Thanh âm đột nhiên vang lên trong Phục Yêu Tháp và khí thế kinh thiên cường đại hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần khiến cho Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khí tức cường đại đó so với Tiên Quân thượng vị bình thường thì cường đại hơn không chỉ gấp mười.
Trong lúc nhất thời, cả tinh cầu khổng lồ mơ hồ run rẩy dưới uy lực như thế, dường như cũng cảm nhận được nhân vật khủng bố cỡ nào.
Uy thế như vậy làm người ta không kìm nổi nghĩ tới nhân vật chí cường cấp Tiên Đế.
– Chẳng lẽ có nhân vật cường đại nào phủ xuống Cô Đế Tinh?
Lãnh Nguyệt tông chủ lộ vẻ dị sắc nhìn chằm chàm Phục Yêu Tháp cách đó không xa. Hắn có chút hoài nghi Phục Yêu Tháp làm sao có thể trói buộc được nhân vật cường đại như thế?
Độc xà Trịnh Trí Lôi cũng nhìn chằm chằm vào bảo tháp màu đó. Tiên sủng Thanh Hư Xà của hắn chính là Thần thú quý hiếm gần như tuyệt chủng ở thượng giới, có được đại thần thông xuyên qua không gian.
Tuy nhiên vừa rồi Phục Yêu Tháp đột nhiên phát uy lập tức khiến Thần thú cấp Tiên Quân của hắn bị thương.
Ông!
Phục Yêu Tháp nở hộ hào quang màu đó, thanh thể càng ngày càng mênh móng cuồn cuộn, thân tháp không ngừng lay động dường như có cái gì cường đại muốn phá tháp mà ra.
Đến một khắc, Phục Yêu Tháp đột nhiên ngừng lại, bắn ra một cột sáng màu đó vô cùng to lớn rơi xuống hư không.
Nơi cột sáng màu đỏ rơi xuống hiện ra một cự hán cao tới hai ba trượng, đầu có hai sừng, làn da toàn thân đỏ thẫm, hai tròng mắt lóe lên hỏa diễm màu tím thẫm yêu dị.
Ầm!
Chỉ thấy cự hán hai sừng này giơ hay tay đập vào hư không, không gian đột nhiên chấn động. Một tiếng nổ lớn cùng với dao động khủng bố lan tràn ra bốn phương tám hướng.
– Không tốt!
Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi liên tục lui về sau. Ở trước mặt uy năng mênh móng cuồn cuộn như vậy, bọn họ căn bản không dám chống lại chính diện.
Vút vút!
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất cấp tốc lui ra.
Nhưng tốc độ bọn họ tuy nhanh chung quy không bằng công kích của cự hắn hai sừng.
Thinh thịch! Thình thịch!
Trong hư không truyền đen hai tiếng va đập, vô hình trung giống như có lực lượng nào đó công kích lên thân thể hai người Lãnh Nguyệt tông chủ.
Hứng chịu công kích như thể, Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi thân hình cứng đờ, sắc mặt tráng bệch phun ra một búng máu.
Ngay sau đó hai người cùng mặc kệ Phục Yêu Tháp, thi triển bí thuật chạy về phương xa.
– Ha ha… Hai tên mao đầu tiểu tử, lúc Huyền Ngưu Ma Quân ta thành danh tại Yêu Hoàng giới, các ngươi còn chưa sinh ra đấy!
Cự hắn hai sừng ngửa mặt lên trời cười dài.
Ngay sau đó hắn lại nghĩ tới cái gì, la lên với Phục Yêu Tháp:
– Nhanh, để bản Yêu quân đi vào.
Phục Yêu Tháp lập tức phóng ra một cột sáng màu đỏ thu Huyền Ngưu Ma Quân vào trong.
Tầng sáu Phục Yêu Tháp đột nhiên vang lên một thanh âm:
– Vừa rồi vì sao ngươi không giết chết bọn họ?
Chủ nhân của thanh âm này hiển nhiên là Trương Hằng.
Tuy rằng giờ phút này hắn cách Phục Yêu Tháp rất xa nhưng cùng không ảnh hưởng đen hắn liên lạc với yêu vật trong Phục Yêu Tháp.
– Hừ, ngươi đừng có quên ước định vừa rồi. Bản Yêu quân hứa ra tay cho ngươi hai lần, mặc ngươi dùng Phục Yêu Tháp điều khiển. Qua hai lần, ngươi đáp ứng khôi phục tự do cho bản Yêu quân, trợ giúp ta trở lại Yêu Hoàng giới. Mà giờ phút này ngươi cách Phục Yêu Tháp quá xa, càng không thể điều khiển bản Yêu quân.
Huyền Ngưu Ma Quân cười hắc hắc. Người này nhìn như thật thà nhưng thân là Yêu quân thứ bảy của Yêu Hoàng giới sống vô số vạn năm sao có thể đơn giản chứ?
– Lão Yêu quân ngươi quả thật giảo hoạt. Sở dĩ ngươi không giết chết hai Tiên Quân kia chính là vì cơ hội ra tay lần thứ hai. Chỉ cần ra tay hai lần, Trương mỗ sẽ hứa hẹn cho ngươi tự do và giúp ngươi trở lại Yêu Hoàng giới.
Trương Hằng cười lạnh nói, sao có thể không đoán được dụng tâm của Huyền Ngưu Ma Quân.
Vừa rồi sở dĩ hắn có ước định như vậy với Huyền Ngưu Ma Quân cũng là vì tình thế bức bách. Ngoài ra hắn ở trên Cô Đế Tinh quả thật thiểu trợ lực cường đại, không thể chống lại chúng cường giả của Bắc Thần đại lục.
– Hắc! Tiểu tử, nói thì như vậy nhưng bản Yêu quân cũng không làm trái ước định.
Huyền Ngưu Ma Quân không biết xấu hổ nói.
– Được rồi. Nếu đã có hứa hẹn này, Trương mỗ cũng khinh thường làm trái. Hơn nữa, Yêu Hoàng giới kia sớm muộn ta cùng phải đi.
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia sát ý lạnh băng, trong đầu hiện ra hình chiểu của Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Có thể nói Trương Hằng cùng Thái thượng Yêu Long Hoàng là địch nhân vận mệnh đã định. Người trước muốn giết người sau, còn người sau muốn đem người trước bóp chết từ trong trứng nước.
– Tiểu tử ngươi cũng muốn đi Yêu Hoàng giới, lá gan không nhỏ nha. Tuy nhiên ngươi không phải sợ. Chờ tới Yêu Hoàng giới, có bản Yêu quân bảo kê, tuyệt đối không người nào dám ăn hiếp ngươi.
Huyền Ngưu Ma Quân hào sảng nói.
Trương Hằng bỏ ngoài tai lời này. Nếu để Huyền Ngưu Ma Quân biết mục đích chân chính hắn tới Yêu Hoàng giới, không biết còn dám cam đoan như vậy hay không?
– Đúng rồi tiểu tử. Ta quên nói cho ngươi, muốn đi Yêu Hoàng giới trước tiên chúng ta phải đi Loạn Tinh giới. Bởi vì Loạn Tinh giới chính là mảnh đất giao hòa giữa bốn không gian bậc cao, nó có thể đi thông bất kỳ một giới nào trong số đó.
– Hiểu rồi, Loạn Tinh giới cùng chính là một nơi Trương mỗ nhất định phải đi.
Trong đầu Trương Hằng có một điểm sáng màu đen xoay quanh, trong đó có ẩn ký như tinh thần. Đây là Loạn Tinh ấn ký, lúc trước Vũ Vô Cực tặng cho hắn.
– Trương mỗ còn có việc không hiểu rõ. Hai người vừa rồi cùng đều là Tiên Quân thượng vị, ngươi cũng không tu luyện đến Tiên Đế, vì sao chênh lệch giữa ngươi với bọn họ lại lớn như vậy?
Trương Hằng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
– Hừ, hai con tóm tép kia sao có thể đánh đồng với bản Yêu quân. Ta chính là Yêu quân thứ bảy của Yêu Hoàng giới, cường giả Tiên Quân đại viên mãn đỉnh, gần như nắm giữ pháp tắc không gian, Tiên Quân thượng vị bình thường sao có thể so sánh.
Huyền Ngưu Ma Quân vẻ mặt ngạo nghễ.
– Thì ra là thế. Tiên Quân đại viên mãn lại có được uy năng như thể. Hai tên Tiên Quân thượng vị kia ở trước mặt ngươi lại không hề có sức phản kháng. Như thế rất tốt, kế hoạch Độc Cô di chỉ sau này cùng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Trương Hằng vẻ mặt tình ngộ, lại nói với Huyền Ngưu Ma Quân:
– Ta lập tức muốn đi tìm một nơi tu luyện một đoạn thời gian.
– Tiểu tử, sao ngươi lại muốn bế quan. Mỗi lần bế quan, tu vi của ngươi đều tăng lên…
Huyền Ngưu Ma Quân kinh ngạc nói, trong lòng đồng dạng khiếp sợ bởi tiến độ tu luyện của Trương Hằng.
– Ta muốn sớm ngày tu luyện tới cảnh giới Tiên Đế, chì có như vậy ta mới có thể đi Loạn Tinh giới.
Trương Hằng nói xong câu cuối cùng, cắt đứt liên hệ với Huyền Ngưu Ma Quân.
– Cảnh giới Tiên Đế? Tiểu tử này điên rồi… Điều này có khả năng sao?
Huyền Ngưu Ma Quân không khỏi cười nhạo nhưng trong lòng cùng mơ hồ cảm thấy có lẽ Trương Hằng có khả năng trưởng thành thành Tiên Đế.
Trước không đề cập đến bản tôn Trương Hằng tìm nơi tu luyện. Cùng lúc đó, Lãnh Nguyệt Môn cùng xảy ra một chuyện.
Trong động phủ của Bắc Kiếm Hàn, Hồ lão tiên điên điên khùng khùng lại tỉnh lại, đôi mắt đục ngầu đột nhiên nở rộ sáng ngời. Nguồn: http://truyenfull.vn
– Hồ lão tiên, người tỉnh rồi!
Bắc Kiếm Hàn nghe theo sư mệnh, thời khác thủ hộ Hồ lão tiên trong động phủ không dám rời đi nửa bước.
– Bắc Kiếm Hàn, sư tôn của ngươi có từng xuất quan?
Hồ lão tiên vừa xuất quan liền trực tiếp hỏi, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
– Chuyện này… Sư tôn vừa xuất quan, vừa khéo ra ngoài đuổi giết cường địch của Lãnh Nguyệt Môn.
Bắc Kiếm Hàn nói.
Trong mắt Hồ lão tiên hiện lên một tia dị sắc, hỏi:
– Ngươi có biết lai lịch của cường địch kia?
– Không biết, chưa từng gặp qua. Nhưng là người đó từng xuất hiện ở Lãnh Nguyệt Môn. Nghe trưởng lão nói người kia cao tới trăm trượng, giống như Kinh Thiên Ma Thần, thần thông kinh người thế không thể đỡ. Ngay cả Hắc Phong lão tổ trong Ác Long Uyên đều bị hắn dùng Phục Yêu Tháp thu đi.
– Người kia cao tới trăm trượng, giống như Kình Thiên Ma Thần…
Thân hình Hồ lão tiên run lén, sắc mặt càng thêm trắng bệch.
– Đúng vậy, Tuy nhiên người đó hẳn không phải đối thủ của sư tôn, đang bị sư tôn lão nhân gia đuổi giết.
Bắc Kiếm Hàn đáp.
– Chính là hắn… Chính là hắn…
Hồ lão tiên run giọng nói.
– Cái gì chính là hắn?
Bắc Kiếm Hàn mơ hồ đoán ra một ít manh mối.
– Trời giáng Ma Thần… Chính là hắn… Chính là hắn. Người này chính là một đại kiếp trên Cô Đế Tinh, cả tinh cầu này đều có khả năng vì hắn mà diệt vong.
Hồ lão tiên nói một lèo, ngay sau đó lão thở dài một hơi:
– Vận mệnh đã định phải có kiếp nạn này.
– Cái gì? Hắn chính là Ma Thần theo như lời người?
Bắc Kiếm Hàn đờ người ra.
– Đúng vậy.
Hồ lão tiên đột nhiên nhắm mắt lại, thất khiếu đổ máu mà chết.
– Hồ lão tiên… Người làm sao vậy?
Bắc Kiếm Hàn hoảng hốt, vội vàng nâng Hồ lão tiên dậy, một tia thần thức rót vào cơ thể lão ta.
Hồn phi phách tán!
Bắc Kiếm Hàn hút sâu một ngụm khí lạnh.
Hồ lão tiên chết một cách không rõ.
Việc này thật sự quá quỷ dị. Hồ lão tiên mới vừa nói xong bí mật liền chết đi.
– Hồ lão tiên, người yên tâm, ta nhất định sẽ nói bí mật này cho sư tôn.
Bắc Kiếm Hàn đứng dậy, chuẩn bị thu xếp thi thể Hồ lão tiên.
Nhưng chính vào lúc này, một bóng người màu vàng nhạt trống rỗng xuất hiện trong động phủ.
Một cỗ áp lực tới cực điểm phủ xuống, đồng thời một tia tinh thần mơ hồ xung kích vào nơi sâu trong linh hồn hắn.
– Ngươi… Ngươi là… Trương Hằng…
Bắc Kiếm Hàn nói xong câu đó, thân thể mềm oặt ngã xuống đất, vẻ mặt kinh hãi.
Có lẽ vào khoảnh khác chết đi hắn mới hiểu ra.
Nguyên lai Kình Thiên Ma Thần theo như lời Hồ lão tiên chính là Trương Hằng, một đệ tử nội môn nhìn không chút nổi bật lẻn vào trong Lãnh Nguyệt Món.
Đáng tiếc chính là Bắc Kiếm Hàn tuy biết bí mật này nhưng hắn cùng đồng thời mất năng lực thổ lộ bí mật.
Khoảnh khắc Bắc Kiếm Hàn chết đi, trong Lũ Không Điện trên Ngân Kiếm Phong sinh ra phản ứng, Tinh lão mà lúc trước Trương Hằng từng chứng kiến mở trừng mắt, quát lớn:
– Mau thông báo trưởng lão cùng Tông chủ.
Chỉ chốc lát, cả Ngạo Nguyệt Sơn phòng bị nghiêm ngặt, bốn vị trưởng lão đều trở về tiến vào động phủ của Bắc Kiếm Hàn.
Bọn họ thấy được hai cỗ thi thể phân biệt là Hồ lão tiên và Bắc Kiếm Hàn.
– Bắc sư điệt lại gặp độc thủ của địch nhân. Đều trách chúng ta toàn bộ ra ngoài sưu tầm địch nhân khiến cho tông môn bị người ám toán.
Đại trưởng lão thở dài nói, đầy vẻ hối hận.
Mọi người ở Lãnh Nguyệt Môn chờ hơn nửa ngày thì Lãnh Nguyệt tông chủ mới vẻ mặt trắng bệch quay về tông môn.
– Tông chủ, ngài bị thương rồi…
Các vị trưởng lão đều lộ vẻ hoảng sợ. Lãnh Nguyệt tông chủ thế nhưng lại bị thương.
Nên biết rằng thực lực của Lãnh Nguyệt tông chủ ở toàn bộ Bắc Thần đại lục đều là số một số hai, lại có ai có thể xúc phạm tới hắn?
Lập tức bọn họ đem chuyên này cùng Kinh Thiến cự nhân lúc trước liên hệ cùng với nhau.