Một cỗ kiếm ý lạnh băng đến tột cùng xông vào trong đầu Trương Hằng khiến cho Nguyên linh của hắn bị tập kích một lần, thân thể ngưng lại trong hư không.
Thấy vậy sắc mặt Trương Hằng thoáng ngưng vội vàng thu hồi Phá Không Kiếm, kim quang nở rộ trên người, trên Phá Không Kiếm đột nhiên bùng lên một cỗ kim diễm.
Thực lực của Tiên Quân thượng vị cường đại hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Trương Hằng. Phá Không Kiếm chỉ vẻn vẹn vừa chạm vào Kiếm đạo lĩnh vực quanh thân đối phương đã suýt khiến tâm thần Trương Hằng bị thương tổn.
Đây còn là dưới tình huống Lãnh Nguyệt tông chủ kia không lâu trước đó mạnh mẽ xuất quan, thân bị nội thương.
– Đi!
Ý niệm Trương Hằng khẽ động, Phá Không Kiếm hóa thành một cầu vồng kinh diễm chém về phía Lãnh Nguyệt tông chủ.
Hô~
Kim diễm trên Phá Không Kiếm điên cuồng tràn ra, theo từng tia kiếm màu vàng hóa thành rồng dài đánh về phía Lãnh Nguyệt tông chủ.
Lãnh Nguyệt tông chủ vẫn không xuất bảo kiếm màu bạc phía sau lưng ra, vẻ mặt bình thản nhìn vào công kích khí thế hung mãnh của Trương Hằng, giống như nhàn nhã tản bộ.
Ầm!
Phá Không Kiếm mang theo kim diễm cuồn cuộn chém lên gợn sóng màu vàng quanh thân Lãnh Nguyệt tông chủ.
Phốc! Phốc! Phốc!
Lần này, Phá Không Kiếm của Trương Hằng công kích không kiêng nể gì, trong hỏa diễm màu vàng ẩn chứa lực lượng cắn nuốt to lớn không ngừng cắn nuốt Kiếm đạo lĩnh vực quanh thân Lãnh Nguyệt tông chủ, ngay cả kiếm ý cường đại có thể đánh vào linh hồn của hắn cũng có thể cắn nuốt.
Dưới công kích liên miên không ngừng như vậy Kiếm đạo lĩnh vực quanh thân Lãnh Nguyệt tông chủ bị Trương Hằng đánh cho tàn phá không chịu nổi.
Lãnh Nguyệt tông chủ chỉ cảm thấy Kiếm đạo lĩnh vực tâm thần tương liên với mình bị đả kích hung mãnh, một cỗ lực lượng bá đạo tuyệt luân thậm chí còn cắn nuốt kiếm ý cường đại có lực lượng linh hồn của hắn bám vào.
– Công pháp người này lại quỷ dị như thế, trong công pháp đó ẩn chứa lực lượng hủy diệt và cắn nuốt đáng sợ như vậy, lại mơ hồ có thể khắc chế bí điển tối cao của Lãnh Nguyệt Môn ta.
Lãnh Nguyệt tông chủ lộ vẻ dị sắc, sinh ra vài tia cố kỵ đối với công pháp mà Trương Hằng tu luyện.
Tuy nhiên từ đầu chí cuối hắn đều chưa từng chủ động công kích, thậm chí ngay cả Pháp bảo cũng không tế ra.
Hắn chỉ thản nhiên đứng tại chỗ như vậy, nếu Trương Hằng không dùng kim diễm bám lên Phá Không Kiếm công kích Lãnh Nguyệt tông chủ, thậm chí còn có thể khiến tâm thần của mình bị kiếm ý lạnh băng của đối phương tự động phản kích.
– Thực lực của Tiên Quân thượng vị thật sự đáng sợ. Với xu thể trước mắt, gần như ta không có khả năng chiến thắng. Lãnh Nguyệt tông chủ này không hổ là cường giả số một số hai trên Cô Đế Tinh.
Sắc mặt Trương Hằng càng trở nên ngưng trọng.
– Hiện tại nên đến lượt ta công kích.
Đúng lúc này, Kiếm đạo lĩnh vực quanh thân Lãnh Nguyệt tông chủ đột nhiên biển đổi, vô số sóng gợn màu vàng kia hóa thành sóng dữ kinh thế cuồn cuộn ập tới Trương Hằng, kiếm khí vô hình tàn phá điên cuồng khiến cho mỗi tấc không gian chung quanh đều hơi run rẩy. Thanh thể đó mênh mông cuồn cuộn, giống như nước lũ tràn bờ, thế không thể đỡ.
Thân hình Trương Hằng liên tục lui về phía sau, trong Kiếm đạo lĩnh vực của đối phương ẩn chứa pháp tắc không gian và áo nghĩa của Kiếm đạo đáng sợ.
Dưới thiên uy như vậy, công kích của Phá Không Kiếm ngay cả một tia gợi sóng cũng không thể nhấc lên.
– Ngươi không phải đối thủ của ta, nên bó tay chịu trói thôi.
Lãnh Nguyệt tông chủ lạnh lùng cười, thân thể ép tới gần Trương Hằng. Kiếm đạo lĩnh vực như sóng dữ cuồn cuộn kia mang theo kiếm khí cuồng bạo lạnh băng vô tình và kiếm ý vô thượng tạo thành một nửa vòng tròn vây quanh Trương Hằng.
Chênh lệch thật sự quá lớn!
Trương Hằng khẽ thở ra một hơi, đột nhiên tế ra một tòa bảo tháp màu đỏ, một cỗ yêu khí khổng lồ kinh thiên tràn ra, quang hồ màu đỏ phá không mà ra va chạm cùng một chỗ với sóng dữ màu bạc cuồn cuộn kia.
Ầm!
Khi hai thứ va chạm vào nhau, thân hình Lãnh Nguyệt tông chủ hơi khựng lại một chút, bị cản lại. Mà thân hình Trương Hằng thì lui ra sau mấy trượng.
Mặc dù ở vào thế hạ phong như vậy nhưng Trương Hằng vẫn không tính chạy trốn, trong mắt hắn ngược lại đầy bình tĩnh.
– Phục Yêu Tháp!
Lãnh Nguyệt tông chủ vừa thấy bảo tháp màu đỏ này, cặp mắt không khỏi sáng lên lộ ra vài tia tham lam.
Phục Yêu Tháp – đó chính là chí bảo Tiên bảo lục phẩm, cả thượng giới cũng chỉ có ba tòa.
Ý niệm Trương Hằng khẽ động, trong bảo tháp màu đỏ bắn ra một cột sáng, hiện ra một đoàn hắc phong cuồng bạo.
Đây chính là Hắc Phong lão quái!
Ông!
Bề ngoài Phục Yêu Tháp hào quang bắn ra bốn phía, Hắc Phong lão quái nghe lệnh lập tức hóa thành một cơn cương phong màu đen đường kính trăm trượng bay thẳng hướng Kiếm đạo lĩnh vực của Lãnh Nguyệt tông chủ.
Roẹtroẹt!!!
Thực lực của Hắc Phong lão quái tiếp cận Tiên Quân thượng vị, bản tôn thần thông quỷ dị vô cùng, lại có thể chống đỡ ngoan cường trước Kiếm đạo lĩnh vực của Lãnh Nguyệt tông chủ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Có thêm Phục Yêu Tháp trợ lực, Trương Hằng rốt cục cứu vãn được tình thể bất lợi.
– Ha ha. Át chủ bài của ngươi thật không thiếu, mượn vào hắc phong quả thật có thể chống đỡ một lát trong tay ta.
Lãnh Nguyệt tông chủ cười nhạt, mái tóc bạc bay trong hư không, trong thân hình anh tuấn cao ngất ẩn chứa lực lượng không thể đụng chạm.
Mặc dù ở trước mặt Trương Hằng như cự nhân chống trời hắn có vẻ nhỏ bé như thể, nhưng dưới sự chênh lệch to lớn về cấp bậc, hắn dĩ nhiên nắm quyền chủ động tuyệt đối thậm chí ở thế bất bại.
Trương Hằng cùng Hắc Phong lão quái liên thủ gian nan chống đỡ dưới áp bách Kiếm đạo lĩnh vực của Lãnh Nguyệt tông chủ, trong thời gian ngắn thắng bại khó phân.
Nhưng Lãnh Nguyệt tông chủ lại kkhông ó nhiều kiên nhẫn để dây dưa với hai người. Thẳng đến lúc này hắn sử dụng mới chỉ vẻn vẹn là Kiếm đạo lĩnh vực, bảo kiếm màu bạc sau lưng chưa từng sử dụng.
Bá!
Đến một khắc, thân hình hắn cấp tốc nhoáng lên bức hướng Trương Hằng. Sóng dữ màu bạc cuồn cuộn không ngừng trong khoảnh khắc hóa thành một đạo kiếm quang to lớn, một cỗ khí thế lăng lệ vô thượng bễ nghễ ép tới.
Trương Hằng chỉ cảm thấy không gian bốn phía áp lực tới cực điểm, thân hình cùng động tác đều lộ vẻ thong thả.
Lập tức, Trương Hằng cùng Hắc Phong liên thủ cũng có chút không chống đỡ nổi.
Đồng thời, chuyện còn chưa dứt, Lãnh Nguyệt tông chủ nâng tay, vươn một ngón tay ở trong hư không liên tục vạch hờ ba cái.
Vút! Xuy xuy xuy!!!
Tức thì ba đạo quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc giống như thực chất trong nháy mắt xẹt qua khoảng cách ngắn ngủi vài trăm trượng, chém tới trước mặt Trương Hằng và Hắc Phong.
Đồng tử Trương Hằng co rụt lại. Quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc ở trong tầm nhìn của hắn vươn ra từng chút một, khoảng cách không gian dường như không tồn tại. Áo nghĩa không gian ẩn chứa trong đó dĩ nhiên đã vượt qua trình tự mà hắn có thể chạm tới.
– Ha ha ha… Tiểu tử, tên kia đã sắp bước vào cảnh giới Tiên Quân thượng vị đại viên mãn, cho dù là hai người như ngươi cũng không phải đối thủ của hắn. Xem ra hôm nay chính là ngày chết của ngươi, mà Phục Yêu Tháp này lại sắp đổi chủ nhân mới!
Thanh âm vui sướng khi người gặp họa của Huyền Ngưu Ma Quân vang lên trong đầu Trương Hằng.
Bởi vì thần niệm của hắn bám lên Phục Yêu Tháp, cảnh giới của Huyền Ngưu Ma Quân lại cao hơn hắn rất nhiều cho nên có thể nghe thấy thần niệm truyền âm của đối phương.
Trong khoảnh khắc, ba đạo quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc như nụ hôn tử thần từ ba góc độ chém tới khiến Trương Hằng muốn tránh cũng không được.
Phốc!
Hắc Phong lão quái bị một đạo đánh trúng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cương phong màu đen vô hình đột nhiên ngừng lại, hóa thành hình người không ngừng run rẩy, phát ra tiếng kêu thảm không ngừng.
Xuy xuy!
Đúng lúc này, hai đạo quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc khác chém lên trên người Trương Hằng.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, linh hồn theo Hư Không Hỏa diễm cùng hóa thành trạng thái “Hư Không”, thân thể trong khoảnh khắc hóa thành vô số mảnh nhỏ màu vàng.