– Đúng vậy đại nhân! Toàn bộ Bắc Thần đại lục chỉ có ba tòa chủ thành, Vô Song Thành chính là một trong số đó, do Lãnh Nguyệt Môn một trong ba Đại tiên môn cai quản. Có thể định cư trường kỳ ở trong thành, tối thiểu đều là tầng lớp Chân Tiên hạ vị. Hơn nữa, không có tiên thạch nhất định, cũng không thể mua được một ngôi nhà ở trong thành.
Thôn trưởng biết Trương Hằng không phải người tu chân trên Cô Đế Tinh, cho nên mới giải thích kỳ càng tỉ mỉ.
– Ừ! Những thứ này ta đều biết. Nếu có Tiên môn tuyển nhận đệ tử, thì Trương mỗ sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra vài tia ý cười không thể nắm lấy.
– Đại nhân! Với thực lực của ngài, nếu ngài muốn, hoàn toàn có thể trực tiếp tiến vào tầng lớp trên của Lãnh Nguyệt Môn, thậm chí trở thành trưởng lão nhất lưu. Nên biết rằng, toàn bộ Vô Song Thành, số lượng cường giả cấp Tiên Quân cũng rất thưa thớt, bất cứ một người nào trong bọn họ, đều là đại nhân vật danh chấn một phương.
Thôn trưởng thập phần khó hiểu nói.
Trương Hằng thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, nói:
– Thôn trưởng! Hiện tại ngươi tốt nhất là tìm cho ta một thân phận thích hợp, để thuận diện cho Trương mỗ trà trộn vào Vô Song Thành, về phần mục đích ta làm như vậy, ngươi cũng không cần hỏi tới!
– Cái này…
Đột nhiên từ trên người Trương Hằng, thôn trưởng cảm nhận được một áp lực không nhỏ, hắn không dám cãi lời, vội vàng nói:
– Không bằng như vầy đi, coi như ngài là con của người bạn cũ đã chết của ta, hiện giờ trở về, đến định cư ở Đái gia. Lúc này đúng lúc Tiên môn chọn lựa đệ tử, ta là bá phụ sẽ dẫn ngài đi khảo thí…
Nói tới đây, thôn trưởng thật cẩn thận nhìn Trương Hằng, lại thấy hắn vẫn vẻ mặt bình thản.
– Tốt, cứ làm như vậy đi! Nhưng còn phải thêm một điều, người bạn cũ đã chết của ngươi họ Trương, là tán tu nhất giới.
Trương Hằng khoanh tay nhìn cảnh tượng ngoài phòng. tán thành ý tưởng của thôn trưởng.
Khí tức trên người hắn mơ hồ có biến hóa, trong phút chốc nhiều thêm một phần khí tức tiên trần.
Chân Tiên hạ vị!
Thôn trưởng hơi sừng sốt, giờ phút này Trương Hằng
khống chế tu vi xuống ở trình độ Chân Tiên hạ vị.
Tuy rằng biết rõ tu vi thật của Trương Hằng cũng không phải như thế, nhưng thôn trưởng chăm chú nhìn cũng không tìm ra một chút xíu sơ hở nào.
Chính là Chân Tiên hạ vị, không sai một điểm nhỏ nào.
“Chỉ cần không gặp phải cường giả cấp Tiên Quân, tu vi thật của ta sẽ không thể bại lộ.”
Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng.
Hai người lại trao đổi một ít chi tiết, rồi Trương Hằng chính thức ở lại trong nhà thôn trưởng.
– Ngươi yên tâm! Trương mỗ vào Lãnh Nguyệt Môn kia, cũng không có ác ý gì. Sau khi chuyện thành, tự nhiên không thể thiếu ưu đãi cho ngươi.
Trương Hằng thấy thôn trưởng có vẻ lo lắng liền nói.
Cuối cùng, trong tay hắn nhiều ra một kiện Tiên bảo nhất phẩm, ném cho thôn trưởng:
– Kiện Tiên bảo này, ngươi trước nhận lấy, sau khi chuyện thành còn có trọng thưởng.
– Tạ ơn đại nhân!
Thôn trưởng kích động không thôi, tay hơi run run tiếp nhận kiện Tiên bảo. Là một tán tu nhất giới không có chỗ dựa vào, hắn bằng vào nỗ lực của mình, miễn cưỡng cố gắng tu luyện đến Chân Tiên hạ vị, đã là vô cùng may mắn rồi. Có thể có được một kiện Tiên bảo, quả thực là chuyện tha thiết ước mơ của hắn.
– Đại nhân! Ta trước đi tới nhà A Sơn, hỏi ý kiến Dung nhi một chút. Dù sao nàng có được linh căn thiên phú tuyệt hảo như thế, nếu không đi Tiên môn, quả thực đáng tiếc!
Cuối cùng thôn trưởng trưng cầu ý kiến của Trương Hằng.
– Ngươi đi đi!
Trương Hằng gật gật đầu, ngay sau đó ở trong phòng của mình thiết hạ cấm chế mịt mờ.
– Từ lúc Phi thăng thượng giới đến nay, tu vi của ta còn bị vây ở cực hạn công pháp tầng bốn đại viên mãn, bước tiếp theo có lẽ nên đột phá bình cảnh của công pháp tầng năm rồi.
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm.
“Ta lưu lại một khối phân thân tại Đái Hà Thôn này để che giấu tai mắt mọi người, bản tôn tiến vào lĩnh vực không gian tu luyện là được.” Trương Hằng rất nhanh nghĩ ra đối sách.
Hiện tại thực lực của hắn khẳng định đã dừng ở cấp Chân Tiên đỉnh phong.
Nếu tấn chức đến công pháp tầng năm thì bản tôn hắn, mặc dù không dung hợp, cũng có thực lực cấp Tiên Quân, mà khi dung hợp lại càng cường đại hơn.
“Nếu thành công tấn chức công pháp tầng năm, tại trên Cô Đế Tinh này nhân vật cấp Tiên Quân bình thường, hẳn là không uy hiếp được ta. Cứ như vậy, ta cũng có thể yên tâm trà trộn vào Lãnh Nguyệt Môn.”
“Vèo!”
Trong cơ thể Trương Hằng lóe ra một thân ảnh màu vàng, lửng thửng nhàn nhã đi về hướng nhà của Đái Dung.
Còn bản tôn Trương Hằng thì lập tức biến vào Lĩnh vực không gian.
“Ông…”
Ngay khoảnh khắc hắn mở ra lĩnh vực không gian, không gian chung quanh rõ ràng sinh ra dao động, lực bài xích rất mạnh.
Tuy nhiên, sau khi Trương Hằng tiến vào Lĩnh vực không gian, không gian bên ngoài lại khôi phục bình thường, khó có thể nhìn ra manh mối gì.
Giờ phút này, không gian bên trong Lĩnh vực không gian của Trương Hằng lại mở rộng thêm rất nhiều.
Đứng trên vùng đất bằng này, cách đó không xa có dãy núi sông nhỏ, chỗ xa hơn có đỉnh núi cao ngất trong tầng mây, xa hơn nữa chính là một vùng biển rộng.
“Đây đã thoát khỏi phạm trù của Lĩnh vực không gian, gọi nó là một tiểu thế giới, cũng không quá đáng!”
Trương Hằng lẳng lặng nhìn phiến tiểu thế giới đã dung hợp cùng linh hồn và huyết mạch của mình, không ngờ lại sinh ra đủ loại lĩnh ngộ.
Phiến tiểu thế giới này mỗi lần lớn mạnh thêm một phần, hắn lại lĩnh ngộ nhiều ra thêm một phần.
Giờ phút này, Trương Hằng đặt chân trên khối đại lục chỉ có một phần trăm diện tích của Đông Vân đại lục. Mặc dù nó chỉ có một phần trăm diện tích của Đông Vân đại lục, nhưng diện tích của nó cũng còn lớn hơn so với tất cả đại lục trên địa cầu cộng lại.
“Phù!”
Trương Hằng nhắm mắt lại, thở phào một hơi, trên tiểu đại lục này lập tức dâng lên một con gió lốc, trong biển rộng sóng biển ngập trời, thanh thế cuồn cuộn mãnh liệt.
Đứng ở chỗ này, hắn cảm nhận được một khí tức hoang dã viễn cổ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Ta cuối cùng vẫn có cảm giác, nơi này dường như còn thiếu một ít cái gì đó…” Trương Hằng quan sát kỳ phiến thiên địa này, trong lòng trầm tư suy nghĩ.
Đột nhiên, ngay khoảnh khắc đó, hắn chợt tỉnh ngộ, thì thào lẩm bẩm:
– Sinh cơ, còn thiếu chính là sinh mệnh sống động.
Dời mắt ngấm nhìn phiến tiểu thiên địa này, Trương Hằng phát hiện nơi này còn thiếu một ít sức sống.
“Sinh mệnh? Đáng tiếc ta còn không thể sáng tạo ra sinh mệnh, hết thảy nơi này, đều chính là kết quả dưới ảnh hưởng ý chí của ta.” Trương Hằng cảm thấy thực mịt mờ.
Sáng tạo sinh mệnh? Hắn hoàn toàn không sờ tới một chút xíu manh mối nào.
Trong cảm nhận của hắn, đại thế giới này có rất nhiều pháp tắc khó có thể lĩnh ngộ. Thời điểm vừa mới bắt đầu là pháp tắc không gian, tiếp theo là pháp tắc thời gian.
Sáng tạo sinh mệnh? Đây là lọai pháp tắc gì?
Trương Hằng ngay cả nghe cũng không có nghe nói qua.
“Có lẽ là thực lực của ta còn chưa đủ. ngay cả pháp tắc không gian cũng chỉ lĩnh ngộ được một ít da lông, pháp tắc thời gian cũng chỉ là một chút cảm giác mông lung mờ mịt.” Trương Hằng đơn giản buông bỏ suy nghĩ về phương diện này, bắt đầu tu luyện trong phiến tiểu thiên địa của hắn.
“Vèo vèo!”
Hai phân thân khác chợt hiện ra, khoanh chân ngồi bên cạnh, nhiệm vụ của bọn họ là tìm hiểu các loại bí thuật thần thông, cùng với thức thứ tư vô cùng huyền ảo của Bảo Tháp Quyết.
“Thời gian qua hai tháng…”
Quanh thân Trương Hằng hỏa diễm màu vàng bốc lên không một tiếng động, cắn nuốt một đống thiên tài địa bảo cùng với một số Tiên bảo cấp thấp kia.
Mục tiêu: Công pháp tầng năm.
Trương Hằng dốc lòng bế quan, hắn cách công pháp tầng năm chỉ có một đường tơ kẻ tóc, thời gian hai tháng cũng đủ.
Cùng lúc với bản tôn Trương Hằng tu luyện, phân thân hắn lưu lại bên ngoài cũng không nhàn rỗi, dung nhập vào cuộc sống yên lặng bình thường trong Đái Hà Thôn.
– … Trương Hằng kia đã xung khắc chết đi sáu thê tử. Ờ địa phương chỗ hắn đã nổi tiếng là Ôn Thần khắc thê. Dung nhi này! Ta chỉ có một mình con là con gái duy nhất, một Nam nhân như vậy, dù là người tái tuấn, thái độ làm người có hoàn hảo mấy đi nữa, ta cũng sẽ không gả con cho hắn.
Đái thị một hơi nói ra “Sự thật” về tên Trương Hằng khắc thê cho con gái của mình nghe một lần.
– Thật có chuyện này ư? Thế thì sự trong sạch của nữ nhi…
Đái Dung có hơi hoài nghi. đôi mắt sáng chợt ảm đạm, có vẻ do dự không quyết.
– Việc này ta sẽ thay con làm chủ! Nếu gả con cho hắn thì chẳng khác nào ném con vào hỏa lò?
Đái thị nói với giọng điệu kiên quyết.
– Nữ nhi cảm thấy chuyện này có hơi kỳ quái…
Đái Dung nhớ tới tình cảnh khi Trương Hằng từ trong phòng đi ra, khi đó, nàng thấy bộ dáng thần thái hí hửng bay bổng của Trương Hằng, còn tưởng rằng đối phương đã đáp ứng chuyện hôn sự này rồi.
Nào ngờ vừa bước vào phòng, mẫu thân liền báo cho nàng một tin tức liên quan tới Trương Hằng tương phản như vậy.
“Hắn muốn chạy trốn trách nhiệm…”
Đái Dung bề ngoài dịu dàng hiền lành, nội tâm lại cực kỳ tinh tế cẩn thận, lập tức suy đoán ra một khả năng, nàng khẽ cắn đôi môi, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.
– Dung nhi này! Con không nên nghĩ nhiều, dù sao ta cũng không gả con cho người như thế. Cho dù hắn yêu thích con đến đâu, cũng là uổng công.
Đái thị nắm tay con gái, trên mặt lộ ra vẻ thương xót.
– o0o-