Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 362: Thiên Vị


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

— o —

Chương 362: Thiên Vị

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Ninh Trung Phi nói tới đây dường như ý thức được chính mình quá mức kích động,
có chút suy sụp lại ngồi xuống.

Diệp Mặc nhìn Ninh Trung Phi đã không có chút tức giận, trong lòng biết ông ta
gần đây có lẽ vấp phải nhiều trắc trở. Đành phải nói:

– Anh Ninh, xe đến trước núi ắt có đường, cần gì để ý chứ? Đại hội đấu thầu
ngày mai, đại hội đấu thầu ngày mốt, công ty của các anh trực tiếp đấu thầu.
Tuy rằng 'tập đoàn Viễn Bắc' cũng là phải đấu thầu, nhưng lại không có quy
định nhất định sẽ là bọn họ trúng thầu.

Ninh Trung Phi cười khổ một cái,

– Tôi chỉ cần cùng công ty hợp tác chiếm được một danh ngạch, đã là may mắn
lớn nhất.

Nói xong lắc lắc đầu, tuy rằng vừa rồi Diệp Mặc nói có thể giúp ông ta ở bên
trong 'ngành dược Liên Phong ' nói chuyện, nhưng loại danh ngạch này khẳng
định rất là quý báu, một người bèo nước gặp nhau làm sao có thể chủ động đem
loại danh ngạch quý báu này cho người khác?

Hơn nữa ‘ngành dược Liên Phong' cũng chỉ là có hi vọng trúng thầu mà thôi
‘ngành dược Liên Phong ' tuy rằng không nhỏ, nhưng ở Châu Á nhiều nhất cũng
chỉ là có thể chiếm vị trí Top 10 mà thôi, còn kém xa 'ngành dược Viễn Bắc'.

Diệp Mặc vừa nghe thì biết Ninh Trung Phi không có ý chí chiến đấu gì, lập tức
mở miệng khuyên:

– Anh Ninh, đại hội đấu thầu mọi người đều có thể đấu thầu, nếu anh Ninh chỉ
là để ý hợp tác nghiệp vụ với một nhà, nói không chừng liền bỏ qua một lần cơ
hội. Tôi đề nghị anh Ninh hay là đi thử xem, không thử làm sao biết có được
hay không? Nếu thử không được cũng không có gì hối hận, anh Ninh nói có đúng
hay không?

Ninh Trung Phi nghe xong ánh mắt sáng lên, đúng vậy, đại hội đấu thầu này lại
không nói nhất định chính là 'ngành dược Viễn Bắc', hơn nữa 'ngành dược Lạc
Nguyệt' cũng không có nói tiêu chuẩn đấu thầu, ai nói 'ngành dược Phi Dụ' bọn
họ nhất định không được? Hơn nữa, cho dù là không được, cũng phải thử mộtlần,
nếu thử qua vẫn không được, ông ta cũng cam chịu.

Nghĩ đến đây Ninh Trung Phi vỗ bàn một cái đứng lên,

– Đúng vậy, tôi không thử một lần làm sao biết nhất định không được? Được,
tôi liền toàn lực đi thử xem. Cám ơn cậu, người anh em. Truyện được copy từ
Tung Hoành Chấm Com

Nói xong, Ninh Trung Phi xoay người rời đi, anh ta phải suốt đêm đem tài liệu
sửa sang lại một chút. Ninh Trung Phi ông ta cũng là đã trải qua mưa gió, tại
sao người đã đến trung niên rồi, ngược lại dễ dàng mất đi ý chí chiến đấu vậy?

Diệp Mặc cười khổ một cái, được rồi, bây giờ cùng cha Ninh Khinh Tuyết xưng
huynh gọi đệ rồi, đây coi là chuyện gì? Nhưng hắn vẫn là kêu lên:

– Đợi một chút, anh Ninh, đem tài khoản ngân hàng của anh nói cho tôi biết,
chút nữa tôi gởi qua.

Giọng Ninh Trung Phi sang sảng truyền đến,

– Chỉ là mấy chục ngàn tính cái gì, cà phê hôm nay cậu mời. Tôi trở về chuẩn
bị tài liệu, bất kể thành hay không, chờ sau đại hội đấu giá, tôi lại tới tìm
cậu. Nếu không được, nói không chừng về sau kinh doanh còn cần cậu hỗ trợ.

Nói xong, người đã ra sảnh cà phê Thượng Đảo rồi, ông ta vậy mà không chút do
dự tin lời Diệp Mặc nói.

Diệp Mặc bất đắc dĩ ngồi xuống, hắn không biết Ninh Trung Phi trước kia gặp
qua hắn hay chưa, nhưng bây giờ Ninh Trung Phi rõ ràng hoàn toàn không biết
Diệp Mặc hắn, Diệp Mặc lắc lắc đầu cầm lấy máy sạc pin cắm vào ổ điện bên
cạnh, gọi điện thoại cho Tàng Gia Nghiêm.

– Chủ tịch Diệp, vâng, tôi là Tàng Gia Nghiêm.

Diệp Mặc vừa rời khỏi, liền lại gọi điện thoại tới, Tàng Gia Nghiêm cảm giác
có chút kỳ quái, nhưng anh ta biết Diệp Mặc nhất định là có chuyện, nếu như
không có chuyện hắn sẽ rất ít gọi điện thoại tới.

– Anh Tàng, đại hội đấu thầu có một tập đoàn dược Viễn Bắc tôi đã điều tra
một chút, rất kém cỏi, trực tiếp loại bỏ cho tôi. Còn có vốn dĩ lần này chuẩn
bị đấu thầu hai công ty ngành dược Châu Á, hiện tại nén còn một cho tôi, cho
'ngành dược Phi Dụ ' Tứ Xuyên là được. Chủ tịch 'ngành dược Phi Dụ' Ninh Trung
Phi làm người không tệ, hơn nữa còn có năng lực, về phần đơn vị hợp tác thì
giao cho công ty bọn họ đi xử lý được rồi.

Diệp Mặc cũng không phải là người lấy đại sự làm trọng, trong mắt hắn, bất kể
ai thu thập dược liệu đều giống nhau. Nếu cha vợ có lòng, sao lại không giao
cho cha vợ.

Viễn Kỳ Bân của 'tập đoàn dược Viễn Bắc' lại dám có ý với Khinh Tuyết, điều
này làm cho hắn cực kỳ căm tức, nếu không phải hắn muốn đi Mĩ xem xét, hiện
tại hắn đã muốn đi giáo huấn Viễn Kỳ Bân kia một chút.

– Vâng, tôi hiểu rồi. Mặt khác tổng tài vụ Úc đã gởi mười triệu vào thẻ của
anh.

Tàng Gia Nghiêm đương nhiên sẽ không phản bác ý của Diệp Mặc, lựa chọn tập
đoàn dược nào hợp tác, đương nhiên là Diệp Mặc định đoạt. Chuyện gửi tiền, đã
quên nói với Diệp Mặc, hiện tại anh ta chỉ là thuận miệng nhắc tới một chút.

Thấy Tàng Gia Nghiêm cúp điện thoại, Úc Diệu Đồng kỳ quái liếc nhìn Tàng Gia
Nghiêm một cái nói:

– Tổng giám đốc Tàng, lão đại không phải vừa rời khỏi sao? Tại sao lại gọi
điện thoại tới đây.

– Chủ tịch Diệp muốn chúng ta không cần để ý 'tập đoàn dược Viễn Bắc’ trực
tiếp đem danh ngạch cho 'ngành dược Phi Dụ’, hơn nữa Châu Á chỉ cần một nhà
'ngành dược Phi Dụ' là được rồi. Anh ta nói đi điều tra qua ‘tập đoàn dược
Viễn Bắc’ kia, Chủ tịch Diệp rất không thích công ty này.

Tàng Gia Nghiêm lập tức trả lời.

Úc Diệu Đồng có chút kỳ quái nói:

– Chủ tịch Diệp bình thường căn bản cũng không quản những chuyện nhỏ nhặt
này, vừa rồi ở trong này, anh ấy cũng không đi quản, sao đột nhiên nghĩ tới
chuyện này? Hơn nữa, anh ta tuyệt đối không có khả năng đi điều tra 'tập đoàn
dược Viễn Bắc', chỉ là một 'tập đoàn dược Viễn Bắc’ mặc dù là tập đoàn dược
lớn nhất Châu Á, nhưng tôi phỏng chừng anh ta căn bản là không để vào mắt.
Dương lão Cửu, cậu cười cái gì? Thành thật khai báo.

Úc Diệu Đồng bỗng nhiên nhìn thấy Dương Cửu ở một bên cười trộm, lập tức ra
tiếng chất vấn.

Dương Cửu gần đây cùng Hàn Tử thoải mái hơn nhiều rồi, đã không có bất cứ buồn
phiền gì, hơn nữa tiền lương lại cao thái quá, hai người này đã sớm mua nhà ở
Lưu Xà rồi. Nếu hiện tại để cho bọn họ lại sống cuộc sống sát thủ kia, còn
không bằng giết bọn họ.

Cho nên bọn họ chẳng những d8ặc biệt tôn kính Diệp Mặc, cũng rất là tôn kính
Tàng Gia Nghiêm và Úc Diệu Đồng. Chỉ là lúc nãy anh ta nghe xong lời nói của
Úc Diệu Đồng liền không nhịn được vụng trộm bật cười, không nghĩ tới bị nữ
tổng giám đốc khôn khéo này phát hiện.

Người khác không biết Diệp Mặc tại sao phải chiếu cố ‘ngành dược Phi Dụ’ nhưng
anh ta lại biết rõ ràng. Đối với “ngành dược Phi Dụ” anh ta đã điều tra không
biết bao nhiêu lần, hơn nữa Ninh Khinh Tuyết lúc trước còn trong mục tiêu ám
sát của anh ta. Truyện được copy từ Tung Hoành Chấm Com

– Tổng giám đốc Úc, kỳ thật, kỳ thật tôi chỉ là trong lúc vô tình mỉm cười
một cái, cái kia…

Dương Cửu nào dám bại lộ cách nghĩ của Diệp Mặc, lập tức liền ngầm bực chính
mình không khống chế được.

Úc Diệu Đồng dường như không có việc gì nói:

– Ồ, cậu đã không nói thì thôi, cái kia Dương Lão Cửu, buổi chiều cậu ngồi
bay máy bay về Lưu Xà, nơi này có Hàn Tử được rồi. Ngày nghỉ quý sau cũng
không có, cậu phải tăng ca.

– Ách, đừng… tổng giám đốc Úc, đây, tôi nói còn không được à.

Trong lòng Dương Cửu sớm ở trong tối tự kêu khổ, thật vất vả đi ra dạo một
chuyến, hơn nữa còn là một chuyến đi dạo náo nhiệt thế này, đảo mắt sắp bị đưa
trở về, đánh chết anh ta cũng không làm. Vì lần ra ngoài này, anh ta cùng Nam
Phương tranh đoạt đã lâu mới đến tay, sao lại chịu trở về?

Hơn nữa ngày nghỉ mỗi quý chính là ngày bọn họ hạnh phúc nhất, loại ngày nghỉ
này sao có thể bị lấy đi, một khi lấy đi, cả Hàn Tử cũng có thể ở trước mặt
anh ta dương dương đắc ý rồi, chớ nói chi là tên Nam Phương kia.

Úc Diệu Đồng lại thản nhiên nói:

– Ồ, cậu muốn nói gì à, nếu không nói, tôi là muốn đi dạo phố rồi.

Dương Cửu làm sao còn dám do dự nữa, vội vàng nói:

– Tổng giám đốc Ninh Khinh Tuyết của 'ngành dược Phi Dụ' là vợ của lão đại,
đã có giấy đăng ký kết hôn. Sau lại bởi vì một chuyện hai người có chút ngăn
cách, cho nên, cho nên…

Dương Cửu gian nan đem những lời này nói ra, trong lòng cũng đang bồn chồn,
không biết Diệp Mặc biết chuyện này là anh ta nói có thể tính sổ với anh ta
hay không.

– Hóa ra là như vậy…

Tàng Gia Nghiêm và Úc Diệu Đồng nhìn thoáng qua, mới bừng tỉnh ngộ.

Nếu Ninh Khinh Tuyết là vợ Diệp Mặc, như vậy Chủ tịch Hội đồng quản trị tương
lai của 'ngành dược Lạc Nguyệt' chính là Ninh Khinh Tuyết, Chủ tịch Hội đồng
quản trị tương lai tự mình đến đấu thầu, chính là ười ngàn cái lý do, Tàng Gia
Nghiêm và Úc Diệu Đồng cũng không dám xem nhẹ.

– Dương lão Cửu, cậu nói xem vì sao Diệp tổng không thích 'ngành dược Viễn
Bắc' như vậy?

Úc Diệu Đồng lập tức bắt được mấu chốt của sự tình.

Dương Cửu lau trán một cái, có chút xấu hổ nói:

– Chuyện này, tôi thật sự không biết.

Dương Cửu không có nói dối, từ lúc anh ta rửa tay đi theo Diệp Mặc về sau, thì
không đi điều tra việc này nữa, làm sao biết rõ Diệp Mặc không thích 'ngành
dược Viễn Bắc'.

– Ồ, kỳ thật chuyện này cậu có thể biết. Nếu cậu thật sự không biết, tôi chỉ
có thể đem lời cậu mới vừa nói nói cho Chủ tịch Diệp, tôi nói nếu không phải
cậu nói ra, chúng tôi đều là không biết.

Úc Diệu Đồng bưng lên một ly trà thản nhiên nói.

Dương Cửu nhìn người phụ nữ có vẻ ngoài nhìn không ra này, trong lòng thầm
mắng, tuy nhiên cũng chỉ là vẻ mặt đau khổ nói:

– Này, cho tôi một chút thời gian, tôi lập tức có thể điều tra ra.

Nhìn bộ dạng đau khổ của Dương Cửu, mấy người trong phòng cười ha ha.

Mọi người thấy Dương Cửu bị đánh bại dưới tay Úc Diệu Đồng, đều vui vẻ không
thôi, chính là Hàn Tử cũng cảm thấy chú Cửu hôm nay không có khí thế mấy.

Nếu như nói còn có một người không cười, thì chính là Lạc Phi, Lạc Phi chẳng
những không cười, hơn nữa trong lòng rất là nặng trĩu. Cô không nghĩ tới Diệp
Mặc thế mà đã kết hôn rồi, hơn nữa nhìn bộ dáng rất là chăm sóc vợ của hắn,
chỉ có điều không biết nguyên nhân gì, tạm thời cùng vợ hắn có chút ngăn cách.

Nếu Diệp Mặc kết hôn, như vậy Lạc Huyên làm sao bây giờ? Chẳng lẽ suy đoán của
mình sai lầm? Hoặc là nói Lạc Huyên căn bản cũng không phải là người Diệp Mặc
thích? Nhưng nếu suy đoán của mình sai lầm, Lạc Phi làm sao có thể cả sự việc
của nội ẩn môn đều nói cho hắn biết? Diệp Mặc cả nội khí cấm chế cũng có thể
loại bỏ, cho thấy hiện tại cấm chế của Lạc Huyên hắn khẳng định cũng loại bỏ
rồi. Nếu Lạc Huyên một mình ở bên ngoài, chẳng phải là so với chính mình lúc
trước còn thê thảm hơn?

Tuy rằng không biết Lạc Phi vì sao buồn bực không vui, nhưng Úc Diệu Đồng là
ai, năng lực đoán ý qua lời nói và sắc mặt của cô không phải Lạc Phi có thể so
sánh được.

Người khác không biết việc quan trọng nhất của 'ngành dược Lạc Nguyệt' là cái
gì, thậm chí đều tưởng sản xuất và tiêu thụ, nhưng Úc Diệu Đồng lại biết quan
trọng nhất của ‘ngành dược Lạc Nguyệt' không phải là những thứ này, mà là thu
thập dược liệu, tìm kiếm dược liệu mới, đặc biệt là một ít tư liệu dược liệu
mà Diệp Mặc cung cấp.

Mà hiện tại thu thập dược liệu của công ty này, và tìm kiếm dược liệu mới nhất
là Lạc Phi đang quản lý, Diệp Mặc nếu đem Lạc Phi mời đến công ty quản lý mảng
quan trọng nhất này, đã nói lên Lạc Phi là một người rất quan trọng, đối với
người như thế, Úc Diệu Đồng là tuyệt đối không dám xem thường.

Nghĩ đến đây, Úc Diệu Đồng đi đến trước mặt Lạc Phi, kéo tay Lạc Phi nói:

– Ý Phi, chúng ta đi ra ngoài đi dạo một chút đi. Yến Kinh là một trong đô
thị phồn hoa nhất Hoa Hạ, tôi còn chưa đi xem qua, nếu đã thật vất vả đến đây
một chuyến, nhất định phải đi xem.

Lạc Phi không thể tin được nhìn Úc Diệu Đồng, lại nói, tổng giám đốc Úc còn là
lãnh đạo trực tiếp của cô, nhưng là lần đầu tiên gặp mặt, người lãnh đạo trực
tiếp này dường như cố ý thân mật với cô.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.