Tiên Nghịch

Chương 140: Đạt thành hiệp nghị


Thanh sam lão giả vừa nói, bàn tay đã hóa thành trảo, từng đạo lôi quang từ bốn phương tám hướng nhanh chóng ngưng tụ lại. Trong phút chốc, ở bốn phía Vương Lâm đều xuất hiện từng đạo tia chớp.
 
Sắc mặt Vương Lâm trở nên âm trầm, quay người lại nhìn thanh sam lão giả, lạnh giọng nói:
 
– Tiền bối rốt cuộc có chuyện gì?
 
Thanh sam lão giả nhìn Vương Lâm một hồi lâu mới nói:
 
– Ta muốn mượn Tử Chú thuật của ngươi.
 
Vương Lâm trầm mặc một chút, nhìn những tia chớp đang bao vây bốn phía, từng đạo âm ba từ bốn phương tám hướng truyền tới.
 
– Ta muốn biết nguyên nhân.
 
Thanh sam lão giả trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:
 
– Việc này chưa đến lúc nói rõ, bất quá lão phu sẽ không bạc đãi ngươi.
 
Nếu ngươi đồng ý đi theo ta, ta sẽ đưa cho ngươi một viên hóa đan.
 
Thần sắc bên ngoài Vương Lâm vẫn như thường, nhưng trong nội tâm hắn đang dao động. Hóa đan hắn đã từng nghe Lý Mộ Uyển đề cập tới. Đây là đan dược cực kỳ trân quý, ngoài tác dụng giống như tu đan ra, còn có thể đề cao tu vi lên một cảnh giới. Từ sơ kỳ lên trung kỳ xác xuất thành công rất lớn, từ trung kỳ đến hậu kỳ xác xuất thành công hơi nhỏ. Nhưng nếu không thành công thì nó cũng trợ giúp linh lực trong cơ thể có một bước nhảy vọt, vì ngày sau mà chuẩn bị trụ cột.
 
Vương Lâm trầm tư chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn lão giả không nói gì.
 
Đáy lòng hắn có chút nghi hoặc, tu vi của đối phương hắn mặc dù không nhìn thấu, nhưng chỉ cần một cái nhấc tay của lão đã có thể phá vỡ hộ sơn đại trận của Hỏa Phần Minh. Một tiếng hét có thể làm cho Nguyên Anh kỳ tu sĩ không dám tiến lên, tu vi bậc này nếu không phải đã đạt tới Nguyên Anh kỳ đại viên mãn thì cũng đã vượt qua Nguyên Anh chính thức bước vào cảnh giới Hóa Thần kỳ.
 
Với tu vi đó của Vương Lâm thì có thể tiến hành áp chế hắn, thậm chí còn có thể đem bản thân hắn luyện hóa thành con rối. Kể từ đó trở đi sẽ phải nghe lệnh lão hoàn toàn. Tựa hồ không cần như tình huống này, phải lấy ngữ khí trao đổi để thương nghị với hắn.
 
– Chuyện này nhất định có vấn đề! – Trong lòng Vương Lâm thầm nghĩ, nhưng biểu hiện ngoài mặt lại không có chút dị thường nào. Hắn trầm ngâm chốc lát, trong lòng cười lạnh, nhìn chằm chằm về phía lão giả, lắc đầu.
 
Thanh sam lão giả mặt không đổi sắc, bình thản nói:
 
– Muốn chết!
 
Tay phải lão hóa thảnh trảo, những tia chớp xung quanh Vương Lâm lập tức thu nhỏ vòng vây. Thân hình Vương Lâm không hề nhúc nhích, lạnh lùng nhìn lão giả, khóe miệng hắn lộ ra một tia châm chọc.
 
Vòng vây của những tia chớp càng lúc càng nhỏ, cuối cùng cơ hồ kề sát thân thể Vương Lâm. Tóc của hắn bị những gợn gió thổi lên đụng phải tia chớp đều hóa thành bụi phấn.
 
Lúc này lão giả cũng ngừng lại, nhìn Vương Lâm trầm giọng nói:
 
– Tâm tính không tồi. Ngươi tưởng rằng lão phu sẽ không giết ngươi sao?
 
Ánh mắt châm chọc của Vương Lâm càng lúc càng đậm, bình thản nói:
 
– Một viên hóa đan vẫn chưa đủ.
 
Ánh mắt lão giả nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, đáy lòng lão có chút tức giận, nếu không phải đi đến nơi đó, trong cơ thể không được có bất cứ loại cấm chế nào. Lão đã sớm hạ cấm chế trong cơ thể Vương Lâm mà không phải phiền toái như bây giờ.
 
Hơn nữa sau khi tiến vào nơi đó, toàn bộ cấm chế sẽ mất đi hiệu lực, trong yếu nhất chính là lão muốn đối phương sử dụng Tử Chú thuật. Nếu trong lòng đối phương sinh ra oán hận, lòng có ý định chết cũng liên lụy tới người khác thì rất nguy hiểm.
 
Một ngàn năm trước lão lần đầu tiên tiến vào, cũng bởi vì điều này mà suýt chút nữa đã chết ở trong đó. Trải qua ngàn năm tu dưỡng gần đây mới khôi phục lại tu vi, mặc dù tu vi cũng có chút tịnh tiến, nhưng địa phương đó quá mức nguy hiểm.
 
Vì vậy, đối vướng Vương Lâm lão không thể hạ cấm chế, cũng không thể xuống tay quá mạnh. Hết thảy đều dùng lợi để dụ dỗ, lúc này nghe được lời nói của Vương Lâm, nội tâm lão thầm chửi một tiếng sau đó mới vung tay lên điều khiển những tia chớp tản ra.
 
Ánh mắt Vương Lâm cũng không chớp cái nào, đến liếc mắt một cái để nhìn lôi điện cũng không. Hắn chỉ lẳng lặng nhìn thanh sam lão giả.
 
– Ngươi muốn gì cứ nói đừng ngại! – Lão giả quyết đoán nói.
 
– Ta muốn biết, đi đến nới đó có nguy hiểm không? – Thanh âm Vương Lâm vô cùng bình thản, nhưng ngữ khí lại tràn ngập sự kiên định.
 
Thanh sam lão giả khẽ cười nói:
 
– Có rất nhiều nguy hiểm. Lão phu cũng không muốn gạt ngươi, Nguyên Anh sơ kỳ tiến vào cửu tử nhất sinh. Nếu là trung kỳ gặp vận khí tốt có thể bảo vệ tính mạng. Chỉ có hậu kỳ cảnh giới, đạt tới giả thần cảnh giới
 
mới có thể an toàn tiến vào. Bất quá nếu không cẩn thận vẫn có thể bị chết.
 
Lão giả dừng lại một chút rồi nói tiếp:
 
– Nhưng. Nơi đó mặc dù nguy hiểm lại có thu hoạch rất lớn. Pháp bảo, đan dược, công pháp có thể nói cái gì cần có thì đều có. Trừ những thứ đó còn có Anh Biến đan trong truyền thuyết. Chỉ cần sử dụng một khỏa lập tức có cơ hội trở thành Anh Biến kỳ cường giả. Về phần nguy hiểm, ngươi không nhất định phải lo lắng, ngươi có Tử Chú thuật. Nó ở trong đó có tác dụng rất lớn, tối thiểu thì giai đoạn đầu tiên ngươi sẽ không gặp nguy hiểm. Nhưng ở giai đoạn sau, nếu ngươi có lòng tham lập tức sẽ chết không có chỗ chôn.
 
Vương Lâm vừa nghe xong, trầm ngâm một chút, trong lòng hắn thầm phân tích lời nói của lão giả, bản thân hắn cũng chỉ tin vài phần trong đó.
 
– Ta xem tu vi của ngươi hẳn là vừa mới Kết Đan không lâu. Thôi. Ta có một khỏa Lập Anh đan, nếu ngươi đồng ý đi theo ta, ta sẽ đưa cho ngươi.
 
Hơn nữa khi đến nơi cuối cùng có bảo vật, ta tứa sẽ đưa cho ngươi một kiện. Như thế nào?
 
Lập Anh đan hắn từng nghe Lý Mộ Uyển nhắc tới, loại đan dược này khi Kết Anh ăn vào sẽ gia tăng một chút tỷ lệ thành công. Đan dược này ở tam cấp tu chân quốc thuộc dạng cực kỳ quý hiếm. Dù là tứ cấp tu chân quốc cũng không thấy nhiều lắm, chỉ có ngũ cấp tu chân quốc mới nắm giữ phương pháp luyện chế trong tay.
 
Vương Lâm trầm tư chốc lát, hắn đối với những lời của lão giả thần bí này có chút động tâm. Hắn không cầu có thể đạt được Anh Biến đan trong truyền thuyết. Chỉ cầu có thể lấy được công pháp gia tăng hiệu quả Kết Anh và một ít đan dược. Nếu không có ngoại lực tương trợ, Vương Lâm không biết mình phải tu luyện tới ngày tháng năm nào mới có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ.
 
Hơn nữa chuyện này nếu hắn kiên quyết không đáp ứng, đối phương biết mình vô vọng chắn chắn sẽ không chút do dự ra tay giết hắn. Kể từ đó, bày ra trước mặt hắn chỉ có một con đường để lựa chọn mà thôi.
 
– Được. Ta đáp ứng. – Vương Lâm gật đầu nói.
 
Thanh sam lão giả nhìn chằm chằm Vương Lâm một chút, đột nhiên nói:
 
– Lúc trước khí tức của ngươi biến mất hai lần, ngươi làm sao có thể làm được?
 
Vương Lâm nhìn lão giả không nói gì, hai người cứ yên lặng nhìn nhau trong chốc lát. Một hồi sau lão giả thu hồi lại ánh mắt của mình, cũng không đề cập tới vấn đề này nữa, lão lạnh giọng nói:
 
– Còn chưa tới nửa năm nữa, địa phương đó sẽ được mở ra, nếu ngươi ở trên đường cố gắng đào tẩu thì lão phu sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào, trực tiếp luyện hóa ngươi cho xong.
 
Vừa nói bàn tay to của lão vừa vung lên, ở giữa không trung vẽ ra một cái phù văn, rồi đưa nó tiến nhập vào cơ thể Vương Lâm:
 
– Nó sẽ không gây ra thương tổn cho ngươi, chỉ là phòng ngừa ngươi một lần nữa biến mất, chỉ cần sau khi tới địa phương đó lão phu sẽ tự giải khai cho ngươi.
 
Vương Lâm đã sớm chuẩn bị tâm lý, nếu đổi thành hắn cũng sẽ làm như thế.
 
Hơn nữa nếu đối phương muốn hạ một chút cấm chế lợi hại thì cũng không cần phải chờ tới bây giờ.
 
Hắn vẫn chưa động thân mà nhìn Hỏa Phần Minh ở phía xa, trầm giọng nói:
 
– Vãn bối còn một chuyện chưa biết muốn xin tiền bối thỉnh giáo.
 
Thanh sam lão giả nhướng mày, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, nói:
 
– Chuyện gì?
 
Vương Lâm nói:
 
– Tiền bối đã từng nghe qua Thần Đạo thuật của Chiến Thần Điện chưa?
 
Lão giả cười lạnh, nói:
 
– Thần Đạo thuật có thể gia tăng tỷ lệ kết anh sao? Năm đó lão phu cũng từng nghe nói tới những chuyện này, bất quá cho dù ngươi có được nó cũng
 
không phải là bản Thần Đạo thuật nguyên thủy nhất. Trừ phi ngươi tới tứ cấp tu chân quốc mới có thể có được.
 
Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, nội tâm hắn hơi động, từ trong lời lão giả hắn nghe ra được ý của lão. Chiến Thần Điện quả nhiên đúng như hắn dự đoán, bọn họ không có khả năng giữ lại được Thần Đạo Thuật nguyên
 
thủy nhất.
 
Chỉ là nếu không tự mình xem qua, Vương Lâm vẫn có chút không cam lòng.
 
Vì vậy thân hình hắn hơi động, hóa thành một dải trường hồng bay về phía Hỏa Phần Minh. Ánh mắt thanh sam lão giả ở phía sau lóe lên cái, sau đó cũng không nhanh không chậm đuổi theo.
 
Thời gian trôi qua không lâu, ngọn núi nơi Hỏa Phần Minh chiếm đóng đã hiện ra trong tầm mắt, Vương Lâm đứng ở ngọn núi bên cạnh, đợi cho thanh sam lão giả tới gần mới cao giọng nói:
 
– Mã Lương bái kiến Chiến Thần Điện Phượng Loan tiền bối.
 
Thanh âm của hắn vừa rời miệng đã hóa khuếch tán ra như tiếng sấm, rất nhanh truyền đi. Từ ngọn nói đối diện lập tức hiện ra một đạo nhân ảnh, đó chính là Phượng Loan.
 
Nàng đầu tiên liếc mắt đánh giá thanh sam lão giả bên cạnh Vương Lâm, sau đó thu ánh mắt lại nhìn về phía Vương Lâm. Trong lòng thầm giần mình, chỉ mới mấy năm đối phương đã đạt tới Kết Anh, bất quá sau khi liên tưởng tới chuyện đoạt xá liền nghĩ đối phương trước khi đoạt xá đã sớm Kết Đan, cho nên mới có thể nhanh chóng Kết Đan một lần nữa. Nàng trầm mặc một chút, sau đó lãnh đạm nói:
 
– Hắn tìm người ba năm, chính là ngươi sao?
 
Thần sắc Vương Lâm vẫn thong dong, hắn né tránh đề tài này, nói:
 
– Phượng Loan tiền bối, vãn bối có một chuyện muốn nhờ, mong tiền bối đáp ứng.
 
Phượng Loan có chút kiêng kỵ nhìn sang thanh sam lão giả, hít sâu một hơi, nói:
 
– Nói đi!
 
– Vãn bối muốn mượn Thần Đạo thuật, mong tiền bối thành toàn. – Ngữ khí bình thản từ từ nói.
 
Phượng Loan trầm mặc một chút, đưa mắt nhìn sang thanh sam lão giả, phát hiện đối phương đang ngẩng mặt nhìn trời. Ba năm qua, bọn họ đối với tu vi của thanh sam lão giả đã có thể đoán được đôi chút, lúc này thấy đối phương tìm tới tận cửa trong lòng không khỏi thất kinh.
 
Lúc này lão giả mặt đỏ từ phía sau Phượng Loan tiến lên, hắn nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt hơi ngưng lại một chút nói:
 
– Ngươi là đệ tử của Chiến Thần Điện, cho ngươi xem cũng không sao. Đi theo ta.
 
Vừa nói, nàng vừa liếc mắt nhìn thanh sam lão giả một cái.
 
Vương Lâm không nói thêm lời nào, động thân bay theo đối phương.
 
Vẻ mặt thanh sam lão giả vẫn hờ hững, việc Vương Lâm mượn khí thế của lão để có thể xem Thần Đạo Thuật, với lịch duyệt của lão lẽ nào lại không nhìn ra. Bất quá chỉ một điểm nhỏ đấy thật sự không đáng để trở mặt, hắn đơn giản là muốn Vương Lâm trợ giúp, cho nên cần phải bán cho đối phương một cái nhân tình, vừa giảm bớt được chút căng thẳng trong quan hệ hai người.
 
Nghĩ tới đây, hắn trầm giọng nói:
 
– Tiểu hữu, ta ở bên ngoài chờ ngươi. Nếu ngươi không may bị tổn thương, ta sẽ đem toàn bộ những sinh linh trong ngọn núi này bồi tội cho ngươi.
 
Thân hình lão giả mặt đỏ hơi run lên, nhưng lập tức khôi phục lại bình thường đi vào trong núi. Vương Lâm tiến sát theo phía sau, hai người tiến vào trong ngọn núi dừng lại ở một trước tòa thạch phủ.
 
– Ta hẳn là phải ngươi là Vương Lâm? – Lão giả mặt đỏ đánh vỡ sự trầm mặc. Sau khi đến trước thạch phủ liền dừng lại, sau đó quay người nhìn chằm chằm Vương Lâm nói.
 
Vương Lâm nghe thấy vậy cũng chỉ gật đầu mà không nói gì.
 
– Vương Lâm. Chuyện cũ bỏ qua. Ta mặc kệ ngươi gặp phải bao nhiêu phiền toái, nhưng không nên lôi Chiến Thần Điện vào bên trong. Nếu ngươi có thể phát lời thề làm được điều này, ta sẽ mở ra thạch phủ cho ngươi vào xem Thần Đạo thuật. – Lão giả hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Thần Đạo Đế Tôn

Chương 140: Đạt thành hiệp nghị


“Hắc Bạch Sát Hổ!”

Chứng kiến một con kia Hắc Bạch Sát Hổ vững vàng che ở mấy người trước người, Trương Tiểu Soái, Lục Huyền đều là nhịn không được nuốt một bãi nước miếng .

Đây chính là cấp hai linh thú .

Nhất không được cẩn thận, nhưng là sẽ bị trực tiếp nuốt vào bụng .

Bọn họ dù sao chỉ là Linh Hải cảnh cảnh giới, làm sao có thể đủ cùng có thể so với Linh Thai cảnh Hắc Bạch Sát Hổ giao thủ .

“Tiểu lão hổ, chúng ta tới tâm sự như thế nào ?”

Tần Trần nhìn một con kia ngăn cản ở phía trước Hắc Bạch Sát Hổ, cười hì hì nói: “Cái này Cửu Nguyên Ngọc Lộ, đối với các ngươi Hắc Bạch Sát Hổ, tác dụng cũng không được lớn, đối với nhân loại chúng ta, ngược lại thì tu vi càng sâu!”

“Không bằng, ngươi đem cái này Cửu Nguyên Ngọc Lộ cho ta, ta lấy … Tử Tinh Nguyên Thạch tới trao đổi a!”

Tần Trần vừa nói, lòng bàn tay trong lúc đó, xuất hiện một đạo tản ra ánh sáng màu tím tinh thạch .

Cái kia tinh thạch, lớn chừng bàn tay, mang theo một nóng bỏng khí tức .

Tử Tinh Nguyên Thạch!

Tần Trần lúc nào, từ đâu trong làm tới Tử Tinh Nguyên Thạch ?

Thấy như vậy một màn, Lục Huyền, Trương Tiểu Soái mấy người, tức thì sửng sốt .

Rống …

Mà nghe đến lời này, cái kia Hắc Bạch Sát Hổ, rõ ràng thanh âm yếu bớt vài phần .

“Ta biết, phía sau hai cái đại gia hỏa, là của các ngươi đầu lĩnh, đi cùng chúng nó thương lượng thương lượng đi!”

Tần Trần mỉm cười, cũng không nóng nảy .

Cái kia Hắc Bạch Sát Hổ, lúc này phốc phốc phốc phốc, xoay người rời đi .

Không nhiều lắm lúc, ba con Hắc Bạch Sát Hổ, lúc này trực tiếp cất bước đi tới .

Nhìn Tần Trần, vì thủ hai Hắc Bạch Sát Hổ, nhãn thần lạnh nhạt .

Không ngừng tới gần trong lúc đó, hai Hắc Bạch Sát Hổ, trong miệng tản ra màu đỏ tươi mùi vị, một đôi hổ nhãn, trực câu câu nhìn chằm chằm Tần Trần .

“Ta khuyên các ngươi tốt nhất đừng động thủ!”

Tần Trần hai tay phụ về sau, ưu nhã nói: “Nếu không, dẫn động các ngươi nuốt vào Ma La quả, ở các ngươi trong cơ thể, tàn sát bừa bãi ra, loại cảm thụ đó, thật không dễ chịu a!”

“Ma La quả, đối với trái tim vốn có cực đại thôn phệ tính, hai người các ngươi, chắc là biết, chính mình sống không bao lâu chứ ?”

Tần Trần mỉm cười, đứng tại chỗ, ưu nhã như thường .

Hắn ở ban đầu chính là nhìn ra, cái này mười mấy con Hắc Bạch Sát Hổ, rõ ràng cho thấy lấy cái này hai vì thủ .

Hắc Bạch Sát Hổ, nhưng là cấp hai linh thú, mặc dù không thể miệng phun tiếng người, thế nhưng trí thương cũng không thấp .

“Ta cho các ngươi một lựa chọn như thế nào ?”

Tần Trần lần nữa nói: “Cửu Nguyên Ngọc Lộ nhường cho ta, ta đem Tử Tinh Nguyên Thạch giao cho các ngươi, đồng thời, giúp ngươi chữa bệnh chữa cho tốt vết thương trên người đau nhức .”

Lời này vừa nói ra, hai Hắc Bạch Sát Hổ, lúc này nhãn thần lộ ra một cái suy nghĩ màu sắc .

Mà Tần Trần thân về sau, Lục Huyền, Trương Tiểu Soái mấy người, cũng là mồ hôi chảy tiếp lưng, cô lỗ cô lỗ nuốt nước bọt .



— QUẢNG CÁO —

Cùng linh thú làm giao dịch!

Hơn nữa còn là có thể so với Linh Thai kỳ cường giả cấp hai linh thú!

Đời này sống đến bây giờ, bọn họ đều không nghĩ tới .

Nhưng là Tần Trần một bộ bình tĩnh ung dung tư thế dáng dấp, hoàn toàn nhìn không ra một tia sợ hãi, thậm chí nắm chắc phần thắng .

Càng làm cho bọn họ cảm giác, đây hoàn toàn là đổ a!

Cầm mạng của mình đang đánh cuộc .

Rống rống …

Không nhiều lắm lúc, cái kia hai Hắc Bạch Sát Hổ, thấp giọng gào thét, nhìn Tần Trần .

“Như này rất tốt, đạt thành hiệp nghị!”

Tần Trần đi ra phía trước, xòe bàn tay ra, vỗ vỗ cái kia to lớn Hổ chưởng .

Xoay người nhìn mấy người, Tần Trần cười nói: “Còn lo lắng làm sao ? Lấy Cửu Nguyên Ngọc Lộ!”

“Ồ nha…”

Tần Hải, Lục Huyền bốn người, đi ra phía trước .

Xuyên qua hai uy vũ Hắc Bạch Sát Hổ, bọn họ bây giờ còn cảm giác nằm mơ .

Cái này vài ba câu, là được ?

Cái này Hắc Bạch Sát Hổ, quá dễ nói chuyện chứ ?

Diệp Tử Khanh lúc này lo lắng nói: “Vạn nhất chúng nó đổi ý làm sao bây giờ ?”

“Sẽ không biết!”

Tần Trần cười nói: “Hai cái này đại gia hỏa, thôn phệ Ma La quả, Ma La quả đối với linh thú có sức hấp dẫn trí mạng, mùi vị tiên mỹ, đúng là đối với linh thú cũng có thể đề thăng tốc độ phát triển .”

“Nhưng là, Ma La quả thường thường tồn tại ký sinh trùng, Ma La Trùng, vật nhỏ này, đối với linh thú trái tim tiên huyết, nhưng là rất yêu mến!”

“Hai cái này kẻ ngốc nghếch, trực tiếp thôn phệ Ma La quả, đem cái kia Ma La Trùng cũng nuốt đi, căn bản không thể thoát khỏi .”

“Tụ tập ở chỗ này, là hy vọng Cửu Nguyên Ngọc Lộ có thể giảm bớt cả ngày đau đớn, nhưng là Cửu Nguyên Ngọc Lộ, căn bản vô dụng .”

Lúc này, bên kia, Tần Hải, Lục Huyền bốn người, đủ đủ lấy bảy cái hồ lô lớn Cửu Nguyên Ngọc Lộ, mới vừa lấy xong.

“Bảy cái hồ lô, vừa vặn, các ngươi nhất người một cái, ta hai cái, không thành vấn đề chứ ?”

Lời này vừa nói ra, Lục Huyền ba người, nơi nào sẽ có vấn đề gì, hưng phấn chỉ run .

Đây chính là Cửu Nguyên Ngọc Lộ, đối với Linh Hải cảnh tu hành, đơn giản là tốt nhất Thiên Địa Linh Bảo!

Một hồ lô, thậm chí đầy đủ uống được bọn họ đến Linh Thai kỳ cảnh giới .

Tần Trần cứ như vậy cho bọn họ ?

Đơn giản là … Phóng khoáng cực độ!

“Được, cái này bảy hồ lô Cửu Nguyên Ngọc Lộ, ta lấy 14 khỏa Tử Tinh Nguyên Thạch trao đổi, có thể chứ ?”

Tần Trần lúc này, bàn tay vung ra, 14 khỏa Tử Tinh Nguyên Thạch, rơi xuống đất lên.


— QUẢNG CÁO —

Cái kia Hắc Bạch Sát Hổ cũng không khách khí, trực tiếp nhất khẩu nuốt xuống.

“Các ngươi trong cơ thể Ma La quả, có chứa Ma La Trùng, ta bây giờ có thể trợ giúp các ngươi loại trừ!”

Tần Trần lần nữa nói: “Thế nhưng, các ngươi còn cần bằng lòng ta một cái điều kiện!”

Tần Trần ngôn ngữ rơi xuống, nhìn hai Hắc Bạch Sát Hổ, nhãn giữa dòng lộ ra một cái giảo hoạt tiếu dung .

Mà cùng này đồng thời, bên kia, Tổ Hùng, Liễu Thanh Thừa đám người, thủy chung không pháp trùng kích phá vỡ mười mấy con Hắc Bạch Sát Hổ phòng tuyến .

Mắt mở trừng trừng nhìn Tần Trần đi hướng cái kia Hắc Bạch Sát Hổ, lấy Cửu Nguyên Ngọc Lộ, trong lòng hai người, hầu như muốn thổ huyết .

“Tên hỗn đản này, rốt cuộc là làm sao làm được ?”

Tổ Hùng lúc này tức giận bất bình nói: “Đáng chết!”

Sở Ngưng Thi lúc này càng là khuôn mặt sắc âm lãnh .

Tần Trần, làm sao biến được như này bất đồng ?

Thậm chí so với sở hữu tinh môn thời gian, còn muốn làm người ta cảm giác khủng bố .

Cái này gia hỏa, rốt cuộc là làm sao làm được ?

Cái kia Liễu Thanh Thừa, lúc này cũng là khuôn mặt sắc lạnh lùng nghiêm nghị, gắt gao nhìn chằm chằm đứng ở thâm cốc bên trong Tần Trần mấy người .

“Tiểu tử này, ở cùng Hắc Bạch Sát Hổ làm giao dịch sao?” Một bên một gã đệ tử hùng hùng hổ hổ nói: “Chúng ta ở chỗ này liều sống liều chết, hắn cũng là ngồi hưởng ngư ông thủ lợi!”

“Trước tiên lui mở!”

Liễu Thanh Thừa lúc này mở miệng nói: “Cửu Nguyên Ngọc Lộ bị lấy đi, chúng ta ở chỗ này dừng lại, cũng không ý nghĩa!”

” Được !”

Tức thì, Liễu Thanh Thừa dẫn người, lui hướng cốc khẩu .

Dù sao Cửu Nguyên Ngọc Lộ đã là bị lấy đi, bọn họ dừng lại, cũng không có ý nghĩa gì .

Chẳng bằng ở cốc khẩu đợi Tần Trần .

Bên kia, Tổ Hùng cũng là vội vàng dẫn người rời khỏi .

Liễu Xán nhìn Tần Trần, nhãn thần lạnh nhạt, không có nhiều lời, trực tiếp ly khai .

Còn lại một ít đệ tử, chứng kiến bên trong sơn cốc dẫn đầu đệ tử lui, bọn họ nơi nào còn dám dừng lại .

Không nhiều lắm lúc, bên trong sơn cốc, biến được an tĩnh lại, chỉ để lại đầy mặt đất thi thể .

Liễu Xán, Tổ Hùng, Liễu Thanh Thừa đám người, đứng ở cốc khẩu, cách vài trăm thước, nhìn Tần Trần đám người .

Giờ này khắc này, Tần Trần cũng là căn bản không rãnh để ý .

“Mấy người các ngươi, còn lo lắng cái gì ?” Tần Trần cười nói: “Những thi thể này, cũng đều là ấn ký đẳng cấp, các ngươi hấp thu, ta muốn có thể tiến thêm một bước!”

Lời này vừa nói ra, mấy người tức thì cười hắc hắc .

Đại phát chết nhân tài, tuy là không có phúc hậu, nhưng là bọn người kia, không cần thì phí a!

Tần Hải bốn người lập tức bắt đầu hành động .

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.