Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1735: Lạc Đế Sơn.


Bốn người nghị luận một lúc lâu sau, Diệp Mặc cuối cùng cũng đã nghe ra được
một vài đầu mối, mấy vị Đại Đế không biết là vì sao mà đột nhiên đều đi tới
Nguyên Động Thiên. Bởi vì mấy vị Đại Đế đến, Đại hội giao lưu luận đạo lần này
cũng trở nên quan trọng hơn hẳn.

Mấy người không nói tiếp tới chuyện của Táp Không Đại Đế nữa, Diệp Mặc cũng
không dám tiến đến hỏi thăm. Có thể dùng giọng điệu tôn kính để nghị luận về
Đại Đế ngay sau lưng Đại Đế, nhưng một khi nghe ngóng chuyện của Đại Đế, nói
không chừng có thể sẽ bị người có ý đồ nhìn chằm chằm vào.

Giờ đây đối với phương diện này Diệp Mặc rất là cẩn thận dè chừng, tại Thượng
Thiên Vực hắn lại càng không dám tùy tiện đi nghe ngóng tin tức của một Đại
Đế.

– Các người biết vì sao đột nhiên mấy vị Đại Đế lại thay đổi địa chỉ Đại hội
giao lưu luận đạo thành Lạc Đế Sơn không?

Bên cạnh cũng có người gia nhập vào cuộc nghị luận.

– Không biết, lẽ nào tiên hữu biết rõ?

– Đúng là tôi biết rất rõ, còn dự định đi Lạc Đế Sơn xem náo nhiệt nữa kia.

– Vị tiên hữu này, mời nói nghe một chút.

Nghe thấy tiên nhân nói chen vào này biết chuyện thay đổi địa chỉ Đại hội luận
đạo, mấy người vừa này nghị luận lập tức liền yêu cầu.

Tiên nhân nói là biết này cũng không đắn đo, nói luôn:

– Mấy năm gần đây, Lạc Đế Sơn xuất hiện một vài chuyện lạ, trong núi thường
xuyên có đế quang bay lên, nghe nói có di tích thời thượng cổ xuất thế, cho
nên Đại hội giao lưu luận đạo lần này định tại Lạc Đế Sơn, mục đích là chuẩn
bị chọn dùng một vài thiên tài tiến vào Lạc Đế Sơn tìm kiếm di tích thời
thượng cổ.

– Việc mấy năm gần đây Lạc Đế Sơn xuất hiện Đế quang ta cũng từng nghe nói,
nghe nói Đế quang đó chính là Đế Đạo Tinh. Rất nhiều người đều vào đó tìm kiếm
di tích, nhưng toàn bộ những người tiến vào đều ngã xuống.

Bên cạnh lại có người nói chen vào.

Diệp Mặc nghe đến đó trong lòng khẽ giật mình, Đế đạo tinh? Há chẳng phải là
truyền thừa mà Hạo Thiên Đại Đế để cho hắn tiếp nhận sao? Chẳng lẽ Lạc Đế Sơn
kia chính là Niệm Sơn? Hắn không định lấy Đế đạo tinh, nhưng cùng chỗ với Đế
đạo tinh còn có vài dòng tiên linh mạch ah.

Diệp Mặc đang muốn đi qua hỏi thăm chuyện Lạc Đế Sơn, thì nghe thấy có người
nói:

– Lạc Đế Sơn có thể vào được sao? Đi vào chính là một chữ chết đấy. Đại hội
giao lưu luận đạo được tổ chức ở Lạc Đế Sơn, nếu để cho những thiên tài kia
tiến vào Lạc Đế Sơn, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì. Chẳng phải là Thượng Thiên Vực
ta bị tổn thất sao?

– Ta đây cũng không biết, nhưng nếu Đại hội giao lưu luận đạo đã đặt ở Lạc Đế
Sơn, vậy thì phải có nguyên nhân. Ta còn nghe nói có mấy vị tiên đế muốn dùng
phương pháp thông thiên, thi triển trận pháp cấm chế tại Lạc Đế Sơn, để cho
thiên tài của Đại hội luận đạo có thể an toàn tiến vào bên trong tìm kiếm di
tích đế đạo từ thời thượng cổ.

Tiên nhân được mời kia tiếp tục nói.

Diệp Mặc chưa từng nghe nói đến Lạc Đế Sơn, nhưng nếu như Lạc Đế Sơn thật sự
là Niệm Sơn mà Hạo Thiên Đại Đế nói, trong Niệm Sơn đó có truyền thừa của Hạo
Thiên Đại Đế, vì sao mấy vị tiên đế không vào được? Hắn rất muốn ra hỏi thăm,
nhưng lại sợ làm cho người khác hoài nghi.

– Cũng phải ah. Trước đây Lạc Đế Sơn kia chỉ là không thể tiến vào, lại trước
giờ chưa từng có Đế quang xuất hiện, mấy năm gần đây liên tiếp xuất hiện Đế
quang không nói, hơn nữa còn có tiên linh khí dày đặc bốn phía, trong núi khả
năng thật sự là nơi có di tích thời thượng cổ.

Diệp Mặc một lần nữa nghe được câu này. Trong lòng hình như đột nhiên hiểu ra
cái gì đó vậy,

Mấy năm gần đây, chẳng phải là Nguyên Thần của Hạo Thiên Đại Đế đã triệt để bị
tiêu diệt vài năm rồi sao? Mấy năm trước một tia nguyên thần cuối cùng của Hạo
Thiên Đại Đế đã tiêu vong ngay trước mặt Diệp Mặc, hóa thành một viên Niệm
Châu. Hạo Thiên Đại Đế nói viên Niệm Châu này có thể tìm được truyền thừa của
ngài, chẳng lẽ chính là vì sau khi ngài chết Đế đạo tinh của ngài đã xảy ra
vấn đề?

Có lẽ là ngay cả Hạo thiên đại đế cũng không biết, sau khi ngài chết đế đạo
tinh của ngài sẽ xảy ra vấn đề. Vô luận như thế nào, Diệp Mặc đã quyết định,
hắn phải đi Lạc Đế Sơn một chuyến.

– Cái tên của Lạc Đế Sơn này cũng kỳ quái nha, hình như không may mắn lắm.

Diệp Mặc ở bên cạnh cẩn thận xen vào một câu, mục đích của bọn họ là muốn
thông qua những lời này hòa nhập vào cuộc thảo luận của mọi người.

Vài tiên nhân nghị luận nghe thấy lời Diệp Mặc nói, lập tức liền có chút khinh
thường. Nhưng khi mấy người phát hiện Diệp Mặc là Đại Chí Tiên, mấy người tỏ
ra khinh thường kia rất nhanh liền tiêu tán không thấy. Phần lớn những người
nghị luận ở đây đều là Huyền tiên và Đại Ất Tiên, Đại Chí Tiên cũng có, có
điều rất ít mà thôi.

Một gã Huyền tiên vội vàng nịnh hót nói:

– Tiền bối chắc là từ nơi khác đến Nguyên Động Thiên ta nhỉ. Lạc Đế Sơn sở dĩ
có tên như vậy, là vì niệm lực và áp lực của Lạc Đế Sơn quá lớn. Người tu vi
càng cao đi vào càng dễ dàng ngã xuống, nếu như là tiên đế đi vào, vậy khả
năng ngã xuống trên căn bản là 99%.

– Niệm lực?

Diệp Mặc lập tức liền tóm lấy hai chữ này, hỏi tiếp.

Huyền tiên kia lập tức giải thích:

– Không sai, chính là niệm lực, hơn nữa cũng không chỉ là niệm lực, sau khi
tiến vào Lạc Đế Sơn, sẽ có áp lực hư không vô tận, giống như toàn bộ vũ trụ
đều đặt ở trên người của anh. Hơn nữa đã vào rồi, ngay cả rút lui cũng không
có cách nào rút đi được, một khi khả lực chịu đựng của anh đến cực hạn, thì
chính là bị ép thành hư vô. Tu vi càng cao, áp lực càng lớn.

– Đúng, niệm lực chẳng những đã bao hàm áp lực hư không còn có áp lực của
thời gian, thời gian bên trong bị hỗn loạn. Đôi khi anh đi vào khi còn rất
trẻ, sau khi gặp phải loại niệm lực thời gian này, tuổi thọ của anh rất nhanh
sẽ chấm dứt, sau đó ngã xuống. Hoặc là anh một lần nữa hồi phục thành trẻ sơ
sinh, thay vì bị tiêu tán trong cái thế giới này.

– Lại có người ở một bên giải thích một câu.

– Cảm ơn nhiều, không ngờ Lạc Đế Sơn này còn đáng sợ như thế.

Diệp Mặc chắp tay cảm ơn một câu, trong lòng đã hiểu ra.

Lúc này Diệp Mặc có chín phần nắm chắc Lạc Đế Sơn này chính là Niệm Sơn, Nhưng
điều hắn nghĩ không ra là, vì sao Hạo Thiên Đại Đế không nói thẳng Lạc Đế Sơn,
mà nói là Niệm Sơn?

Đồng thời Diệp Mặc cũng đã hiểu rõ vì sao mấy vị Đại Đế muốn đem Đại hội giao
lưu luận đạo đặt ở Lạc Đế Sơn rồi, đây hoàn toàn là vì lợi dụng những thiên
tài luận đạo kia, để cho bọn họ tiến vào Lạc Đế Sơn tìm kiếm truyền thừa của
Hạo Thiên Đại Đế.

Lạc Đế Sơn tu vi càng cao niệm lực phải chịu lại càng lớn, hơn nữa áp lực cũng
càng lớn, đoán chừng mấy Đại Đế kia biết bọn họ tiến vào Lạc Đế Sơn có thể sẽ
ngã xuống, lúc này mới nghĩ biện pháp để cho người khác đi vào.

Về phần phương pháp mà mấy vị Đại Đế thi triển, khiến cho áp lực của Lạc Đế
Sơn giảm đi, Diệp Mặc cũng bán tín bán nghi. Hoặc có lẽ mấy vị Đại Đế thật sự
có chút bản lĩnh, nhưng sự giảm bớt này chắc chắn là có hạn thôi. Nếu như mấy
vị Đại Đế thật sự hoàn toàn có thể làm giảm bớt áp lực và niệm lực của Lạc Đế
Sơn, bọn họ thì không cần phải mượn nhờ tay người khác đi tìm truyền thừa của
Hạo Thiên.

Diệp Mặc im lặng ra khỏi tiên tức lâu, trước tiên liền phóng Thanh Nguyệt ra
đi đến Lạc Đế Sơn.

Bất kể có phải truyền thừa của Hạo Thiên Đại Đế hay không, hắn đều phải mau
mau đến xem. Từ trong nghị luận của người khác, Diệp Mặc biết tiến vào Lạc Đế
Sơn rất nguy hiểm. Nhưng cho dù là nguy hiểm hơn nữa, Diệp Mặc cũng phải đi
thử một lần. Có vài tiên linh mạch, thậm chí còn có một dòng tiên linh mạch
cực phẩm, những cái này đối với Diệp Mặc mà nói lực hấp dẫn quá lớn.

Có nhiều tiên linh mạch như vậy, cộng thêm tiên đan và linh quả trên người
hắn, Diệp Mặc nắm chắc một lần bế quan là đến Đại La Tiên viên mãn luôn. Chỉ
cần tới Đại La Tiên viên mãn, hắn sẽ có cơ hội thăng cấp Tiên vương, Diệp Mặc
còn quyết định một khi thăng cấp tiên vương, thì trước tiên sẽ đi Cung Hoa
Thiên. Hắn thăng thiên đã rất lâu rồi, ai biết thành Mặc Nguyệt có người nào
thăng thiên lên Tiên Giới hay không?

Tiên Giới cũng không tốt đẹp như trong tưởng tượng, Diệp Mặc lo lắng thành Mặc
Nguyệt đơn độc đối mặt, đặc biệt là Tĩnh Văn, tư chất thuộc hàng đầu, tốc độ
tu luyện nhanh chóng vô cùng, nếu nói thăng thiên, cô khẳng định là người thứ
nhất thăng thiên đấy.

Lạc Đế Sơn cách thị trấn nhỏ nơi Diệp Mặc ở cũng không xa, Diệp Mặc chỉ dùng
thời gian hơn một ngày, thì đã tới được ngoại vi Lạc Đế Sơn rồi.

Mấy tiên nhân bên trong tiên tức lâu ở thị trấn nhỏ kia nói quả nhiên không
sai, ở đây đã chật ních đủ dạng tiên nhân, thậm chí có thể hình thành một tiên
phường khổng lồ. Còn có rất nhiều tiên nhân lấy được tin tức cũng không ngừng
chạy tới đây.

Những tiên nhân tới tới lui lui này, là đang đợi Đại hội giao lưu luận đạo
của hơn một tháng sau rồi.

Diệp Mặc tùacute; cũng nghe được ở đây đúng là nơi sắp tổ chức Đại hội giao
lưu luận đạo, hơn nữa Lạc Đế Sơn thật sự có Đế quang xuất hiện, mấy năm trước
xuất hiện tương đối nhiều lần, hai năm qua xuất hiện hơi ít hơn. Thần thức của
Diệp Mặc quét ra, lại phát hiện hắn căn bản là nhìn không thấy toàn cảnh của
Lạc Đế Sơn, xuất hiện trong thần thức của hắn hoàn toàn là một mảng mơ hồ,
giống như dùng con mắt nhìn, viễn cảnh đã vượt ra khỏi phạm vi thị giác của
hắn.

Diệp Mặc rời khỏi nơi có nhiều người, lặng lẽ hướng về nơi gần Lạc Đế Sơn. Khi
hắn còn cách chân núi Lạc Đế Sơn chân núi khá xa, hắn cũng cảm giác được áp
lực đáng sợ, cái loại áp lực này hắn căn bản là không thể chịu đựng nổi. Nếu
như tiếp tục đi vào, Diệp Mặc không dám đảm bảo mình có thể kiên trì đến được
chân núi Lạc Đế Sơn.

Tiên mạch dù có tốt hơn nữa, cũng phải còn mạng nhỏ mà hưởng dùng, nếu như
ngay cả mạng nhỏ cũng không còn, hắn còn đi tranh giành cái rắm gì? Diệp Mặc
ngừng lại. Truyền thừa này của Hạo Thiên Đại Đế, muốn có được, phỏng chừng có
chút khó khăn.

Hắn lấy ra viên Niệm Châu do Nguyên Thần của Hạo Thiên Đại Đế huyễn hóa thành,
Niệm Châu kia vừa lấy ra, bên trong Niệm Châu liền xuất hiện một mũi tên chỉ
hướng về một nơi không rõ trong Lạc Đế Sơn.

Hay ột Hạo Thiên Đại Đế gian trá, không ngờ đúng là Lạc Đế Sơn, vị này vì sao
lại không nói rõ ra? Hay là có đạo lý huyền diệu gì khác? Bất kể như thế nào,
Diệp Mặc sẽ không vì mấy dòng tiên linh mạch mà đi chịu chết.

Đang lúc hắn muốn thu hồi Niệm Châu, Niệm Châu kia bỗng nhiên phát ra một vòng
sáng cực kì nhạt thậm chí nhìn không thấy bao phủ lấy hắn, trong chớp nhoáng
này Diệp Mặc lại cảm giác được áp lực kia đã biến mất không thấy, nói cách
khác niệm lực của Lạc Đế Sơn đã giảm bớt chín phần.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Diệp Mặc thu hồi Niệm Châu, quả nhiên niệm lực đáng sợ kia lại ép đến, hắn cầm
lấy Niệm Châu, Niệm Châu một lần nữa lại biến hóa huyền ảo ra một vòng sáng
cực kì nhạt, bảo vệ hắn, áp lực của niệm lực một lần nữa lại biến mất không
thấy.

Diệp Mặc thu hồi Niệm Châu, cũng không biểu hiện ra ý vui mừng. Viên Niệm Châu
này là một Đại Đế biến thành, tuy nhiên hắn khẳng định Nguyên Thần của Hạo
Thiên Đại Đế đã tiêu tán, nhưng dựa vào bảo vệ của người khác để tiến vào Niệm
Sơn, lại lấy được truyền thừa của người khác, Diệp Mặc không tin có chuyện tốt
như vậy.

Tuy hắn đồng ý với Hạo Thiên Đại Đế sau khi gặp được cháu của ngài là Thương
Kiệt, đem Đế đạo tinh và các truyền thừa khác đưa cho Thương Kiệt, dù Diệp Mặc
biết mình phải làm như vậy, nhưng Diệp Mặc không cho rằng Hạo Thiên Đại Đế
cũng sẽ tín nhiệm hắn như thế. Kinh nghiệm nhiều năm như vậy nói cho Diệp Mặc
biết, không nên có tâm hại người, nhưng ý đề phòng người khác nhất định phải
có.

Khi đối phương không còn cách nào, mới đem truyền thừa giao ình. Lỡ như Hạo
Thiên Đại Đế làm một chút mưu tính, ví dụ như ngay khi mình tìm được truyền
thừa của ngài, sự bảo hộ của Niệm Châu trong tay đột nhiên biến mất, vậy cái
chết của hắn oan uổng cực kỳ rồi.

Hạo Thiên Đại Đế kia biết mình có thứ đồ cực kỳ nghịch thiên, lỡ như y nảy
sinh ý đồ, muốn làm chút mưu tính gì đó mình căn bản là nhìn không ra. Lúc
trước văn sĩ trung niên kia làm ký hiệu ở trên người hắn, hắn đến bây giờ còn
chưa tìm ra, chính là một ví dụ.

Đối mặt với một Đại Đế đã sống hơn hàng vạn năm, Diệp Mặc không cho là trí tuệ
của mình có thể cao hơn so với đối phương, điều duy nhất hắn có thể làm chính
là cẩn thận dè chừng không một chút phân tâm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.