Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
Chương 1907: Liên quan đếch gì tới ngươi
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Chuyện của Vị Phong Tiên Đế hắn đã nghe nói qua rất nhiều, hơn nữa cũng đã
từng gặp qua y. Bất quá đối với tên Tiên Đế này, thì Diệp Mặc vẫn luôn không
quá coi trọng. Người này liên hợp hơn mười tên Tiên Đế khác vây công Vô Song
Tiên Đế, chẳng những không hoàn toàn giết được Vô Song Tiên Đế, mà còn bị Vô
Song Tiên Đế phản công giết ngược lại mất tám, chín người. Điều này còn chưa
tính, chính y cũng bị trọng thương.
Hơn nữa từ trong câu chuyện lần trước mà Chân Băng Du kể, thì Diệp Mặc đã nhận
định rằng tên Vị Phong Tiên Đế này là một tên âm hiểm xảo trá, nếu không thì
sẽ không giở thủ đoạn với Vô Song Tiên Đế. Sau khi mời Vô Song Tiên Đế tới dự
tiệc, lại để cho Vô Song Tiên Đế nhìn thấy nữ nhân trước kia của y.
Vô Hồi Tiên Đế lại nhẹ thở ra một hơi. Cuối cùng đã có một tên Đại Đế đến. Đã
có Đại Đế đến, thì sự tình phía sau cũng dễ nói rồi.
– Ngươi chính là Diệp Mặc – Diệp tông chủ, kẻ đã giết hai tên Tiên Đế của
Tiên Khuyết Thương lâu, sau đó lại xóa tên của Tiên Khuyết Thương Hội?
Vị Phong Tiên Đế căn bản cũng không chờ Vô Hồi Tiên Đế giải thích, liền nhìn
Diệp Mặc rồi hỏi.
Hiển nhiên sau khi y tới, thì cũng đã nghe được Diệp Mặc là ai. Hơn nữa đối
với một số chuyện của Diệp Mặc cũng đã biết rõ.
Diệp Mặc đối với tên Vị Phong Tiên Đế này vốn đã rất xem thường. Tuy hắn cũng
thiếu chút nữa bị chết trong thần thức của Vô Song Tiên Đế, nhưng không có
nghĩa là hắn cùng với tên Vị Phong Tiên Đế này đứng cùng trên một chiến tuyến.
Lúc này Vị Phong Tiên Đế dùng lại thái độ của bậc cao nhân nói chuyện cùng
hắn, giống như chúa tể đại nhân của tất cả vậy, còn mình là một tên phạm nhân
đang đợi y phán xét.
Vị Phong Tiên Đế vừa đến, thì tất cả mọi người liền chú ý về phía này. Có vài
tên Tiên Đế muốn chào hỏi cùng Vị Phong Tiên Đế đều ngừng lại. Hiện tại Vị
Phong Tiên Đế hỏi Diệp Mặc như vậy, thì tất cả những người xung quanh đều muốn
biết Diệp Mặc sẽ trả lời như thế nào?
Mà sau khi Tường Cơ tiên tôn thấy Vị Phong Tiên Đế đến, thì liền biết được
chuyện này không phải là chuyện đơn giản rồi. Cô cũng không dám bước lên phía
trước chào hỏi Vị Phong Tiên Đế. Nhưng khi cô nghe xong lời nói của Vị Phong
Tiên Đế thì lập tức kinh hãi vô cùng mà nhìn Diệp Mặc.
Khó trách nhiều Tiên Đế đều có chút kiêng kỵ với Diệp Mặc. Hóa ra là Diệp Mặc
đã gây ra mấy chuyện lớn ở Trát Khuê Tiên thành này. Chẳng những tiêu diệt
Tiên Khuyết Thương Hội, còn liên tục giết hai tên Tiên Đế. Đây quả thực là
chuyện quá mức kinh người. Nếu như lời này không phải là do Vị Phong Tiên Đế
nói ra, nếu như không phải là có biểu hiện của những Tiên Đế lúc trước đối với
Diệp Mặc, thì cô thậm chí còn cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề rồi. Không
ngờ lại có thể nghe được loại chuyện cười bậc này.
– Đúng vậy, chính là ta làm.
Diệp Mặc bình tĩnh nói. Hắn đang suy nghĩ xem tiếp đó mà đánh nhau, thì hắn có
thể nắm được mấy phần thắng lợi. Xung quanh nơi này cũng có một số Tiên Đế. Có
mấy người sẽ đứng ra trợ giúp cho Vị Phong Tiên Đế đây?
Bất quá Diệp Mặc đối với việc mình trước đó quyết đoán xử lý Tiên Khuyết
Thương Hội là rất may mắn. Vì chỉ có quyết đoán như vậy, thì mới có thể khiến
cho người khác phải kiêng kỵ. Như vậy thì lát nữa khi Vị Phong Tiên Đế xuất
thủ, mà lại không chiếm được mười phần thượng phong, thì có lẽ sẽ không có
người nào dám lên hỗ trợ y cả.
– Ha ha, thật can đảm. Đúng là hậu sinh khả úy…
Vị Phong Tiên Đế miệng thì cười, nhưng trong lòng thì lại giận dữ. Y tức giận
không phải vì Diệp Mặc tiêu diệt cái Tiên Khuyết Thương Hội kia, mà là vì Diệp
Mặc chỉ là một tên hậu bối, vậy mà lại dám không hành lễ đối với mình, xưng hô
thì càng không có chút biểu hiện nào của vãn bối cả. Mở miệng trả lời hoàn
toàn như chẳng có chuyện gì xảy ra, quả thực là người không có giáo dục mà.
Nhưng mà khiến cho Vị Phong Tiên Đế thất vọng là lại không có một ai đứng ra
quát tháo với Diệp Mặc vì đã bất kính với mình cả. Y nghĩ lại thì lập tức đã
hiểu được. Hành động của Diệp Mặc đối với Tiên Khuyết Thương Hội điên cuồng
như vậy, thì chỉ cần hắn một ngày chưa chết, thì sẽ không có người nào trực
tiếp nhằm vào hắn cả.
Xem ra những năm gần đây mình không giết người, ngược lại lại làm cho người ta
sắp quên đi Vị Phong y rồi.
– Có phải là cảm giác rằng mình có mấy chiêu thần thông, liền cho rằng đã
hoàn toàn nắm giữ được đạo lý của thiên hạ ở trong tay rồi, đúng không? Tiên
Khuyết Thương Hội cho dù là có lỗi, cũng không tới phiên ngươi diệt trừ. Nếu
như bất luận kẻ nào ỷ vào việc bản thân có vài loại thần thông, có thể tùy ý
giết chóc Tiên Đế, thì Tiên Giới chẳng phải là sớm loạn rồi sao? Nếu để bổn Đế
gặp phải, vậy thì hãy theo bổn Đế tới Thanh Vi Thiên một chuyến đi!
Vị Phong Tiên Đế nói xong thì khí thân toàn thân lập tức tăng vọt. Y nhìn ra
được rằng Diệp Mặc đang ẩn nấp tu vi, nhưng y cũng nhìn ra được hiện giờ Diệp
Mặc vẫn chưa tấn cấp Tiên Đế. Tuy y không biết tu vi cụ thể của Diệp Mặc như
thế nào, nhưng nhiều nhất thì cũng chỉ có thể là một Tiên Tôn mà thôi. Một tên
Tiên Tôn thì cho dù là lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là ỷ vào loại thần thông mà
người khác không biết thôi.
Lĩnh vực Tiên Đế đỉnh phong cuồng bạo khuếch tán ra. Tường Cơ Tiên Tôn đứng
sau lưng Diệp Mặc do không kịp đề phòng cho nên lập tức bị loại khí thế cuồng
bạo này cuốn bay. Những tiên nhân xung quanh cũng nhao nhao lùi ra, rất nhanh
ở vị trí đó chỉ còn lại một mình Diệp Mặc đối diện với Vị Phong Tiên Đế. xem
tại
Tường Cơ Tiên Tôn lúc này đã ngừng lại được. Vừa hạ xuống thì lại nhìn thấy
Tiên sủng của Diệp Mặc. Vô Ảnh lúc này thấy Vị Phong Tiên Đế tới, thì đã biết
rõ cái con cá bự này quá sức với lão đại của mình rồi. Hiện tại nó thấy Tường
Cơ Tiên Tôn hạ xuống, thì liền nói với cô:
– Này, cô chiếu cố cho Bắc Vi tiểu muội muội một chút, tôi đi giúp lão đại
giáo huấn lão rùa già kia.
Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế lúc đầu giống như một con sóng lớn đột nhiên
dâng lên, sau đó thì quả thực là giống như biển cả cuồn cuộn giông bão vậy.
Nhưng Diệp Mặc thì không hề nhúc nhích, cứ đứng đó rồi thản nhiên nói:
– Liên quan đếch gì tới ngươi!
– Ngươi…
Vị Phong Tiên Đế vốn đang khiếp sợ Lĩnh vực cùng Tiên nguyên cường đại của
Diệp Mặc, nhưng bây giờ thì y lại thiếu chút nữa bị câu nói này của Diệp Mặc
làm cho tức đến hộc máu. Từ khi y tấn cấp lên Tiên Đế tới nay, chưa có người
nào dám ở trước mặt y mà láo xược như vậy. “Liên quan đếch gì tới ngươi?”.
Ngay cả Táp Không Đại Đế cũng sẽ không dùng cái khẩu khí khốn kiếp đó để nói
chuyện trước mặt y.
Diệp Mặc chỉ là một con kiến hôi, ngay cả tu vi Tiên Đế còn chưa đạt đến. Ỷ
vào việc mình có mấy chiêu thần thông, Tiên nguyên so với người bình thường
thì mạnh hơn một chút, vậy mà lại dám láo xược như vậ lúc này đâu còn có thể
nhịn được nữa. Lĩnh vực Tiên Đế như bão táp cuốn qua, đồng thời pháp bảo Vu
Chân Huyền Tinh của y cũng được phóng ra.
Bốn mươi chín viên Huyền Tinh mầu đỏ sẫm lập tức hình thành hình cái đấu vây
quanh Diệp Mặc. Nếu như là một người bình thường, dưới loại Lĩnh vực Tiên Đế
cuồng bạo này, lại còn bị loại Tinh Đấu kia vây quanh, thì chỉ cần trong nháy
mắt sẽ lập tức hóa thành tro bụi.
Diệp Mặc thì lại không phải là người bình thường. Hắn là luyện thể tiên nhân
tu vi đạt tới Tiên thần thể trung kỳ, quanh năm đều tranh đấu trong hư không,
cho nên loại Tinh Đấu hư không kia tuy rằng có áp bức thật lớn đối với hắn,
nhưng cũng không đến mức bó tay chịu trói. Huống chi Vô Ảnh đã tới rồi.
Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế vô cùng cường đại, cơ hồ tạo thành trói buộc
thực chất. Nhưng Vô Ảnh thì lại không thèm để ý chút nào, vọt thẳng tới mà há
miệng cắn một cái.
Răng rắc…
Cho dù là những tiên nhân đứng ở bên ngoài quan sát cũng có thể nghe rõ được
âm thanh Lĩnh vực bị nghiền nát này. Những tiên nhân này đều cảm thán Lĩnh vực
cường đại của Vị Phong, đồng thời cũng thất kinh trước sự cường đại của Vô
Ảnh.
Cùng lúc với việc Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế bị Vô Ảnh cắn vỡ, thì Lĩnh vực
của Diệp Mặc cũng lập tức mở rộng ra. Vốn Lĩnh vực của Diệp Mặc so với Vị
Phong Tiên Đế còn kém rất nhiều. Nhưng bây giờ Vô Ảnh tới hiệp trợ, thì Lĩnh
vực của hai người lập tức ở vào thế cân bằng.
Năng lực thôn phệ thật cường đại! Vị Phong Tiên Đế đã sớm chú ý tới Vô Ảnh, và
thực tế thì lần này y tới cũng có một phần là vì Vô Ảnh. Hiện tại năng lực cắn
nuốt Lĩnh vực của Vô Ảnh quả nhiên là giống như những gì y nghe được, khiến
trong lòng y vừa mừng vừa sợ.
Vui mừng là vì năng lực cắn nuốt Lĩnh vực cường đại của Vô Ảnh, vậy thì một
khi Vô Ảnh bị y thu phục được, thì y sẽ có thêm một trợ thủ đắc lực. Lúc đó
thì cho dù là Tứ Đại Đế thì y cũng sẽ không cần sợ nữa.
Mà y sợ hãi chính là y không ngờ Lĩnh vực của Diệp Mặc lại cường đại như vậy.
Lĩnh vực của hắn căn bản là không hề thấp hơn những Tiên Đế bình thường, khó
trách vì sao hắn có thể giết chết hai tên Tiên Đế. Nếu như thêm cả thần thông
của hắn nữa, thì bản thân y cảm thấy nếu mình không xuất ra đòn sát thủ để đối
phó với Diệp Mặc, thì chắc chắn sẽ không có cách nào chiếm ưu thế tuyệt đối
cả.
Diệp Mặc vốn bị Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế đè ép, hiện tại Vô Ảnh cắn một
phát khiến Lĩnh vực của đối phương bị phá, lập tức đã khiến cho hắn trở nên
nhẹ nhàng hơn. Tuy Lĩnh vực của hắn không có cách nào đem Vị Phong Tiên Đế
hoàn toàn ngăn trở, nhưng cũng đã có thể tùy ý thi triển thần thông của mình
rồi.
Bốn mươi chín viên Huyền Tinh truyền đến áp lực, hơn nữa những viên Huyền tinh
kia càng lúc càng tụ lại, khiến cho cảm giác bị đè ép càng lúc càng mãnh liệt.
Loại cảm giác này khiến cho Diệp Mặc thiếu chút nữa đã không thở nổi. Pháp bảo
đáng sợ như thế này, thì là lần đầu tiên Diệp Mặc thấy. Có thể nói, nếu không
phải là có Vô Ảnh hỗ trợ cắn phá Lĩnh vực Tiên Đế của đối phương, thì mình đã
ở vào thế hạ phong tuyệt đối. Một khi bị 49 viên Huyền Tinh kia vây khốn, thì
hắn chỉ có thể chờ chết mà thôi.
Diệp Mặc cũng không lấy Tử đao ra, vì hắn lúc này đã hiểu rằng thực lực của Vị
Phong Tiên Đế tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với Khích Vũ Tiên Đế của Tiên Khuyết
Thương Hội. Một chút xíu xem thường trước đó lúc này đã sớm biến mất rồi. Hắn
không chút do dự thi triển thần thông mạnh nhất của mình là 'Ngũ lôi thương
sát'. 'Ngũ lôi thương sát' không cần bất cứ công tác chuẩn bị gì, là thần
thông cường đại nhất của Diệp Mặc. Từ khi lĩnh ngộ nó tới nay, thì hắn còn
chưa sử dụng lần nào.
Áp lực của 49 viên Huyền tinh càng ngày càng nặng, còn Diệp Mặc thì điên cuồng
vận chuyển Tiên nguyên xé rách cái loại áp lực đó, nhưng vẫn không có cách nào
thi triển hoàn toàn ra 'Ngũ lôi thương sát' cả.
Vô Ảnh đi theo Diệp Mặc đã lâu, kinh nghiệm chiến đấu đã sớm không còn ngu
ngốc như trước nữa. Nó hiểu rất rõ rằng thần thông của pháp bảo 49 viên Huyền
tinh kia của Vị Phong Tiên Đế hiện giờ không phải là thứ nó có thể cắn nuốt
được. Tuy Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế rất khó thôn phệ, nhưng không có nghĩa
là cứng hơn răng của nó. Vô Ảnh lúc này lại không chút do dự nào mà lần nữa há
miệng cắn xuống liên tiếp hai phát.
Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế vốn đã có chút bị tàn phá, lúc này càng bị nứt
hẳn ra một vết nứt dài. Mà uy thế đè ép của 49 viên Huyền tinh kia cũng lập
tức trở nên chậm chạp đi không ít.
Diệp Mặc lại trở nên dễ dàng hơn, 'Ngũ lôi thương sát' lập tức giết ra.
Năm đạo Lôi thương cực lớn đột ngột từ trên hư không ầm ầm đánh xuống, không
có bất kỳ công tác chuẩn bị nào, không có bất kỳ tụ thế nào, cũng không có bất
kỳ hư không sát cơ nào được xoáy lên. Nhưng khi Vị Phong Tiên Đế cảm nhận được
năm đạo Lôi thương này, thì sát ý lăng lệ đến đáng sợ đã hoàn toàn bao phủ lấy
y.
Tiếng sấm chói tai liên tục vang lên, gần như là khi năm đạo Lôi thương vừa
xuất hiện, thì đã đánh thẳng xuống đỉnh đầu của Vị Phong Tiên Đế rồi.
Dưới năm đạo Lôi thương này, thì quang cảnh xung quanh lập tức trở nên rực rỡ.
Nhưng quang cảnh rực rỡ này lại không phải là sắc thái rực rỡ, mà là tâm thần
chấn động. Tuy chỉ là những đạo Lôi điện màu đen viền vàng, nhưng lại khiến
cho tất cả mọi người đều chấn động cực độ từ tận sâu trong tâm hồn.
Những người xung quanh thì kinh tâm động phách, còn Vị Phong Tiên Đế thì lại
cảm thấy năm đạo Lôi thương này tạo cho y một cảm giác cực kỳ đáng sợ.
Trong nội tâm Vị Phong Tiên Đế lúc này đang kịch liệt chấn động. Y không nhớ
rõ ràng mình đã bao lâu rồi chưa trải qua cái loại cảm giác đáng sợ tột độ
này. Lần trước chính là khi đại chiến cùng Vô Song Tiên Đế, còn hôm nay, loại
cảm giác này y lại có thể cảm thấy từ một người còn chưa đạt tới tu vi Tiên
Đế.