– Bí tân của Phương Vân sơn có liên quan tới Huyết Sát Thần Đế!
Âu Dương lão tổ tuy nhẹ nhàng nói ra một câu nhưng nội dung bao hàm trong đó đủ để khiến mọi người kinh hãi. Dù là Trương Hằng, khi nghe được những lời này cũng không khỏi kinh ngạc.
– Tiếp theo ta sẽ giảng thuật bí tân này cho ngươi, ngươi không được lộ ra cho bất cứ một người nào khác. Nếu không, lão tổ ta cũng không do dự lấy mạng ngươi ngay lập tức!
Lệ mang trong mắt Âu Dương lão tổ lóe lên. Trương Hằng liền cảm nhận được một cỗ sát ý thâm nhập tới tận linh hồn. so với trước đây càng chân thật!
Sát ý lần trước mà Âu Dương lão tổ vừa phóng thích tới Trương Hằng chẳng qua chỉ khiến hắn kinh sợ. thuận tiện để cưỡng bức. lợi dụ tiếp sau này. Trong lòng lão cũng không nổi lên sát ý thật sự đối với hắn.
Mà lần này, Âu Dương lão tổ mang tới cho hắn một loại sát ý rất rõ ràng. Khiến Trương Hằng sinh ra một cảm giác rất chân thật rằng nếu chính mình làm lộ bí tân mà Âu Dương lão tổ sắp giảng thuật thì chỉ sợ đối phương thật sự sẽ không lưu tình mà lấy đi tính mạng của hắn.
Tuy nhiên, càng như thế càng khiến Trương Hằng tò mò hơn đối với bí tân mà Âu Dương lão tổ sắp nói ra. Một bí mật thế nào mà có thể khiến một kẻ Kim đan kỳ như Âu Dương lão tổ phải cẩn thận như thế?!
Tuy trong lòng nghĩ thế nhưng hắn tuyệt đối không biểu hiện ra bên ngoài. Trương Hằng cũng làm ra vẻ mặt vô cùng kinh hãi, ngoài miệng liên tục thề thốt:
– Lão tổ ngài yên tâm. đệ tử tuyệt đối sẽ không nói ra cho ngoại nhân một câu. Hơn nữa, trong cơ thể ta còn có Phệ Hồn cổ của ngài, làm sao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như thế được!?
Âu Dương lão tổ vừa lòng, khẽ gật gật đầu rồi mới bắt đầu nhẹ nhàng giảng thuật:
– Khi mà Huyết Sát Thần Đế dẫn dắt Chu Vương Triều chuẩn bị diệt sát số người tu chân còn lại thì không biết vì lí do gì mà Huyết Sát Thần Đế lại mất tích bí ẩn Chu Vương Triều vì khuyết thiếu một nhân vật linh hồn cấp Nghịch Thiên như vậy cho nên nhanh chóng sụp đổ.
Theo sau không biết vị cao nhân nghịch thiên nào đó động tay chân, cũng có thể chính là kiệt tác của Huyết Sát Thần Đế. khu vực chính giữa ba nước Triệu Quốc. Tề Quốc. Sở Quốc bây giờ xuất hiện một lực lượng thần bí đủ để Nghịch Thiên, hoàn toàn ngăn cản liên hệ với ngoại giới. Cũng từ đó về sau này hình thành một khu vực độc lập. chính là Tam Tinh Vực bây giờ! Mà xung quanh Tam Tinh Vực lại chính là Tử Vực! Tử Vực là một sự tồn tại vô cùng kỳ quái, mặc dù là người tu tiên Phân Thân Kỳ chỉ tồn tại trong truyền thuyết cũng không thể vượt qua khu vực này được…
Trương Hằng lẳng lặng lắng nghe, về sự tồn tại của Tam Tinh Vực và Tử Vực thì ít nhiều hắn cũng biết đôi chút. Nhưng nghe Âu Dương lão tổ giảng thuật hắn lại hiểu biết thêm nhiều về sự hình thành hai khu vực này. Có lẽ sự hình thành Tam Tinh Vực và Từ Vực có liên quan rất lớn tới sự mất tích của Huyết Sát Thần Đế. bởi vì hai sự kiện này đồng thời phát sinh. Sự trùng hợp như thế không thể không làm người ta hoài nghi được.
– Mà theo truyền thuyết, trước khi Huyết Sát Thần Đế biến mất, Tam Tinh Vực đã để lại chín động phủ. Chín động phủ này đều ẩn chứa bảo tàng kinh thiên và kỵ ngộ lớn lao. Mà có một động phủ trong đó còn lưu lại chân truyền cả đời của Huyết Sát Thần Đế cùng đại đa số kho báu của Huyết Sát Thần Đế. Chỉ cần bất cứ người nào tìm được một trong chín động phủ này sẽ có tiền vốn đủ để ngạo thị toàn bộ Tu Tiên Giới, càng đừng nói là động phủ tối trọng yếu nhất trong số đó…
Khi nói tới đây. trong mắt Âu Dương lão tổ lại lộ ra vẻ tham lam.
Mặc dù là Trương Hằng chỉ ngồi bên cạnh lắng nghe mà cũng vô cùng động tâm. Hắn nghĩ thầm rằng những gì lưu lại trong động phủ liên quan tới Huyết Sát Thần Đế kia khẳng định là những trân hi kỳ bảo khiến người ta phái phát cuồng. Có lẽ. những thứ có cấp bậc như linh khí kia thì Huyết Sát Thần Đế căn bản không thêm cất chứa. Thậm chí cả những pháp bảo bình thường có lẽ cũng không thể lọt vào mắt hắn.
“Nếu chính mình có thể đạt được một động phủ như thế… Không, chỉ cần một phần mười số trân bảo trong đó thì Biến Thái Công Pháp của mình sẽ có hy vọng!”
Bất luận là Âu Dương lão tổ đạt tới Kim đan kỳ hay là một kẻ gà mờ như Trương Hằng thì đều không nghi ngờ răng Huyết Sát Thần Đế có được trân bảo kinh thiên. Nhớ lại ngày đó Huyết Sát Thần Đế lấy thực lực một người suýt chút nữa đã đủ để diệt sát toàn bộ Tu Tiên Giới. Từ đó có thể tưởng tượng được có biết bao người có đại thần thông chết trong tay Huyết Sát Thần Đế. tư bản trong tay Huyết Sát Thần Đế nhiều như thế nào?!
Ngay sau đó. Âu Dương lão tổ lại lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, dè dặt! Hai tay lão liên tiếp thay đổi. tử quang từ trong tay lão liên tiếp bắn ra. Sau đó. vài đạo linh quyết nhanh chóng hình thành trong tay lão. Tử quang trong mắt lão lóe lên. một tàng cấm chế cường đại lại được lão bố trí xung quanh.
Tử quang nhàn nhạt hình thành một kết giới trong suốt, bao phủ lấy Trương Hằng và Âu Dương lão tổ vào bên trong.
Vốn trước đó. Âu Dương lão tổ đã thiết kế một cấm chế ở quanh căn nhà gỗ này để phòng ngừa thần thức của tu sĩ khác thăm dò. Nhưng lúc này hắn lại bố trí thêm một cấm chế cường đại không rõ ở quanh hai người. Từ đó có thể thấy được thái độ cẩn thận của Âu Dương lão tổ và sự kinh người của bí mật sắp nói tới.
– Ta bố trí Tử Cực cấm Thần Kết Giới, dù là tu sĩ Kim đan kỳ. dưới tình huống không kinh động tới chúng ta cũng không thể dòm ngó chúng ta nói chuyện.
Không biết là lão đang giải thích cho Trương Hằng hay là đang lầm bầm tự nhủ. Sau khi Âu Dương lão tổ bố trí xong cấm chế này liền nói ra tác dụng của kết giới.
– Trong truyền thuyết. chín động phủ do Huyết Sát Thần Đế để lại ở Tam Tinh Vực. mỗi một cái đều có rất nhiều trân hi kỳ bảo. Mà một trong chín động phủ này lại ở ngay trên Phương Vân sơn chúng ta!
Trên mặt Âu Dương lão tổ vẫn không che dấu được tình cảm kích động, nói ra một thông tin vô cùng quan trọng!
Bất cứ ai cũng không thể tưởng tượng được rằng Phương Vân sơn nho nhỏ này lại có một động phủ của Huyết Sát Thần Đế năm đó lưu lại. Trương Hằng dù trước đó cũng có chút phán đoán nhưng khi chân chính nghe được kết quả lại khiến hắn vô cùng rung động!
Đồng thời hắn cũng hiểu được vì sao Âu Dương lão tổ lại cẩn thận như thế! Nếu tin tức này được truyền ra Tu Tiên Giới thì kết quả cũng có thể nghĩ… Đến lúc đó. những đại môn phái và tu sĩ bậc cao chắc chắn sẽ san Bằng Phương Vân sơn, thậm chí khiến thế cục của Tam Tinh Vực nảy sinh biến hóa.
Nhưng Trương Hằng có chút không rõ là vì sao Âu Dương lão tổ lại nói chuyện này cho hắn biết. Tuy rằng hắn tự tin có Phệ Hồn cổ trong người mình nhưng chẳng lẽ không lo lắng mình sẽ nói chuyện này ra ngoài sao?! Hoặc thậm chí bị người ta ám toán.
Trên thế giới này. những phép thuật như Sưu Hồn Thuật và Mê Hồn Thuật thật sự có rất nhiều, ơ trước mặt tu sĩ bậc cao. những tu sĩ bậc thấp nếu muốn bảo vệ bí mật của mình thì thậm chí còn khó khăn hơn là chiến thắng đối phương. Nguồn truyện: Truyện FULL
Huống chỉ những bí mật kinh thiên như thế này thì tất nhiên càng ít người biết càng tốt.
Âu Dương lão tổ đương nhiên không biết được suy nghĩ của Trương Hằng lúc này, lại thản nhiên nói:
– Ở năm trăm năm trước, trên Phương Vân sơn này có phát hiện ra một động phủ. Lúc ấy. tu sĩ của ba phái chỉ cho rằng đây vẻn vẹn là một động phủ của tu sĩ thượng cổ nào đó lưu lại.
– Tu sĩ Kim đan kỳ của ba phái cũng muốn tiến vào để tìm kiếm thu hoạch nhưng bất luận là tu sĩ Trúc cơ kỳ hay Kim đan kỳ đều không thể tiến vào. Cơ duyên xảo hợp. một gã đệ tử của Phong Hành Môn lúc ấy vô ý tiến vào động phủ. Một tháng sau. hắn từ trong đó đi ra. Nhưng vì hắn chỉ là một tu sĩ ngoại môn bậc thấp, những đồng môn của hắn cũng không chú ý tới sự mất tích của hắn trong vòng một tháng đó.
Tuy nhiên, tên đệ tử ngoại môn này tiềm tu mấy chục năm trong môn, không ngờ thành công tấn chức Kim đan kỳ. trở thành Trưởng lão của Phong Hành Môn. Điều này đã khiến người của ba phái kia chú ý tới.
Bắt buộc, vị Trưởng lão Phong Hành Môn vừa mới kết đan này đành phải đem bí mật kia tiết lộ cho Trưởng lão của ba phái khác. Lúc ấy, thực lực của ba phái hơn kém nhau không nhiều, tất cả tu sĩ Kim đan kỳ đều phát hạ linh hồn huyết thệ sẽ đem bí mật này truyền xuống từng đời một. để tu sĩ của ba phái cùng nhau hưởng dụng bí mật này. Hơn nữa, ba phái từ đó về sau không được chém giết nhau. Kể từ đó, nhiều năm qua, cũng chỉ có tổ sư đồng bối phận của ba phái biết được bí mật này!
Giống như đang nhớ lại. Âu Dương lão tổ thở dài một hơi:
– Sau này, cứ mỗi trăm năm thì động phủ này lại tự động mở ra một lần, những tu sĩ bậc thấp Luyện khí kỳ và Dẫn khí kỳ có thể tiến vào. Do đó, mỗi trăm năm, ba phái lại cử hành một lần Đại Hội Phương Vân. chọn ra một trăm tu sĩ đứng đầu. đưa vào trong động phủ. Sau một tháng, tất cả những người còn sống bên trong sẽ được truyền tống ra.
Nhưng thường là trong một trăm người này, có thể thanh công đi ra, hơn nữa có thu hoạch cũng chỉ có vài người mà thôi.
Trương Hằng nghe tới đây cũng coi như hiểu ra nguyên nhân vì sao lại có Đại Hội Phương Vân. hóa ra chính là để tuyên chọn những tu sĩ bậc thấp tiến vào trong động phủ để tìm kiếm bí bảo do Huyết Sát Thần Đế lưu lại. Cuối cùng, sau khi trải qua một phen chém giết thì chỉ còn lại vài vị đệ tử tinh anh đạt được bảo vật mà thôi.
– Những đệ tử sau khi đi ra chẳng lẽ không biết được bí mật bên trong sao?!
Trưởng lão không khỏi run run. phái chăng tất cả đệ tử đi ra rồi cũng bị cao tầng của ba phái giết người diệt khẩu?!
Âu Dương lão tổ cười vang lên:
– Những người có thể còn sống sót đi ra đều là tinh anh. cũng chính là Trưởng lão đời tới của ba phái. Lão phu năm đó cũng từng tiến vào động phủ. giờ không phái đang yên ổn ngồi ở chỗ này sao?!
Trương Hằng không khỏi thở phào một hơi. Đúng là do hắn đã lo lắng quá nhiều. Mặc kệ thế nào. ba phái cũng đều phái suy nghĩ cho tương lai của môn phái mình. Những đệ tử có thể từ trong chém giết đi ra tất nhiên cũng sẽ trở thành cao tầng trong tương lai của phái mình.
Tuy nhiên Trương Hằng suy nghĩ thêm một lúc. lại thấy không đúng lắm, mở miệng hỏi:
– Lão tổ. nếu ba phái phát hiện ra bí mật này, hơn nữa đã phái đệ tử tiến vào vài lần thì tất nhiên cũng đạt được không ít bảo vật kinh thiên cùng công pháp cao nhất. Nhưng ta phát hiện ra ba môn phái trên Phương Vân sơn này cho tới bây giờ…
Khi Trương Hằng nói tới đây thì dừng lại.
Ý tứ của hắn cũng đã mình bạch. Nếu ba phái nắm giữ bí mật này sao vẫn có thực lực kém như thế!? Ở toàn bộ Triệu Quốc, ba phái này cũng chỉ được xếp là môn phái tam, tứ lưu mà thôi. Qua mấy trăm năm phát triển nhưng thực lực dường như cũng không tăng thêm chút nào.