Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1860: Gặp lại Khai Nỉ


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1858: Gặp lại Khai Nỉ

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Một Đại La Tiên phóng pháp bảo ra công kích, không những không gây ra bất kỳ
thương tổn nào đối với con Tiên yêu thú kỳ lạ kia, mà tên Đại La Tiên này còn
bị con Tiên yêu thú kỳ lạ kia tát một phát chết tươi. Loại Tiên yêu thú kỳ lạ
này quả là quá nghịch thiên rồi.

Hai tên Đại La Tiên khác thấy chuyện trước mặt thì liền vội vàng xoay người bỏ
chạy.

Hai con Tinh Thú kia thì thấy mấy người này mặc dù không khác là mấy so với
Diệp Mặc, nhưng thực lực thì lại khác biệt quá lớn, cho nên cũng không trốn đi
nữa, mà quay lại xông lên công kích những tiên nhân kia.

Hai tên Đại La Tiên vừa xoay người bỏ chạy kia lúc này ngay cả lực lượng trói
buộc của hai con Tinh Thú cũng không thể giãy ra được, cho nên chỉ trong
khoảnh khắc đã bị hai con Tinh Thú chỉ cao gần mười trượng này tát chết.

Trong chớp mắt, ba tên Đại La Tiên đã bị giết, mà hai con Tinh Thú kia căn bản
là chẳng có vấn đề gì.

Thấy hai con Tinh Thú lại quay ngược lại xông về phía mọi người, thì trong đám
người rốt cuộc đã có người nhận ra được lai lịch của chúng:

– Đây là Tinh Thú, da thịt bọn nó vô cùng cứng rắn, pháp bảo bình thường căn
bản là không có biện pháp làm tổn thương tới chúng nó. Loại Tiên yêu thú này
sinh tồn ở Giới Vực, không tu luyện Tiên nguyên cùng thần thức, nhưng lại có
lực lượng vô cùng cường đại. Có con Tinh Thú thậm chí còn tinh thông cả pháp
tắc lực lượng, có thể phá tan tất cả mọi thứ.

Ầm…

Bàn tay của con Tinh Thú va chạm cùng với pháp bảo của một tên Tiên Vương. Lần
này thì con Tinh Thú cao gần mười trượng kia đã không chiếm được tiện nghi, mà
còn bị pháp bảo của tên Tiên Vương kia đánh bay ra ngoài.

Cho dù là như vậy, thì con Tinh Thú kia cũng không hề bị tổn thương chút nào.
Bất quá hai con Tinh Thú này đã nhận ra rằng trong đám người này vẫn có kẻ
đánh thắng được chúng, cho nên không dám xông lên nữa mà quay người rút đi.
Chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn không thấy đâu nữa.

– May quá, chúng nó đi rồi. Mấy con Tinh Thú này quả thực là quá đáng sợ.
Dưới tu vi Tiên Vương mà gặp phải thì cầm chắc cái chết.

Một tên Đại La Tiên nhìn về phía hai con Tinh Thú bỏ đi, trong lòng vẫn còn
chút sợ hãi.

Tên Tiên Vương đã đánh lùi Tinh Thú kia liền trầm giọng nói:

– Ngươi căn bản là không hiểu về Tinh Thú. Tinh Thú luôn đi theo đàn, hơn nữa
nghe nói ở Giới Vực không gian, một khi đã xuất hiện Tinh Thú thì đó chính là
số lượng vô cùng lớn. Tuy chúng ta chỉ thấy có hai con Tinh Thú, nhưng có thể
sẽ có thêm rất nhiều Tinh Thú nữa, thậm chí còn nhiều hơn vô số lần số người
của chúng ta ở đây.

– A…

Một số người không hiểu rõ về Tinh thú lập tức liền trở nên cảnh giác. Chỉ hai
con Tinh Thú kia thôi đã thiếu chút nữa giết họ rồi, một khi có cả một bầy cực
kỳ đông đúc tiến tới, thì còn đến mức nào nữa?

– Hơn nữa…

Giọng điệu của tên Tiên Vương kia lúc này càng trở nên ngưng trọng hơn:

– Nghe nói là loại Tinh Thú này còn có con cao hơn mười trượng. Nếu như gặp
phải những con Tinh Thú cao hơn mười trượng, thì cho dù là chúng ta muốn chạy
trốn cũng rất khó khăn. Nhưng ta nghe nói rằng bọn Tinh Thú này bản tính vốn
rất thô bạo, tuyệt đối sẽ không bao giờ chủ động rút lui. Mà vừa rồi hai con
Tinh Thú kia trúng một chiêu, mặc dù không hề tổn thương chút nào, nhưng lại
chủ động rút lui, đây mới là việc kỳ lạ.

Sau khi tên Tiên Vương này nói xong, thì những tiên nhân có mặt ở đây đều trở
nên trầm mặc. Nếu quả thật là như thế, thì mười hai năm tới đây bọn họ ở trong
này sẽ không phải là đi thu thập về bao nhiều Tiên linh thảo rồi, mà là phải
làm sao để có thể sống sót mới đúng.

Lúc này lại có thêm người được truyền tống vào từ bên ngoài. Sau khi tất cả
cùng nhau thảo luận, thì rất nhanh đã hiểu được ngọn nguồn. Phần lớn mọi người
đều lập tức cân nhắc cách thoát ra ngoài.

Thứ nhất là khắp nơi ở trong này đều đầy rẫy Tinh Thú, thứ hai là ở đây căn
bản cũng không phải là lối vào Thiên ngoại Hỗn Độn Tinh Vực.

– Chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi, tìm một nơi nào đó an toàn đã rồi nói
sau.

Lập tức đã có người đưa ra ý kiến.

– Rời đi? Nơi này là nơi Tinh Thú sinh tồn, khắp nơi đều là Tinh Thú. Mà
chúng ta ở đây lại chỉ gặp phải hai con Tinh Thú thôi, đã là vô cùng may mắn
rồi.

Một tên Tiên Vương nói với giọng khinh thường.

Tên Tiên Vương này vừa nói xong, thì đã nhìn thấy có tới mấy ngàn con Tinh Thú
đang lao tới.

Vừa rồi hai con Tinh Thú thôi đã thiếu chút nữa khiến cho tất cả phải khốn
đốn. Hiện giờ thoáng một cái đã có tới mấy ngàn con Tinh Thú đang xông tới,
khiến cho thần kinh của tất cả mọi người đều lập tức trở nên căng thẳng.

– Mọi người không nên hốt hoảng, hãy kết đội với nhau rồi dùng pháp bảo công
kích. Vài người cùng công kích một con. Chúng ta nhiều người hơn chúng nó. Tất
cả các tiên nhân tu vi Tiên Vương trở lên hãy mở rộng Lĩnh Vực ra để ngăn cản
đám Tinh Thú này.

Một tên Tiên Tôn sơ kỳ lập tức lớn tiếng nói.

Những người tiến vào trong này, thì tu vi cao nhất cũng không vượt qua Tiên
Tôn sơ kỳ. Hơn nữa Tiên Tôn có thể tiến vào đây, cũng chỉ là những Tiên Tôn
chưa có lĩnh ngộ đại thành về một pháp tắc nào. Một khi pháp tắc đã đại thành,
thì cho dù là Tiên Tôn cũng không thể tiến vào trong này.

Đã có Tiên Tôn dẫn đầu, thì những tiên nhân còn lại lập tức phối hợp làm theo.

Tiến vào mảnh không gian này có hơn hai mươi ngàn người. Tu vi Tiên Tôn có năm
người, Tiên Vương thì có hơn một đến hai ngàn, còn lại đều là Đại La Tiên.

Dưới sự dẫn dắt của Tiên Vương cùng Tiên Tôn, thì hơn hai mươi ngàn người lập
tức phối hợp với nhau chiến đấu cùng Tinh Thú.

Khoảnh khắc này, pháp bảo tung hoành, Tiên nguyên lực bắn ra tứ phía. Không
ngừng có Đại La Tiên hoặc là Tiên Vương ngã xuống, cũng không ngừng có Tinh
Thú bị chém giết.

Tuy lực lượng của Tinh Thú vô cùng mạnh mẽ, nhưng dù sao đám Tinh Thú tới đây
cũng không vượt quá mười trượng, cho nên dưới thần thông của Tiên Tôn cùng
Tiên Vương, thì Tinh Thú cũng không ngừng bị chém giết.

Ưu điểm của Tinh Thú rất rõ ràng, và khuyết điểm cũng vậy. Những tiên nhân này
cũng giống như Diệp Mặc, sau một hồi chiến đấu cùng Tinh Thú, thì dần dà cũng
đã nắm được khuyết điểm của chúng và tìm ra được yếu huyệt trên thân thể của
Tinh Thú.

Theo những kinh nghiệm mà mọi người vừa đánh vừa truyền lại cho nhau, thì vốn
là tràng diện thế lực ngang nhau, nhưng lại trở thành đám Tinh Thú bị yếu thế.
Sau khi số lượng Tinh Thú bị giết càng lúc càng tăng, thì đám Tinh Thú kia
cuối cùng cũng nhịn không được mà bắt đầu lùi lại.

Rất nhanh những Tinh Thú còn sót lại ở đây cũng đều tiêu tán hết sạch, chỉ còn
lại đống thi thể bừa bộn trên mặt đất.

Trận chiến này tuy chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng lại chết đi tới mấy
trăm tiên nhân, mà Tinh Thú thì mới chỉ bị giết có hơn trăm con mà thôi. Điều
này cũng là vì có quan hệ với Hà Lâm Cốc, cho nên sẽ không có Tinh Thú cao hơn
mười trượng tới đây. Bằng không thì ít nhất số tiên nhân ở đây cũng phải ngã
xuống hơn một nửa.

– Bọn này thật là lợi hại. Chúng ta nhiều người như vậy, mà cũng chỉ miễn
cưỡng thắng được chúng. Xem ra sau này chúng ta không thể hành động một mình
rồi, nhất đinh phải đi cùng với nhau mới được.

Một tên Tiên Vương thở ra rồi nói.

– Ta chỉ sợ là sẽ không đơn giản như vậy đâu.

Tên Tiên Tôn dẫn đầu kia cau mày rồi nói:

– Mấy ngàn Tinh Thú tại Giới Vực cũng không tính là nhiều, thậm chí còn có
thể nói là ít. Nhưng đây không phải là điểm trọng yếu, mà trọng yếu là trong
đám Tinh Thú vừa rồi không có một con nào vượt qua mười trượng cả. Vì theo ta
được biết, thì tại Giới Vực chi địa, chẳng những là có Tinh Thú vượt quá mười
trượng, mà còn có một bộ phận Tinh Thú cực nhỏ vượt qua cả hai mươi trượng
nữa. Nếu như gặp phải Tinh Thú vượt quá hai mươi trượng, thì cho dù là ta,
cũng chỉ có thể bỏ chạy. Thậm chí còn không nhất định là có thể chạy trốn
được.

Sau một hồi đại chiến, cộng thêm lời nói này của tên Tiên Tôn, thì hiện trường
lại lần nữa trở nên trầm mặc. Gặp phải Tinh Thú vượt quá hai mươi trượng, thì
ngay cả Tiên Tôn cũng không nhất định chạy thoát được. Vậy thì những người còn
lại căn bản không cần phải nói tới. Hơn nữa nếu như một lần gặp phải nhiều con
Tinh Thú vượt quá mười trượng, thậm chí là hai mươi trượng, vậy thì sẽ thế
nào?

Một vài Nguyên Thần đã bị hủy đi nhục thể hiện đang sợ hãi và bất lực lơ lửng
trong hư không, cũng không biết là nên đi đâu cả.

– Tiên Tôn đại nhân, hiện tại chúng ta phải làm thế nào?

Một tên Tiên Vương phá vỡ sự trầm mặc, đứng ra hỏi vấn đề mà tất cả mọi người
đều muốn hỏi.

– Các người có biện pháp nào tốt không?

Tên Tiên Tôn kia cũng không có chủ ý nào tốt cả.

Một tên Tiên Tôn khác liền đứng ra nói:

– Biện pháp duy nhất chính là lập tức kiến thiết một cái Tiên thành quy mô
nhỏ. Sau đó dùng Tiên thành để ngăn trở đám Tinh Thú kia. Hơn nữa nội đan của
Tinh Thú có thể luyện chế Tiên đan cao cấp dùng cho luyện thể, cho nên chúng
ta có thể thông qua việc vừa săn giết Tinh Thú, vừa tìm kiếm đường ra. Nếu như
không có cách nào tu luyện, vậy thì dùng loại nội đan này để mà luyện thể vậy.

– Điều này chỉ sợ là không được. Những Tinh Thú cường hãn đều đã vượt quá
mười trượng, cho nên ta chỉ sợ là tường thành của Tiên thành cho dù chắc chắn,
cũng không thể nào ngăn trở được.

Một tên Tiên Tôn khác lập tức nói.

Tên Tiên Tôn đề nghị thành lập Tiên thành kia cũng không hề vội vàng, mà chậm
rãi giải thích:

– Dựa vào Tiên thành thì đương nhiên là không được, nhưng Tinh Thú có một cái
khuyết điểm, đó chính là không tu luyện Nguyên Thần cùng thần thức, mà hoàn
toàn chỉ là cậy mạnh. Cho nên chúng ta chỉ cần bố trí bên ngoài Tiên thành một
lượng lớn ảo trận, bố trí cả trận pháp ẩn nấp cho Tiên thành, thậm chí là cả
trận pháp chuyển di nữa. Như thế thì trên cơ bản là sẽ không xẩy ra chuyện gì
cả.

Đề nghị này gần như là lập tức được tất cả mọi người đồng ý. Tinh Thú không có
thần thức, cũng không có Nguyên Thần, cho nên dù đủ sức công phá Tiên thành,
thì cũng không thể vượt qua ảo trận cùng trận pháp ẩn nấp được.

Đã có hy vọng, thì đương nhiên là sẽ có động lực. Những tiên nhân tiến vào đây
vốn là vì tìm kiếm lối vào Thiên ngoại Hỗn Độn Tinh Vực, lúc này lập tức bắt
đầu kiến thiết Tiên thành. Hơn hai mươi ngàn người cùng nhau kiến thiết Tiên
thành, hơn nữa người có tu vi thấp nhất cũng đều là Đại La Tiên, cho nên tốc
độ kiến thiết của tòa Tiên thành này quả thực là rất thần tốc.

Thành lập một cái Tiên thành ở nơi này, thì đương nhiên là không sử dụng loại
tài liệu tốt rồi, đều chỉ dùng tài liệu có ở ngay tại đây mà thôi. Nhưng ảo
trận cùng trận pháp ẩn nấp được bố trí bên ngoài Tiên thành thì đều là sử dụng
tài liệu thượng hạng để bố trí.

Diệp Mặc không có hứng thú chém giết Tinh Thú, mà hắn chỉ đi khắp nơi để tìm
đường ra. Mặc dù ở phía ngoài có nhiều Tinh Thú, nhưng khi chúng thấy Diệp Mặc
tới thì đều nhao nhao nhường đường.

Diệp Mặc thấy đám Tinh Thú này nhường đường thì lại bỗng nhiên ngừng lại. Vì
lúc này hắn phát hiện ra rất nhiều Tinh Thú bị thương ở trên người, hơn nữa
căn cứ vào thần trí quan sát của hắn, thì những vết thương này đều là do pháp
bảo công kích mà thành.

Chẳng lẽ ở đây lại có người tới? Hay là lão già Khai Nỉ kia? Diệp Mặc nghĩ tới
đây thì lập tức đi tới trước mặt một con Tinh Thú bị thương, duỗi tay ra nắm
lấy con Tinh Thú này.

Tinh Thú ở nơi này có con nào mà không biết Diệp Mặc cùng Vô Ảnh. Cho nên con
Tinh Thú này thấy Diệp Mặc đi tới tóm lấy nó, thì cũng chỉ có thể đứng yên
không chút phản kháng nào.

Diệp Mặc nhìn kỹ một chút miệng vết thương trên người con Tinh Thú này, đúng
là do pháp bảo công kích mà thành.

– Xem ra ở đây đúng là đã có người ngoài đến. Đây không phải là vết tích do
Khai Nỉ gây ra. Đi, chúng ta đi xem một chút.

Diệp Mặc bỏ tay ra khỏi con Tinh Thú này, sau đó nói với Vô Ảnh.

Căn cứ vết thương trên người con Tinh Thú này, thì Diệp Mặc rất nhanh đã dùng
thần thức tra ra được một cái Tiên thành đang được kiến thiết. Hơn nữa ở bên
ngoài Tiên thành còn được bố trí các loại trận pháp nữa.

Thật sự là có người tới. Diệp Mặc không biết là những người này từ đâu mà tới,
nhưng vẫn lập tức đi qua để xem.

– Lão đại, lão già Khai Nỉ kìa…

Không đợi Diệp Mặc di chuyển, thì Vô Ảnh bỗng nhiên nói một câu.

Gần như là cùng lúc với câu nói của Vô Ảnh, thì Diệp Mặc cũng đã thấy được
Khai Nỉ. Hắn lập tức không hề suy nghĩ gì mà xông thẳng về phía Khai Nỉ.

Mục đích mà hắn tới nơi này chỉ có một. Đó chính là giết lão già Khai Nỉ kia.
Bây giờ đã nhìn thấy Khai Nỉ rồi, thì hắn sao có thể buông tha được?

Ngay từ đầu Khai Nỉ cũng đã nhìn thấy Diệp Mặc. Lão cũng giống như Diệp Mặc,
sau mấy chục năm tránh né thì lại phát hiện ra trong này có thêm nhiều người
mới đến. Nhưng cùng lúc khi lão phát hiện ra cái Tiên thành đang kiến thiết
kia, thì Diệp Mặc cũng đã nhìn thấy lão.

Khai Nỉ cũng không hề suy nghĩ, mà lập tức xoay người bỏ chạy. Lão không phải
là sợ Diệp Mặc, vì lão tin rằng Diệp Mặc nhất định sẽ đuổi theo. Cách nghĩ của
lão và Diệp Mặc hoàn toàn giống nhau, chính là muốn giết đối phương ở một nơi
không người.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.