Tiên Hồng Lộ

Chương 610: Lôi đình xuất kích


– Dĩ nhiên là hắn

Dương Phàm nhìn chằm chằm về phía Quan Trường Thiên lúc này đã bị ma khí bao phủ, âm thầm kinh hô một tiếng.

Gần trăm năm trước, ở Thiên Lan điện, Dương Phàm cũng với Linh Nguyệt, Khổng Tước tiểu yêu liên thủ, đánh cho ma đầu này bị thương nặng thì lần này lại gặp lại.

U Ảnh Ma Chủ

Điều chân chính khiến Dương Phàm đưa ra nhận định này không phải là ma khí quỷ dị không thể đoán định kia mà là thanh âm độc đáo của đối phương.

Lúc trước, khi Thạch Thiên Hàn ở Thất Linh hồ thì thanh âm này đã vang lên rõ ràng bên tai:

– Ha ha haHơn một vạn năm! Bản ma chủ rốt cục xuất thế! Ta muốn cho những kẻ từng là địch nhân của ta phải trả giá gấp chục lần! Thiên Cầm Nội Hải, mày đã không nên tồn tại trên đờinữa! Theo sự thức tỉnh của ta, tất cả đều phải chấm dứt

Thanh âm xa xưa kia tràn đầy sự bá đạo và cuồng vọng, vang khắp Thiên Lan điện.

Ma đầu này chính là cường đại và thần bí nhất trong số những kẻ mà Dương Phàm gặp.

Vừa xuất thế đã muốn hủy diệt Thiên Cầm Nội Hải, kết thúc hết thảy.

Điều này đã cho thấy tên này đáng sợ như thế nào?

Giờ phút này, không biết U Ảnh Ma Chủ kia thi triển thủ đoạn nào, không ngờ lại phụ thân lên người Quan Đại trưởng lão Quan Trường Thiên.

Bản thân Quan Trường Thiên là tu sĩ ma đạo Nguyên Anh hậu kỳ, giờ phút này, một thân ma khí không chịu khống chế, ngay cả ý thức cũng không thể tồn tại, khuôn mặt dữ tợn, hai mắt đầy lệ khí.

– Không ổn, hắn muốn luyện chế Quan Trường Thiên thành Ảnh Ma khôi lỗi! Xem ra truyền thuyết quả nhiên không giả, ma đầu này đã khống chế rất nhiều cường giả ma đạo ở Nội Hải.

Ngân Thiên Yêu Hoàng khiếp sợ kinh hô, ánh mắt liếc nhìn Tào Đại trưởng lão một cái.

– A a a

Lúc này, trong Thiên Khung Thành, lôi quang hủy diệt cường đại quét ngang, tu sĩ quân Tào gia đã bị đánh giết tan rã.

– Không ổn!

Tào Đại trưởng lão hô lên một tiếng, nhanh như tia chớp lao về phía Thiên Khung Thành.

– Tên tiểu tử dã man kia từ đâu tới?

Đại trưởng lão Tào gia kinh hô một tiếng, bay tới ngăn Hồ Phi lại. Hai ngươi ở trên bầu trời triển mở một trận chiến kịch liệt.

Những bậc cao còn lại của hai nhà đều tránh lại, tạm thời ngưng chiến.

– Hắc hắc, cũng coi như là một dạng đối thủ.

Hồ Phi hưng phấn cười lớn, chiến ý toàn thân dào dạt, cũng không sử dụng pháp bảo gì, xông lên, sử dụng vù khí tối nguyên thủy là quyền cước đấm đá.

Trải qua vô số lần ma luyện chiến đấu, công kích của Hồ Phi dường như không hề hoa mỹ, càng trực diện hữu lực, không ngờ đẩy Tào Đại trưởng lão vào những tình huống cực kỳ nguy hiểm.

Tào Đại trưởng lão kinh hãi vô cùng:

– Tên này không biết là từ chỗ nào chui ra, chẳng lẽ chính là kẻ mà Thanh Giao Long đã nói tới sao?

Hắn cũng không biết Vị Thông Linh Thử, hữu hộ pháp Thanh Long kia mặc dù sức chiến đấu không tính là nổi bật trong yêu tu cùng giai nhưng bản thân lại có được thần thông huyền diệu là xu hung tị cát.

Đã biết Hồ Phi phát uy ngày ấy, nó tự hiểu rằng hải vực Thanh Giao Long đã không thể ở lại, liền lập tức chạy tới khu vực khác trong Nội Hải.

Mà Ngân Thiên Yêu Hoàng chính là phán đoán Hồ Phi có được thực lực ngang hàng Nguyên Anh đại tu sĩ. Theo kế hoạch của hắn, hắn sẽ cùng Đại trưởng lão của Tào gia liên thủ, Quan Trường Thiên đã bị thương nặng nên gần như có thể bỏ qua, chỉ hơi khiến kế hoạch thay đổi mà thôi.

Nhưng sự tình phát triển thường lại vượt ra ngoài dự kiến của con người. Thực lực của Hồ Phi so với dự tính còn cường đại hơn. Quan Trường Thiên thì lại bị Ma Ảnh đáng sợ nhất Nội Hải phụ thân

– Yêu tu Biến Hóa hậu kỳ? Chậc chậc, trước bắt ngươi khai đao!

Ma khí trên người Quan Trường Thiên đột nhiên chấn động bành trướng, như thực chất phát ra, hóa thành một đạo bóng dáng mơ hồ, lập tức lao tới trước người Ngân Thiên Yêu Hoàng.

Tốc độ như thế khiến người ta vô cùng sợ hãi, cũng khiến Ngân Thiên Yêu Hoàng hoảng sợ. Hắn lập tức huy động vũ khí trong tay, giao chiến với ma ảnh mơ hồ này.

Chỉ giao thủ một lúc, Ngân Thiên Yêu Hoàng đã lộ ra vẻ thất bại, giận dữ kêu lên:

– Còn không mau tới đây hỗ trợ.

Thanh Giao Long Tra Phi nghe thế, sắc mặt nghiêm nghị, lập tức triệu tập bảy tám gã yêu tu Biến Hoá kỳ vây công ma ảnh do Quan Trường Thiên biến thành!

Theo nhân số gia tăng, Ngân Thiên Yêu Hoàng mới có cơ hội thở dốc một chút.

Nhưng còn chưa đợi cho hắn kịp thả lỏng một lát thì ma ảnh mơ hồ kia đã biến mất, lướt qua một tên yêu tu Biến Hoá kỳ.

Ầm!

Thân thể tên yêu tu Biến Hoá kỳ kia đột nhiên bùng nổ, khí lãng cường đại quét ngang cả phạm vi trăm trượng. Mấy tên yêu tu Biến Hoá kỳ đứng gần đều bị lan tới, bị thương không nhẹ.

Sau đó, ma ảnh mơ hồ kia liên tiếp lóe lên, không ngừng công kích chín tên Biến Hoá kỳ còn lại.

Ưu thế lớn nhất của ma ảnh này chính là tốc độ di chuyển nhanh vô cùng, thân pháp lại huyền ảo, chỉ sợ không phải là thần thông công pháp của thế giới này.

Ngân Thiên Yêu Hoàng, Thanh Giao Long và mấy đại yêu tu Biến Hoá kỳ kia liên thủ gần như không làm gì được nó, thậm chí thần kinh còn căng hết cả lên.

Theo thời gian trôi qua, hai phương chiến đấu ở Thiên Khung Thành cũng dần trở nên rõ ràng.

Hồ Phi rõ ràng áp chế Đại trưởng lão Tào gia một bậc, khiến hắn không ngừng kêu khổ, chỉ miễn cưỡng duy trì cục diện bất bại.

Dương Phàm phát hiện ra rằng sau khi trở lại Bắc Tần, cỗ cấm kị lực trong cơ thể Hồ Phi đã dần được bộc phát, thực lực tăng lên không ngừng, chỉ biết là càng đánh càng mạnh.

Đương nhiên, đại bộ phận tâm thần của hắn đều tập trung vào cuộc chiến giữa ma ảnh và chín đại yêu tu kia.

Lúc này, ma ảnh kia đột nhiên lóe lên, xuyên qua vòng chiến của chúi đại yêu tu Biến Hoá kỳ, ngưng thần đứng ở giữa hư không, dần lộ ra một lão già mặc hắc bào.

– Coi như các ngươi gặp may.

“Quan Trường Thiên” vẻ mặt không cam lòng, chuẩn bị cứ thế rời đi.

Thực lực của hắn tuy mạnh nhưng nếu muốn thủ thắng dưới sự vây công của chín đại yêu tu Biến Hoá kỳ, giết chết tất cả tu sĩ nơi này thì hiển nhiên không quá có thể.

Ma ảnh chợt lóe lên, chuẩn bị bỏ chạy, đám người Ngân Thiên Yêu Hoàng đương nhiên không có lực mà truy kích!

– Ha ha halưu lại đi

nhưng vào lúc này, một tiếng cười khẽ hùng hồn truyền ra,

– Kẻ nào

Ma ảnh kinh hãi, phát hiện một tên nam tử mặc cẩm bào màu xanh ngọc đang lướt ngang trước mặt mình.

Hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ nguy hiểm, nhìn chằm chằm vào Dương Phàm, hô lên kinh hãi:

– Là ngươi

Hắn lập tức nhận ra thân phận Dương Phàm.

Lúc trước, ở trong Thiên Lan điện, chính Dương Phàm liên thủ với Linh Nguyệt và Khổng tước tiểu yêu đánh cho hắn bị thương nặng, kế hoạch phá sản.

Sắc mặt Dương Phàm lạnh nhạt, đánh ra một chưởng, không khí cũng vang lên một trận chiến minh.

Ma ảnh theo bản năng nâng tay lên đón đỡ, chỉ nghe ầm một tiếng, thân hình hắn đã bị đẩy lui mấy trượng, phun ra một búng máu.

Dưới một kích đã lập phân thắng bại.

Ma ảnh sợ hãi, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoài nghi. Không ngờ rằng chưa tới trăm năm mà thực lực đối phương lại tăng lên cảnh giới như thế!

Thấy không địch lại, hắn lập tức chạy trốn.

Hưu

Ma ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, lập tức lao xa bốn năm mươi trượng.

– Chạy sao nổi?

Dương Phàm cười lạnh, nhẹ nhàng bước ra, như thuấn di; xuất hiện ngay phía sau ma ảnh.

Súc địa thành thốn!

Đám người Thanh Giao Long và Ngân Thiên Yêu Hoàng đều vô cùng khiếp hãi.

Một kích đẩy lui ma ảnh lúc trước cũng làm bọn họ cảm thấy vô cùng rung động. Thực lực như thế hoàn toàn không phải Nguyên Anh đại tu sĩ bình thường có được, ít nhất đã có thể liệt vào hàng những cường giả phong vân của Nội Hải.

Mà hiện tại, thần thông Súc địa thành thốn lại được hắn triển lộ ra. Mặc dù loại thần thông này có một số bậc cao cũng nắm giữ được nhưng hoàn toàn không thể sánh được như hắn.

– Cái gì?

Ma ảnh phát hiện Dương Phàm đuổi theo như hình với bóng thì không khỏi hồi hộp, đang định tiếp tục thi triển bí thuật chạy trốn thì

Bốp!

Một chưởng của Dương Phàm đã đánh thẳng vào thân mình hắn, một cỗ lục mang hùng hồn mạnh mẽ ập vào.

– Aaa

Ma ảnh kêu thảm một tràng, thân mình bỗng nhiên cứng đờ, khuôn mặt dữ tợn vô cùng thống khổ.

Ngay sau đó, chỉ thấy từ trên người Quan Trường Thiên có một thân ảnh u ám gần như ảo ảnh nảy lên, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, nhìn Dương Phàm đầy thù hận.

Khi thân ảnh âm u này thoát ly khỏi thân thể, Quan Trường Thiên đột nhiên thức tỉnh, vẻ mặt kinh hãi vô cùng, liên tục ho khan hộc máu, đồng thời quan sát thế cục hiện tại.

– Đối nghịch với bản ma chủ, ngươi sẽ chất rất thảm

Ma ảnh âm u này khuôn mặt gần như vặn vẹo, đáng sợ và dữ tợn, nhìn chằm chằm Dương Phàm, giọng điệu lạnh như băng.

– Hừ, chỉ là một cái phân thân cũng dám cuồng ngạo trước mặt Dương mỗ!

Dương Phàm hừ lạnh, một tiếng, thân hình hắn lại lóe lên, chộp thẳng tới ma ảnh.

Ma ảnh này đột nhiên cảm giác được một cỗ hấp lực mạnh mẽ, thân mình liền hóa thành một đạo tia chớp màu đen, chợt bắn đi xa.

Tuy nhiên, khi hắn vừa bắn đi được mấy chục trượng thì cảm giác được lực lượng của cả không gian như bị giam cầm.

Thân ảnh hắn giãy dụa lay động nhưng cũng không thể dùng lực nổi.

Chỉ thấy chiếc nhẫn có phong cách cổ xưa trên ngón tay trái Dương Phàm đột nhiên lóe lên, phát ra ánh sáng bảy màu nhàn nhạt!

– Cấm pháp chỉ hoàn

Ma ảnh âm u này lộ ra vẻ kinh dị.

Ngay sau đó, Dương Phàm đã lướt tới, một chưởng quét ngang.

Chưởng lực này cắt người ma ảnh âm u thành hai nửa, nó hóa thành một mảnh u quang, tiêu tán hoàn toàn.

Dương Phàm vẫn đứng yên tại chỗ, triển mờ cảm quan, ánh mắt lộ ra dị sắc.

– Tiểu tửNgươi lại phá hỏng kế hoạch của bản ma, sẽ có một ngày ta sẽ lột da luyện hồn ngươi!

Đúng lúc này, trong hư không truyền tới một âm thanh tuyệt lãnh, tràn đầy oán hận.

Ầm

Trong phạm vi trăm trượng bỗng nhiên ẩn hiện một mảnh u quang rồi bùng nổ.

Dương Phàm vẫn đứng trong hư không, dưới trận nổ bùng thật lớn này, tinh quang màu vàng đất lưu chuyển quanh thân, tay áo vẫn phiêu động như thường.

– Rời đi Nội Hải gần trăm năm, không ngờ rằng ma đầu này đã ngày càng đáng sợ!

Dương Phàm lẩm bẩm.

Sau khi giải quyết việc này, ánh mắt Dương Phàm đảo qua toàn trường.

Ngân Thiên Yêu Hoàng và Thanh Giao Long đứng yên bất động, thân hình ngây ra như phỗng, vẻ mặt rung động.

– Xin hỏi danh hào của các hạlà vị nào trong mười hai đại chí cường giả của Nội Hải?

Quan Trường Thiên vô cùng cung kính hỏi, trong mắt cũng tràn ngập cảm kích.

Hắn bị U Ảnh Ma Chủ quấn thân, tự nhiên biết được sự lợi hại của ma ảnh này. Hắn không ngờ rằng ma ảnh với thực lực áp đảo đại tu sĩ lại không hề có lực hoàn thủ trước mặt người này.

Thực lực đáng sợ như thế, chỉ sợ là một trong mười hai đại chí cường giả truyền kỳ của Nội Hải mới có thể làm được.

– Tại hạ Dương Phàm, cũng không phải là chí cường giả của Nội Hải.

Dương Phàm cười khẽ, chợt phát ra một chưởng về phía Quan Trường Thiên.

Khi một chưởng này đánh ra, Quan Trường Thiên đột nhiên sinh ra một loại ảo giác rằng hắn không thể nào tránh né được.

Bốp

Một chưởng này đánh thẳng vào ngực hắn, một mảnh lục mang nở rộ thành một đóa hoa, dung nhập vào cơ thể Quan Trường Thiên.

Quan Trường Thiên chỉ cảm thấy thương thế rất nặng của mình lập tức tốt đi vài phần, ngay cả nguyên khí cũng khôi phục lại được vài phần, nhất thời không biết thốt nên điều gì.

Ầm ầm phốc phốc

Nhưng vào lúc này, cuộc chiến giữa Hồ Phi và Tào Đại trưởng lão càng thêm mãnh liệt. Ưu thế của Hồ Phi đã ngày càng lớn, còn người kia thì chật vật vô cùng, liên tục bại lui.

Tuy nhiên, hai người muốn phân thắng bại thì cũng không phải là chuyện đơn giản.

– Chậm quá!

Dương Phàm nhướn mày. Lời này vừa dứt đã lan xa cả trăm trượng, thân hình hắn sau đó biến mất tại chỗ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.