Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 925: Dược Viên điên cuồng


— o —

Chương 925: Dược Viên điên cuồng

Hai gã Kim Đan tầng tám của Nam An Châu sở dĩ không mỗi người nào đoạt lấy một
Truyền Tống Trận để đi vào, mà là dùng cùng một Truyền Tống Trận để đi vào,
bởi vị hai người bọn họ nếu chiếm cứ một Truyền Tống Trận còn an toàn một
chút, vì hai người bọn họ cùng một môn phái, hơn nữa môn phái của bọn họ chỉ
có hai người bọn họ, không cần thiết phải chiếm hai cái Truyền Tống Trận.

Nhưng hiện tại không giống lúc trước, nếu như trong bảy trận pháp cấm chế này
là Linh Dược Viên, bọn họ nhất định phải mỗi người chiếm một cái, Linh Dược
Viên mà, không ai ngại có được nhiều đúng không?

Khâu Huyền Vũ của Thanh Hải Phái nhìn tình huống như vậy lập tức trợn tròn
mắt, y vất vả lắm mới tiến vào bí cảnh, cuối cùng ngay cả miếng súp cũng không
có, nói không chừng cuối cùng còn không có cách nào để ra ngoài.

Khi y nhìn thấy có một tên tu sĩ Kim Đan tầng tám của Nam An Châu một mình một
người chiếm cứ một trận pháp dược viên, lập tức nhìn về phía Diệp Mặc.

Nhưng y phát hiện dường như Diệp Mặc cũng không có ý định ra mặt, nhất thời
không chịu nổi, y không hề do dự đi tới trước mặt tên tu sĩ Kim Đan tầng tám
kia lấy ra một viên Linh Tinh, nói:

– Bằng hữu, anh hiện tại chỉ có một người, viên Linh Tinh này anh cầm đi, ta
không cần nhiều, chỉ cần ba phần dược liệu trong đó là được.

Linh Tinh mặc dù trân quý, nhưng dù sao cũng chỉ có một viên, hơn nữa y đã
lãng phí hai viên cho Diệp Mặc lúc trước, nếu như đi vào không thu hoạch được
gì, y chính là công dã tràng.

Tên tu sĩ Kim Đan tầng tám kia mặc dù một mình một người chiếm cứ một trận
pháp cấm chế, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Mặc dù y khẳng định chính
mình không e ngại Diệp Mặc, nhưng một khi có Khâu Huyền Vũ có tu vi Kim Đan
tầng bảy ở bên cạnh hỗ trợ, cũng không phải không tốt. Nhưng khiến cho y không
nghĩ tới đó là tên tu sĩ Kim Đan tầng bảy của Bắc Vọng Châu này lại lấy ra một
viên Linh Tinh, lại chỉ cần ba phần dược liệu trong trận pháp cấm chế, điều
này khiến cho y nhất thời yên lòng.

Cho nên tên tu sĩ Kim Đan tầng tám này gần như không hề do dự liền đồng ý với
yêu cầu của Khâu Huyền Vũ. Trừ phi y là tên ngốc mới để cho Khâu Huyền Vũ liên
thủ với Diệp Mặc đối phó y.

Ngay cả mấy tên tu sĩ Kim Đan viên mãn không khỏi cảm thán tên tu sĩ Kim Đan
tầng tám này vận khí tốt, y chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan tầng tám lại có thể
chiếm bảy phần Linh Dược Viên.

Diệp Mặc chỉ là Kim Đan tầng một, cho dù lợi hại hơn nữa thì đối mặt với một
gã Kim Đan tầng bảy cùng một gã Kim Đan tầng tám, hắn không có cách nào cướp
được Linh Dược Viên.

Chính là trong chốc lát, mười chín tu sĩ ở đây chia ra đứng ở bảy trận pháp
cấm chế. Nếu như bên trong trận pháp cấm chế này thật sự là Dược Viên, như vậy
Diệp Mặc cuối cùng sẽ không chiếm được gì.

Quảng Vi vừa định gọi Diệp Mặc, liền nhìn thấy Đại sư tỷ nhìn cô với ánh mắt
nghiêm túc, lập tức biết được, nếu như gọi Diệp Mặc tới bên phía mình, đó
chính là thể hiện việc đưa dược liệu Tiên Dược Viên cho Diệp Mặc. Nghĩ tới
đây, cô không thể làm gì khác hơn là nhịn lại xúc động muốn gọi Diệp Mặc.

Diệp Mặc dường như đột nhiên bừng tỉnh, hắn nhìn lướt qua bảy trận pháp cấm
chế đã bị chiếm cứ, tựa hồ sửng sốt một chút, nhưng hắn lại cười cười, nhìn về
phía Khâu Huyền Vũ.

Thấy Diệp Mặc nhìn về phía mình, tên tu sĩ Kim Đan tầng tám cùng Khâu Huyền Vũ
nhất thời cảnh giác. Y chiếm cứ cấm chế Dược Viên này, dựa theo đạo lý thì
Diệp Mặc không nên tới gây phiền toái với y.

Bởi vì Dược Viên cuối cùng còn chưa khẳng định là thuộc về ai, cho nên cơ hồ
tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Mặc, bọn họ cho rằng với biểu hiện bên
ngoài của Diệp Mặc, hắn nhất định sẽ đấu một trận với tên tu sĩ Kim Đan tầng
tám kia, sau đó mới nói.

Nhưng lại không có ai coi trọng Diệp Mặc. Đừng nói là Diệp Mặc không thể đánh
thắng tu sĩ Kim Đan tầng tám, cho dù hắn đánh thắng được tên tu sĩ Kim Đan
tầng tám kia, thì Khâu Huyền Vũ nhất định sẽ giúp tên tu sĩ Kim Đan tầng tám
kia, dù sao bọn họ bây giờ cũng đang đứng cùng một con thuyền.

Ngoài dự liệu của mọi người, Diệp Mặc chỉ mỉm cười nhìn tên tu sĩ Kim Đan tầng
tám kia, không tiến lên. Thậm chí những trận pháp cấm chế khác hắn cũng không
có ý muốn động thủ. Hắn ngược lại đi về phía căn nhà gỗ nhỏ kia.

Tên tu sĩ Kim Đan tầng tám kia thấy Diệp Mặc không tới tìm mình, nhất thời thở
phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng còn khinh bỉ Diệp Mặc, bắt nạt kẻ yếu.

Bên trong căn nhà gỗ nhỏ không có gì, mấy tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn cùng
Kim Đan hậu kỳ đã xác nhận, cho nên sau khi Diệp Mặc tiến vào căn nhà gỗ nhỏ
kia, không ai để ý nữa.

Vị tiểu sư muội Kỳ Kỳ của Tiên Dược Cốc thấy Diệp Mặc tiến vào căn nhà gỗ nhỏ
kia, có chút kỳ quái hỏi một câu:

– Đại sư tỷ, chị không phải vừa nói hắn nhất định sẽ tìm người kia đoạt lấy
Dược Viên sao? Tại sao hắn lại đi vào nhà gỗ, dường như không có ý định tranh
đấu với người khác thế?

Khuôn mặt của Liễu Nguyệt Đường hơi đỏ lên, cô cũng đang rất kỳ quái, dựa theo
cá tính của Diệp Mặc, đồ của hắn mà bị người khác cướp đi, hắn chắc chắn sẽ
không từ bỏ ý đồ. Nhưng hắn cũng chỉ nhìn tên đoạt đi Dược Viên của mình rồi
cười, lại không động thủ, đây không phải tính cách của hắn à? Hắn từ lúc nào
trở nên tốt như vậy?

Cầm Mộ Tâm thở dài, cô biết không phải Diệp Mặc không muốn đi tranh giành, mà
là bảy Dược Viên này bất luận hắn lựa chọn người nào, Diệp Mặc cũng là người
yếu nhất. Cô thấy đại sư tỷ chưa trả lời, vội vàng nói:

– Người khác đều công kích trận pháp cấm chế rồi, chúng ta cũng bắt đầu đi.

Theo mấy người Tiên Dược Cốc công kích trận pháp cấm chế kia, tất cả mọi người
đều động thủ bắt đầu công kích cấm chế. Mấy tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ phát hiện
sau khi Diệp Mặc tới căn nhà gỗ nhỏ kia tựa hồ không có hành động gì, cũng
không ai để ý tới hắn nữa, bắt đầu công kích trận pháp cấm chế.

Dù sao cho dù Diệp Mặc muốn làm gì, cũng không thể một người tới khiêu chiến
mười chín người đúng không.

Mười chín người đồng thời công kích bảy trận pháp cấm chế của Dược Viên, trong
nháy mắt trong sơn cốc tràn ngập tiếng nổ lớn

Diệp Mặc ở trong nhà gỗ nhỏ kia bắt đầu luyện chế một vài trận kỳ, thậm chí
còn luyện chế ra một vài miếng ngọc bài.

Theo Diệp Mặc bắt đầu luyện chế trận kỳ, thì mười chín người kia cũng bắt đầu
công kích trận pháp, mọi người tiến vào sơn cốc tựa hồ đều có công việc của
mình. Không ai tiến vào căn nhà gỗ quấy rầy Diệp Mặc, Diệp Mặc cũng không ra
ngoài can thiệp mấy người đang công kích trận pháp cấm chế.

Không thể không nói bảy trận pháp cấm chế này tương đối cường hãn, trải qua
nửa ngày công kích, bảy trận pháp này dường như không buông lỏng được bao
nhiêu.

Mặc dù nếu mười chín người đồng thời công kích một trận pháp cấm chế, nói
không chừng đã sớm phá vỡ được, nhưng mọi người giống như đã hẹn ước với nhau,
không một ai nói ra cách này.

Sau khi công kích cả nửa ngày, rất nhiều tu sĩ đã bắt đầu nghỉ ngơi. Nhưng
cũng không có ai tiến vào căn nhà gỗ để nghỉ ngơi. Tựa hồ mọi người trong sơn
cốc đều chấp nhận căn nhà gỗ nhỏ đó là của Diệp Mặc, trận pháp bên ngoài là
của bọn họ.

Vạn nhất bọn họ có người tiến vào nhà gỗ đó, tạo thành nhược điểm cho Diệp
Mặc, Diệp Mặc có thể quang minh chính đại tham dự cuộc tranh đoạt Dược Viên ở
bên ngoài. Mặc dù bọn họ không sợ Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc thật sự là một kẻ
điên, hiện tại tất cả mọi người đều biết. Nếu như hắn không phải kẻ điên, thì
sao có thể đột kích vào Kim Đan khi đang đánh nhau với người khác? Ở thời điểm
mấu chốt khi tranh đoạt Dược Viên ở nơi này, không người nào nguyện ý trêu
chọc một kẻ điên, cho dù muốn chọc cũng phải sau khi có được linh dược trong
tay rồi mới nói.

Ba ngày sau, khi rất nhiều người phát hiện Diệp Mặc ở bên trong nhà gỗ không
ngừng bố trí trận pháp, tựa hồ chuẩn bị tu luyện lại càng im lặng. Tên tu sĩ
này quả nhiên là điên cuồng, chẳng lẽ hắn nghĩ hết mọi biện pháp tiến vào bí
cảnh, chỉ để tu luyện ở đây sao?

Người khác nghĩ không sai, Diệp Mặc thật sự bắt đầu tu luyện trong nhà gỗ. Hắn
cũng biết, với tu vi hiện tại của hắn, bất luận hắn chọn trận pháp cấm chế
nào, cũng sẽ không chiếm được tiện nghi gì.

Trong sơn cốc này linh khí vô cùng đầy đủ, công thêm Linh Tủy mà Diệp Mặc có,
vừa luyện chế một lò Ngưng Bích Đan, tiến độ tu luyện tiến triển cực nhanh,
cảnh giới Kim Đan nhanh chóng được củng cố, hơn nữa bắt đầu có xu hướng thăng
lên Kim Đan tầng hai. Mặc dù Diệp Mặc biết, cho dù có Ngưng Bích Đan thì ở
trong thời gian ngắn hắn cũng không thể thăng lên Kim Đan tầng hai. Nhưng hắn
cũng biết, chân nguyên của hắn càng ngưng tụ càng đầy, sơn cốc này đối với hắn
có rất nhiều chỗ tốt.

Tới ngày thứ năm, một tiếng chấn động kịch liệt vang lên, một luồng linh khí
nồng nặc tới cực điểm khuếch tán ra ngoài, ngay cả Diệp Măc đang tu luyện bên
trong cũng nhịn không được đứng lên. Hắn suy đoán, hẳn là có một trận pháp cấm
chế đã bị phá vỡ

Thần thức của hắn phóng ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy một trận pháp cấm chế
bên ngoài đã bị phá vỡ, người phá vỡ trận pháp chính là một tu sĩ Kim Đan viên
mãn của Nam An Châu.

Linh khí nồng nặc kia phát ra từ trận pháp cấm chế bị phá vỡ. Người còn lại
cũng dừng công kích, vội vàng nhìn về phía trận pháp cấm chế bị phá vỡ này.

Đồ vật bên trong trận pháp cấm chế khiến cho ánh mắt của mọi người đều đỏ lên,
trong trận pháp cấm chế này quả nhiên là linh dược, hơn nữa không phải là linh
dược bình thường.

Cấm chế mà tên tu sĩ kia đánh vỡ bên trong thấp nhất cũng là linh dược cấp năm
Lạc Hoàng Tam Diệp Thảo, Yên Vụ Chi Lan, linh thảo cấp năm, Sinh Nguyên Quả,
linh thảo cấp sáu. Nếu như những thứ này mà không coi vào đâu, như vậy ba gốc
Ngũ Thải Liên là linh thảo cấp năm cũng đủ khiến mọi người điên cuồng.

Lạc Hoàng Tam Diệp Thảo là dược liệu chủ yếu dùng để luyện chế Ngưng Bích Đan,
chỉ cần là tu sĩ Kim Đan, cũng có ý muốn có được dược liệu này. Yêu Vụ Chi Lan
là dược liệu chủ yếu để luyện chế Vụ Linh Đan, Vụ Linh Đan cũng là đan dược
tốt nhất để tu sĩ Kim Đan đột phá bình cảnh, thậm chí đối với việc thăng cấp
từ Kim Đan tầng sáu lên Kim Đan tầng bảy có hiệu quả vô cùng tốt. Nhưng bởi vì
Yên Vụ Chi Lan quá mức trân quý, nên Vụ Linh Đan rất ít xuất hiện ở đan các.

Mà Sinh Nguyên Quả là linh thảo cấp sáu, là dược liệu để luyện chế Sinh Nguyên
Đan, Sinh Nguyên Đan được xưng là đan dược tốt nhất để khôi phục chân nguyên
đối với tu vi Hư Thần Kỳ. Chẳng những có thể khôi phục chân nguyên, hơn nữa
còn có thể chữa trị thương thế. Khi chiến đấu với địch nhân, là loại đan dược
không thể thiếu. Nhưng do Sinh Nguyên Quả quá ít, cho nên Sinh Nguyên Đan cũng
trở nên vô cùng hiếm có. Đây cũng là dược liệu hữu dụng đối với tu sĩ Hư Thần
Kỳ.

Ngũ Thải Liên mặc dù là linh thảo cấp năm, nhưng lại có thể khiến cho người ta
điên cuồng bởi vì đây là một loại linh thảo có thể thăng cấp, bình thường đừng
nói là nhìn, cho dù nghe nói cũng rất khó. Một khi loại Thải Liên này tăng lên
sáu màu sắc, liền biến thành Lục Thải Liên linh dược cấp sáu. Cửu Thải Liên
trong truyền thuyết của Tu Chân Giới là đằng cấp cao nhất, bởi vì một khi tăng
lên chín loại màu sắc, loại linh thảo này lập tức sẽ thoái hóa trở thành Tiên
Liên, biến thành Thập Thải Tiên Liên.

Cửu Thải Liên trân quý là vì nó có thể luyện chế Cửu Uẩn Đan. Cửu Uẩn Đan là
một loại đan dược có thể tinh lọc linh căn, ở Tu Chân Giới chính là một đan
dược trong truyền thuyết. Có thể tưởng tượng khi linh căn của tu sĩ được tinh
lọc, thì tốc độ tu luyện cũng như tư chất lập tức được đề cao, loại thiên tài
địa bảo này không khiến cho người ta điên cuồng mới là chuyện lạ.

Nhưng mọi người đều rõ ràng, tạm thời bất luận Ngũ Thải Liên có thể được nuôi
trồng hay không, cho dù nuôi trồng được, muốn tăng lên Lục Thải Liên cũng cần
mấy trăm năm, chứ đừng nói tới Cửu Thải Liên, bởi vì loại linh dược này càng
về sau thăng cấp càng khó khăn.

Nhưng dù là vậy thì Ngũ Thải Liên cũng đủ khiến mọi người điên cuồng.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.