Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1629: Từ chối lời mời.


– Đáng tiếc là, cho dù Phi Tuyết đan cũng chỉ có thể bảo đảm linh
căn của cô không tiếp tục niết hóa tiếp, mà không thể nào khôi phục
hoàn chỉnh linh căn của cô được, trừ phi tìm được Tịnh Linh Tâm Liên
thực sự. Hơn nữa tìm Hư Không Phi Tuyết, cần phải đến hư không giới
vực. Trong Hư không giới vực, cho dù là Tiên vương, khi không may mắn
cũng phải bỏ mạng…

Thánh thủ tiên cô nói xong nhìn Diệp Mặc, cô không biết lòng quyết tâm
cứu Chân Băng Du của Diệp Mặc có bao nhiêu, cho nên cô nói xong liền
nhìn Diệp Mặc. Nếu như Diệp Mặc muốn đi, cô chỉ có thể trực tiếp báo
cho Diệp Mặc, với tu vi của Diệp Mặc cho dù gặp được Hư không phi tuyết
cũng không thể nào lấy được.

Vốn dĩ chuyện Hư không phi tuyết, cô cũng không nên nói cho Diệp Mặc
biết, nhưng Diệp Mặc chỉ là một đại sư Tiên đan tứ phẩm, nhìn tỉ lệ
đan dược của hắn luyện chế, cho dù thăng cấp lên đại sư Tiên đan ngũ
phẩm, dường như cũng có khả năng. Chẳng may có một ngày, hắn gặp
được Hư không phi tuyết mà bỏ lỡ mất cơ hội, đối với hắn mà nói
là không công bằng.

– Diệp huynh đệ, Hư không phi tuyết đó cho dù là Đại La Tiên nhân
cũng rất khó lấy được, ý tứ của Tiên cô là anh biết có loại Tiên
linh vật này là được rồi. Với tu vi của anh, muốn đi tìm Hư không phi
tuyết căn bản cũng không thể nào.

Bành Cảm Đương nói chuyện rất thẳng thắn, gã sợ Diệp Mặc thực sự
muốn đến giới vực hư không tìm Hư không phi tuyết, nên vội vàng lên
tiếng nhắc nhở.

– Tôi biết, cám ơn Thánh cô tiền bối và anh Bành.

Diệp Mặc lại lần nữa đứng dậy cám ơn.

Chân Băng Du trong mắt lộ ra chút tuyệt vọng, cô không ngờ là linh căn
của mình sau khi niết hóa không ngờ còn có thể kéo dài được, chỉ
cần không ức chế, linh căn cuối cùng cũng sẽ thành hư vô, đến cuối
cùng vẫn phải cái chết. Nói cách khác cho dù Cực Kiếm môn không xảy
ra chuyện, cô tìm được sư phụ rồi, sư phụ cũng không có cách nào giúp
cô được.

– Cám ơn Thánh cô tiền bối, vãn bối biết mình chẳng những là linh
căn niết hóa, kinh mạch cũng bị vỡ toàn bộ rồi, cho dù có Hư không
phi tuyết cũng vô dụng.

Chân Băng Du trong lòng có chút thương cảm, lại nói lời cám ơn.

Cô hạ quyết tâm, sẽ không để Diệp Mặc mạo hiểm đến hư không Thiên
giới, mình là người chắc phải chết, Diệp Mặc mạo hiểm đến hư không
thiên giới, cũng không có ý nghĩa gì. Huống chi cô cảm thấy mình mợ
Diệp Mặc cũng nhiều rồi, lại nợ hắn nữa, thậm chí không thể nào yên
tâm mà chết được.

– Không, kinh mạch của cô vỡ vụn cũng không tính là vết thương, một
khi linh căn của cô trở lại như cũ, kinh mạch của cô sẽ tự động khôi
phục lại, cái này đối với Tiên nhân chúng ta mà nói, cũng không
phải là trọng thương gì. Chỉ là vết thương khiến cho kinh mạch không
thể nào khôi phục lại được, mới tính là trọng thương.

Thánh thủ tiên cô nói xong cũng không đợi Chân Băng Du nói tiếp, lại
chủ động nói với Diệp Mặc:

– Thực ra hôm nay tôi đến đây, còn có mấy chuyện nữa muốn thỉnh
giáo Diệp đại sư một chút. Khi tôi luyện chế Tiên đan tứ phẩm, cũng
đã xuất hiện mấy lầno Thánh thủ tiên cô nói:

– Thánh cô tiền bối, miếng ngọc giản này sau khi cô xem qua rồi, tôi
nghĩ cô chắc là có thể luyện chế ra Tiên đan tứ phẩm rồi.

– Hả…

Thấy Thánh thủ tiên cô nghi ngờ nhận lấy miếng ngọc giản, Bành Cảm
Đương có chút không dám tin hỏi:

– Diệp huynh đệ, lời này của anh nghe qua không khỏi cảm thấy quá
khinh người đấy chứ? Nhìn qua miếng ngọc giản mà anh tạm thời khắc
lên kia, là có thể thăng cấp lên Đại sư Tiên đan tứ phẩm sao?

Đại Ất Tiên tên Hàn Trường Điền một mực vẫn chưa nói gì cũng nghi
ngờ nhìn Diệp Mặc, gã thấy Diệp Mặc không phải là một Tiên nhân khoác
lác, sao bây giờ nói chuyện chút lý tính cũng không có vậy. Nếu như
đại sư Tiên đan tứ phẩm lại có thể thăng cấp một cách đơn giản như
vậy, vậy thì đại sư Tiên đan tứ phẩm cũng có quá nhiều rồi.

Thánh thủ tiên cô cũng có chút không hiểu nhận lấy miếng ngọc giản,
cô biết Diệp Mặc là đại sư Tiên đan tứ phẩm, sự hiểu biết về đan đạo
chắc hẳn thâm sâu hơn cô nhiều. Nhưng nếu nói chỉ cần nhìn miếng
ngọc giản khắc tạm thời này, có thể khiến cô thăng cấp lên đại sư
Tiên đan tứ phẩm, vậy thì quá hoang đường viển vông rồi.

Chỉ là cô tu dưỡng thâm hậu, không biểu hiện nét mặt ra ngoài, mà
lại bình tĩnh nhận lấy miếng ngọc giản, sau đó thần thức quét vào
trong…

Chỉ một lát sau, sắc mặt của Thánh thủ tiên cô liền trở nên kích
động, nhất thời mừng rỡ, nhíu mày, hoặc là không hiểu hoặc là lập
tức liền giật mình.

Những người xung quanh thấy thần thái này của Thánh thủ tiên cô, lập
tức biết miếng ngọc giản mà Diệp Mặc đưa cho cô rất có tác dụng,
lúc này Thánh thủ tiên cô thậm chí cũng đã đắm chìm vào trong đó,
cũng không ai đến quấy rầy cô.

Nửa tuần hương, Thánh thủ tiên cô bỗng nhiên bỏ miếng ngọc giản
xuống, nhắm mắt suy tư một lúc, rồi cô lập tức lấy ra một lò đan,
không ngờ muốn luyện đan ngay tại chỗ.

Bành Cảm Đương và Hàn Trường Điền đối mặt nhìn nhau, trong mắt lộ
vẻ nghi ngờ và khó hiểu, chẳng lẽ đúng như Diệp Mặc nói, miếng ngọc
giản này của hắn có thể khiến Tiên cô lập tức thăng cấp lên đại sư
Tiên đan tứ phẩm được?

Còn Thánh thủ tiên cô thì cũng bắt đầu luyện chế đan dược rồi, sau
khi Tiên linh thảo trong tay cô từng nắm từng nắm ném vào trong lò đan,
phóng ra mồi lửa hòa tan, chiết xuất… đánh từng đợt đan quyết vào
trong lò đan, còn đan dịch trong lò đan thì lại không ngừng cuồn cuộn
lên.

Sau hai tuần hương, Thánh thủ tiên cô bỗng nhiên giơ tay đánh đan quyết
vào trong.

Diệp Mặc khẽ gật đầu, trong miếng ngọc giản hắn nhắc nhở nếu như đan
dược không thể nào thu được, khi thu đan quyết cần phải thay đổi một
số chỗ, những thứ đó Thánh thủ tiên cô đều nắm rõ. Có thể thấy cô
quả thực đã đến trình độ đại sư Tiên đan tứ phẩm rồi, chỉ là
thiếu chút xíu nữa mà thôi.

Sau khi thu đan quyết rồi, sáu viên đan dược được cô mang ra, cất vào
trong một bình ngọc.

Thần thức của Diệp Mặc sớm đã thấy lò đan này của Thánh thủ tiên cô
cũng đã luyện chế được sáu viên Thiên Phàm đan hạ đẳng, sau đó lên
tiếng chúc mừng nói:

– Chúc mừng Thánh cô tiền bối thăng cấp lên đại sư Tiên đan tứ phẩm.

Không ngờ lại thành công thật? Bành Cảm Đương và Hàn Trường Điền đờ
đẫn nhìn bình ngọc kia, dường như có chút không dám tin. Chẳng lẽ
dưới sự chỉ dẫn của Diệp Mặc, thành một đại sư Tiên đan tứ phẩm lại
dễ dàng đơn giản vậy sao?

Thánh thủ tiên cô mặc dù cũng dần tỉnh táo lại rồi, lúc này cũng
không thể nào khống chế được sự sung sướng trong lòng, cô không ngờ
vấn đề nan giải của mình mấy năm nay, lại được Diệp Mặc hướng dẫn
đơn giản như vậy, hơn nữa còn đưa ra một phương án giải quyết chi
tiết cặn kẽ như vậy nữa. Đợi cô nghe thấy tiếng của Diệp Mặc, lập
tức đứng dậy khom người nói với Diệp Mặc:

– Diệp đại sư, trình độ luyện đan của anh đúng là hơn tôi rất
nhiều, mời đại sư nhận tôi làm đệ tử.

Tiên cô muốn bái Diệp Mặc làm sư sao? Bành Cảm Đương và Hàn Trường
Điền lại bị đả kích.

Diệp Mặc vội vàng đứng dậy nói:

– Thánh cô…

– Tên tục của tôi là Thải Dĩ, đại sư cứ gọi thẳng tên của tôi, nếu
như lại gọi tôi là tiền bối tiếp, Thải Dĩ cũng không dám nhận.

Đối với Diệp Mặc, Thánh thủ tiên cô cũng thật lòng khâm phục và tôn
kính, cô chắc rằng Diệp Mặc không phải là một đại sư Tiên đan tứ
phẩm. Mặc dù cô cũng không biết trình độ luyện đan của Diệp Mặc đến
mức nào rồi, nhưng cô lại biết, cho dù tông sư Tiên đan, cũng không
thể nào sau khi nghe được vài câu, liền tìm ra được vấn đề đang tồn
tại, hơn nữa lại khiến mình thăng cấp đại sư Tiên đan ngay tại chỗ
như này.

Diệp Mặc để Thánh thủ tiên cô ngồi xuống xong rồi nói:

– Nếu như vậy, vậy thì tôi gọi cô là Thải Dĩ sư tỷ. Nhưng tôi cũng
sẽ không nhận đệ tử, bản thân tôi cũng đang tìm kiếm nghiên cứu,
chuyện nhận đồ đệ, Thải Dĩ sư tỷ đừng nhắc đến nữa. Đương nhiên,
Thải Dĩ sư tỷ có thể thường xuyên đến cùng tôi nghiên cứu thảo luận
một chút về đan đạo cũng được.

Lời này của Diệp Mặc tương đương với chuyện biến tướng dạy mình rồi,
Thánh thủ tiên cô đương nhiên nghe ra, mặc dù trong lòng có chút tiếc
nuối, cô lại lần nữa đứng dậy cám ơn.

Chỉ có Chân Băng Du là biết, Diệp Mặc không phải là đại sư Tiên đan tứ
phẩm, hơn nữa đối với việc Diệp Mặc biết Thánh thủ tiên cô có thể
thăng cấp lên đại sư Tiên đan tứ phẩm, Chân Băng Du cũng không thấy gì
là ngạc nhiên. Bây giờ chỉ cần Diệp Mặc làm ra chuyện, cô đều cảm
thấy là bình thường, ở cùng với Diệp Mặc lâu như vậy rồi, cô cũng
đã quen với các loại nghịch thiên của Diệp Mặc rồi.

– Phùuuu…

Bành Cảm Đương thở dài một hơi, lúc này mới xác nhận vừa rồi Diệp
Mặc quả thực trong thời gian ngắn ngủi có thể khiến Tiên cô thăng cấp
lên đại sư Tiên đan Tứ phẩm.

Diệp Mặc thấy Bành Cảm Đương hình như muốn nói là lời khâm phục gì
đó, lại vội vàng ngắt lời Bành Cảm Đương muốn nói hỏi:

– Anh Bành, hôm nay cám ơn anh dẫn Thải Dĩ sư tỷ đến giúp đỡ.

– Đúng vậy, anh không nói thì tôi cũng quên mất, tôi là đến mời anh
đến khoang A tham gia đại hội đan sư. Chỉ cần anh có thể bộc lộ được
tài năng trong đại hội đan sư, thì cơ hội kiếm tiên tinh cũng nhiều
lắm…

Bành Cảm Đương nhớ ra mục đích khác của mình, mau chóng nói.

– Anh Bành không ngờ ở khoang hạng A?

Diệp Mặc quả thực có chút kinh ngạc nghi ngờ, hắn không ngờ Bành Cảm
Đương lại từ khoang hạng A đến.

Bành Cảm Đương có chút ngượng ngùng cười cười nói:

– Đúng vậy, lúc trước tôi vì sốt ruột cho vết thương của Hàn
Trường Điền, cho nên không kịp nói rõ với anh. Anh yên tâm, sau này
tiên tinh tuyệt đối nhiều cho anh không dùng hết. Đại hội Đan sư cho
dù anh không tham gia, cũng có thể kiếm được lượng lớn tiên tinh…

Nói xong, Bành Cảm Đương theo bản năng nhìn Hàn Trường Điền.

– Anh Diệp, tôi cố ý đến cám ơn ân cứu mạng của anh. Anh Diệp không
cần lo lắng vấn đề ăn ở, bây giờ cùng chúng tôi lên khoang hạng A,
chỗ ở và thân phận tôi sẽ giúp anh sắp xếp thỏa đáng, không cần
lấy ra một miếng tiên tinh nào cả.

Hàn Trường Điền ít nói chuyện cũng chủ động đứng dậy ôm quyền nói
với Diệp Mặc, trong mắt có chút bức thiết.

Diệp Mặc lại cảm thấy Hàn Trường Điền cũng không đáng để kết giao
với hai ngư� 50F �̀i Thánh thủ tiên cô và Bành Cảm Đương, hơn nữa gã
mời mình lên khoang hạng A, rõ ràng là quyết định tạm thời. Nói
cách khác lúc trước gã cũng không có ý định mời mình đến khoang
hạng A, chỉ có điều nhìn thấy mình đơn giản đã khiến Thánh thủ
tiên cô thăng cấp lên đại sư tiên đan tứ phẩm, nên mới tạm thời thay
đổi chủ ý của mình.

Đừng nói Diệp Mặc vốn dĩ không định lên khoang hạng A, cho dù muốn
lên, cũng sẽ không vì chủ ý tạm thời của Hàn Trường Điền mà nợ
gã một tấm nhân tình, huống chi hắn cũng đã nhận ra, tên Hàn Trường
Điền tuyệt đối không đơn giản, hình như đến cả Bành Cảm Đương cũng
phải nhìn ý của gã để làm việc.

– Cám ơn anh Hành và anh Bành, tôi cảm thấy ở khoang hạng B là tốt
rồi, khoang hạng A tôi cũng không lên nữa. Huống chi tôi có một thói
quen, không thích nợ người khác quá nhiều.

Diệp Mặc khách khí từ chối lời mời của Hàn Trường Điền.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.