Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2248: Lại tiến vào Thần Phần Vực.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2246 : Lại tiến vào Thần Phần Vực.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2246 : Lại tiến vào Thần Phần Vực.

– Anh là Bất Hủ Thánh Đế?

Khi Diệp Mặc nói ra phong hiệu của mình chính là Bất Hủ, dường như tất cả mọi
người trong nghị sự điện đều khiếp sợ đứng lên, lời nói của Diệp Mặc quả thực
quá thạch phá kinh thiên.

Khi một vị Tiên nhân tu luyện đến Tiên Vương rồi, sẽ có một phong hiệu. Tất cả
các phong hiệu này đều ghi trên bia Tiên Vương, cho dù là Thánh Đạo Tàn Giới
tàn phá chịu không nổi, cũng có một bia Tiên Vương, cho dù những Tiên Vương
không phong vương trên bia Tiên Vương, khi đặt phong hiệu ình, cũng là vì
trong lòng có cảm giác, nên mới có được phon ghiệu này.

Nhưng trước giờ chưa có ai lại đặt ình phong hiệu là Bất Hủ cả, phong hiệu này
có nghĩa toàn bộ vũ trụ này bị hủy diệt rồi, vẫn còn tồn tại. Nếu không gánh
nổi phong hiệu này, mà đặt phong hiệu bừa bãi ình, thì tuyệt đối sẽ mất mạng
dưới Lôi kiếp.

– Tông chủ, phong hiệu của anh. . .

Tần Tuyền Ki là người biết cơ duyên không phục lại Thánh Đạo Tàn Giới, cũng
biết muốn khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới cần Bất Hủ Thánh Đế, cho nên cô lập
tức đoán Diệp Mặc có phải vì khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới, mà đặt ình phong
hiệu này chăng.

Diệp Mặc hiểu ý tứ của Tần Tuyền Ki, lập tức nói:

– Phong hiệu của tôi là lấy được trên bia Tiên Vương trên Tiên Giới, các vị
không cần lo lắng. Đồng thời lần này tôi ra ngoài còn có được tâm Cây Hỗn Độn
và Huyền Hoàng chi khí, só Huyền Hoàng chi khí này tôi quyết định chia một ít
cho các vị sau này thăng cấp lên Hỗn Nguyên Thánh Đế dùng, số còn lại tôi sẽ
dùng với tâm Cây Hỗn Độn khôi phục lại sinh cơ của Thánh Đạo Tàn Giới.

Nếu nói Diệp Mặc là Bất Hủ Thánh Đế đã là thạch phá thiên kinh rồi, thì tun
Diệp Mặc lấy được tâm Cây Hỗn Độn và Huyền Hoàng chi khí, lại giống như Thần
đan cường đại nhất, khiến mọi người mắt lập tức sáng lên. La Thanh Hà kích
động đứng bật dậy, mong muốn cả đời của gã chính là khôi phục nguyên trạng
Thánh Đạo Tàn Giới, bây giờ Diệp Mặc mang hai tin này về quả thực quá vui
mừng.

Tư Phong có chút kích động nói:

– Tông chủ, khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới cần phải là Hỗn Nguyên Thánh Đế,
chúng ta có phải mời Quyết Nhai tiền bối về không?

Diệp Mặc mặc dù là Bất Hủ Thánh Đế, cũng không phải Hỗn Nguyên Thánh Đế, theo
cách của Tư Phong, mời Quyết Nhaì về cùng tông chủ khôi phục lại Thánh Đạo Tàn
Giới.

– Quyết Nhai đã đến đây rồi?

Diệp Mặc nghe thấy câu này, lập tức hỏi.

– Đứng, Quyết Nhai tiền bối và Quyết Vô Ngân cùng đến, nói nợ anh một tấm ân
tình, muốn bảo vệ Thánh Đạo Tàn Giới một trăm năm, hai người sau khi ở lại
Thánh Đạo Tàn Giới đủ một trăm năm, liền biến mất rồi.

Thương Mưu vội vàng nó, trên đường gã từ Hư Thị đến Thánh Đạo Tàn Giới thăng
cấp lên Đạo Nguyên, bây giờ cũng là trưởng lão của Thánh Đạo Tông rồi.

Tần Tuyền Ki có chút khinh thường nói:

– Người này vô cùng ích kỷ, nói là bảo vệ trăm năm, thực ra chỉ ở đây bế quan
trăm năm mà thôi, chuyện gì cũng không làm. Ngược lại con trai của gã Quyết Vô
Ngân kia muốn ở lâu thêm chút ít, nhưng bị lão già kia kéo đi rồi. Loại Hỗn
Nguyên Thánh Đế như này, mời về chỉ phí lương thực, tên này còn kém xa Áo Hách
của Nghiễm Nguyên Cung kia.

Diệp Mặc trong lòng cực kỳ bất mãn với Quyết Nhai, tên này cũng là Hỗn Nguyên
Thánh Đế của Nhân Tộc, giúp xây dựng một đại trận hộ giới lại khó đến mức muốn
chết vậy sao? Nếu biết Quyết Nhai là người như này, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ
không đồng ý điều kiện của Quyết Vô Ngân, chuyện sống chết của Quyết Nhai có
liên quan gì đến hắn?

– Áo Hách quay về rồi?

Diệp Mặc thuận miệng hỏi, cung chủ Túc Quang của Nghiễm Nguyên Cung bị hắn
giết rồi, mặc dù hắn không hề hổ thẹn, nhưng lại tương đương với kết thù oán
với Áo Hách.

– Đúng vậy, Áo Hách tiên hữu đợi thêm trăm năm rồi cũng rời đi.

Tư Phong trả lời.

Diệp Mặc gật đầu nói:

– Tôi chỉ cách Hỗn Nguyên Thánh Đế một chút nữa thôi, nhưng bây giờ tôi cũng
không sợ bất kỳ Hỗn Nguyên Thánh Đế nào, hơn nữa tôi đã có thể bố trí đại trận
hộ giới rồi. . .

Thấy Diệp Mặc là Hỗn Nguyên Thánh Đế, đám người còn chưa kịp sung sướng, lại
nghe thấy Diệp Mặc nói:

– Hơn nữa tôi còn tìm được Thế Giới Sơn ở chỗ nào, đợi sau khi tôi khôi phục
được Thánh Đạo Tàn Giới rồi, tôi sẽ đến đó xem xem có thể đem Thế Giới Sơn về
không, khôi phục lại mạch lạc giới vực của Thánh Đạo Tàn Giới.

Lần này mọi người không đơn giản là sung sướng nữa, lúc trước bọn họ tụ tập
lại cùng thành lập Thánh Đạo Tông, chính là muốn khôi phục lại Thánh Đạo Tàn
Giới. Mặc dù lúc đó một chốc nhiệt tình, nhưng mọi người trong lòng đều rất lý
trí, biết khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới tuyệt đối không phải nói miệng đơn giản
như vậy.

Mấy điều kiện khôi phục lại Thánh Đạo Tàn Giới, không có cái nào là đơn giản.
Còn bây giơ Diệp Mặc không ngờ lại dường như có thể làm được, chuyện như này
đặt ở lúc trước ai dám tin?

– Tôi cho rằng chuyện này chỉ là có thể giúp Thánh Đạo Tàn Giới tụ lại nhân
khí Nhân Tộc, không ngờ thực sự có thể khôi phục lại được.

Tần Tuyền Ki run giọng nói, cô lúc trước biết được tin không đưa tin về Thánh
Đạo Tàn Giới, chính là biết khả năng của chuyện này cực kỳ nhỏ.

Còn bây giờ Diệp Mặc lại mang hi vọng về, hơn nữa còn là hi vọng cực kỳ lớn.

Mấy người lại thảo luận chi tiếr tỉ mỉ về khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới và mở
rộng Thánh Đạo Tông, Diệp Mặc lấy một phần thứ mà hắn lấy được đưa cho vài vị
Đạo Nguyên Thánh Đế của Thánh Đạo Tông, hắn phải đi khôi phục Thánh Đạo Tàn
Giới, sự phát triển và mở rộng của Thánh Đạo Tông, chỉ có thể giao cho đám
người La Thanh Hà.

Nhưng trước khi khôi phục Thánh Đạo Tàn Giới, Diệp Mặc còn muốn đến một nơi.

Trì Uyển Thanh và Mục Tiểu Vận ở lại Thánh Đạo Tông, các cô cần phải tu luyện,
không thể chạy khắp nơi với Diệp Mặc được. Vì sư phục của Mục Tiểu Vận cũng ở
Thánh Đạo Tông, Mục Tiểu Vận quyết định ở lại.

Diệp Mặc đưa cho hai người mỗi người một miếng ngọc bài, với tu vi bây giời
của Diệp Mặc, hắn chỉ cần để lại ngọc bài truyền tống cho Mục Tiểu Vận và Trì
Uyển Thanh, bọn họ có thể quay về Thế giới trang vàng bất cứ lúc nào.

. . .

Thần Phần Vực.

Diệp Mặc sau khi rời khỏi Thánh Đạo Tông, nơi muốn đến chính là Thần Phần Vực.
Toàn bộ Thánh Đạo Tàn Giới đều nằm trong tầm thần thức của hắn, Thần Phần Vực
rõ ràng cũng nằm trong tầm thần thức của hắn. Nhưng thần thức của hắn lại
không thể nào xuyên thấu vào trong khu vực Thần Phần Vực, hắn phải khôi phục
Thánh Đạo Tàn Giới, đương nhiên sẽ không cho phép một miếng đất nào ở lại bên
ngoài.

Lần đầu tiên Diệp Mặc tiến vào Thần Phần Vực, đã suýt mất mạng trên cầu Niết
Sinh của Thần Phần Vực, lần thứ hai này tiến vào Thần Phần Vực, nhưng lần này,
Thần Phần Vực đối với hắn mà nói, đã không còn chút nguye hiểm nào rồi.

Chỉ vài bước, Diệp Mặc lại lần nữa đứng trước ầu Niết Sinh, phía trước cầu
Niết Sinh vẫn còn hơn chục Thánh Đế đang cảm ngộ thần thông. Thần thức của
Diệp Mặc quét toàn bộ Thần Phần Vực một lượt, phát hiện trong này vẫn có hơn
chục người, những người hắn quen đến bây giờ hắn cũng không nhìn thấy một ai.

Công Dương An không còn ở đây nữa, lúc trước hắn quen biết Khổng Thành Thiên
thi triển ngũ sắc thần quang kia cũng không nhìn thấy đâu nữa, còn tên thư
sinh mặt trắng kết thù với hắn cũng không còn.

Khi thần thức của Diệp Mặc quét đến bên bờ sông đã khô khốc, hắn cuối cùng
cũng nhìn thấy một người quen. Một người đàn bà trung niên, tu vi Hóa Đạo tên
Hám Tử Đồng, nhưng lúc này Hám Tử Đồng đã trọng thương rồi.

Diệp Mặc chỉ một bước đã đến trước mặt Hám Tử Đồng, Hắm Tử Đồng kinh hãi đứng
lên, khi cô nhìn thấy Diệp Mặc, lập tức ngạc nhiên nói:

– Diệp huynh đệ, anh vẫn còn trong này sao?

Cô cho rằng Diệp Mặc cũng giống như cô, vẫn ở trong này chưa ra ngoài.

Diệp Mặc cười nói:

– Sau khi tôi rời khỏi đây, lại vào lần nữa.

– Cái gì?

Hám Tử Đồng khiếp sợ nói ra hai từ này, sau đó hiểu Diệp Mặc đang trêu cô. Ra
khỏi Thần Phần Vực rồi, còn có thể vào trong này sao? Cô biết sự lợi hại của
Diệp Mặc, cho dù có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào làm như vậy được, trừ
phi là Hỗn Nguyên Thánh Đế.

Diệp Mặc biết rõ Hám Tử Đồng không tin, hắn đành phải nói:

– Tử Đồng đại tỷ, tôi đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế rồi, bây giờ tôi thành lập
một Thánh Đạo Tông trong Thánh Đạo Tàn Giới, đồng thời muốn khôi phục lại
Thánh Đạo Tàn Giới. Vì Thần Phần Vực cũng là của Thánh Đạo Tàn Giới, tôi liền
vào xem xem tình hình cụ thể thế nào.

So với cố gắng giải thích, không bằng trực tiếp nói mình là Hỗn Nguyên Thánh
Đế cho rồi.

Quả nhiên sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói hắn là Hỗn Nguyên Thánh Đế, Hám Tử
Đồng vẫn vô cùng kinh hãi, nhưng đã tin rồi, nhưng bất luận thế nào cũng không
dám tiếp tục xưng hô với Diệp Mặc là Diệp huynh đệ nữa.

Diệp Mặc từ chỗ Hám Tử Đồng biết được, mấy trăm năm trước, một số Hóa Đạo
Thánh Đế muốn thông qua cầu Niết Sinh, kết quả biến mất không còn tăm tích.
Diệp Mặc nghe thấy cũng cảm khái không thôi, cho dù tu luyện đến Hóa Đạo, vậy
thì đã sao? Không cẩn thận một chút thôi, là vẫn rơi vào con đường chết.

Biết rõ Hám Tử Đồng muốn ra ngoài, Diệp Mặc quyết định xé mở cấm chế của Thần
Phần Vực, cho Hám Tử Đồng ra ngoài. Đồng thời từ trong Thần Phần Vực truyền âm
ra ngoài, Thần Phần Vực lập tức đóng cửa, những người bên trong Thần Phần Vực
sẽ trực tiếp được truyền tống ra khỏi Thần Phần Vực.

Nói xong, Diệp Mặc cũng không để ý đến người khác có kinh hãi hay không, hắn
trực tiếp cho tất cả mọi người trong Thần Phần Vực ra ngoài.

Hắn nghĩ, nếu cầu Niết Sinh của Thần Phần Vực, còn đối diện với cầu Niết Sinh
không có thứ gì, hắn sẽ dung hợp Thần Phần Vực với Thánh Đạo Tàn Giới làm một,
trực tiếp xóa bỏ Thần Phần Vực.

Nếu đối diện cần Niết Sinh của Thần Phần Vực với thứ gì đó cổ quái, hắn định
đổi nơi này thành một Bí cảnh. Thánh Đạo Tàn Giới tàn phá, Bí cảnh cũng đã rất
ít rồi. Có thêm một Bí cảnh nữa, chỉ có lợi cho Thánh Đạo Tàn Giới.

Sau khi đưa tất cả những người trong Thần Phần Vực ra ngoài, Diệp Mặc lại lần
thức hai bước lên cầu Niết Sinh.

Thanks

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.