha ha ha. . . Không có gì đáng ngại, vừa mới ngưng tụ ra Thiên Long Thần Hồn, tò mò, nhiều nếm thử một phen cũng là bình thường.”

“Không, không phải chuyện như vậy!”

Sắc mặt tràn đầy không hiểu, lưỡi trưởng lão thăm thẳm lên tiếng: “Tiểu tử này hai nhóm nguyên thần trùng kích, hoàn toàn khác biệt. Đệ nhất phát đại khí rộng rãi, xác thực giống như là Thiên Long Thần Hồn phát ra. Nhưng thứ hai phát lại là tản ra âm tà chi khí, chính là Cực Âm chi lực, tàn nhẫn dị thường. Đừng nói là hai loại khác biệt nguyên thần, quả thực cũng là hai loại ngược lại cùng cực lực lượng nguyên thần!”

Cái gì?

Mi đầu bất giác rung động, Viên lão đột nhiên mà sa vào trong trầm tư, hai loại khác biệt lực lượng nguyên thần, chẳng lẽ nói tiểu tử này trên thân còn cất giấu bí mật gì sao?

Oanh!

Thế mà, còn không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ đi xuống, lại là một tiếng vang thật lớn bỗng nhiên từ bên trong hang núi kia truyền ra, tiếp lấy liền gặp Khô Vinh ngũ lão hung hăng run run thân thể, sau đó vội vã lui lại năm bước, một mặt hoảng sợ nhìn lấy chỗ đó.


— QUẢNG CÁO —

Mà thôi, mắt, miệng, mũi mỗi cái trưởng lão, đều là chỉ dùng của mình phương thức, biểu hiện ra kinh ngạc chi tình.

Viên lão nhìn lấy đây hết thảy, khẩn cấp hỏi: “Mấy người các ngươi, lại thế nào?”

Lặng im, lưỡi trưởng lão chỉ là đối mặt với cái sơn động kia, thật lâu không nói ra một câu.

“Chúng ta Khô Vinh lĩnh vực. . . Bị tiểu tử này phá!” Thật lâu, lưỡi trưởng lão mới dị thường không lưu loát nói ra miệng.

Tròng mắt nhịn không được nhảy nhót, Viên lão đã là đầy mặt vẻ kinh hãi.

Cái này, làm sao có thể?

Năm người này đều là Hóa Hư tứ trọng cao thủ a, năm người liên thủ càng là có thể đối phó Hóa Hư lục thất trọng tu giả, cái kia Khô Vinh lĩnh vực làm sao có thể dễ dàng như thế phá giải?

Liền xem như Thiên Long Thần Hồn, vừa mới ngưng tụ ra, cũng không có khả năng mạnh đến loại trình độ này!

Tiểu tử, trên người ngươi đến tột cùng còn có bao nhiêu bí mật cất giấu a!

Thật sâu nhìn một chút cái sơn động kia, Viên lão một mặt cảm thán dài ra một ngụm trọc khí.

Thế nhưng là hắn lại làm sao biết, giờ này khắc này, Trác Phàm trong sơn động cũng đã kinh ngạc đến ngây người. Bởi vì hắn hiện tại vị trí địa phương, đã không thể xưng là là sơn động, mà chính là một cái chân không lĩnh vực.

Lấy hắn làm tâm điểm, trong vòng trăm thước, tất cả mọi thứ, toàn bộ hóa thành bột mịn, toàn bộ không gian đều đang không ngừng chấn động. Hết thảy sự vật, chỉ cần nhập cái này chấn động không gian, liền sẽ bị hoàn toàn hủy diệt.

“Không Minh Thần Đồng tầng thứ tư, tuyệt đối lĩnh vực, hư không chấn!” Ánh mắt hơi hơi mị mị, Trác Phàm phải đồng tử bên trong, bốn đạo kim sắc vòng tròn tại rạng rỡ lấp lóe.

Ngay tại vừa mới, ngưng kết ra Thiên Long Thần Hồn về sau, Huyết Anh cũng theo đột phá, Trác Phàm lực lượng nguyên thần trong nháy mắt vượt qua một cái mới bậc thang, lệnh hắn một cách tự nhiên luyện thành Không Minh Thần Đồng tầng thứ tư cái này một thần thông.

Đây là một chiêu công phòng nhất thể thần thông, nếu là gặp phải nguy hiểm, chỉ cần sử xuất chiêu này, trong vòng trăm thước, không gian đều tại kịch liệt chấn động, cả người lẫn vật đều không, ai cũng không dám tới gần, đồng thời lại có thể đánh đối phương một trở tay không kịp.

Đây chính là giết người ở vô hình chi công!

Coi như ngươi thiên quân vạn mã, cũng không có thể gần ta mảy may chi thân, năm đó Thiên Đế uy năng, cũng không phải thổi loạn!

Khóe miệng xẹt qua một cái tà dị đường cong, Trác Phàm trong lòng càng thêm có lực lượng. Bây giờ hắn đối phó cao thủ thủ đoạn càng nhiều, an toàn liền càng có bảo hộ, rốt cục có thể không lại dùng sợ đầu sợ đuôi.

Tựa như vừa mới, hắn rõ ràng cảm giác được, cái kia đạo kết giới tại hắn cái này hư không chấn phía dưới, trực tiếp bị đánh tan, quả nhiên là uy lực vô biên.

Chỉ cần là tại cái này một mẫu ba phần đất, trong vòng trăm thước, hắn chính là cái này chúa tể thế giới, ai có thể đánh với hắn một trận!

Không hổ là Đế cấp cao thủ tìm hiểu ra đến thần thông, mỗi một chiêu đều như thế bá khí, chấp chưởng thiên hạ, ha ha ha. . .

Trong lòng bất giác cười lớn một tiếng, Trác Phàm sải bước đi ra cái sơn động này, xem như triệt để xuất quan. Bất quá, hắn đến thời điểm, đây là một cái bị bố trí tỉ mỉ qua sơn động, nhưng là lúc rời đi, nơi này chỉ có thể coi là một cái kỳ dị hang động.

Bởi vì bốn phía tất cả mọi thứ, đều bị hắn chấn tiêu tán, hóa thành hư vô, lại không còn tăm hơi. . .

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.