Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
Chương 1909: Tên ác bá đáng chết
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Tường Cơ Tiên tôn căn bản không nói gì, Diệp Mặc liền hiểu ra đây là chuyện
gì, nói với cô:
– Mời vào trong rồi nói tiếp.
Đến Vị Phong tiên đế cũng không làm gì được Diệp Mặc, lúc này cũng không có
bất kỳ ai dám đến trước Diệp Mặc dài dòng, cộng thêm Vô Ảnh ngồi ở cửa động
phủ Tiên khí của Diệp Mặc, căn bản cũng không có ai dám tiến đến gần.
– Tường Cơ tiền bối…
Câu nói của Diệp Mặc còn chưa nói hết, thì Tường Cơ Tiên tôn vội vàng đứng dậy
nói:
– Diệp tông chủ cứ gọi tôi là Tường Cơ là được rồi, hai chữ tiền bối quả thực
tôi không dám nhận.
Diệp Mặc gật đầu:
– Vậy mời nói rõ chuyện của Y Y Thánh nữ một chút, còn cả nơi Địa U Hỏa trì
là nơi nào?
Tường Cơ Tiên tôn vốn dĩ chính là muốn mời Diệp Mặc giúp đỡ chuyện của Y Y
Thánh nữ, bây giờ Diệp Mặc hỏi đến, cô lập tức nói:
– Cửu Phạm Tiên trì chúng tôi khác với những tông môn khác, môn chủ chẳng
những có quyền lực rất lớn, mà còn có thể tu luyện trên Thiên Cơ Tiên tủy
nữa…
Nói một câu, Tường Cơ Tiên tôn dường như cảm thấy nói ra tranh chấp quyền lực
của tông môn cũng không ổn lắm, cho nên dừng lại lảng tránh đề tài tiếp tục
nói:
– Sư phụ của Y Y là Diên Tiêu môn chủ vì không nghe ý kiến của hai vị Tiên đế
trưởng lão khác trong tông môn, dẫn theo Y Y đến Vô Già Âm Hà giúp anh, kết
quả xung đột với Vô Hoa Tiên đế, Vô Hoa Tiên đế truy đuổi Diên Tiêu môn chủ từ
đó mất tích, còn Y Y cũng bị Hóa Vân sư bá áp tải quay về Tiên trì, nhốt trong
Địa U Hỏa Trì.
– Có phải Hoán Vân Tiên đế còn chưa cướp được ngôi vị trưởng môn, nên mới bất
mãn với sư phụ của Y Y phải không?
Diệp Mặc mặc dù không thích tranh chấp quyền lực, nhưng những chuyện như này
hắn vừa nghe là hiểu.
Tường Cơ Tiên tôn mau chóng nói:
– Cái này không phải chuyện vãn bối chúng tôi nghị luận, vị trí môn chủ của
Diên Tiêu môn chủ là do Túc Phong tổ sư truyền lại. Lần này vì Y Y mà Cửu Phạm
Tiên trì gây ra đại họa, cho nên Hoán Vân sư bá mới phế tu vi của Y Y đi và
nhốt lại
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng nói:
– Một chuyện nhỏ giữa một đế tông và một đế tông khác cũng coi như là gây đại
họa sao? Vậy Vô Hoa truy sát sư phụ của Y Y Diên Tiêu môn chủ có phải còn có
nguyên nhân khác trong đó không? Còn cả sư phụ của Diên Tiêu môn chủ là Túc
Phong Tiên đế đi đâu rồi?
– Có nguyên nhân khác hay không, thì tôi cũng không dám nói bừa. Còn Túc
Phong tổ sư, tôi nghe sư bá nói, tổ sư biết được thọ nguyên đến gần, nên một
mình rời xa Tiên giới tìm Thiên Ngoại Thần lộ đi rồi.
Diệp Mặc gọi Túc Phong Tiên đế, Tường Cơ Tiên tôn cũng không dám gọi như vậy.
Diệp Mặc sớm đã nghe ra chuyện này chính là do Hoán Vân Tiên đế cản trở. Hoán
Vân Tiên đế là người của Cửu Phạm Tiên trì, chẳng những không giúp sư phụ của
Y Y, ngược lại lại còn trừng phạt Y Y, lấy lòng Vô Già Âm Hà.
Chuyện Hoán Vân Tiên đế có âm mưu gì, Diệp Mặc căn bản cũng không muốn quản,
hắn muốn biết Đạm Thái Y bây giờ như nào rồi.
– Tu vi của Y Y bị ai phế bỏ, Địa U Hỏa Trì là nơi như nào. Tu vi của cô ấy
phế bỏ rồi, trong Địa U Hỏa Trì làm sao có thể chịu đựng nổi?
Ngữ khí của Diệp Mặc cũng có chút bất thiện rồi, nếu như không phải trong ngữ
khí của Tường Cơ Tiên tôn có chút bảo vệ cho Y Y, thì Diệp Mặc sớm đã mang cô
đến Cửu Phạm Tiên trì rồi.
Tường Cơ Tiên tôn hiển nhiên cảm giác được hàm ý trong lời nói của Diệp Mặc,
theo bản năng run lên, cường thế của Diệp Mặc cô cũng nhìn thấy rất rõ ràng.
Hiên Phong Tiên đế của Ma Hoan tông căn bản cũng không dám động thủ với Diệp
Mặc, còn Vô Già Âm Hà khiến Cửu Phạm Tiên Trì không dám nói lớn tiếng, trước
mặt Diệp Mặc căn bản cũng không đủ nhìn. Những cái này cũng không tính, Diệp
Mặc không ngờ lại dám trực tiếp chỉ Vị Phong tiên đế nói, “liên quan đếch gì
đến ngươi”. Cho dù như vậy, Vị Phong tiên đế cũng không làm gì được hắn.
Một người như này muốn giết tới Cửu Phạm Tiên trì, thậm chí trực tiếp giết
chết Hoán Vân Tiên đế cũng không phải là chuyện ly kỳ gì.
Lúc này cô cuối cùng cũng hiểu Diệp Mặc từ miệng Y Y nói ra kia là người bạn
đáng sợ như nào rồi, đồng thời cô cũng không hiểu, nếu như bạn của Y Y đáng sợ
như này, vì sao lúc trước còn bị Vô Hồi Tiên đế ức hiếp? Trên thực tế, cô rõ
ràng nhìn thấy Vô Hồi Tiên đế trước mặt Diệp Mặc căn bản cũng không dám nói
một chữ không nào.
Nhưng những lời này Tường Cơ Tiên tôn căn bản cũng không dám hỏi, chỉ mau
chóng trả lời:
– Sư phụ của Y Y để lại cho Y Y một pháp bảo phòng ngự cao cấp, tên Ngọc Hư
Thần Diễm Tráo. Món pháp bảo này có thể ngăn trở được hỏa tủy của Địa U Hỏa
Trì, nếu như tu vi của Y Y vẫn còn, có pháp bảo như này, cho dù có bị giam giữ
vài vạn năm cũng không sao. Chỉ có điều Y Y không có tu vi, có thể đến hai
trăm năm cũng không thể chịu đựng nổi.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, lập tức đứng lên. Y Y vì hắn mà bị phế tu vi, hắn
cho dù có cần Tiên linh thảo cấp chín đi nữa, cũng cần phải cứu Y Y ra rồi
tính tiếp. Đồng thời hắn cũng phải đi hỏi về Đinh Giới một chút, Y Y bị môn
phái giam giữ trong Địa U Hỏa Trì, vậy Đinh Giới không rõ thế nào rồi.
– Tôi muốn đến Cửu Phạm Tiên trì một chuyến.
Diệp Mặc cũng đã hạ quyết tâm, Bí Cảnh mở ra vẫn còn mấy ngày nữa, huống chi
sau khi Bí Cảnh mở rồi, cũng không phải lập tức có được Tiên linh thảo. Phải
đợi sau khi Bí Cảnh đóng lại rồi, mới có thể có được Tiên linh thảo.
Hắn đến sớm, cũng đã chiếm một vị trí có lợi rồi, chỉ cần để pháp bảo động phủ
của mình ở đây là được rồi. Đợi sau khi hắn từ Cửu Phạm Tiên trì trở về, lại
tiếp tục thu mua Tiên linh thảo trong này. Hắn không tin, với biểu hiện lúc
trước của hắn trong này, lại có người dám cướp đi vị trí của hắn.
Vốn dĩ hắn cũng có thể để Đường Bắc Vi và Vô Ảnh ở lại trong này, nhưng hắn
không yên tâm, dẫn đi cùng vẫn yên tâm hơn.
– Tôi đi với anh.
Tường Cơ Tiên tôn lập tức nói, cô biết Diệp Mặc lợi hại, một khi chọc giận
Diệp Mặc rồi, thì cũng không phải chuyện tốt gì với Cửu Phạm Tiên trì. Cô cũng
coi như quen biết Diệp Mặc rồi, đi cùng Diệp Mặc về, cũng là trọn cả đôi
đường, ít nhất cũng không để Diệp Mặc và Cửu Phạm Tiên trì xung đột.
Diệp Mặc hiểu ra ý tứ của Tường Cơ Tiên tôn, gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hắn cũng
không muốn đại náo tông môn của Y Y. Tường Cơ Tiên tôn thấy Diệp Mặc đồng ý,
vội vàng đi về phía tông môn của mình, bàn giao chuyện vào trong Bí Cảnh ột
Tiên tôn khác, rồi lại vội vàng đi về phía Diệp Mặc bên này.
Thấy Diệp Mặc và Tường Cơ Tiên tôn đi ra, rất nhiều người cùng chú ý đến, dù
sao vừa rồi trận chiến của Diệp Mặc và Vị Phong tiên đế quá mức chấn động.
Diệp Mặc ôm quyền cao giọng nói:
– Tôi có một Tiên khí động phủ nhỏ đặt trong này, tôi phải rời khỏi đây giải
quyết chút chuyện, sau khi giải quyết xong, tôi sẽ quay lại đây thu mua Tiên
linh thảo. Các vị bằng hữu, xin lượng thứ.
Trong này có nhiều Tiên đế như này, người của tông môn và thương hội đều có
trong này, dám để lại một Tiên khí động phủ chiếm cứ trong này, chắc trừ Diệp
Mặc ra thì cũng chẳng có người thứ hai.
Nhưng người ở lại trong này, ai mà chẳng phải đến thu mua Tiên linh thảo? Còn
Tiên linh thảo cao cấp trong Bí Cảnh mặc dù có nhiều, nhưng cũng là có hạn.
Thương hội và tông môn đến thu mua Tiên linh thảo, có mấy ai là thiếu tiên
tinh chứ? Nếu như vị trí tốt, đương nhiên có thể mua được trước. Cho nên mua
Tiên linh thảo trong này, không phaỉ nhìn ai nhiều Tiên tinh hơn, mà là nhìn
vị trí của ai tốt hơn. Đương nhiên, tông môn có thực lực mạnh vẫn chiếm ưu
thế.
Diệp Mặc vì đến sớm, cho nên vị trí chiếm được cũng là một trong những chỗ tốt
nhất. Mặc dù rất nhiều người hâm mộ, nhưng không ai dám bước lên ý kiến gì với
vị trí của Diệp Mặc. Tiên linh thảo cao cấp cũng là tài nguyên tu luyện, ai mà
không muốn chứ? Cho nên dùng nắm đấm trong này chính là đạo lý, nếu như Diệp
Mặc yếu một chút, thì hắn sớm đã bị đá bay rồi, còn dám chiếm vị trí sao?
Vị Phong tiên đế vẫn còn đang nói chuyện với vài vị Tiên đế khác, bây giờ nghe
thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức nhíu mày. Nhưng gã cũng không đứng ra nói gì,
gã biết một khi gã nói, thì lại có một trận đại chiến nữa.
Nếu như Vị Phong tiên đế không ở đây, chắc chắn sẽ có người phụ họa cùng Diệp
Mặc. Nhưng bây giờ Vị Phong tiên đế ở đây, giống như không ai muốn phụ họa với
Vị Phong tiên đế mà đắc tội với Diệp Mặc vậy. Lần này đồng thời cũng không có
ai muốn phụ họa với Diệp Mặc mà đắc tội với Vị Phong tiên đế.
Diệp Mặc cũng không có chút cảm giác nào, nói xong câu này, lại đi một vòng
tròn lớn xung quanh Tiên khí động phủ của mình, sau đó bố trí một trận pháp
phòng ngự, bên ngoài trận pháp này thậm chí còn viết vài chữ lớn, nơi thu mua
Tiên linh thảo của Mặc Nguyệt Tiên tông.
– Tên ác bá đáng chết.
Tiên Vương Hoa Dục Tuyết của Ma Hoan tông bên này chằm chằm nhìn Diệp Mặc oán
hận mắng một câu, cô rất khó chịu với Diệp Mặc. Lúc đầu trong không gian xanh,
Diệp Mặc cũng khinh thường cô, còn nói tên cô và Hoa Như Tuyết vũ nhục chữ
Tuyết này.
Cho dù đến bây giờ, trong lòng cô vẫn khó chịu, vốn dĩ cô còn muốn mượn tiền
bối của bổn môn giáo huấn cho Diệp Mặc một trận, nhưng Diệp Mặc đến Vị Phong
tiên đế cũng không sợ, cô liền biết không có hi vọng rồi, chỉ thầm mắng. Mắng
xong, cũng chỉ có thể thở dài.
– Im ngay, cô không có chuyện gì tìm phiền phức à. truyện copy từ
Một vị Tiên tôn hậu kỳ đứng bên Hoa Dục Tuyết quát lớn Hoa Dục Tuyết một câu,
trong thời gian này, tất cả những hành động của Diệp Mặc cũng đã truyền ra
rồi. Lão tổ môn phái cũng không muốn xung đột với Diệp Mặc, y đương nhiên
không muốn vì đệ tử của môn hạ mà xung đột với Diệp Mặc.
Diệp Mặc sau khi bố trí xong địa bàn của mình, trực tiếp phóng ra Thần khí hạ
phẩm Thời Không Toa, cùng với Đường Bắc Vi và Tường Cơ Tiên tôn và cả Vô Ảnh
nữa vẽ một đường mờ ảo trên không trung, rời khỏi nơi này.
Cửu Phạm Tiên trì chính là trong Phạm Độ thiên, Diệp Mặc đến truyền tống trận
cũng không cần ngồi, Thời Không Toa của hắn mặc dù là phỏng chế phẩm, nhưng
cũng chỉ cần hai ngày là có thể đến được.
– Phì.
Một Đại La Tiên hậu kỳ mặc quần áo màu xanh nhạt của Phiêu Miễu tiên trì sau
khi Diệp Mặc đi, thật sự là không nhịn được bật cười.
Mịch Vân thánh nữ nghi ngờ nhìn Đại La nữ tiên bật cười thành tiếng này hỏi:
– Cơ Vân sư muội, em cười gì vậy?
Đại La nữ tiên này nhìn địa bàn mà Diệp Mặc khoanh ra này nhỏ giọng nói:
– Mịch Vân sư tỷ, sao em lại cảm thấy Hoa Dục Tuyết của Ma Hoan tông kia lại
nói rất đúng nhỉ. Diệp tông chủ quả thực giống như một tiểu hài tử, đi rồi lại
còn đánh dấu chỗ nữa, quả thực là chẳng khác gì ác bá. Hắn còn cho rằng mình
đang ở địa bàn mình sao, đúng là buồn cười.
Đại La nữ tiên tên Cơ Vân này sau khi cười nói xong, những nữ tiên của Phiêu
Miễu tiên trì đứng cạnh cũng bật cười. Rõ ràng bọn họ cho rằng Cơ Vân và Hoa
Dục Tuyết nói đúng, hành động này của Diệp Mặc đúng là chẳng khác gì ác bá.
Giọng nói của Hoa Dục Tuyết mặc dù rất nhỏ, nhưng căn cứ của Phiêu Miễu tiên
trì thì lại cách cô không xa, cho nên rất nhiều người xung quanh đều nghe
thấy.
– Đó là vì các em chưa từng gặp tên ác bá thực sự nào, cũng không hiểu tâm
trạng của Hoa Dục Tuyết.
Mịch Vân thánh nữ không cười, lắc đầu lạnh nhạt nói. Nhưng câu này của cô còn
chưa nói xong, thì lại nghe thấy một âm thanh khàn khàn uy nghiêm nói:
– Cười đã chưa? Vậy ngươi nói xem nơi mà Diệp tông chủ đó khoanh lại có ai
dám cướp không? Sau này không cho phép công khai bàn tán về Diệp tông chủ?
Giọng nói này nói xong, lại quay đầu nói với Mịch Vân thánh nữ:
– Mịch Vân, ngươi theo ta vào trong một chút.
– Vâng, tổ sư.
Những đệ tử của Phiêu Miễu tiên trì đứng quanh lập tức dừng lại tiếng cười của
mình, mau chóng khom người nghiêm túc hồi đáp.