Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1726: Khí phái đế tông.


– Con bây giờ có thể khống chế được Lục Tiên tháp không?

Một lúc lâu sau, Tô Tĩnh Văn mới tỉnh táo lại nói.

Ức Mặc gật đầu nói:

– Lục tiên tháp này không biết có bao nhiêu tầng cấm chế, con chỉ luyện hóa
được một tầng mà thôi. Mặc dù con không thể nào để Lục Tiên tháp tấn công
được, nhưng có thể thu lại Lục Tiên tháp, thậm chí có thể thu những cái
khác vào trong Tử phủ…

Nói đến đây, bỗng nhiên Ức Mặc nhíu mày một cái.

– Sao thế?

Tô Tĩnh Văn vội vàng hỏi.

– Một tên của Thiên Diễn tông ở tầng thứ tư của Lục Tiên tháp không ngờ lại
đánh lén sư phụ của gã, chỉ vì một gốc linh thảo mà thôi, con lập tức phải
đuổi gã ra ngoài.xem file text tại “t ung h oanh .c om”

Ức Mặc tức giận nói.

– Trước tiên thì đừng, những thứ trong Lục Tiên tháp này đều là của con, đợi
lát nữa con truyền tống tất cả những tu sĩ thí luyện trong này ra ngoài, sau
đó thu Lục Tiên tháp vào trong Tử phủ của con, đợi khi nào quay về Mặc Nguyệt
chi thành rồi từ từ luyện hóa.

Tô Tĩnh Văn vội nói.

Cảnh Anh Ly cũng đặt chiếc vòng tay xuống đất nói:

– Chiếc vòng tay này của tôi chưa luyện hóa hoàn toàn, mang theo người rất
nguy hiểm. Cứ để nó ở trong Lục Tiên tháp trước, đợi sau khi về Mặc Nguyệt chi
thành rồi tôi tiếp tục luyện hóa tiếp cũng được.

– Được, vậy thì cứ như vậy đi. Ức Mặc con lập tức truyền tống tất cả những
người trong này ra ngoài, rồi ẩn giấu Lục Tiên tháp đi, không có ai dám dùng
thần thức quét con.

Tô Tĩnh Văn cũng đồng ý với Cảnh Anh Ly, sau đó nói với Ức Mặc.

– Chuyện gì xảy ra vậy, thời gian thí luyện của Vẫn Chân điện hình như vẫn
còn nửa tháng nữa mà, sao lại bị truyền tống ra ngoài rồi?xem file text tại “t
ung h oanh .c om”

– Đúng vậy, chuyện này rốt cục là thế nào?

– Không đúng, số người ra ngoài hình như còn nhiều hơn số người tiến vào
trong Vẫn Chân điện.

– Quả thực là như vậy, còn một số người hình như không phải là người của Nam
An châu chúng ta.

Giữa đỉnh núi bằng phẳng không có đỉnh, rất nhiều tu sĩ đều bị truyền tống
đến đây, rất nhanh liền có tu sĩ phát hiện ra có gì đó không đúng. Sau khi mọi
người bàn luận, mới biết lần này chẳng những Vẫn Chân điện đóng cửa sớm, hơn
nữa đến tu sĩ còn lại của ba châu đều bị truyền tống hết đến Nam An châu.

Tu vi của Ức Mặc có hạn, Lục Tiên tháp cũng chỉ luyện hóa được một tầng cấm
chế, chỉ có thể truyền tống hết những người trong này đến ngọn núi bằng phẳng
của Nam An châu.

– Mọi người yên lặng một chút, lần này Vẫn Chân điện có thể xảy ra chuyện
rồi. Nhưng hình như mọi người vẫn bình yên vô sự, bây giờ mọi người bình tĩnh
chớ nóng vội, chúng ta cứ bàn bạc rồi tính tiếp.

Một giọng nói thanh âm hùng hậu vang lên, tất cả những người đứng trên đỉnh
núi đều nghe thấy giọng nói này, đây là trưởng lão Hóa Chân Ma Minh của Thần
Phong Cốc.

Thiện Băng Lam, Cảnh Phong Kỷ của Huyền Âm các đều đi về phía Tô Tĩnh Văn, từ
sau khi Diệp Mặc vì Nam An châu ngăn chặn tai nạn, mảnh đất đứng đầu Nam An
châu chính là Mặc Nguyệt chi thành. So với lúc trước, lực lượng ngưng tụ của
Nam An châu lúc này còn mạnh hơn trước rất nhiều, chính là vì Mặc Nguyệt chi
thành.

Mặc Nguyệt chi thành đã xuất hiện Đan vương cửu phẩm, hơn nữa bây giờ còn có
Đan vương bát phẩm, Nguyệt Kỳ Siêu chỉ thiếu chút nữa là có thể thăng cấp lên
cửu phẩm rồi. Những tu sĩ tìm Mặc Nguyệt chi thành làm nơi nương tựa càng lúc
càng nhiều, Đan thành ngược lại cũng đã dần tiến tới thời gian thoái trào
rồi.

Lần này Tô Tĩnh Văn đến Vẫn Chân điện, bản thân cô là một tu sĩ Hóa Chân không
nói, còn dẫn theo hai tu sĩ Hóa Chân nữa, thực lực của Mặc Nguyệt chi thành từ
đó có thể thấy được.

Tô Tĩnh Văn là vợ của Diệp Mặc, cũng là một trong những thành chủ của Mặc
Nguyệt chi thành, cộng thêm Ức Mặc bên cạnh cô lại là con gái của Diệp Mặc,
cho nên mọi người ngay lập tức liền lấy Tô Tĩnh Văn làm trung tâm.

Cảnh Phong Kỷ mặc dù biết con gái của mình ở bên cạnh Tô Tĩnh Văn, nhưng gã
hình như cũng như không nhìn thấy vậy. Tu vi của Cảnh Anh Ly trong Mặc Nguyệt
chi thành sớm đã vượt qua Cảnh Anh Mộng rồi, thực lực của song kiều cũng đã
không phải là cùng đẳng cấp nữa rồi.

– Tĩnh Văn tiên tử, chuyện của Vẫn Chân điện nên xử lý thế nào?xem file text
tại “t ung h oanh .c om”

Trưởng lão Hóa Chân của Thần Phong cốc Ma Minh ngay lập tức ôm quyền hỏi Tô
Tĩnh Văn, ông cũng đã là Hóa Chân tầng thứ tư rồi, nhưng vẫn rất khách khí với
Tô Tĩnh Văn.

Mấy vị trưởng lão Hóa Chân còn lại đều nhìn Tô Tĩnh Văn, hai vị trưởng lão của
Mặc Nguyệt chi thành thì lại càng chú ý đến Tô Tĩnh Văn.

Tô Tĩnh Văn ừ một tiếng rồi nói:

– Vẫn Chân điện gặp chuyện không may, cũng may phần lớn mọi người đều bình an
vô sự, chúng ta quay về trước rồi tính tiếp. Còn chuyện tu sĩ của ba châu còn
lại, có thể ở lại Nam An châu. Nếu như cần quay về thì có thể miễn phí truyền
tống từ Nam An châu về.

Thực ra Vẫn Chân điện cũng đã biến mất không còn, Tô Tĩnh Văn chỉ là nói ra
lời muốn nói của tất cả mọi người mà thôi.

Các loại pháp bảo phi hành đều được cất cánh, trưởng lão của một số tông môn
một mình rời khỏi, còn Tô Tĩnh Văn có chân khí phi hành cực phẩm, cũng trực
tiếp dẫn theo Ức Mặc và Cảnh Anh Ly rời đi. Không ai biết, Vẫn Chân điện bị Ức
Mặc của Mặc Nguyệt chi thành lấy đi rồi.

Phiêu Miểu tiên trì của Thường Dung Thiên, cũng là tông môn Tiên đế, mặc dù
Phiêu Miểu tiên trì chỉ có một vị Tiên đế quanh năm bế quan không ra ngoài,
nhưng cũng là tông môn Tiên đế.

Tông môn Tiên đế ở bất kỳ Thiên vực nào cũng là tông môn cao cấp nhất, cho dù
là Thiên chủ cũng không dám có chút chậm trễ với tông môn Tiên đế.

Là một tiên nhân bình thường, nếu như có thể học trong tông môn Tiên đế, lại
càng là cơ duyên khó mà có được.xem file text tại “t ung h oanh .c om”

Phiêu Miểu tiên trì khác với những đế tông khác, ngoài Thái thượng Tiên đế ra,
người có thân phận cao quý nhất không phải là tông chủ của tông môn, mà là
Thánh nữ.

Mỗi một thời Thánh nữ đều là thiên tài đỉnh cấp, hơn nữa cần phải là thân thể
còn trong trắng, nói cách khác phải là trinh nữ. Mỗi một thời Thánh nữ đều có
thể giữ ngôi vị khoảng một trăm nghìn năm, khi đến thời gian rồi sẽ nhường
ngôi vị Thánh nữ, tìm một nữ tiên có tư chất tương tự kế nhiệm Thánh nữ.

Thánh nữ sau khi từ nhiệm có thể du lịch Tiên giới, cũng có thể trở thành tông
chủ. Thánh nữ sau khi từ nhiệm có thể tìm bạn đời, đương nhiên rất ít Thánh nữ
có thể làm như này, cho dù sau khi từ nhiệm, cũng chỉ có số ít Thánh nữ tìm
được bạn đời của mình.

Đời Thánh nữ này của Phiêu Miểu tiên trì chính là Ninh Nga tiên tử mời Kế Khôn
đến, cô vừa mới nhận được bẩm báo của Phiêu Miểu thập nhị âm, nói Hi Nguyệt
tiên tử có chuyện tạm thời ra ngoài, không cần các cô đến đón, đến lúc đó sẽ
chủ động đến Phiêu Miểu tiên trì.

Đúng lúc Ninh Nga tiên tử vẫn còn đang nghĩ Kế Khôn lúc nào đến, lại lần nữa
nhận được bẩm báo, nói Hi Nguyệt tiên tử đã đến Phiêu Miểu tiên trì, chỉ có
điều không phải một mình cô đến, mà còn dẫn theo một người đàn ông nữa.

Phiêu Miểu tiên trì có một quy định, ngoài tình huống đặc biệt, bình thường
không cho đàn ông vào trong, Tiên tử Kế Khôn dẫn theo một người đàn ông đến
Phiêu Miểu tiên trì, khiến Ninh Nga tiên tử có chút làm khó.

Mặc dù là khó, Kế Khôn là bạn mà Ninh Nga tiên tử mời đến, hơn nữa cô còn có
chuyện quan trọng tìm Kế Khôn giúp đỡ, cho nên cũng chỉ có thể đích thân ra
ngoài Phiêu Miểu tiên trì đón Kế Khôn.

Diệp Mặc đứng ngoài Phiêu Miểu tiên trì với Tiên linh khí lượn lờ cũng đã no
mắt, một thác nước ấy nghìn trượng từ phía xa đổ xuống, rơi xuống một Tiên
trì không nhìn thấy bờ và thấy đáy, mang theo một màn sương Tiên linh khí.
Cộng thêm những Tiên thú Tiên hạc xung quanh phụ trợ thêm, Phiêu Miểu tiên trì
nay quả thực đúng là Thiên đường của Tiên giới.

Đây là còn chưa đi vào, đứng ngoài chính là cảnh tượng đẹp như này rồi, nếu đi
vào trong Tiên trì rồi, thì sẽ thế nào? So với Phiêu Miểu tiên trì, thì Phi Hà
Tiên thành kia cũng chưa là cái gì.

Kế Khôn thấy Diệp Mặc tỏ vẻ kinh ngạc, mỉm cười nói:

– Thực ra tông môn Tiên đế đều là nơi rất đẹp, hơn nữa Tiên linh khí cũng vô
cùng nồng đậm, Lông Nguyệt Đế tông cũng vậy. Đợi xong chuyện của Nguyên Động
thiên rồi, tỷ sẽ dẫn đệ đến Long Nguyệt thiên một thời gian, nơi đó cũng
không kém cạnh gì Phiêu Miểu tiên trì.

– Hi Nguyệt muội, chị còn nói sao em không đến, đúng lúc đang nhớ đến, thì
em đến rồi.

Một giọng nói trong trẻo như chim hoàng anh vang lên, sau đó một người con gái
mặc váy màu vàng nhạt cưỡi mây hạ xuống trước mặt Kế Khôn và Diệp Mặc cách đó
không xa, hai Tiên nữ một trái một phải đi sau người con gái này. Người con
gái này dung mạo vô cùng xinh đẹp, không thua kém Chân Băng Du chút nào, Diệp
Mặc đoán người này chắc hẳn chính là Ninh Nga tiên tử, cũng là Thánh nữ của
Phiêu Miểu tiên trì.

– Chị Ninh Nga, Hi Nguyệt hữu lễ.

Kế Khôn vội vàng bước đến chào hỏi.

Sau khi ân cần chào hỏi, cô lại kéo Diệp Mặc nói với Tiên nữ trước mặt này:

– Chị Ninh Nga, đây là em trai Diệp Mặc của tôi, tôi tùy tiện dẫn hắn đến,
muốn đếm thăm Phiêu Miểu tiên trì, không biết có ảnh hưởng gì đến chị Ninh Nga
không?

– Diệp Mặc ra mắt Ninh Nga tiên tử.

Diệp Mặc ôm quyền hành lễ, trong lòng lại buồn cười. Chị Hi Nguyệt nói chuyện
rất sắc bén, nếu như cô không nói như này, có lẽ Ninh Nga tiên tử sẽ tìm cớ để
người dẫn hắn tùy tiện đi lại là được rồi. Nhưng nếu nói như vậy, thì Ninh
Nga tiên tử sẽ không tiện từ chối.

Quả nhiên Ninh Nga tiên tử sau khi thấy Kế Khôn nói xong, vội nói:

– Không sao, chúng ta cứ vào trong rồi nói tiếp.

Nhưng trong lòng cô lại thầm than, Kế Khôn cô rất quen thuộc, không thể nào có
em trai được. Bây giờ đến đây lại có thêm một thằng em trai, hơn nữa Kế Khôn
lại không chút tránh né gì lôi kéo tay người đàn ông kia, rõ ràng quan hệ của
hai người cũng không phải đơn giản là mối quan hệ chị em. Nếu vậy, cô muốn
tìm Kế Khôn giúp đỡ cũng có chút khó khăn.

Diệp Mặc theo sau Ninh Nga tiên tử tiến vào trong tông môn Phiêu Miểu tiên
trì, lúc này mới biết thế nào là khí thế hào hùng của Đế tông. Tùy tiện một
Tiên dược viên, cũng đều là Tiên linh thảo cấp năm cấp sáu, Tiên linh khí nồng
đầm hơn bên ngoài gấp nhiều lần.

Nếu có thể dùng trận bàn thời gian tu luyện trong này, Diệp Mặc tin rằng tiến
độ của hắn sẽ dần tăng lên. xem file text tại “t ung h oanh .c om”

Ngọn núi của Phiêu Miểu tiên trì được bao bọc bởi đám sương mù lượn lờ, Diệp
Mặc lại biết đây là một loại Tiên linh khí đặc biệt, loại Tiên linh khí này
thoạt nhìn giống như đám mây, đi lại trong đó chẳng những thể xác và tinh thần
thoải mái, hơn nữa còn có thể tinh lọc thân thể bất cứ lúc nào. Đoán chừng
Tiên linh khí này có liên quan gì đó với Phiêu miểu tiên tuyền gì đó kia.

Ninh Nga tiên tử vừa đi vừa nói chuyện với Kế Khôn, Diệp Mặc đứng bên cạnh
dùng thần thức quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên hắn đến tông môn cấp
Đế, lòng hiếu kỳ này khó mà tránh được. Nói không chừng có một ngày bản thân
hắn cũng có thể thiết lập một đại tông môn, bây giờ học hỏi nhiều một chút,
tương lai cũng có cái mà tham khảo.

Thời gian nửa tuần hương, Ninh Nga tiên tử dẫn Kế Khôn và Diệp Mặc đến một
đình nghỉ mát tứ giác nhìn như lơ lửng.

Cảnh sắc xung quanh đình nghỉ mát này mê hồn người, có chút gió mát thổi qua,
mang theo mùi thơm thoang thoảng. Mùi hương đó khiến người ta sau khi ngửi vào
tinh thần cảm thấy vô cùng khoan khoái dễ chịu.

Trong đình nghỉ mát có một bàn ngọc, trên bàn ngọc có vài chén ngọc và một
bình ngọc bích thúy, còn xung quanh có mấy bệ ngọc. Bên ngoài đình nghỉ mát,
còn có vài Tiên nữ đang đứng, từ đó có thể thấy thân phận của Ninh Nga tiên tử
cũng không tầm thường.

– Hi Nguyệt muội, chúng ta ngồi xuống nói chuyện chút đi.

Lời nói của Ninh Nga tiên tử vô cùng hiền dịu, không mang theo chút khí tức
trần tục nào.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.