Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2182: Uy hiếp.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2180 : Uy hiếp.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2180 : Uy hiếp.

Diệp Mặc cũng không vì Chung Ly Hoắc Âm nhận thua, liền không động thủ nữa,
hắn nhìn Chung Ly Hoắc Âm nói:

– Muốn tìm tôi đấu thì đấu, muốn nhận thua là nhận thua, thiên hạ làm gì có
nhiều chuyện hay như vậy? Anh là đang nằm mơ chưa tỉnh, hay là ngu ngốc vậy?

– Tôi bằng lòng lấy ra 5 suất vào trả lại cho Nhân tộc.

Chung Ly Hoắc Âm vội vàng nói, 5 suất vào Đạo Quả Tháp trước đó là một món tài
phú cực lớn, nhưng trong này cũng chẳng là gì, gã bên này tặng ra, trong nháy
mắt sẽ có thể từ chủng tộc khác cướp lại.

Diệp Mặc cũng không thu hồi Tử Đao lại, nhưng cũng không tiếp tục ra tay với
Chung Ly Hoắc Âm, chỉ là hòa hoãn một chút nói:

– Ngoài ra, anh cần phải trả lời tôi một câu hỏi, nếu khiến tôi hài lòng, thì
tôi có thể chọn không ra tay.

Những người trong đại điện đứng quan sát mặc dù không biết tình hình cụ thể,
nhưng tận mắt nhìn thấy tình cảnh ra tay, Diệp Mặc và Chung Ly Hoắc Âm vừa đối
mặt, pháp bảo đã bị Diệp Mặc nghiền nát. Lần đối mặt thứ hai thì suýt chút nữa
bị Diệp Mặc giết chết, sỏ dĩ còn chưa bị giết chết, đó là vì Diệp Mặc hạ thủ
lưu tình.

Trong này đều là Thánh Đế, Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc dừng lại một chút,
dường như tất cả mọi người đều nhìn ra. Trong tình hình như này, ngoài lưu
tình ra, thì còn là gì nữa? Sau đó Diệp Mặc không ra tay, ngược lại lại nói
chuyện với Chung Ly Hoắc Âm, rõ ràng sau khi lưu tình, muốn điều kiện nào đó
rồi.

Trước khi hai người đang thi đấu còn chưa ra khỏi đài thi đấu, những người
khác không được phép tiến vào đài thi đấu quấy rầy.

Từ khi Diệp Mặc và Chung Ly Hoắc Âm thi đấu, Không Hãn Thánh Đế và Thiên Thụy
Thánh Đế đều xem không chớp mắt. Bây giờ Diệp Mặc và Chung Ly Hoắc Âm tạm thời
không đấu nữa, hai người lúc này lại liếc nhìn nhau, đồng thời ánh mắt tràn
đầy sự kinh hãi.

Tu vi Diệp Mặc tuyệt đối cũng không kém hơn hai người là bao, phải biết Diệp
Mặc còn là một Hóa Đạo Thánh Đế, còn bọn họ cũng đã sắp chạm đến biên giới Hỗn
Nguyên rồi.

– Hắn chắc hẳn là một Đạo Nguyên Thánh Đế.

Không Hãn Thánh Đế chậm rãi nói, ông không dám tin một Hóa Đạo Thánh Đế thực
sự lợi hại như vậy.

Thiên Thụy Thánh Đế không trực tiếp trả lời câu hỏi của Không Hãn Thánh Đế,
ngược lại nói:

– Anh có nhìn thấy đường đao vân kia của hắn có chút cổ quái không?

– Anh nói là Thái Sơ Thần Văn?

Không Hãn Thánh Đế phản ứng rất nhanh, Thiên Thụy Thánh Đế vừa nói ra, ông
liền trả lời. Thực ra cho dù Thiên Thụy Thánh Đế không nói, ông cũng có chút
nghi ngờ đao vân kia của Diệp Mặc có chút giống với Thái Sơ Thần Văn. Tiếc là,
cho dù hai người là người chủ trì đại hội, thần thức cũng không thể nào quét
vào trong đài thi đấu.

Thiên Thụy Thánh Đế gật đầu nói:

– Đúng là có chút giống với Thái Sơ Thần Văn, hơn nữa lúc trước đường thần
văn này dừng lại một chút, Chung Ly Hoắc Âm có thể chạy thoát được. Nói không
chừng chính là do Diệp Mặc hạ thủ lưu tình, hoặc là vì nguyên nhân nào khác.

– Cái gì?

Không Hãn Thánh Đế khiếp sợ nhìn Thiên Thụy Thánh Đế, lúc đó rõ ràng là Diệp
Mặc hạ thủ lưu tình, tại sao Thiên Thụy Thánh Đế còn nói là do nguyên nhân
khác?

Thiên Thụy Thánh Đế lắc đầu nói:

– Tôi cũng chỉ là suy đoán mà thôi, cũng không dám chắc. Tôi không phải từ
một chiêu đó nhìn ra. Tôi là từ bản thân con người Diệp Mặc này mà nhìn ra.
Thánh Đế này của Nhân tộc dám quả quyết chém chết Củng Hạng, thì sẽ không phải
không dám giết chết Chung Ly Hoắc Âm.

Dừng lại một chút, Thiên Thụy Thánh Đế bỗng nhiên lại nói:

– Nghe nói hơn trăm năm trước, trong Hư Thị có một hội đấu giá chẳng những
xuất hiện Thái Sơ Thần Văn, còn xuất hiện Thái Sơ Thần Văn quả nữa?

Không Hãn Thánh Đế lập tức hiểu ý của Thiên Thụy Thánh Đế, ông nghi ngờ nhìn
chằm chằm vào Diệp Mặc. Một lúc lâu sau mới nói:

– Lúc trước người đó là Thánh Đế của Ma tộc, hơn nữa còn xé rách không gian…

Thiên Thụy Thánh Đế mỉm cười, lần này cũng không nói gì. Cho dù là thằng ngốc
cũng biết, với uy thế pháp bảo Tiên Thiên của Diệp Mặc kia, muốn xé rách không
gian dường như cũng không phải chuyện khó khăn gì.

– Có chuyện gì?

Lần này Chung Ly Hoắc Âm không dám nói Diệp Mặc là thứ gì, không có tư cách
hỏi nữa, dường như ngay lập tức liền hỏi Diệp Mặc muốn hỏi chuyện gì.

Chuyện này sớm đã vướng mắc trong đầu Diệp Mặc lâu lắm rồi, bây giờ có cơ hội
hỏi, dường như bật thốt lên:

– Nếu tu sĩ mất mạng rồi, hồn phách có phải sẽ xuất hiện ở Âm Minh giới
không?

Chung Ly Hoắc Âm không ngờ Diệp Mặc lại hỏi một câu hỏi đơn giản như này, gã
lập tức trả lời:

– Cái này cũng chưa chắc, phần lớn tu sĩ mất mạng rồi sẽ thần hồn câu diệt.
Chỉ có số ít hồn phách tu sĩ sẽ xuất hiện trong Âm Minh giới. Hoặc là thông
qua tu luyện của bản thân, cuối cùng chuyển thành người của Âm Minh giới, hoặc
là thông qua cầu luân hồi mà luân hồi lại.

– Loại luân hồi này là do Âm Minh giới quản lý?

– Không phải, cầu luân hồi chỉ là trong Âm Minh giới, cũng không chịu sự quản
lý của bất kỳ ai, Âm Minh giới cũng không thể nào cai quản được sự luân hồi
của hồn phách tu sĩ.

– Vậy thì ai quản lý?

– Chỉ là sâu xa bên trong mà thôi, giống như lôi kiếp vậy, có Thiên đạo khống
chế.

Chung Ly Hoắc Âm nói đến đây, sợ Diệp Mặc không hài lòng với câu trả lời của
gã, chủ động bổ sung thêm:

– Nhưng vì cầu luân hồi trong Âm Minh giới, cho nên bình thường những hồn
phách có thể bị cuốn vào Âm Minh giới sẽ đều đi qua Âm Minh giới. Một số tu sĩ
hoặc tiên sĩ của Âm Minh giới sẽ vồ lấy những hồn phách này, hoặc tu luyện,
hoặc nuôi dưỡng, hoặc luyện chế thành khí hồn bình thường.

Diệp Mặc nghe đến đó lập tức liền nhíu mày, Uyển Thanh chỉ có tu vi Kim Đan,
hồn phách nếu như lưu lạc trong Âm Minh giới, đoán chứng khả năng thần hồn câu
diệt cũng chiếm đa số. Huống chi hồn phách của Uyển Thanh còn chưa chắc đã lưu
lạc đến Âm Minh giới.

– Tu sĩ bình thường sau khi mất mạng, hồn phách như thế nào mới đi qua Âm
Minh giới?

– Bất kỳ một giới diện nào, đều có nơi dẫn đến Âm Minh giới, những nơi như
này chỉ có thể cho phép hồn phách đi qua. Tu sĩ bình thường sau khi mất mạng,
nếu không chuyển qua quỷ ý, nguyện vọng muốn sống của hồn phách cường đại, sẽ
tìm đến nơi thông đến Âm Minh giới, sau đó tiến vào Âm Minh giới tìm khả năng
chuyển kiếp.

Chung Ly Hoắc Âm nói xong còn cố giải thích:

– Tốc độ của hồn phách cực nhanh, hơn nữa có thể bỏ qua trở ngại bình thường.
Cho dù thông đạo dẫn đến Âm Minh giới tương đối xa, cũng sẽ tìm được trong
thời gian ngắn nhất.

Diệp Mặc lập tức nhớ đến Chiêu Ảnh Lĩnh, hắn đoán chừng Chiêu Ảnh Lĩnh chắc
chính là nơi thông đến Âm Minh giới của Thần Khung đại lục.

Âm Minh giới vô cùng rộng lớn, thậm chí còn rộng hơn Thánh đạo giới. Diệp Mặc
đoán chừng bản thân mình cho dù đến Âm Minh giới, có lẽ cũng sẽ quay về Thần
Khung đại lục, từ Chiêu Ảnh Lĩnh tiến vào mới được. Nếu không sao có thể biết
được phương hướng cụ thể?

– Tiến vào Âm Minh giới như nào?

Diệp Mặc lại hỏi.

Chung Ly Hoắc Âm chỉ vào người bên ngoài nói:

– Người của các tộc khác, muốn tiến vào Âm Minh giới chúng tôi cũng không
phải chuyện đơn giản. Nhưng bây giờ người khác đều đợi chúng ta kết thúc thi
đấu, Diệp tiên hữu nếu không có chuyện gì nữa, thì sau đại hội Đạo Quả Tháp có
thể tìm thời gian chúng ta cùng nói chuyện.

Diệp Mặc cũng biết vấn đề mà hắn cần hỏi cũng không phải một hai điểm, bây giờ
quả thực là đang trong hiện trường thi đấu, hắn cũng chỉ có thể đợi mà thôi.

Thấy Chung Ly Hoắc Âm ra khỏi đài thì đấu, hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế khác của
Âm Minh giới mới thở phào nhẹ nhõm. Bất luận thế nào, Diệp Mặc không giết chết
Chung Ly Hoắc Âm, cũng là một chuyện tốt. Khi hai người còn lại của Âm Minh
giới nghe thấy Nhân tộc cầm 5 suất vào của bọn họ, căn bản cũng không do dự,
lập tức liền đưa 5 suất sang bên Nhân tộc.

Ai cũng không ngờ, đại hội phân chia suất vào đến giai đoạn này, suất vào của
Nhân tộc ngược lại trở thành 44 suất rồi.

La Thanh Hà và Vương Nam Sương cho dù đã biết sự lợi hại của Diệp Mặc, nhìn
thấy Diệp Mặc lại lần nữa chiến thắng trở về, hơn nữa lại lấy thêm được 5
suất, trong lòng cũng không ngừng kích động. Bọn họ cũng không ngờ, lần đại
hội chia suất vào Đạo Quả Tháp này chẳng những không có chút nguy hiểm gì, còn
đơn giản như vậy.

Diệp Mặc biết mình sau khi thắng hai trận, cũng đã có tác dụng uy hiếp. Mặc dù
như vậy, hắn vẫn nhìn thấy Hải tộc và Yêu tộc có Thánh Đế nhìn chằm chằm về
phía bên này, thần sắc mang theo chút kích động, thậm chí Huyết tộc cũng có
Đạo Nguyên Thánh Đế chằm chằm nhìn về phía bên này đứng lên.

Diệp Mặc quyết định cũng đứng dậy nói:

– Nhân tộc tôi không cướp suất vào của các tộc khác, bây giờ lời tôi cũng nói
rồi. Nếu còn có tộc nào cho rằng tôi dễ ức hiếp, muốn đến cướp suất vào của
Nhân tộc tôi, thì tôi sẽ trực tiếp lấy đi hết suất vào Đạo Quả Tháp của người
đó.

Lời này của Diệp Mặc tương đương với uy hiếp, lời của hắn khiến một số người
bất mãn. Đạo Nguyên Thánh Đế đến tham gia đại hội chi suất vào Đạo Quả Tháp
này, chẳng ai là kẻ yếu cả, đều là những đại năng tung hoành các giới. Thậm
chí có một số Thánh Đế còn là người trên Thánh đạo bảng, còn cường hãn hơn gấp
nhiều lần những Thánh Đế bình thường.

Nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, tên Thánh Đế ngồi trước tiên của Ma tộc trong lòng
lập tức sung sướng. Đây là Diệp Mặc tìm đến cái chết rồi, gây công phẫn. Gã
khinh thường nói:

– Uy phong thật lớn, trong này đều là những suất thừa của đại hội. Chẳng lẽ
anh cho rằng tộc khác cũng giống như Nhân tộc anh, tất cả các suất đều có thể
cướp hay sao? Anh cho dù thắng người khiêu chiến, cùng lắm cũng chỉ là cướp
lại những suất dư thừa mà người khác được chia mà thôi.

Tên Thánh Đế của Ma tộc này nói chuyện dường như có hơi yếu thế, lại càng
khiến mọi người bất mãn với Diệp Mặc hơn. Nhưng Diệp Mặc muốn lập uy cho Nhân
tộc, tất nhiên sẽ không quá mức co dúm lại. Mỗi lần đều là đợi người khác
khiêu chiến mới lên, mặc dù chiến thắng có thể lên mặt, nhưng như vậy rõ ràng
quá thấp giọng rồi.

Diệp Mặc biết rõ những gì gã nói ra khiến ọi người bất mãn htêm, nhưng nếu
muốn lập uy, thì không thể chần chừ được.

Huyết tộc vốn dĩ coi Ma tộc là người cầm đầu, nếu không cũng sẽ không tặng
toàn bộ suất được chia của mình cho Ma tộc. Diệp Mặc giết một tên Đạo Nguyên
Thánh Đế của Ma tộc, Huyết tộc liền định ra tay rồi. Chỉ có điều bị Chung Ly
Hoắc Âm cướp trước, bây giờ Diệp Mặc nói chuyện đắc tội với một nhóm người,
lại cộng thêm Ma tộc làm chỗ dựa, một tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Huyết tộc
chẳng những đứng lên, còn bước lên một bước nữa.

Diệp Mặc đương nhiên nhìn thấy tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Huyết tộc này muốn
khiêu chiến với hắn, hắn cũng đã giết một Đạo Nguyên Thánh Đế rồi, đồng thời
cũng có thể dễ dàng đánh bại một Đạo Nguyên Thánh Đế khác. Bây giờ hắn thực sự
nghĩ không thông tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Huyết tộ cnày có phần nắm chắc
nào mà lại khiêu chiến với hắn, chẳng lẽ là vì hắn tương đối dễ nói chuyện,
tha cho Chung Ly Hoắc Âm sao?

Diệp Mặc căn bản cũng không thèm nhìn tên Thánh Đế của Ma tộc thêm dầu vào lửa
này, trực tiếp quay người nói với hai vị bán bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế ngồi trên
cao:

– Hai vị Thánh Đế đại nhân chủ trì đại hội, xin hỏi nếu như giết hết ba Thánh
Đế đại diện của một tộc, thì suất vào của tộc này sẽ xử lý thế nào?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.