Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1695: Mang Dũng ẩn nhẫn


Những Tiên nhân đứng xem dưới đài ai ai cũng không hiểu nhìn Diệp Mặc
cũng đã bước xuống, tại sao người chết lại là Giản Sát? Người
đứng thứ sáu trên bảng Thiên Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên, lại có thể
bị giết dễ dàng vậy sao?

Mấy người Từ Ki, Tử Vũ tiên tử trong nháy mắt cũng hiểu ra, là Diệp
Mặc thắng rồi, lập tức mừng rỡ nắm chặt nắm đấm, cuối cùng cũng
yên tâm. Giản Sát không phải là người mà Huyết Y Tiên có thể đấu
được, chỉ có bọn họ tận mắt chứng kiến Diệp Mặc giết chết Giản
Sát, mới có thể thở phào nhẹ nhõm được. Sau khi thoải mái rồi, hai
người cũng mơ hồ hiểu ra ý tứ của Diệp Mặc.

Chỉ có Huyết Y Tiên khóe miệng cười khẩy, gã sớm đã biết Diệp Mặc
sẽ thắng. Hơn nữa gã còn biết Diệp Mặc căn bản sẽ không dốc hết sức
mình, hắn vẫn còn một khối đá giống như một ngọn núi nhỏ nữa.

– Trận thứ tư Mạc Ảnh Tông Phiêu Thiên thắng.

Tiên vương Hách Dịch trong mắt bỗng bắn ra hai đường tinh quang, trực
tiếp quét đến Diệp Mặc. Cho dù Diệp Mặc cảm thấy có người dùng thần
thức quan sát hắn, hơn nữa còn là thần thức có sát ý rất mạnh,
nhưng hắn cũng không quay đầu lại nhìn, hắn biết đó là Tiên vương
Hách Dịch. Lão già này cho dù có tài giỏi đi nữa, bây giờ cũng
không dám giết hắn. Đối với hắn mà nói lúc nguy hiểm nhất không
phải là bây giờ, mà là lúc ra khỏi Vấn Đạo các kia.

Huyết Y Tiên Quan Phi Kiếm nhíu nhíu mày, gã thận trọng nhìn Diệp
Mặc, trong lòng có chút nghi ngờ, rõ ràng là Giản Sát muốn chém
giết đối phương, tại sao trong nháy mắt lại đổi thành Giản sát bị
người ta giết chết rồi? Giản Sát sau khi hét ra chữ ‘giết’, cho dù
là mình cũng phải gân cổ lên mà chống đỡ, tại sao tên Mạc Ảnh này
lại không chặn lại? Gã có chút cảnh giác với Diệp Mặc, vì gã và
Giản Sát cũng có chút liên quan đến nhau.

Mấy vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên cuối cùng cũng thở phào nhẹ
nhõm, bọn họ nghe Tử Vũ nói rồi, Diệp Mặc có thể đuổi Huyết Y Tiên,
theo lý mà nói cho dù không địch lại Gián Sát, cũng sẽ không bị
lép vế như lúc trước, bây giờ Diệp Mặc quả nhiên giết được Giản Sát
rồi. Bọn họ cho rằng, Diệp Mặc lúc trước là cố ý tỏ ra yếu thế,
sau đó để Giản Sát buông lỏng, lúc này mới bất ngờ giết chết Giản
Sát.

Chẳng những mấy vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên nghĩ như vậy, mà
phần lớn những người ở đây cũng cho là như vậy, đó chính là Diệp
Mặc cố ý tỏ ra yếu thế.

Thi đấu vẫn tiếp tục, không vượt ra khỏi dự liệu của Diệp Mặc, người
thắng trên cơ bản là Top 32 nhận khiêu chiến. Chỉ có số ít người
khiêu chiến thắng trận, mà số ít những người khiêu chiến đó đều là
người của Nguyễn Nhạc Thiên.

Trong đó có chín người bị giết chết trên lôi đài, Diệp Mặc giết một
người, Thiết Tông Phi của Ông Trọng Thiên giết chết một người, Mộ
Sát của Giang Do Thiên giết một người, Nguyễn Nhạc Thiên giết chết
bốn người. Còn có hai người giết chết đối thủ, Diệp Mặc đều không
biết, cũng không có hứng đi hỏi.

Sau 31 trận đấu, trong số người lọt vào Top 32 ngoài Diệp Mặc ra, Tông
Phiêu Thiên còn có cả Mang Dũng nữa. Cuộc đấu của Mang Dũng thần
thức của Diệp Mặc cũng nhìn qua, là cuộc đấu thứ 27, khiêu chiến là
một Huyền Tiên của Giang Do Thiên, hai người sau khi đánh nhau ác liệt,
Mang Dũng cuối cùng cũng thắng.

Nhưng ánh mắt của Diệp Mặc lợi hại, hắn vừa nhìn liền nhìn ra sự
ác liệt của Mang Dũng là giả tạo, sự ác liệt của đối phương mới
là thực sự. Với đòn xuất thủ của Mang Dũng, hoàn toàn có thể
giết chết đối phương một cách dễ dàng. Nhưng tên này lại muốn đấu
kỳ phụng địch thủ với đối phương một phen, cuối cùng bị thương nhẹ,
lúc này mới đánh bại đối phương.

Diệp Mặc cũng đã chẳng thèm khinh bỉ tên này nữa, bản thân mình giả
bộ là vì muốn giết Quan Phi Kiếm. Tên tiểu tử này giả bộ hoàn
toàn là vì ẩn giấu. Đợi lát nữa nhìn xem gã rốt cục có thể ẩn
giấu được đến lúc nào, chẳng lẽ tên khốn kiếp này không muốn vào
Vấn Đạo các hay sao? Nếu như gã muốn, thì trận đấu sau cho dù ẩn
giấu cũng không giấu thêm được nữa.

Trận đấu Top 16 người đứng đầu bắt đầu, trận đầu tiên vẫn là của
Quan Phi Kiếm. Lần này không ai dám lên đài khiêu chiến. Sự cường hãn
của Quan Phi Kiếm mọi người đều nhìn rất rõ. Diệp Mặc nằm trong Top
16, hắn muốn lên khiêu chiến, cũng không có tư cách khiêu chiến.

Quan Phi Kiếm thấy không có ai lên khiêu chiến, gã bỗng nhiên chỉ vào
Mang Dũng nói:

– Mang Dũng của Tông Phiêu Thiên, anh lên đi, tôi muốn xem xem Tông Phiêu
Thiên liên tiếp giành giải nhất hai vòng lợi hại như nào.

Khi không có ai lên đài khiêu chiến, người trên lôi đài có thể tùy
tiện chọn một người lên đài. Cho nên Quan Phi Kiếm chọn Mang Dũng, là
hoàn toàn hợp quy tắc.

Tất cả mọi người biết đây là Quan Phi Kiếm muốn lấy Tông Phiêu Thiên
để khai đao, chỉ cần Mang Dũng lên, chắc chắn sẽ bị Quan Phi Kiếm
giết chết.

Diệp Mặc bỗng dưng lại cảm thấy phấn chấn, hắn cũng muốn thử một
chút sự lợi hại của Mang Dũng, đang lúc hắn định truyền âm cho Mang
Dũng, để Mang Dũng giúp giết chết Quan Phi Kiếm, Mang Dũng lại vẻ
mặt chán chường bước đến ôm quyền nói:

– Trận này tôi nhận thua, tôi không phải là đối thủ của anh Quan.

Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, tên tiểu tử này nhận thua sao? Đây là
tiết mục gì vậy? Chẳng lẽ không muốn có suất vào Vấn Đạo các
thật sao? Đến hắn cảm thấy Mang Dũng lên đài cũng chưa chắc sẽ thua
Quan Phi Kiếm, vào lúc quan trọng hắn lại dùng thần thức đao chém
giết Quan Phi Kiếm một chút, giúp đỡ một chút. Nhưng Mang Dũng lại
vì ẩn giấu tu vi, lại nhận thua.

Mặc dù Diệp Mặc tức giận Mang Dũng nhận thua, nhưng những người còn
lại cảm thấy Mang Dũng nhận thua là chuyện bình thường. Ý tứ này
của Quan Phi Kiếm là muốn giết chết Mang Dũng, Mang Dũng rõ ràng
không phải là đối thủ của Quan Phi Kiếm, lúc này nhận thua cũng
không có ai cho là gã kinh hãi. Dù sao người giống như Trang Cữu cũng
không có nhiều, huống chi khi Trang Cữu và Quan Phi Kiếm đấu chiến,
sức mạnh của Quan Phi Kiếm còn chưa phát ra hết.

Từ bỏ suất Vấn Đạo các cũng không muốn khiêu chiến trận này, Diệp
Mặc cũng đã gạch Mang Dũng khỏi danh sách Tiên nhân có thành tựu
không đơn giản đi rồi. Ẩn nhẫn có thể, nhưng ẩn nhẫn đến mức độ như
này, Diệp Mặc không tin gã có được bao nhiêu thành tựu. Đến suất đi
Vấn Đạo các cũng có thể ẩn nhẫn không cần, thậm chí Diệp Mặc hắn
cũng không làm được.

Tu luyện tranh đoạt tài nguyên là quá trình cần phải trải qua, trong
thiên hạ cũng không có tài nguyên vô duyên vô cớ mà rơi xuống. Mang
Dũng có thể tranh đoạt một suất vào Vấn Đạo các, gã cho dù từ
bỏ, tư cách như này làm sao có thể thành người mạnh nhất được?

Diệp Mặc không tiếp tục chú ý đến Mang Dũng nữa, loại người như này
không đáng cho hắn chú ý đến.

Vượt khỏi dự liệu của Diệp Mặc chính là, Mang Dũng không ngờ lại
chủ động đến trước mặt Diệp Mặc chào, lúc này mới ra khỏi phạm vi
dự thi, đây cũng là lần thứ hai gã chủ động đến chào Diệp Mặc rồi.
Nếu nói là lần đầu tiên gã đến chào Diệp Mặc, Diệp Mặc còn muốn quen
biết gã một chút, còn lần này, Diệp Mặc hoàn toàn không có chút
hứng thú nào rồi.

Trận thứ hai và trận thứ ba Lãnh Thanh Sam và Tần Vô Nhận dễ dàng
thắng cuộc, còn trận thứ tư thì Diệp Mặc vừa lên đài, liền có người
vào đài, có thể thấy mặc dù hắn giết Giản Sát rồi, nhưng sức uy
hiếp còn kém xa Quan Phi Kiếm.

– Thượng Quan Ngữ Phượng của Đoan Tĩnh Thiên lên lĩnh giáo.

Bước lên đài là một nữ tiên khí khái hào hùng, mặc dù có thể lọt
vào Top 32, nhưng nữ tiên này còn kém xa Huyết Y Tiên Tiết Thịnh Hiên,
Diệp Mặc lại càng không cần dùng khí lực gì.

Sau nửa tuần hương, một đao của Diệp Mặc bổ trúng sau lưng Thượng Quan
Ngữ Phượng này, Thượng Quan Ngữ Phượng bị Tiên nguyên một đao của
Diệp Mặc trực tiếp đánh bay, đánh cho rơi xuống trên mặt cấm chế,
trong nháy mắt biến thành một người đẫm máu.

Thượng Quan Ngữ Phượng thua.

Diệp Mặc không giết cô, Thượng Quan Ngữ Phượng mặc dù muốn thắng hắn,
nhưng không có sát cơ, rõ ràng đối phương cũng không muốn giết mình,
đối với loại người muốn giết chết hắn, Diệp Mặc tuyệt đối sẽ không
buông tha, nhưng nếu đối phương không muốn giết hắn, thì hắn cũng
không cần nhất định phải giết chết họ. Thậm chí một đao bổ túng
sau lưng của đối phương, cũng là do Diệp Mặc cố ý, nếu không một đao
này tuyệt đối có thể bổ trúng ngực của cô.

Sau trận đấu bình lặng không chút sóng gió nào, ngoài Thiết Tông Phi
của Ông Trọng Thiên bị đối thủ giết chết ra, Nguyễn Nhạc Thiên giết
được ba người. Huyết Y Tiên Tiết Thịnh Hiên liên tiếp hai trận đều
giết chết được đối thủ, cũng giống như Thiết Tông Phi của Ông Trọng
Thiên, cũng liên tiếp giết chết hai người. Còn một người còn lại
liên tiếp giết chết hai người cũng là người của Nguyễn Nhạc Thiên,
chính là Trương Cuồng râu xồm, đứng thứ sáu trong vòng thứ hai.

Diệp Mặc bây giờ đã biết Trương Cuồng, là người đứng thứ hai trong
Thiên tiên bảng của Nguyễn Nhạc Thiên. Mặc dù mặt đầy râu, tướng mạo
tục tằng, nhưng biểu hiện trên lôi đài lại khác với Quan Phi Kiếm.
Trên lôi đài, biểu hiện của y một mực vô cùng bình tĩnh, hơn nữa ra
tay lại rất nhẹ nhàng.

Hai trận đấu của y Diệp Mặc cũng nhìn qua, hai tên Huyền Tiên tìm y đối
chiến, vừa lên đài liền xuất sát chiêu, tư thế đó chính là muốn
giết chết Trương Cuồng ngay trên lôi đài. Nếu như Diệp Mặc gặp đối thủ
xuất sát chiêu như vậy, hắn nhất định cũng sẽ giống như Trương
Cuồng, chém chết đối phương.

Nhưng Thiết Tông Phi của Ông Trọng Thiên và Huyết Y Tiên Tiết Thịnh
Hiên của Nguyễn Nhạc Thiên lại khác, bọn họ giết chết hai người đều
là sau khi thua, họ không kịp nhận thua đã bị giết chết. Nói cách
khác là cố ý giết chết, có thể thấy trong ba người sát tính của
Thiết Tông Phi và Tiết Thịnh Hiên còn mạnh hơn nhiều Trương Cuồng.

Sau mười sáu cuộc đấu, thứ tự cũng không vượt qua sự dự liệu của
mọi người, Top 16 của vòng thứ hai, được giữ lại nửa già. Hai trận
khiêu chiến thành công, cũng đều là người của Nguyễn Nhạc Thiên,
trong đó có Huyết Y Tiên.

Lần này trên quảng trường cũng không còn không khí giống như vừa với
bắt đầu vòng thứ thứ ba nữa, trước giờ vòng thi thứ ba đều bị cho
là vòng thi chém giết, lần này cũng như vậy. Chỉ có điều lần này
người bị giết dường như nhiều hơn lúc trước, trận đấu còn chưa kết
thúc, đã có mười mấy người bị giết chết rồi, phải biết những
người bị giết này đều là những tinh anh của các thiên vực.

Tên Đại La Tiên khuôn mặt không chút thay đổi gì của Nguyễn Nhạc Thiên
lại lần nữa bay lên lôi đài, lớn giọng tuyên bố:

– Top 16 của vòng thi đấu thứ ba cũng đã được chọn ra, bây giờ vẫn
căn cứ theo thứ tự của bia Vấn Đạo ngân, 8 người đầu nhận lời thách
thức, tám người sau tùy ý khiêu chiến, trận đấu bắt đầu.

Người thứ nhất lại là Quan Phi Kiếm, Đại La Tiên này vừa rời khỏi
lôi đài, Quan Phi Kiếm cũng đã lên lôi đài.

Một mặt trống da lơ lửng trên đỉnh đầu của gã, ánh mắt nhìn thiên
hạ bằng nửa con mắt này, dường như ai dám lên đài khiêu chiến gã,
gã sẽ không chút do dự mà giết chết đối thủ ngay lập tức vậy.

Nhưng lần này không phải không có ai dám lên đài khiêu chiến, có thể
lọt vào Top 16, ai không phải là tinh anh thiên vực? Sao có thể bị
một Quan Phi Kiếm này hù sợ được.

– Mộ Sát của Giang Do thiên lên khiêu chiến.

Một bóng dáng màu đỏ tươi hạ xuống lôi đài.

Diệp Mặc lại gật gật đầu, Mộ Sát này hắn biết, thành tích đứng
thứ tám trong vòng thi đấu đầu tiên, đứng thứ mười sáu trong vòng
thi thứ hai, đấu trận đầu trong vòng thi thứ ba, y đã chém chết đối
thủ rồi. Vòng thi đầu y là đội trưởng, theo lý mà nói tên này cũng
đã có tư cách tiến vào Vấn Đạo các rồi, y còn lên khiêu chiến với
Quan Phi Kiếm, rõ ràng không phải vì suất vào Vấn Đạo các mà lên.

– Có khí phách.

Mặc dù bản lĩnh của Mộ Sát cũng không tệ, nhưng Quan Phi Kiếm cũng
không coi đối thủ ra gì. Sau đó trống lớn của gã liền phát ra những
âm thanh ầm ầm, chọc thẳng vào màng nhĩ người khác.

Lúc này những người đứng xem bên dưới lập tức hiểu ra, âm thanh này
có chút giống với tiếng ‘giết’ của Giản Sát. Giản Sát phát ra một
chữ, còn trống da này thì lại gõ không ngừng, tình huống như này
sao mà đối địch được? Mộ Sát xong đời rồi, ai biết được khi Quan Phi
Kiếm giết Trang Cữu, đến cái cơ bản nhất cũng không lấy ra?

Diệp Mặc lắc đầu, hắn cũng cảm thấy Mộ Sát mặt dù không tệ, nhưng
cũng không phải là đối thủ của Quan Phi Kiếm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.