Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1755: Chỉ là một Đại đế


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1753: Chỉ là một Đại đế

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

Một gã Đại La Tiên Diệp Mặc không quen biết hình như vì phụ họa theo Thánh nữ
áo tím của Phiêu Miểu tiên trì, chủ động trả lời giúp:

– Người khống chế triệt để nhất đối với pháp tắc thế gian chắc hẳn là Chân
Thánh đế, ngoài Chân Thánh đế ra, thì Chước Thánh đế cũng ưu tú không kém, ông
thậm chí có thể thi triển thần thông của mình khiến thời gian đảo ngược. So
với pháp tắc thời gian mà nói, đại năng khống chế pháp tắc không gian lại còn
nhiều hơn nhiều, như viễn cổ Bành đế, Vô Đạo đại đế, Vô Song đại đế, Lâm Cô
đại đế đều là những đại năng khống chế được pháp tắc không gian.

Diệp Mặc ôm quyền cúi người đáp:

– Cám ơn vị sư huynh này đã giải thích, Chân thánh đế thì tôi biết, Bành đế
và Vô Song đại đế tôi cũng nghe nói qua, nhưng chỉ không biết Chước thánh đế
và Vô Đạo đại đế, Lâm Cô đại đế là ai?

Gã Đại La Tiên kia vì Thánh nữ áo tím của Phiêu Miểu tiên trì hình như đối xử
với Diệp Mặc cũng không tệ, lúc này mới chủ động giải thích cho Diệp Mặc. Bây
giờ Diệp Mặc mặc dù tu vi thấp kém, kiến thức cũng không nhiều, nhưng lễ tiết
cũng rất chu đáo, nên cũng hài lòng gật gật đầu.

Thấy Diệp Mặc tiếp tục hỏi thăm, một số người có chút không hiểu đứng bên cũng
lắng tai nghe, gã lại có chút hứng thú nói:

– Chước thánh đế tôn danh là Bạch Chước Hòa, nghe nói ông có mồi lửa kỳ dị
đứng thứ hai của thiên địa là Tinh Hà Xích, hơn nữa Tinh Hà Xích của ông còn
thăng cấp lên Thần diễm, hơn nữa còn nuốt Tinh Không Viêm Tủy rồi, trở thành
vua trong các loại mồi lửa. Ông thông qua Thần diễm Tinh Hà Xích chứng đạo
thành công, thành tuyệt thế đại năng chỉ đứng sau Chân Thánh đế. Nghe nói năm
đó sau khi đánh nhau với Chân Thánh đế, cũng giống như Chân Thánh đế, sau cuộc
chiến đó cũng không thấy xuất hiện nữa.

Mọi người nghe tới đây, đều thầm thở dài. Tu vi đến trình độ như Chân Thánh đế
và Chước Thánh đế, cũng là Chứng đạo Thánh nhân rồi, mà cũng bị mất mạng. Có
thể thấy trong vũ trụ mênh mông này, không có Tiên nhân nào là không thể mất
mạng.

Gã Đại La Tiên kia thấy mọi người chăm chú nghe, tiếp tục nói:

– Vô Đạo đại đế vốn dĩ tên là Nghiêm Vô Đạo, ông xuất đạo muộn hơn Chân thánh
đế và Chước thánh đế một chút, cũng là tuyệt thế đại năng. Trong Viễn cổ tinh
hà, tuyệt thế đại năng cũng không ít ỏi như bây giờ, cho dù là Bán thánh cũng
có hơn mấy chục vị. Nghe nói sau khi ông Chứng đạo thất bại, cũng biến mất
trong Trường hà Tiên giới.

Diệp Mặc thấy Vô Đạo đại đế họ Nghiêm, lập tức muốn hỏi thăm, nhưng lại có
người hỏi nhanh hơn hắn một chút:

– Chước thánh đế thông qua Thần diễm Tinh Hà Xích Chứng đạo thành công, vậy
Vô Đạo đại đế kia Chứng đạo thế nào?

– Vô Đạo đại đế kinh tài diễm diễm, cách thức chứng đạo của ông người khác
căn bản đến nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Tên Đại La Tiên kia vừa nói đến chỗ này, chẳng những là Diệp Mặc, ngay cả
những người ở đây đều chú ý lắng nghe. Rõ ràng cũng rất muốn biết Vô Đạo đại
đế Chứng đạo như nào. Thậm chí có một số người bên cạnh, cũng đến nghe ngóng.

Tên Đại La Tiên kia lại thở dài nói:

– Vô Đạo đại đế quả thực là một kỳ tài của thế gian, ông không ngờ nghĩ ra
cách thông qua ba mươi ba thiên vực để Chứng đạo, không ai có thể hiểu được
cách làm thiên tài của ông. Nhưng có thể chắc chắn rằng, một khi Vô Đạo đại đế
có thể từ ba mươi ba thiên vực Chứng đạo, đại thần thông của ông đúng là khó
có thể tưởng tượng được.

Diệp Mặc không hiểu làm sao có thể thông qua ba mươi ba thiên vực để Chứng
đạo, những người khác cũng không hiểu, ngay cả tên Đại La Tiên đang nói chuyện
đó cũng không hiểu.

Quả nhiên tên Đại La Tiên kia nói:

– Thông qua ba mươi ba Thiên vực Chứng đạo, tu vi của chúng ta quá thấp,
không ai có thể lý giải nổi. Tương truyền Vô Đạo đại đế sau khi Chứng đạo đến
thiên vực thứ hai mươi bốn, đột nhiên thất bại, bỏ mình đạo tiêu. Sau đó, cũng
không có tin tức gì về Vô Đạo đại tiên nữa, thực ra tu vi của Vô Đạo đại tiên
hoàn toàn có thể xưng là bán Thánh đế rồi.

Tên Đại La Tiên kia còn nói về chuyện của Lâm Cô đại đế, Diệp Mặc trong lòng
lại chấn động. Hắn dường như nắm được tám phần, Nghiêm Cửu Thiên đó chính là
Vô Đạo đại đế.

Ông Chứng đạo xong hai mươi tư thiên vực, chỉ thiếu chín thiên vực nữa lại
thất bại, điều này cũng đã thành oán niệm của ông. Ông lấy tên là Nghiêm Cửu
Thiên, nói không chừng sau khi đoạt xá, vẫn còn muốn Chứng đạo ba mươi ba
thiên vực.

Diệp Mặc tự suy nghĩ trong lòng, lại mơ hồ nghe thấy Đại La Tiên kia nói Vô
Đạo đại đế vì hành sự trước giờ chỉ có hỉ nộ ái ố của mình, không quan tâm gì
đến cái nhìn của người khác, cho nên đắc tội với rất nhiều người.

Diệp Mặc lại khẽ giật mình, Vô Đạo đại đế kia đắc tội với rất nhiều người,
chứng tỏ ông cũng không dám khiến người khác biết được lai lịch của mình. Nghĩ
đến đây, Diệp Mặc cuối cùng cũng yên tâm được chút. Chỉ cần Nghiêm Cửu Thiên
giống như hắn, không dám lộ ra lai lịch của mình, thì hắn cũng không sợ Nghiêm
Cửu Thiên, thậm chí bây giờ cũng không sợ.

Đại đạo tam thiên chỉ là một cách nói không rõ ràng, xem ra con đường Chứng
đạo là vô cùng vô tận, có Tiên đế hoặc không có vật hỗn độn, cũng có thể
Chứng đạo thành công.

Sau khi thu hồi lại sự kiêng kị đối với Nghiêm Cửu Thiên, Diệp Mặc lại bỗng
nhiên nhớ tới một chuyện, lại lần nữa ôm quyền hỏi:

– Vị sư huynh này, tôi nghe anh nói Thần diễm Tinh Hà Xích của Chước thánh đế
nuốt Tinh Không Viêm Tủy rồi, vậy Tinh Không Viêm Tủy đó không biết bộ dạng
như nào? Tôi có nhìn một cổ giản có viết, Tinh Không Viêm Tủy chỉ là một khối
khoáng thạch mềm nhũn, nhiệt độ lại cực cao, có phải không?

Tên Đại La Tiên kia mỉm cười lắc đầu nói:

– Không phải, Tinh Không Viêm Tủy sở dĩ cực kỳ ít, vì bước trưởng thành đầu
tiên của Tinh Không Viêm Tủy cực khó khăn. Anh nói thứ có hình dạng mềm nhũn
như đậu phụ đó, chính là hình dạng đầu tiên của Tinh Không Viêm Tủy. Loại hình
dáng này bình thường cực kỳ ít trong Tiên giới, có lẽ là có ở một giới diện
nào đó của Tu Chân giới.

– Nếu như là ở Tu Chân giới, thì Tinh Không Viêm Tủy trạng thái như này là
khó thu được nhất, vì cho dù là tu sĩ Hóa Chân của Tu Chân giới, cũng không
thể nào tiếp cận được với trạng thái Tinh Không Viêm Tủy như này. Nhưng Tinh
Không Viêm Tủy như này lại là thứ quý giá nhất, một khi lấy được rồi, dùng để
niết bàn Thiên hỏa, cũng là thứ tốt nhất.

– Sau khi mồi lửa trạng thái như này trưởng thành đến một mức nhất định ở Tu
Chân giới, sẽ dần dần mở rộng phạm vi thiêu đốt của mình, cho đến khi chu vi
hàng tỉ dặm, thậm chí là những thứ trong phạm vì một giới cũng hoàn toàn bị
thiêu đốt không còn, sẽ bị hòa vào trong hư không. Tinh Không Viêm Tủy hòa vào
trong hư không mới là Tinh Không Viêm Tủy thực sự, sau đó sẽ bị ẩn giấu vào
trong mồi lửa hư không. Những người bình thường đừng nói là lấy được, cho dù
nhìn thấy cũng không nhìn thấy được, cho dù là nhìn thấy, thì căn bản cũng
không lấy được. Chính vì như vậy, Tinh Không Viêm Tủy mới là thứ quý giá dị
thường.

– Tinh Không Viêm Tủy trạng thái như này sẽ dần dần trút bỏ toàn bộ nhiệt độ
trong đó, sau khi Tinh Không Viêm Tủy thành thục đến một trình độ nhất định,
bên ngoài Tinh Không Viêm Tủy hoàn toàn là mồi lửa hư không bảo vệ, còn Tinh
Không Viêm Tủy lại thành dịch thể. Nhưng loại dịch thể này lại lạnh thấu
xương, nhưng lại không kết băng. Tinh Không Viêm Tủy thành dịch thể lạnh thấu
xương, mới là Tinh Không Viêm Tủy thực sự.

Diệp Mặc kìm nén sự sung sướng trong lòng, nhanh chóng ôm quyền cám ơn, hắn
không ngờ mình đánh bậy đánh bạ, lại lấy được Tinh Không Viêm Tủy hình thái
đầu tiên thực sự, còn dùng để niết bàn Thanh Như Hiểu Thiên.

Khi mọi người còn đang sôi nổi bàn tán, lại có một giọng nói cực kỳ vang vọng
vang lên bên tai mọi người:

– Mời những người tham gia tranh đoạt Bồng Việt Tiên quả cầm bài lên thuyền.

Thời gian lên thuyền cũng đến rồi, Diệp Mặc nhanh chóng cùng với đám người xếp
thành hàng lối lên Tiên thuyền.

Ngoài Thanh Vi thiên, mỗi một thiên vực đều có mấy chục vạn người. Nhìn đám
người đông đúc lên thuyền, Diệp Mặc nhớ đến chỉ có một nghìn người có thể gặp
mặt Tiên đế, không khỏi có chút im lặng. Trong này có mấy trăm nghìn thậm chí
là mấy triệu Tiên nhân, cuối cùng cũng chỉ có hơn một nghìn người lấy được
Bồng Việt Tiên quả, thật sự quá ít.

Diệp Mặc cũng đã vài lần ngồi Tiên thuyền, nhưng Tiên thuyền rộng lớn như ngày
hôm này thì hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Hơn một triệu tiên nhân, không
ngờ mỗi người đều có phòng tu luyện tốt của riêng mình. Diệp Mặc đồng thời
cũng được xếp một phòng tu luyện, chẳng những diện tích lớn, còn có hai gian.
Cho dù là Tiên linh khí cũng vô cùng nồng đậm, cách cục của thượng thiên vực
này đúng là không tầm thường.

Lúc này tất cả mọi người cũng đã vào phòng riêng của mình tu luyện, Diệp Mặc
cũng trong phòng tu luyện của mình nghĩ đến tâm sự. Hắn đương nhiên sẽ không
tu luyện, theo tu vi của hắn càng cao, thì nguyên liệu lại càng cần nhiều, cái
này khó tránh phải đắc tội với một số người. Ví dụ như Nghiêm Cửu Thiên và Lục
Chính Quần, đều là vì tài nguyên tu luyện mà đã đắc tội.

Diệp Mặc ngồi trong phòng được hơn một canh giờ, cấm chế bên ngoài phòng bỗng
nhúc nhích, Diệp Mặc vung tay mở cấm chế, thân hình của Nghiêm Cửu Thiên nhanh
chóng hạ xuống phòng của Diệp Mặc, hơn nữa còn vung tay đánh một cấm chế che
đậy của mình.

Diệp Mặc đứng lên, lạnh lùng nhìn Nghiêm Cửu Thiên. Lúc này hắn cũng không sợ
Nghiêm Cửu Thiên, đừng nói là Nghiêm Cửu Thiên ở trên Tiên thuyền này cũng
không dám ra tay, cho dù là động thủ, Diệp Mặc tự phụ mình cũng không thua gã.

Lúc trước hắn là Huyền Tiên trung kỳ, Nghiêm Cửu Thiên là Huyền Tiên hậu kỳ,
hai người dường như sức lực cũng ngang nhau. Còn bây giờ đẳng cấp của Nghiêm
Cửu Thiên cao hơn hắn hai cấp bậc, nhưng hắn từ sau khi rời khỏi Vấn Đạo các,
lĩnh ngộ được vài đại thần thông, thực lực cũng tăng lên mấy trăm nghìn lần.

Diệp Mặc cũng tương tự không dám khinh thường Nghiêm Cửu Thiên trước mặt mình
này, đối phương đến từ một bán Thánh Chứng đạo giả, sự hiểu biết đối với thần
thông tuyệt đối cũng cao hơn hắn nhiều, nếu như lại đánh nhau, thì mình muốn
thắng được Nghiêm Cửu Thiên, e rằng cũng gặp chút khó khăn.

– Bí mật của anh cũng không ít nhỉ, tôi cho rằng một khối Thế giới thạch cũng
đã là bí mật lớn nhất của anh rồi, không ngờ anh còn có trận bàn thời gian.
Nếu như tôi đoán không nhầm, thì trận bàn thời gian của Chân thánh đế chắc hẳn
cũng trên người anh rồi?

Giọng nói của Nghiêm Cửu Thiên vô cùng âm hàn, khiến Diệp Mặc có một cảm giác,
hình như hắn lại trở lại Tiên Phần Lĩnh.

Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, Thế giới thạch quả nhiên bị Nghiêm Cửu Thiên
biết rồi, hơn nữa đối phương chẳng những biết Thế giới thạch, còn biết trận
bàn thời gian của hắn. Trện thực tế cũng dễ đoán lắm, nếu như hắn không có
trận bàn thời gian, thì hắn làm sao có thể tu luyện nhanh như vậy được?

Thấy Diệp Mặc không nói gì, giọng nói của Nghiêm Cửu Thiên lại càng lạnh lùng:

– Giao trận bàn thời gian và công pháp Thần Niệm cửu chuyển ra đây, tôi sẽ
tha cho anh một mạng.

Nghiêm Cửu Thiên không hỏi quả cân Thế giới thạch của Diệp Mặc, gã biết quả
cân Thế giới thạch Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không giao ra cho gã. Mặc dù quả cân
Thế giới thạch còn quý hơn nhiều so với trận bàn thời gian, nhưng quả cân Thế
giới thạch lại là thứ quý như tính mạng của Diệp Mặc.

Thấy Diệp Mặc thần sắc khinh thường, Nghiêm Cửu Thiên không chút vội vàng, lại
tiếp tục nói:

– Nếu như anh chọc giận tôi rồi, tôi sẽ nói thẳng ra trên người anh có Thế
giới thạch và trận bàn thời gian, cùng lắm thì Nghiêm Cửu Thiên tôi cũng không
cần mà thôi, nhưng anh thì chết là cái chắc.

Diệp Mặc lạnh lùng cười, chỉ một ngón tay ra nói:

– Anh cứ đi nói càng tốt, Diệp mỗ tôi chờ.

Ánh mặt của Nghiêm Cửu Thiên tức giận, gã không ngờ Diệp Mặc vậy mà không sợ
gã tiết lộ ra ngoài, chẳng lẽ tên này biết mình không muốn người khác biết
trận bàn thời gian xuất hiện rồi sao? Đối với Nghiêm Cửu Thiên mà nói thật
đúng là như vậy, tầm quan trọng của trận bàn thời gian đối với gã mà nói còn
quan trọng hơn đối với Diệp Mặc nhiều, thậm chí tu luyện đến giai đoạn Tiên
đế, gã không có chút bình cảnh nào. Nếu như có trận bàn thời gian, gã chỉ cần
có được tài nguyên chuyển thành tu vi là được rồi.

– Anh không sợ sao?

Sát cơ trên người Nghiêm Cửu Thiên cũng đã tràn ra, khiến không gian xung
quanh hình thành từng gợn sóng mà mắt thường không thể nhìn thấy được.

– Tôi đến Thế giới thạch của Chân thánh đế cũng lấy đi rồi, làm sao còn sợ
một Vô Đạo đại đế như anh chứ? Anh quá đề cao bản thân mình rồi.

Diệp Mặc châm chọc nói.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.