Vị tiên vương này đứng ở truyền tống trận quét về phía các tiên nhân đang xếp
hàng một chút, ánh mắt xẹt qua Diệp Mặc cùng Chân Băng Du. Khi mà ánh mắt của
cô quét qua Chân Băng Du cũng không chú ý tới Diệp Mặc, thì trong mắt của cô
bỗng nhiên lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng cô lại nhanh chóng đưa ánh mắt về
phía Diệp Mặc.
– Ngươi vì sao lại hồi hộp?
Bên tai Diệp Mặc bỗng nhiên vang lên giọng nói của vị Tiên Vương áo xanh kia.
Sau khi nghe xong lời nói này, thì Diệp Mặc lại bĩnh tĩnh trở lại. Bởi vì theo
lời nói của vị Tiên Vương áo xanh kia, thì Diệp Mặc đã có thể xác định dù là
vị Tiên Vương áo xanh kia dùng thần thức quét tới hắn cũng không sao, chỉ cần
không phải là sử dụng thần thức uy áp thì hắn căn bản là không phải lo lắng
việc Thế giới trang vàng bị bại lộ.
Diệp Mặc không biêt vị Tiên Vương áo xanh này tại sao phải nói với hắn như
vậy, nhưng cũng may sau khi cô nói xong lời này, thì cũng không chú ý tới Diệp
Mặc hắn nữa, bởi vì Truyền tống trận đã khởi động rồi.
– Người này chỉ sợ đã là Đại La Tiên rồi.
Sau khi vị Tiên Vương áo xanh kia rời đi, thì đã có người bắt đầu bàn tán.
– Hừ, Đại Tiên sao? Ngươi bị váng đầu à. Cô ấy chính là Hòa Hoàn Tiên Vương,
một trong mười đại Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên. May cho ngươi là vừa rồi
ngươi không lắm miệng, vì Hòa Hoàn Tiên Vương ghét nhất là hạng người nhiều
chuyện. Nếu vừa rồi ngươi như vậy thì đã sớm bị giết rồi.
– Cái gì? Cô ấy là Hòa Hoàn Tiên Vương sao?
– Đương nhiên, Hòa Hoàn Tiên Vương hiện tại vội vã đi Thanh Mạt tiên thành
như vậy nhất định là vì chuyện Thanh Lôi tiên tuyền mở ra.
…
Mọi người bàn tán xôn xao, Diệp Mặc thì chỉ đứng ở bên cạnh nghe mà thôi. Tuy
là hắn vốn đã biết cô gái áo xanh kia là một vị Tiên Vương, nhưng không nhờ cô
lại chính là một trong mười đại Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên.
Sau nửa canh giờ, Diệp Mặc cùng Chân Băng Du xuất hiện ở trên đường lớn Thanh
Mạt tiên thành. Thanh Mạt tiên thành so với Cổ Lận tiên thành thì phồn hoa hơn
nhiều lắm, bất luận là trên con đường nào, thì đều luôn có người chen chúc.
– Chúng ta đi đâu đây?
Chân Băng Du nhìn tình hình huyên náo trên đường lớn, sau đó nhíu mày hỏi.
Diệp Mặc hiểu ý của cô, vì cô vốn không thích ở những nơi náo nhiệt, cô thích
những nơi an tĩnh hơn. Nếu như không phải là đang ở trên đường lớn, thì không
chừng là cô đã chui vào bên trong 'Phi tuyết châu' rồi.
– Bây giờ mà muốn đi tìm tửu lâu hay là tiên tức lâu thì khẳng định là không
thực tế rồi. Nhưng chúng ta còn có một lựa chọn khác, đó là đi tìm nơi thuê
động phủ ở tiên thành này.
Diệp Mặc mỉm cười.
Thuê động phủ đối với Diệp Mặc và Chân Băng Du thì là điều không còn gì tốt
hơn nữa. Hắn phải đi Thanh Lôi tiên tuyền tu luyện, Chân Băng Du thì lại không
đi được, huống chi dù là cô có đi, thì cũng vô dụng. Hơn nữa Chân Băng Du luôn
thích yên tĩnh, nên thà ở lại động phủ tu luyện còn hơn.
Thanh Mạt tiên thành rất đông tiên nhân, nhưng việc quản lý ở nơi này cũng khá
nghiêm khắc, dù cho là đắc tội với tiên nhân cao cấp, thì chỉ cần không ra
khỏi Thanh Mạt tiên thành thì sẽ không có chuyện gì, huống chi là ở trong động
phủ của tiên thành? Sự an toàn của việc thuê động phủ ở tiên thành này khẳng
định là không có vấn đề gì.
– Đại hội đấu giá lớn nhất trong vòng trăm năm qua ở Thanh Mạt tiên thành sắp
được cử hành, tất cả các vật phẩm được bán đấu giá đều có thông tin trong ngọc
giản này. Chỉ cần một điểm cống hiến là bạn có thế có được một miếng ngọc
giản…
Một tên Hư Tiên giơ ngọc giản trong tay lên hô hào trên đường lớn, các tiên
nhân bán loại ngọc giản này giống như y cũng có mấy người, bất quá mỗi người
đều cách xa nhau một chút.
Thanh Mạt tiên thành tổ chức hội đấu giá thì Diệp Mặc cũng không kỳ quái, các
hội đấu giá lớn bình thường thì đều là một người đứng đầu tổ chức. Một số
thương gia biết rõ đây là thời điểm đông đảo tiên nhân quy tụ nhất, cho nên
lúc này tổ chức hội đấu giá cũng có thể kiếm được Tiên tinh và điểm cống hiến
một cách dễ dàng nhất.
– Bán cho tôi một cái.
Diệp Mặc lấy ra thẻ bài cống hiến mua một cái ngọc giản trong tay tên Hư Tiên
kia. Cũng không phải là hắn muốn đi hội đấu giá, mà chỉ là muốn nhìn các loại
vật phẩm được bán trong lần đấu giá này một chút xem có gì đó không. Loại đại
hội đấu giá lớn nhất trong vòng trăm năm này, thì khẳng định là cần rất nhiều
Tiên tinh hoặc là điểm cống hiến thì mới có tư cách để tham gia, mà Tiên tinh
trên người của hắn thì chỉ có mấy triệu, điểm cống hiến thì cũng không nhiều.
Huống chi điểm cống hiến của hắn không phải là dùng để tham gia đấu giá.
Sau khi nhận được ngọc giản rồi quét qua một lần, thì Diệp Mặc cũng phải cảm
thán, khó trách là đại hội đấu giá lớn nhất trong vòng trăm năm. Thứ tốt được
giới thiệu trong ngọc giản này quá nhiều, các loại tiên linh thảo cao cấp, taì
liệu luyện khí cao cấp, pháp bảo phi hành thượng phẩm, công pháp tu luyện cao
cấp…
Chỉ có thể nói là cần gì thì có đó, bình thường bất luận là một món đồ nào
xuất hiện thì đều sẽ gây sự chú ý cực độ. Nhưng trong một lần đấu giá này lại
xuất hiện một lúc nhiều như vậy.
Khó trách vì sao Thanh Mạt tiên thành lại có đông đảo tiên nhân tập trung về
như vậy, xem ra nó cũng không chỉ đơn giản là vì Thanh Lôi tiên tuyền, hẳn là
cái hội đấu giá này cũng là một trong các nguyên nhân.
Trong hội đấu giá này thì ngay cả tiên linh thảo cấp bẩy cùng pháp bảo Tiên
khí cực phẩm cũng đều xuất hiện, vậy mà còn không thể hấp dẫn được nhiều người
thì mới là chuyện lạ.
…
Nơi cho thuê dộng phủ tu luyện nằm ở phía Bắc Thanh Mạt tiên thành, tuy không
có cửa hàng, nhưng các loại Tụ linh trận và trận pháp phòng ngự đều có đủ.
Người không có liên quan thì căn bản là không có cách nào tiếp cận được chỗ
này, bởi vì đây là nơi mang lại thu nhập chủ yếu cho Thanh Mạt tiên thành.
Diệp Mặc cùng Chân Băng Du vừa mới đến bên ngoài khu vực này thì đã có một tên
Kim Tiên ngăn lại:
– Hai vị dừng bước, nơi này là khu vực động phủ dành cho các tiên nhân tu
luyện.
Diệp Mặc vội vàng ôm quyền nói:
– Tôi biết, tôi cùng bạn mình đúng là tới đây để thuê động phủ.
Tên Kim Tiên kia nói với vẻ áy náy:
– Toàn bộ động phủ ở đây đều đã được thuê hết rồi, thật xin lỗi…
Sợ cái gì đúng là sẽ gặp cái đó. Toàn bộ động phủ đã bị thuê rồi, điều này làm
cho Diệp Mặc hơi lúng túng một chút. Hắn và Chân Băng Du đều không có chỗ ở,
cuối cùng chẳng lẽ lại phải ở đầu đường xó chợ? Nếu như ở bên ngoài, thì h�
anh giúp tôi thuê lại.
Một ngàn Tiên tinh đối với Diệp Mặc thì thực sự không tính là gì, nếu như có
thể có được một chút tin tức, thì cũng là chuyện tốt.
Tên Kim Tiên kia biết rõ, cho dù là có động phủ trống, thì cũng không tới
phiên y làm chủ. Nhưng một ngàn Tiên tinh này đã đưa tới tay, thì y không nhận
cũng phí.
– Cậu muốn thuê động phủ sao?
Một âm thanh mềm mại vang lên, một vị tiên nữ mặc bộ đồ mầu xanh khá giống
Chân Băng Du xuất hiện ở bên cạnh hai người.
– Vâng thưa tiền bối.
Vị nữ tiên áo xanh này là tu vi Đại Chí Tiên, nên Diệp Mặc không dám thất lễ
liền tranh thủ thời gian khom người nói.
Vị nữ tiên áo xanh kia sau khi nhìn Chân Băng Du một chút, thì liền lên tiếng:
– Thật là một cô gái xinh đẹp, hôm nay ta thuận tiện giúp các người một chút.
Ta đang sắp rời khỏi Thanh Mạt tiên thành, động phủ cũng sắp hết hạn rồi, vậy
thì nhường cho hai người.
– Đa tạ tiền bối.
Chân Băng Du phản ứng nhanh hơn so với Diệp Mặc, nhanh chóng khom người cảm
tạ. Cô biết rõ là nếu tiếp tục đi theo Diệp Mặc, thì dù là có 'Phi tuyết châu'
cũng không phải là một biện pháp tốt.
– Có gì mà phải cảm ơn với không cảm ơn, chỉ là tiện tay mà thôi. Đi nào, tôi
đi giúp hai người xử lý thủ tục, vì nếu như tôi vừa đi thì cái động phủ kia sẽ
lập tức bị người khác thuê ngay. Dù cậu có tìm tên tiểu Kim Tiên thì cũng vô
dụng thôi.
Vị nữ tiên áo xanh kia có tính cách vô cùng sảng khoái, liền vung tay lên nói.
Tên Kim Tiên kia lộ ra vẻ mặt xấu hổ, bất quá cũng rất biết thời cơ, liền
hướng tới Diệp Mặc mà giải thích các quy củ thuê động phủ.
Ở khu vực cho thuê động phủ này có bốn loại động phủ có thể thuê bao gồm
thượng, trung, hạ và một loại động phủ hạng nhất nữa. Động phủ hạng nhất khá
ít, và giá cả thì vô cùng cao.
Vị nữ tiên áo xanh vốn là thuê một cái động phủ thượng đẳng, hàng năm cần năm
trăm ngàn Tiên tinh. Cái giá này đối với các Tiên nhân bình thường mà nói, thì
dù là Đại Tiên cũng tuyệt đối là giá đắt rồi. Đương nhiên nếu như là dùng điểm
cống hiến để thuê, thì tiện nghi hơn so với dùng Tiên tinh nhiều.
Cũng may trên người của Diệp Mặc còn có chút Tiên tinh, cho nên liền trực tiếp
thuê mười năm. Còn điểm cống hiến thì Diệp Mặc dù biết là có thể dùng khá tốt
ở Tông Phiêu Thiên này, nhưng căn bản là hắn không có ý định lấy ra dùng.
Vị nữ tiên áo xanh kia thấy Diệp Mặc trực tiếp lấy ra mấy triệu Tiên tinh để
thuê động phủ thời gian mười năm, thì lại có vài phần kính trọng đối với Diệp
Mặc. Một Huyền Tiên có năm triệu Tiên tinh thì cũng rất nhiều, nhưng một Huyền
Tiên có thể lấy ra chừng đó để đi thuê động phủ thì tuyệt đối không nhiều.
…
Sau khi vị nữ tiên áo xanh kia rời đi, thì Diệp Mặc cùng Chân Băng Du liền
tiến vào động phủ. Hai người vừa nhìn thì đã vô cùng hài lòng rồi.
Diện tích cái động phủ này cũng không nhỏ, chẳng những có một hoa viên nhỏ,
trong động phủ còn chia ra các phòng tu luyện, phòng nghỉ, nơi nuôi tiên sủng,
rất đầy đủ, ngoài ra còn có cả một cái phòng khách nữa. Ở trong sân thì ngoại
trừ các loại tiên linh thảo cấp thấp ra, còn có cả một hồ sen nữa.
Với một cái Tụ linh trận cấp ba trong này, thì lượng tiên linh khí càng thêm
nồng đậm. Ở bên ngoài động còn là một trận pháp phòng ngự cấp bốn nữa.
– Năm triệu Tiên tinh quả là rất đáng
Sau khi Diệp Mặc quan sát xong thì liền nhẹ gật đầu.
– Phải, tôi cũng rất thích chỗ này. Vị tiền bối kia nói quả không sai, ở đây
nếu không phải là có vận khí tốt, thì khẳng định là không thể thuê được động
phủ.
Chân Băng Du tán thành.
– Đáng tiếc, một nơi tu luyện tốt như vậy, tôi lại không thể tu luyện được.
Chân Băng Du thở dài một câu. Nếu như có thể tu luyện, thì tu luyện ở một nơi
thế này quả là giấc mộng của cô. Nơi này có lượng tiên linh khí còn tốt hơn cả
Cực Kiếm Môn của cô nữa.
Diệp Mặc cũng không biết làm sao để an ủi Chân Băng Du cả. Hai người đồng hành
một thời gian dài như vậy, nếu nói rằng hắn một điểm cũng không quan tâm thì
căn bản là không có khả năng. Đáng tiếc là cho dù hắn có quan tâm, thì cũng
không có cách nào tìm được 'Hỗn độn thanh địch' hay là 'Tịnh linh tâm liên'
cả.
– Cậu không cần lo lắng, tôi chỉ cảm thán một chút mà thôi. Công pháp mà cậu
cho tôi rất tốt, tôi hiện tại đã có thể cảm nhận được một tia tiên nguyên lực
rồi.
Chân Băng Du thấy thần thái của Diệp Mặc, thì lập tức biết là Diệp Mặc đang lo
lắng cho cô, nên liền tranh thủ bổ sung một câu.
Diệp Mặc lắc đầu. Hắn biết rõ rằng chỉ cần linh căn của Chân Băng Du còn chưa
được chữa trị, thì cô không có cách nào để tu luyện đư� 2C6 ��c cả. Chân Băng
Du không có cách nào tu luyện, thì hắn cũng không thể nào an tâm mà bỏ lại cô
một mình được.
– Cậu ở phòng tu luyện chính đi, tôi tới phòng bên là được rồi.
Chân Băng Du thấy Diệp Mặc trầm tư, thì liền nói tiếp. Cô cảm giác rằng lời
cảm thán vừa rồi mình thật sự không nên nói ra.
– Không, cô cứ ở phòng tu luyện chính đi, vì động phủ này không phải là thuê
cho cả hai người chúng ta.
Diệp Mặc lập tức nói.
Chân Băng Du sửng sốt một chút, sau đó lập tức nói:
– Vậy cậu đi đâu?