Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1867: Lại nghe thấy Tiểu Vận


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1865: Lại nghe thấy Tiểu Vận

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

– Diệp Mặc, cô ta là người của Vô Già Âm Hà, Vô Già Âm Hà là tiên tông đứng
đầu Vũ Dư Thiên, trong đó Vô Hoa Tiên Đế Tang Kỳ tuy trước giờ chưa từng xuất
hiện, nhưng tu vi không hề thua kém Táp Không Đại Đế chút nào, thậm chí là
trình độ Bán Thánh. Chính là tiên đế thứ hai Vô Anh Tiên Đế Noãn Dư Ngọc cũng
là Tiên đế đỉnh cao, không ai dám trêu chọc, huống chi nghe nói Vô Già Âm Hà
có bốn tiên đế, Tiên Tôn cũng không dưới mười mấy người, không nên chọc tới cô
ta.

Trông thấy Diệp Mặc bắt lấy tiên nữ váy màu hồng phấn này, Đinh Giới tranh thủ
thời gian truyền âm cho Diệp Mặc, anh sợ Diệp Mặc làm ra hành động không phù
hợp. Vô Già Âm Hà cho dù là tông môn của y cũng không thể trêu vào, rất nhiều
tiên tông cao cấp ở Tiên Giới đều có ba tiên đế, mà Vô Già Âm Hà lại có tới
bốn tiên đế, ai dám tới gây sự?

Huống chi Vô Già Âm Hà vô cùng lớn mạnh, hơn nữa cực kỳ bao che khuyết điểm,
một khi đệ tử trong môn phái bị người khác bắt nạt, kẻ đó tất nhiên sẽ bị đuổi
giết.

Diệp Mặc giống như không nghe thấy Đinh Giới nói, vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm
tiên nữ áo đỏ bị hắn tóm lấy cổ tay nói:

– Cô mới vừa nói gì? Lặp lại lần nữa xem?

Tiên vương áo màu hồng kia lúc đầu khẩn trương, dần dần hòa hoãn lại. Cô khẩn
trương là vì sự lợi hại của Diệp Mặc cô đã tận mắt nhìn thấy, đừng thấy mình
cũng là Tiên Vương, nhưng ở trước mặt Tiên vương trên lưng đeo một thanh
trường đao xoàng xĩnh không đáng để mắt tới này, cô chỉ sợ là có khả năng sẽ
bị giết gọn.

– Anh thả tôi ra trước đã.

Tiên vương áo màu hồng phấn kia sắc mặt đỏ lên, tức giận mắng nhiếc một câu.

Diệp Mặc cảm giác mình không đúng, lập tức buông tay ra, lại không kịp xin
lỗi, chỉ nhìn chằm chằm Tiên vương này.

– Vừa rồi tôi chỉ nói là ngọc bội của anh và cái mà Tiểu Vận mang trên người
hình dạng hơi giống giống, cũng không có mạo phạm anh, anh dựa vào cái gì mà
đánh tôi…

Câu sau của tiên nữ áo màu hồng phấn này, Diệp Mặc hoàn toàn không nghe vào
tai, hắn đã dại ra, trong miệng chỉ biết lẩm bẩm lặp lại cái tên của Tiểu Vận.

Lúc trước Mục Tiểu Vận mất tích ở Tiểu thế giới, hắn đi Tiểu thế giới tìm mấy
lần, đều thất vọng mà về. Về sau từ chỗ Phó Vũ biết được nơi Mục Tiểu Vận có
khả năng tới, nhưng hắn cũng không còn cách nào trở lại Tiểu thế giới được
nữa.

Mà bây giờ hắn lại nghe thấy cái tên Tiểu Vận, huống chi còn có người nói trên
người Tiểu Vận mang theo miếng ngọc hình dạng giống của mình, chuyện này há có
thể không khiến hắn vô cùng kích động?

– Cô đem hình ảnh của Tiểu Vận cho tôi xem một chút, nói cho tôi biết Tiểu
Vận đang ở nơi nào?

Diệp Mặc nhìn chằm chằm tiên nữ áo màu hồng phấn này vội vàng nói, căn bản là
không hề có ý muốn nói lời xin lỗi và giải thích.

Thấy Diệp Mặc căn bản không có ý muốn xin lỗi và giải thích, chỉ nhìn mình
chằm chằm, tiên nữ áo màu hồng phấn này đành phải nói

– Mười năm trước Vô Anh Tổ Sư mang Tiểu Vận về, bởi vì chỗ ở của Tiểu Vận là
do tôi và Bành sư muội xắp xếp. Cho nên tôi và Bành sư muội đã gặp cô ấy một
lần, vừa rồi tôi cũng là vì sau khi trông thấy anh, nên mới hỏi Bành sư muội
một câu. Chỉ có điều là sau đó ta chưa từng gặp lại Tiểu Vận, lúc ấy Tiểu Vận
mang theo một miếng ngọc bội, trong ngọc bội chính là hình ảnh của anh

– Cô ấy họ Mục phải không? Đúng hay không?

Diệp Mặc lớn tiếng hỏi. Hoàn toàn quên thanh âm của mình cao hay thấp.

Tiên nữ áo màu hồng phấn này nhíu mày một cái vẫn gật đầu nói:

– Đúng, cô ấy tên là Mục Tiểu Vận, đây chính là hình ảnh của cô ấy…

Nói xong Tiên nữ áo màu hồng phấn này lấy ra một viên Thủy Tinh Cầu, tùy ý
khắc họa một hình ảnh đưa cho Diệp Mặc, Diệp Mặc lập tức bắt lấy Thủy Tinh
Cầu, lập tức lẩm bẩm nói:

– Quả nhiên là Tiểu Vận. Đúng là tiểu Vận…

Chẳng những Đinh Giới, lúc này những người chung quanh cũng đã hiểu, Mục Tiểu
Vận này chính là người quen của Diệp Mặc, bây giờ xuất hiện ở Vô Già Âm Hà,
nhất thời, không ai nói gì nữa.

– Cô ấy bây giờ thế nào? Có phải là đệ tử của Vô Anh tiền bối không?

Diệp Mặc thu hồi Thủy Tinh Cầu run giọng lại hỏi một câu. Vô Anh là một tiên
đế, nếu như Tiểu Vận là đệ tử của bà, thời gian qua chắc hẳn sẽ không sống quá
cực khổ.

Tiên nữ áo màu hồng phấn kia lắc đầu nói:

– Có phải là đệ tử của Vô Anh Tổ Sư hay không, tôi cũng không biết. Bởi vì
sau đó tôi chưa từng gặp lại cô ấy. Vô Anh Tổ Sư về sau cũng không dẫn cô ấy
đi tham gia tụ hội và hoạt động công chúng lớn nào cả.

Diệp Mặc lập tức nhíu mày, dựa theo lời nói của đệ tử Vô Già Âm Hà trước mắt
này, Tiểu Vận rất có thể không phải là đệ tử của Vô Anh Tiên Đế. Bình thường
sư phụ yêu quý đệ tử của mình, nhất định sẽ thường xuyên mang đệ tử của mình
đi tham gia các cuộc tụ họp của tông môn, để cho đệ tử của mình lộ diện một
chút. Vì sao sư phụ của Tiểu Vận chưa bao giờ mang nàng lộ diện?

Hơn nữa còn có một việc càng làm cho Diệp Mặc nghi ngờ, đó chính là tư chất
của Tiểu Vận vô cùng kém, cũng có nghĩa là so với hắn thì tốt hơn một chút mà
thôi. Cho dù là tu luyện 'Hồng Mông tạo hóa quyết, cũng không thể mới có một
thời gian ngắn ngủi như thế mà đã phi thăng được. Nếu như không phải Tiểu Vận
tự mình phi thăng, thì chính là lão tổ của Vô Già Âm Hà mang về từ thế giới
khác. Hoặc là Tiểu Vận gặp kỳ ngộ nghịch thiên, nhưng cho dù là cô có kỳ ngộ
nghịch thiên, một khi bị lão tổ của Vô Già Âm Hà biết được, cô sao còn có thể
bảo trụ?

– Lúc cô nhìn thấy Tiểu Vận, Tiểu Vận là tu vi gì?

Diệp Mặc lại trầm giọng hỏi.

Tiên nữ áo đỏ kia sửng sốt một chút, mới lên tiếng: truyện cập nhật nhanh nhất
tại chấm

– Hình như là Hóa Chân, thật ra tôi cũng không để ý.

Cô là một Tiên vương, há có thể để ý tới một đệ tử phi thăng bình thường? Nếu
không phải đệ tử này là lão tổ Vô Anh nhắn nhủ cô phải an bài, nói không chừng
ngay cả nhớ cô cũng không nhớ nổi.

– Diệp Mặc, Mục Tiểu Vận này là người quen của anh?

Đinh Giới cũng đã hiểu ra, nhìn Diệp Mặc hỏi.

Diệp Mặc gật gật đầu,

– Đúng vậy, Đinh Giới, các anh vào bằng cách nào? Có thể đi ra ngoài hay
không? Bây giờ tôi muốn ra ngoài tìm Tiểu Vận.

Diệp Mặc lo lắng Tiểu Vận ở Vô Già Âm Hà địa vị có thể không cao, loại tông
môn lớn này ở Tiên Giới, một đệ tử phi thăng bé nhỏ không đáng kể chết, tuyệt
đối sẽ không ai chú ý.

Đinh Giới lắc đầu trầm giọng nói:

– E là không được rồi, lúc chúng tôi tiến vào, những tiên đế kia nói, cho dù
muốn ra ngoài, cũng phải chờ tới mười hai năm sau.

Đinh Giới vừa nói xong, một cây phi kiếm màu đỏ đã rơi xuống, Đinh Giới thò
tay nắm lấy thanh phi kiếm này, lập tức mừng rỡ nói:

– Y Y thánh nữ nói có tiên đế vào rồi, bây giờ đang ở tiên thành Ngự Tinh,
chúng ta nhanh quay về xem thử. Đây là cái nơi khỉ gió nào, ta đã sớm ở đến
chán rồi.

Diệp Mặc nghe xong những lời này đại hỉ, những người còn lại cũng đại hỉ. Hơn
mười Tiên vương nhanh chóng rời đi, bay về phía tiên thành Ngự Tinh.

Bên ngoài Tiên thành Ngự Tinh sớm đã không còn Tinh thú, đám Tinh thú kia
giống như đã biết, thời khắc này không biết đã rút lui đến nơi nào rồi.

Hơn mười ngàn Đại La Tiên và Tiên vương đều tụ tập bên ngoài tiên thành Ngự
Tinh, Diệp Mặc vừa đến đã nhìn thấy hơn mười Tiên đế. Hơn mười Tiên đế kia khí
tức ngang tàng, khiến cho Diệp Mặc lập tức sinh lòng cảm ứng. Hắn hít vào một
ngụm khí lạnh, đồng thời cẩn thận khống chế khí tức của mình.

Nếu như nói Tiên Tôn, hắn còn không phải quá để ý, nhưng đối mặt với Tiên đế,
Diệp Mặc thật sự là không có bất kỳ sức mạnh nào. Cho dù là một Tiên đế sơ kỳ
kém nhất, hắn đoán chừng mình cũng không phải là đối thủ của y.

Một nam nhân anh tuấn râu dài một bước đạp lên hư không, sau đó nói với những
người còn lại:

– Ban đầu chúng tôi suy đoán nơi này là lối vào Thiên Ngoại Tinh Vực, lại
không nghĩ rằng ở đây lại là không gian xanh nơi Tinh thú sinh tồn. Cũng may
không gian xanh này xuất hiện vấn đề, đã khơi thông đến một không gian khác.
Lối ra của không gian xanh đã xuất hiện, mọi người có thể theo đường cũ trở
về, ai có năng lực đi không gian khác có thể cùng đi với chúng tôi.

Diệp Mặc nhận ra người này, là Thiên Chủ của Thanh Vi Thiên tiên đế Vị Phong,
tiên đế Vô Song chính là bị kẻ này giết, kẻ này chắc hẳn là hạng người lòng dạ
độc ác.

Sau khi tiên đế Vị Phong nói xong, lập tức quay người mang theo một luồng độn
quang biến mất không thấy gì nữa. Mà các Tiên đế còn lại căn bản là chưa hề
nói gì, cũng nhao nhao hiện ra độn quang biến mất không thấy gì nữa Diệp Mặc
không biết thế giới khác kia ở đâu ra, hắn không có hứng thú chút nào, hắn
chợt nhớ tới một chuyện, lập tức quay người nhìn Đinh Giới ở bên cạnh hỏi:

– Đinh Giới, Tiên Đế Vô Anh của Vô Già Âm Hà có tới không?

– Tới, trong số những người vừa mới đi theo mọi người cùng rời đi có tiên đế
Vô Anh.

Đinh Giới vội vàng truyền âm nói, anh cũng không dám nói ra tiếng như Diệp
Mặc.

– Vô Anh Tiên đế đại nhân xin chờ một chút…

Diệp Mặc vội vàng lớn tiếng kêu lên, đồng thời liền sắp đuổi tới. Lúc này hắn
sao còn có thể lo chuyện ẩn dấu khí tức của mình, Mục Tiểu Vận chính là do Vô
Anh Tiên Đế mang về, cho dù Vô Anh là Thánh đế, hắn cũng phải hỏi cho rõ.

Đáng tiếc là Vô Anh Tiên Đế tốc độ quá nhanh, lúc Diệp Mặc nói, bọn họ đã sớm
biến mất không thấy đâu.

– Lớn mật, chỉ là một Tiên vương, cũng dám ngăn trở việc quan trọng của Vô
Anh tổ sư, ngươi không muốn sống chăng?

Một nam nhân mặt đen hừ lạnh một tiếng, ngăn cản đường đi của Diệp Mặc.

Đây là một Tiên Tôn trung kỳ, Diệp Mặc ngược lại đã ngừng bước đi của mình,
hắn cũng biết nếu tiếp tục truy đuổi cũng không kịp.

– Cực Huyết sư thúc, hắn nói hắn có một người bạn đang ở Vô Già Âm Hà chúng
ta, con đoán chừng hắn muốn đuổi theo Vô Anh Tổ Sư cũng là vì muốn hỏi về
người bạn này.

Tiên nữ áo màu hồng phấn lúc trước bị Diệp Mặc nắm cổ tay hỏi kia thấy thế,
liền vội vàng tiến lên giải thích.

Diệp Mặc trầm giọng nói:

– Đúng vậy, Vô Anh tiền bối có một đệ tử là bạn của tôi, cho nên tôi muốn hỏi
Vô Anh tiền bối, người bạn này của tôi có phải là đang ở Vô Già Âm Hà hay
không.

– Hừ

Cực Huyết tiên tôn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn Diệp Mặc nói:

– Vô Anh Tổ sư sẽ dễ dáng tùy tiện thu nạp một người lai lịch không rõ ràng
làm đệ tử hay sao? Ngươi nằm mơ đi? Theo ta được biết, cho tới bây giờ Vô Anh
Tổ sư chưa từng có đệ tử, ngươi không cần hỏi đâu.

Diệp Mặc ánh mắt lạnh lẽo, lập tức nhìn về phía tiên nữ áo màu hồng phấn kia,

– Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Cô mới vừa nói Tiểu Vận chính là được Vô Anh
tiền bối đưa đến Vô Già Âm Hà mà.

Tiên vương áo màu hồng phấn kia lập tức nghẹn lời, tận đáy lòng cô có chút sợ
Diệp Mặc, thủ đoạn đáng sợ của Diệp Mặc đến bây giờ trong lòng cô còn sợ hãi,
bây giờ Diệp Mặc nhìn chằm chằm cô chất vấn, cô chỉ có thể ấp úng nói:

– Tiểu Vận có phải là đệ tử của Vô Anh sư tổ hay không tôi không rõ lắm, tôi
chỉ thấy qua cô ấy một lần…

Diệp Mặc nghe đến đó, lập tức khẩn trương. Một lão yêu quái Tiên đế đưa một tu
sĩ vừa phi thăng về môn phái, không làm đệ tử có thể có chuyện tốt gì?

– Muốn chết.

Tiên tôn kia trông thấy giọng điệu Diệp Mặc lại càng lúc càng trở nên ác liệt,
lập tức tức giận không thôi, một thanh trường kiếm màu xanh lục đã phóng ra,
cùng lúc, trường kiếm mang theo một quầng sáng màu xanh lục cuốn về phía Diệp
Mặc.

Diệp Mặc sớm đã không còn tâm tình quan tâm đối phương là người của tông môn
nào nữa rồi, Tử Đao trực tiếp bổ ra, một lưỡi đao màu tím mấy trăm trượng
trong nháy mắt liền vươn ra, chỉ trong chớp mắt, lưỡi đao nhọn này cũng đã
cuộn lên phạm vi hơn mười dặm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.