Dương Phàm thi tnển Thông Thiên Linh Nhãn, ờ sâu trong Bắc dã lâm thấy được một con đại hùng toàn thân phủ đầy kim ban (loang lô), da dày thịt béo dưới ánh kim ban chiếu rọi giống như kim thiết.
Trong mắt đại hùng lóe ra lệ quang màu u lam, loại thần tình âm độc này vượt qua phạm trù dã thú.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng. Đây là một con yêu thú hơn nữa là cấp hai. thực lực ít nhất có thể so với Ngưng Thần Trung Kỳ.
Nếu có phép khí trong tay. Dương Phàm gần nắm chắc mười phần chém chết.
Nhưng là hắn cùng Hồ Phi cũng không có phập khí. trong tay đều là vũ khí phàm trần, nhiều nhất là vũ khí bằng sắt phẩm chất tương đối tốt một chút.
Lại nhìn làn da kim ban chiếu rọi cùa đại hùng. Dương Phàm có thể đoán được vũ khí trong tay hắn cùng Hồ Phi chi sợ khó thể thương tổn vêu thú này.
Uỳnh uỳnh ~
Mặt đất khẽ rung lên. không ít lá cây rụng xuống. Đại hùng tuy lớn nhưng tốc độ không chậm vọt tới đại thụ trước mặt hai người.
Bồng~
Kim ban đại hùng vung hùng chưởng, hoàn toàn chặt đứt gốc đại thụ nừa người ôm trọn này.
Dương Phàm cùng Hồ Phi vội mượn lực nhảy sang đại thụ khác.
Băng! Băng! Băng!
Dương Phàm bắn liên tiệp ba mũi tên vào những nơi yếu hại cùa kim ban đại hùng như mắt. cổ họng cùa nó.
Nhưng kim ban đại hùng này thật nhanh nhẹn vung hùng trảo chụp gãy mũi tên bắn về phía mắt. một mũi tên khác bắn tới cổ họng phát ra tiếng “Bồng” một cái. ngav cả miệng vết thương cũng chưa từng lưu lại.
Dương Phàm kinh hãi. Lực phòng ngự của kim ban đại hùng này ở trong yêu thú cấp hai chỉ sợ cũng là nổi trội.
Hai người trong rùng cây nhảy nhót, kim ban đại hùng cũng không ngu ngốc, nó nhặt một thân cây dài hai ba trượng vung sang hướng hai người Dương Phàm.
Ầm!
Nơi thân cây đi qua, đại thụ bị đánh gãy.
Đột nhiên, Dương Phàm lăng không nhảy lên. giẫm lên thân cây vũ khí của kim ban đại hùng, trong nháy mắt tiến sát gần người, thiá kiếm trong tay chém mạnh ra.
Ầm… Phốc!
Pháp lực của Ngưng Thần Kỳ rót vào trong thiá kiếm hoàn mỹ, chém trúng đầu kim ban đại hùng để lại một vết thương sâu nừa tấc. máu tươi bắn ra
Grào-“
Dương Phàm chi cảm thấy một cỗ lực lớn, thân thể bay ra ngoài, lăng không lật người tránh thoát khỏi một kích giận đữ cùa kim ban đại hùng.
Hắn hoảng sợ phát hiện mình chẳng những không tạo thành thương tổn có tính thực chất cho đại hùng mà ngược lại trẽn thiết kiếm hoàn mỹ có một vết mẻ nhỏ.
– Đi chết đi!
Hồ Phi từ phía sau tập kích, lang nha bổng nện mạnh lên gáy đại hùng. Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, hắn cũng bị đánh bay ra ngoài.
– Không nên tác chiến gần người.
Dương Phàm vội vàng điều chinh phương án tác chiến. Hắn bay vọt lên cây. một tay nhấc lên. vài viên đạn lửa rơi xuống trên người kim ban đại hùng.
Kim ban đại hùng liên tục kêu “ngao ngao“, trên người dâng lên ánh vàng nhàn nhạt, nhưng đạn lửa cùa Dương Phàm cuồn cuộn không ngừng bắn xuổng, nổ như pháo hoa trên người nó.
Mặc dù làm vậy không đủ tạo thành thương tổn thực chất cho đại hùng những cũng làm cho Dương Phàm ở vào thể thượng phong.
Hai tay Hồ Phi phất ra, một đạo lôi quang nhò bé giáng lên người kim ban đại hùng, đồng dạng không thể thương tổn nhưng lại có thể khiến thân hình nó tê đại một chớp mắt.
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên. lấy cung tên ra thừa dịp khoảnh khắc kim ban đại hùng tê dại. buông dây cung.
Băng—
Mũi tên chuẩn xác đâm vào một mắt kim ban đại hùng. Lập tức khu đã lâm nàv truvền đển một tiếng rống rung trời khiến đã thú phụ cận phủ phục run rẩy.
Dựa theo cách cũ, Dương Phàm lại bắn mù con mắt kia của kim ban đại hùng.
Chuyện tiếp theo liền đơn giản. Hai người nhảy qua lại trong rừng, đuổi tận đánh đau kim ban đại hùng.
Rốt cục vào một lúc lâu sau đó. khi pháp lực cùa Hồ Phi hao sạch, Dương Phàm cũng cảm thấy mệt mòi thì đại hùng mới ầm ầm ngã xuống.
Gần như đồng thời, Dương Phàm cảm giác một dòng nước ấm chảy trên người, phập lực đột nhiên tăng mạnh hướng về Ngưng Thần Trung Kỳ gần thêm một bước, Hồ Phi lại trực tiếp bước vào Ngưng Thần Kỳ.
– Chém giết linh thú cấp hai, đạt được 2 điểm công tích.
Trong đầu Dương Phàm truyền đến thanh âm này.
Mà Hồ Phi lại không đạt được điểm công tích, hiển nhiên chiến tích được tính lên người Dương Phàm. Dù sao giết chết con kim ban đại hùng này, hơn phân nừa là công lao của hắn.
– Đây chính là linh thú cấp hai. Những thứ trên người nó ít nhất có thể bán được một ít linh thạch.
Dương Phàm mừng rỡ. đi tới cạnh thi thể đại hùng lại bỗng dưng ngẩn ra.
Lúc này, cạnh thi thể đại hùng trôi lơ lừng vài quang đoàn nhò. Dương Phàm theo bản năng đưa tay chạm vào cái lớn nhất sáng nhất.” Tạch” một tiếng, quang đoàn biến thành một thanh phi kiếm lưu chuyển ánh vàng mờ mờ.
Pháp khí!
Dương Phàm tim đập nhanh hơn, cầm thanh phi kiếm xem phẩm chất của nó. Không ngờ là một thanh phi kiếm thượng phẩm.
Thông Thiên Linh Nhãn có thể nhìn thấy thuộc tính cùa phi kiếm: Kim Huv Kiếm, phi kiếm thượng phẩm, rất sắc bén.
– Này…
Hắn khó mà tin nổi, chăng lẽ giết chết yêu thú còn có cơ hội đạt được phép khí
Tuy nhiên khi hắn nghĩ đến lời nói của tiệp dẫn tiên từ:
– Bản chất của thí luyện tiến hành với hình thức trò chơi. Đồng dạng cũng là ý nghĩa tồn tại của thế giới này.
– Bất đồng chính là: Trong trò chơi này nếu chết đi chính là từ vong chân chính.
Trò chơi. Nếu đã là trò chơi, như vậy hết thảy đều phù hợp lẽ thường.
Nhìn pháp khí trong tay Dương Phàm, Hồ Phi không khỗi trợn mắt há hốc mồm.
Tiếp theo, mấy người lại sờ vào mấy quang đoàn khác, phân biệt là một kiện phép khí phòng ngự hạ phẩm, một thanh đại đao phập khí trung phẩm.
Còn có một quang đoàn, sau khi vào tay dĩ nhiên là ba khối linh thạch hạ phẩm.
Linh thạch!
Dương Phàm cùng Hồ Phi mừng như điên.
Đi tới thế giới này. lần đầu tiên nhìn thấy linh thạch.
– Quá sung sướng!
Hồ Phi thiểu chút nữa hét ra tiếng.
Tiệp theo hai người thu thập đồ trên người yêu thú. Dương Phàm vận chuyển pháp lực lên Kim Huy Kiếm, có thể dễ dàng cắt thi thể kim ban đại hùng.
Sau khi cắt những thứ linh tinh trên cơ thể xong XUÔỊ hai người Dương Phàm ngồi trên cây nghỉ ngơi.
Đêm khuya cùng ngày, hai người hưng phẩn không ngủ được, dứt khoát bắt đầu luyện hóa pháp khí.
Hai người đều sừ đụng bí thuật miễn cưỡng tế ra một tia chân hỏa, mất cả đêm mỗi người đều luyện hóa pháp khí mới được một hai phần mười.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người chạv nhanh về Phạm Gia Trấn.
Trong lúc này, thí luyện giả khác nhìn thấy pháp khí trong tay hai người, tròng mắt đều như muốn lọt ra ngoài.
Chuyện đầu tiên khi trờ về trấn là đổi những đồ vụn vặt cùa đã thú thành ngân lượng, tổng cộng được một khoản lớn.
Đồ trên người yêu thú cấp hai bán được bảy tám khối linh thạch.
Tổng cộng số linh thạch trên người hai người có hơn hai chục khối.
Sau đó không nói hai lời vào nhà trọ luyện hóa phép khí về phần ngân lượng ờ lại nhà trọ trong phạm vi có thể chấp nhận được.
Ba ngày sau. hai người rời nhà trọ.
Dương Phàm chẳng những luyện hóa xong phập khí thượng phẩm Kim Huy Kiếm mà còn tu luyện đến Ngưng Thần Trung Kỳ, đưa kiện phập khí hộ giáp cho Hồ Phi.
– Dương lão đại. Chúng ta còn một chút linh thạch, có phải cần mua một chút gì hay không?
Hồ Phi cảm thấy hẳn là mua cho Dương Phàm một kiện phép khí hộ giáp.
– Không. Tất cả linh thạch còn lại mói có thể miễn cưỡng mua được một kiện pháp khí phòng ngự thấp nhất, mà còn là một đôi giày. Không bằng dùng linh thạch mua một cái túi trữ vật.
– Túi trữ vật.
Ánh mắt Hồ Phi sáng lên. hiểu ra.
– Tài liệu đánh ra có thể bỏ vào túi trữ vật. giảm bớt thời gian lui tới. kiếm thêm càng nhiều linh thạch.
Dương Phàm cười nói.
Sau khi có quyá định, Dương Phàm liền đi mua một cái túi trữ vật. tiêu hết tất cả linh thạch.
Túi trữ vật này cũng là một kiện phép khí không gian bên trong tương đương với một vại nước lớn.
Lúc vào trấn, Dương Phàm phát hiện cũng chỉ có một số rất ít thí luyện giả có phép khụ nhưng còn chưa thấy được một kiện pháp khí thượng phẩm nào.
Xem ra ba ngày qua đã có thí luyện giả khác giết chết yêu thú đạt được pháp khí.
Điều này làm cho Dương Phàm cảm thấy áp lực lớn lao.
– Hắc hắc. Lúc trước đám thí luvện già vào tù cầu an nhàn có thể sẽ hối hận chết mất. Mới hơn mười ngày chúng ta đã có được phép khí.
– Ha ha, đúng vậy. Hiện tại có số ít thí luyện giả đều tu luyện đến Ngưng Thẩn Kỳ. dựa theo tu luyện bình thường ngắn thì cũng phải hai ba tháng.
Dương Phàm nghe thấy tiếng trao đổi khẽ của mấy thí luyện giả.
Không để ý tới đám người nàv, Dương Phàm cùng Hồ Phi khống chế phép khí xé gió bav về phía Bắc dã lâm.
Mà trển dân của Phạm Gia Trấn đối với người tu tiên đường như cũng không cảm thấy kinh ngạc. Chi là khó thê hiểu nổi, biến hóa của đám ngoại lai giả này cũng quá nhanh, nhanh như vậy đã có thê ngự kiếm phi hành.
Lẩn này đi Bắc đã lâm. Dương Phàm cùng Hổ Phi trực tiếp đánh vào sâu bên trong đã lâm. chi có gặp số ít dã thú tương đối cường đại bọn họ mới ra tav.
Mục tiêu cùa bọn họ là yêu thú. Hai người đều đạt tới Ngưng Thần Kỳ. Dương Phàm lại càng đạt tới Ngưng Thần Trung Kỳ. Hai thanh phép khí một đường đánh tới, đánh đâu thắng đó.
Có một bộ phận đoàn đội nhò ba đến sáu người mới có một hai kiện pháp khí tu vi đạt tới Ngưng Thần Kỳ cũng chi là sổ ít.
Nhìn thấy hai vị sát tinh này, cũng không có mấy người dám trêu chọc.
Liên tục ba ngày trôi qua, Dương Phàm cùng Hồ Phi tiệp tục vào sâu, lục tục giết chết mười mấy con yêu thú. Trong đó bao gồm hai con yêu thú cấp hai, chiếm được hon trăm khối linh thạch, sáu bảy kiện phập khí
Yêu thú cẩp một. sau khi giết chết nhiều khi còn không đạt được pháp khí
Nhưng thời gian ba ngày này, lúc Dương Phàm tu luyện đến Ngưng Thần Hậu Kỳ cảm giác giết yêu thú cấp hai, biên độ tăng thực lực lại nhò đi.
Hồ Phi đạt tới Ngưng Thần Trung Kỳ cũng có cảm giác này.
– Tiếp tục vào sâu.
Trong mắt Dương Phàm lóe ánh sao.
Diện tích cùa Bắc đã lâm này phi thường lớn. Bọn họ lại bò ra bốn năm ngày vào sâu gần ngàn dặm, giết chết mấy chục yêu thú. rốt cục đụng phải yêu thú cấp ba.
Con yêu thú cấp ba này là một con mãng xà lớn hết sức khó chơi, có thể phun khói độc đáng sợ.
Cũng may mà có Dược sư Dương Phàm, mất cả nừa ngày rốt cục đánh chết mãng xà.
Đánh chết yêu thú cấp ba, Dương Phàm thành công tẩn chức Ngưng Thần Kỳ đại viên mãn, Hồ Phi tấn chức Ngưng Thẩn Trung Kỳ.
về phần chiến lợi phẩm, trong đó lại càng có hai kiện Linh khí hạ phẩm, còn có năm sáu kiện phập khí thượng phẩm, cực phẩm cùng với hơn trăm linh thạch, một số tài liệu.
Dương Phàm phát hiện, mỗi loại yêu thú có đẳng cấp tương ứng bị xừ lý lần đầu tiên, chiến lợi phẩm đầu phong phú vô cùng.
Lúc này túi trữ vật đã đầy. Hồ Phi thậm chí còn vác một cái bao lớn.
Hai người hưng phấn trờ về Phạm Gia Trán, bán hết những thứ linh tinh, cộng thêm số linh thạch có được tồng cộng hơn bốn trăm khối.
Vốn cũng muốn bán những phép khí không đùng đến đi nhưng Dương Phàm phát hiện giá cả thu mua của cừa hàng khá thấp, dứt khoát bán cho đám thí luvện giả. giá cả cao hơn một chút.
Rất nhanh số phép khí chiến lợi phẩm được bán sạch, linh thạch trong tav hai người đã có bảy tám trăm khối, có thể nói là tài sản dồi dào.
Tiến vào nhà trọ. hai người luyện hóa Linh khụ phân biệt có một kiện Linh khí công kích cùng một kiện pháp khí phòng ngự thượng phẩm.
Ba ngày sau Linh khí đều luyện hóa xong, chiến lực tăng mạnh.
Chờ khi bọn họ đi ra cũng không thấy thí luyện giả có Linh khí Có lẽ thí luvện giả có Linh khí đang ở nhà trọ luyện hóa.
Lúc này Dương Phàm quyết định thử một chút, xem có thể red khòi trấn nhò hay không!