Liêu Trai Kiếm Tiên

Chương 202: Xuất phát


Quan Thành Hoàng nói cho Trần Xuyên Địa Phủ Âm Tào bí ẩn, Địa Phủ từ ban đầu Phong Đô Đại Đế chứng đạo sau đó, hôm nay đi qua mấy ngàn năm, đã sớm không có chân chính chủ nhân, hôm nay Địa Phủ người thống trị cao nhất tổng cộng có mười ba cái, phân biệt là Thập Đại Diêm La, Tam Đại Âm Ti.

Thập Đại Diêm La liền là lúc trước Phong Đô Đại Đế tại vị thời gian thủ hạ mười cái cao nhất người cầm quyền, cũng chính là thế gian lời đồn Diêm La Vương, Sở Giang Vương, Chuyển Luân Vương các loại, Tam Đại Âm Ti nhưng là tiếp sau tại Phong Đô Đại Đế chứng đạo sau khi phi thăng quật khởi ba cái cường đại tồn tại, phân biệt là Triệu ti, Hắc Ti, quỷ ti, trong đó Hắc Ti liền là Trần Xuyên chỗ nói Hắc Sơn Lão Yêu.

Cái này mười ba người liền là hôm nay Địa Phủ người thống trị cao nhất, địa vị cơ bản cùng cấp, tại Địa Phủ đều có chính mình cương vực cùng thế lực, cát cứ một phương, mà còn đều muốn nhập chủ Phong Đô, nhất thống Âm Tào, chẳng qua hiện nay ai cũng chưa thể làm gì được cái khác mười hai cái.

Dùng một câu hình dung hiện tại Địa Phủ thế cục liền là: Thập Đại Diêm La, Tam Đại Âm Ti, lẫn nhau cát cứ, thảo phạt lẫn nhau.

Liền ngay cả Quan Thành Hoàng các loại những này Thành Hoàng, khác biệt địa phương Thành Hoàng, sở thuộc kẻ thống trị đều sẽ so khác biệt, ví như Quan Thành Hoàng các loại những này Ngân Xuyên Quận Thành Hoàng, là thuộc về Thập Đại Diêm La bên trong Sở Giang Vương thủ hạ, mà Ngân Xuyên bên ngoài cái khác địa phương Thành Hoàng, là thuộc về cái khác Diêm La hoặc là Âm Ti thủ hạ.

Mà bọn họ những này thuộc về khác biệt Diêm La hoặc Âm Ti thủ hạ Thành Hoàng, so cũng sẽ lẫn nhau công phạt, cuối cùng hiện tại Địa Phủ Thập Đại Diêm La, Tam Đại Âm Ti làm theo ý mình, lẫn nhau cát cứ, đều muốn nhập chủ Phong Đô tình huống phía dưới, tranh đấu không thể tránh được, loại tình huống này, bọn họ những thuộc hạ này tự nhiên là nằm ở trong, một khi khai chiến, liền muốn dẫn đầu xông pha chiến đấu, tử thương cũng là thường có sự tình, thực lực càng yếu, càng dễ dàng chết đi.

Trước đó bọn họ tại Thiếu Lăng Thành thi chọn Thành Hoàng, cũng là bởi vì Ngân Xuyên Quận một huyện thành Thành Hoàng tại lúc trước một lần quy mô nhỏ trong chiến tranh chết trận, phải mới Thành Hoàng bổ sung.

“Ta vốn cho là chỉ là Dương Gian loạn, triều cương rung chuyển, thời cuộc bất ổn, nghĩ không ra, ngay cả Âm Tào đều là cái dạng này.”

Nghe xong Quan Thành Hoàng mà nói, Trần Xuyên không khỏi thổn thức cảm thán. — QUẢNG CÁO —

Địa Phủ loạn thành cái dạng này, thật sự là Trần Xuyên không nghĩ tới, Thập Đại Diêm La, Tam Đại Âm Ti, loại cục diện này, cùng loạn thế chư hầu cát cứ có cái gì khác biệt, nếu như đem chứng đạo Phong Đô Đại Đế so sánh thế gian Thiên Tử mà nói, như vậy hiện tại Thập Điện Diêm La cùng Tam Đại Âm Ti liền có thể nói là chư hầu, hôm nay Thiên Tử chứng đạo phi thăng, từng cái chư hầu lẫn nhau cát cứ công phạt, đều muốn trở thành mới Thiên Tử, không ai phục ai.

“Kỳ thực dứt bỏ nhân quỷ khác biệt, Âm Tào cùng Dương Gian, lại có cái gì phân biệt?”

Nói tới chỗ này, Quan Thành Hoàng đắng chát cười một tiếng, thế nhân đều nói Địa Phủ chí công, người sau khi chết vào Địa Phủ, người tốt nhất định sẽ có hảo báo, người xấu nhất định sẽ bị đánh vào mười tám tầng Địa Ngục, nhưng trên thực tế, đây chẳng qua là không biết Địa Phủ tình huống thế nhân phán đoán mà thôi, đem Địa Phủ tưởng tượng thành rồi chính mình trong lòng chí công lý tưởng quốc.

Chân chính Địa Phủ tình huống, Quan Thành Hoàng bực này Âm Thần rõ ràng nhất bất quá, nếu như dứt bỏ nhân quỷ khác biệt, Địa Phủ Âm Tào, cùng Dương Thế kỳ thực căn bản không có gì khác biệt.

Thậm chí tại mạnh được yếu thua về điểm này, Địa Phủ nhiều khi so Dương Thế thể hiện càng thêm phát huy vô cùng tinh tế.

“Dựa theo Quan huynh chỗ nói, Quan huynh là Sở Vương dưới trướng, Ngân Xuyên chi địa thuộc về Sở Vương quản hạt, mà Địa Phủ các đại Âm Ti, Diêm La làm theo ý mình, lẫn nhau cát cứ, vậy nếu như là cái khác Diêm La hoặc Âm Ti đi tới Ngân Xuyên, không biết Sở Vương sẽ như thế nào?”

Trần Xuyên bỗng thần sắc một động, nhìn hướng Quan Thành Hoàng hỏi.

“Tất nhiên là không cho phép, Ngân Xuyên chi địa chính là Sở Vương thế lực, há lại cho cái khác Diêm La hoặc Âm Ti vi phạm.”

Quan Thành Hoàng lập tức nói, hôm nay Địa Phủ Thập Đại Diêm La cùng Tam Đại Âm Ti đều là riêng phần mình phân chia phạm vi thế lực làm theo ý mình, mà còn thường xuyên lẫn nhau công phạt, loại tình huống này, giữa lẫn nhau tự nhiên không có khả năng để cho cái khác Diêm La hoặc Âm Ti đi tới chính mình thế lực cương vực, như thế vi phạm.

Nói xong, Quan Thành Hoàng liền ánh mắt nhất động, nghĩ đến Trần Xuyên hỏi cái này loại lời nói chắc chắn sẽ không vô cớ thả mất, lại nghĩ tới Trần Xuyên vừa bắt đầu nghe ngóng Hắc Ti tình huống, không khỏi hỏi.

“Hẳn là Trần huynh tại Ngân Xuyên phát hiện Hắc Ti tung tích? !”

Quả thực sẽ đến Ngân Xuyên, Trần Xuyên trong lòng tự nhủ câu.

Nếu như chủ yếu kịch bản không có chênh lệch, vậy Hắc Sơn Lão Yêu tuyệt đối sẽ đến Ngân Xuyên, mà còn cùng Thụ Yêu Mỗ Mỗ có không cạn quan hệ, Thụ Yêu Mỗ Mỗ đem Nhiếp Tiểu Thiến gả cho Hắc Sơn Lão Yêu sau đó, Hắc Sơn Lão Yêu lại suất lĩnh đại đội Âm Binh đến đây đón dâu.

Mà đối Trần Xuyên mà nói, nếu như hắn thật đi Lan Nhược Tự mà nói, Hắc Sơn Lão Yêu tuyệt đối là lớn nhất nguy cơ.

Cái này Hắc Sơn Lão Yêu thực lực tuyệt đối thỏa thỏa chạy Thiên Nhân đi tới, lấy mình bây giờ thực lực, trừ phi có trong phim ảnh Ninh Thái Thần loại kia nhân vật chính quang hoàn đem Hắc Sơn Lão Yêu kịch bản giết, nếu không chính mình một khi gặp Hắc Sơn Lão Yêu, thỏa thỏa bị vùi dập giữa chợ mệnh, dù là cùng Yến Xích Hà liên thủ đoán chừng cũng chính là có thể thêm giãy dụa vài cái.
— QUẢNG CÁO —
Thế nhưng nếu như có thể có cái cùng cấp độ cường đại tồn tại xuất thủ ngăn chặn Hắc Sơn Lão Yêu, vậy cục diện liền khác nói rồi.

Lúc này ngoài miệng nói.

“Còn không xác định, bất quá theo ta được biết, Kim Hoa chi địa Lan Nhược Tự bên trong, hẳn là có một Lão Thụ Yêu, cái này Lão Thụ Yêu cùng Hắc Sơn Lão Yêu có không cạn quan hệ, thường xuyên gả cho thủ hạ nữ quỷ cho Hắc Sơn Lão Yêu, Hắc Sơn Lão Yêu thường tới đón thân.”

“Thật giả mặc dù còn không xác định, nhưng lần này ta vừa vặn muốn đi Kim Hoa Lan Nhược Tự điều tra ta Trường Nhạc Minh trước Huyền Tự Đường Đường chủ Hạ Hầu Đường chủ sinh tử một chuyện, Hạ Hầu Đường chủ tại Lan Nhược Tự xảy ra chuyện, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói hẳn là bị cái kia Lão Thụ Yêu làm hại, ta muốn lần này đi trực tiếp diệt trừ cái kia Lão Thụ Yêu, nhưng chính là kiêng kị cái kia Lão Thụ Yêu phía sau Hắc Sơn Lão Yêu, cho nên lần này mới cố ý tới hướng Quan huynh tìm hiểu.”

Trần Xuyên mở miệng nói, ánh mắt nhìn Quan Thành Hoàng.

. . . . .

#Vạn Biến Hồn Đế truyện hậu cung tác Việt , tốc độ diễn biến càng lúc càng nhanh , mời mọi người ủng hộ .

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 202: Xuất phát


Trong động phủ dưới ánh sáng Huỳnh Quang thạch đẹp mê lý. Trương Hằng hôn môi Ninh Tuyết Dung hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật, hai tay mân mê trên thân thể mềm mại như không có xương của nàng.

Theo động tác có vẻ mới lạ của Trương Hằng, Ninh Tuyết Dung không khỏi hô hấp dồn dập hẳn lên. thân thể mềm mại dần dần nóng lên.

Trương Hằng hé miệng hôn đọc theo vòng cổ thon nhỏ mịn màng trắng như ngọc của nàng, một bàn tay thò vào trong áo trắng như Tuyết kia. chạm đến trên làn da ấm áp mềm mại của nàng.

Ninh Tuyết Dung theo bản năng chụp giữ bàn tay đạo tặc của Trương Hằng lại. thế nhưng cũng chỉ là phản ứng vùng vẫy vài cái tượng trưng, rồi liền rơi vào trong nồng nhiệt của Trương Hằng. Trong lúc nhất Thời hơi thở dôn dập tỏa hương thơm như hoa lan. trong đôi mắt xinh đẹp mơ màng lấp lánh sáng dịu như ánh sao trên bầu Trời đêm.

Rất nhanh, bàn tay đạo tặc của Trương Hằng xuyên qua tà áo trắng như tuyết của Ninh Tuyết Dung, liền chạm đến một đôi thỏ ngọc hơi hơi thẳng đứng tỏa ra hương vị mê người kia.

“Tuy rằng so với Yến Vũ Tình không lớn bằng. nhưng so với trong tưởng tượng còn muốn lớn một chút.”

Trương Hằng lấy tay nhẹ nhàng vân về. khiến cho Ninh Tuyết Dung khe khẽ rên rỉ…

– Đại ca…

Ninh Tuyết Dung chỉ khẽ kêu một tiếng, rồi rơi vào tình cảnh mê lý. mặt ngọc ửng hồng, khe khẽ rên rỉ…

Trong cơ thể Trương Hằng lập tức bộc phát ra một ngọn lửa dục. một bàn tay bắt đầu cõi bỏ áo váy trên người Ninh Tuyết Dung, một bàn tay bắt đầu mò mẫm thăm dò khu vực thân bí phía dưới thân nàng.

– Không được… đại ca!

Ninh Tuyết Dung chợt tỉnh táo lại. nắm lấy bàn tay đạo tặc của Trương Hằng. trong nháy mắt thân thể mêm mại ấm áp của nàng giảm nhiệt độ cực nhanh, chỉ khoảnh khắc trở nên lạnh như băng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Trương Hằng giật mình hoảng sợ. vội vàng buông tay vừa mới cởi được một nửa xiêm y, phô bày ra một mảng lớn làn da trắng cùng khu vực mẫn cảm của Ninh Tuyết Dung.

Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Ninh Tuyết Dung kịch liệt giảm xuống. Trương Hằng nghi hoặc hỏi:

– Tuyết Dung! Muội làm sao vậy?

Vẻ mơ màng trong mắt Ninh Tuyết Dung biến mất. lại biến thành một loại trong sáng như mặt nước, nét ửng hồng trên gương mặt xinh đẹp rút đi. khôi phục màu trắng như ôn ngọc bình thường.

Một bàn tay Trương Hằng còn đang nắm trên thò ngọc tinh xảo mềm mại của Ninh Tuyết Dung, tay kia thì đã có một nửa luồn vào trong váy áo dưới thân Ninh Tuyết Dung, lại bị nàng nắm giữ Lấy.

Từng đợt từng đợt bạch quang như Hòa mà lạnh, lẽo bắt đầu nhộn nhạo trên nửa thân trần mềm mại của Ninh Tuyết Dung, đôi mắt nàng nhắm chặt, hàm răng trắng sáng khẽ cắn bờ môi. giờ phút này vóc dángNinh Tuyết Dung thật giống như một tiên nữ thánh khiết.

Cả người phát ra khí tức thần thánh làm cho người ta không dám xâm phạm, thế nhưng nửa thân trần mềm mại hoàn mỹ của nàng cùng tư thế của Trương Hằng lúc này lại khiến cho người ta càng thêm lửa dục Thiêu đốt.

Trương Hằng dường như nghĩ tới điều gì liếc mắt nhìn Ninh Tuyết Dung một cái. rút lại bàn tay mình, còn thật sự giúp nàng sửa sang lại váy áo và mái tóc rối tung hỗn loạn, động tác vô cùng dịu dàng chuẩn xác.

– Đại ca… huynh có thể tha thứ cho Tuyết Dung sao?

Qua một hồi lâu, bạch quang trên người Ninh Tuyết Dung mới tán đi. trong đôi mắt lệ quang doanh tròng, trên mặt lộ ra nụ cười hổ thẹn, bộ dáng dường như rất áy náy với Trương Hằng.

– Tuyết Dung! Muội làm sao vậy? Vừa rồi thân thể của muội dường như có chút không khoẻ?

Trương Hằng mặc dù có phần tiếc nuối, nhưng cũng biết việc này không thể cưỡng ép.

– Trạng thái thân thể Tuyết Dung lúc này rất kỳ lạ… Cho nên,.. sẽ không thể cùng đại ca…

Nói tới đây, Ninh Tuyết Dung lệ tuôn rơi. vẻ mặt ủỵ khuất nhào vào vòng tay Trương Hằng. thân thể mềm mại của nàng run run nhè nhẹ.

– Không lẽ là vì thân thể tuyết liên? Hay là vì nguyên nhân nào khác…

Trương Hằng đương nhiên không hy vọng là nguyên nhân đầu. Nếu như vậy. chẳng phải là phải chờ tới khi Ninh Tuyết Dung thăng cấp Nguyên anh kỳmới có thể thăm dò bí ẩn của thân thể nàng?

Khẽ lau nước mắt trên mặt Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng khuyên nhủ:

– Đừng khóc… nếu không về sau sẽ không dẫn muội đi ra ngoài chơi.

Ninh Tuyết Dung điềm đạm đáng yêu thấp giọng giải thích:

– Tuyết Dung cũng vừa mới phát hiện… Trước mắt chỉ sợ không thể trao thân mình cho huynh…

“Vậy chẳng phải là phải chờ tới Nguyên anh kỳmới được?” Trương Hằng không khỏi nhíu mày. trong lòng cũng buồn bực không thôi.

Trong tay ôm một mỹ nhân như tiên tử, lại không thể cùng phòng cùng đối phương, điều này quả thực khiến cho người ta tức… khó chịu!

Ninh Tuyết Dung vừa thấy vẻ mặt Trương Hằng. nước mắt lại tuôn ra như mưa, vừa ủy khuất vừa lo lắng nói:

– Chẳng lẽ đại ca sẽ vì vậy mà không cần muội sao? Hu hu hu…

Lúc này, Ninh Tuyết Dung thật đúng là khóc, trong Thanh âm còn mang theo vài phần bi thương.

– Tuyết Dung muội yên tâm đi! Hiện tại muội chính là thê tử của Trương Hằng ta, thế nào?

Trương Hằng hơi có chút đau đầu. nhưng trong lòng cũng cảm thấy một tia ấm áp, ôm chặt Ninh Tuyết Dung trong lòng.

Bắt đầu từ giờ khắc này, hắn hiểu rằng vận mệnh của Ninh Tuyết Dung đã gắn liền cùng mình.

– Đại ca! Huynh mơ đến đẹp!

Ninh Tuyết Dung nín khóc mỉm cười, khe khẽ nói dối một câu. nhưng lại không che lấp được niềm hạnh phúc trên mặt.

Trương Hằng cũng thành tâm muốn chọc cười nàng, liền làm ra vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Hiện tại nàng đã là thê tử của ta. Mau gọi ta một tiếng lão công.

Ninh Tuyết Dung mặt ngọc đỏ bừng, liếc Trương Hằng một cái trắng mắt. đột nhiên toàn thân hóa thành một đạo bạch quang bay vào trong túi trữ vật màu xanh.

– Này! Muội còn chưa có gọi ta lão công mà?

Trương Hằng trên mặt mang theo vài tia ý trêu ghẹo, nói với theo Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật.

– Hừ! Đại ca lại muốn lừa gạt Tuyết Dung…

Trong túi trữ vật truyền ra giọng nói nũng nịu của Ninh Tuyết Dung.

– Ha ha…

Trương Hằng vui mừng cảm thấy tính cách của Ninh Tuyết Dung hoạt bát hơn một chút so với trước kia.

Thời gian trước. Ninh Tuyết Dung luôn là một dáng vẻ thục nữ đúng tiêu chuẩn, đối đãi với Trương Hằng cũng rất khách sáo, nhưng làm cho người ta cảm giác như có một khoảng cách.

Mà Ninh Tuyết Dung hiện giờ hơi có dáng dấp một cô gái nhỏ. tạo cho Trương Hằng một loại cảm giác càng thêm thân thiết, mà không phải là hình tượng như tiên tử hoàn mỹ xa cách kia.

– Tuyết Dung! Thời điểm ta bế quan. Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai của muội đã luyện hóa thành Pháp bảo bản mạng xong chưa?

Trương Hằng đột nhiên quan tâm tới việc làm của Ninh Tuyết Dung.

– Đã thành công rồi!

Ninh Tuyết Dung vui mừng đáp lời.

“Vù” một tiếng, Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai bằng cỡ bàn tay bay ra khỏi túi trữ vật, vòng quanh thân Trương Hằng vài vòng, sau đó bỗng dưng biến thành lớn. bạch quang lưu chuyển không ngừng sinh, sôi nẩy nở. một cỗ ý băng hàn truyền lan ra khấp bốn phía.

– Đại ca muốn đi đâu. Tuyết Dung có thể sử dụng Pháp bảo mang huynh đi.

Từ trong túi trữ vật truyền ra giọng nói có vẻ chờ mong của Ninh Tuyết Dung.

– Ái chà… Hay là thôi đi…

Trương Hằng tưởng tượng ra cảnh một đại nam nhân đứng trên Pháp bảo Đài hoa sen phi hành, liền cảm thấy lạnh cả người.

Vừa nghe ý Trương Hằng không muốn, Ninh Tuyết Dung điều khiển Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai đột nhiên nhỏ đi. hóa thành một đạo bạch quang bay vào túi trữ vật.

– Đúng rồi. Tuyết Dung! Kiện chiến giáp cổ kia ta còn quên chưa đưa cho muội nữa!

Trương Hằng nói xong, vỗ lên túi trữ vật màu đen. kiện chiến giáp cổ đã sửa chữa kia hiện ra trong tay hắn.

Thấy Ninh Tuyết Dung bên trong không có động tĩnh. Trương Hằng đút khoát đưa chiến giáp cổ vào trong túi trữ vật màu xanh.

– Đây chính là vật đại ca thật vất vả mới tìm được!

Trương Hằng đánh giá một chút bốn phía động phủ. phát hiện so với trước kia càng thêm tinh xào. xem ra đây đều là công lao củaNinh Tuyết Dung.

Sau một lát, trong túi trữ vật màu xanh đột nhiên truyền ra Thanh âm của Ninh Tuyết Dung:

– Cảm ơn đại ca! Cái chiến giáp cổ này Tuyết Dung nhất định sẽ gìn giữ tốt.

Trương Hằng nghe được nửa câu đầu. trong lòng còn ấm áp. nhưng vừa nghe đến nửa câu sau, Thiếu chút nữa té xiu. Rốt cuộc là ai bảo vệ ai đây?

– Tuyết Dung! Muội nghĩ sai rồi. không phải muội giữ gìn bộ chiến giáp cổ này. mà dùng nó để bảo hộ muội…

Trương Hằng không kìm nổi nói giọng răn dạy.

Chiến giáp cổ này thật vất và mới sửa chữa xong, nếu Ninh Tuyết Dung không sử dụng, vậy thì hết thảy đều mất đi ý nghĩa.

– Tốt lắm, muội sẽ dùng chiến giáp cổ bảo vệ an toàn của mình, hết thảy nghe lời đại ca…

Ninh Tuyết Dung cười hì hì nói.

– Muội nhất định phải luyện hóa nó, nếu không, hừ hừ…

Trương Hằng hù dọa nói.

Trương Hằng dùng thần thức nhìn quét một vòng tình hình chung quanh, thu hồi trận bàn cho vào túi trữ vật màu xanh, sau đó đi ra ngoài động phủ.

– Xuất phát.

Dưới chân Trương Hằng ngân quang lun lên. cả người khống chế độn quang bay lên bầu Trời.

Sau khi Luyện hóa xong một kiện Pháp bảo đỉnh cấp loại công kích. Trương Hằng lập tức muốn đi tìm một loại tài liệu cuối cùng để luyện chế Thân Ngoại Tạo Thân…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.