Hai ngày sau, thương thế của Diệp Mặc đã lành được hơn nữa, lúc này hắn
mới hiểu được thương tổn trong hư không bị xé rách là kinh khủng thế nào.
Nếu như là thương thế khác, với hai ngày thời gian thì hắn sớm đã lành
lặn rồi. Bản thân hắn là Luyện Thể Thần Cảnh, cộng thêm tiên tinh và đan
dược, vậy mà liên tục hai ngày, thương thế vẫn chưa hoàn toàn hồi phục như
cũ, có thể thấy được thương thế kia nghiêm trọng đến mức nào rồi
Tuy rằng vết thương còn chưa hoàn toàn khép miệng, Diệp Mặc đã không
muốn tiếp tục lưu lại Thế giới trang vàng thêm nữa, hắn ra khỏi Thế giới
trang vàng, sốt ruột muốn biết hắn hiện tại rốt cuộc đang ở chỗ nào
Hiện ra ở trước mắt Diệp Mặc chính là một mảnh thế giới trụi lủi, khắp nơi đều
là đất đá nửa mềm nửa cứng. Lẽ nào nơi này là một vùng núi bị bỏ hoang? Diệp
Mặc bước lên Thanh Nguyệt, rất nhanh rời đi, hắn muốn sớm một chút tìm một
người hỏi cho rõ, hiện tại hắn đang cái chốn nào
Năm ngày sau, Diệp Mặc vẻ mặt khó coi lại lần nữa về tới điểm xuất phát. Lúc
này hắn đã hiểu rõ chỗ mình đang ở, ở đây căn bản cũng không có bất cứ
con người nào, cũng không có bất kỳ thực vật nào, thậm chí đến yêu thú,
nước cũng không có. Cái có duy nhất chính là đất đá trống trơn này thôi,
còn có một mảng ánh sáng làm mờ mắt
Nói cách khác nơi đây căn bản là một vùng đất chết, Diệp Mặc khẳng định đây
không phải là bất kỳ góc khuất nào của Tu Chân giới, càng không thể
là Tiểu thế giới.
Lại trải qua thêm nửa tháng không ngừng tìm kiếm, Diệp Mặc thật sự đã
thất vọng rồi. Hắn thậm chí hoài nghi mình tiến nhập vào thế giới tàn
tích của người khác, chỉ là thế giới này đã bị hủy diệt mà thôi.
Nơi đây nếu không phải là đất đá, thì là mỗi phương hướng đều có
một cột hình trụ mà thần thức không thể quét vào, tổng cộng có năm cột.
Diệp Mặc cũng thử qua di dời cột hình trụ này vào Thế giới trang vàng của
mình, thế nhưng năm cột hình trụ đó không chỉ dời không nhúc nhích, hơn nữa
cũng không hề bị sứt mẻ nửa phần.
Nỗ lực hai mươi ngày mà không hề tiến triển, Diệp Mặc biết, hắn có lẽ thực
sự tiến nhập thế giới đã bị tàn phá của người khác. Được cái chủ nhân
của thế giới này đã chết rồi, bằng không mà nói, hắn hiện tại là mặc người
chà đạp đấy
Diệp Mặc thở dài, hắn thực sự không muốn tiếp tục lại một lần nữa xé rách
không gian, thế nhưng sự thật trước mắt nói cho hắn biết, hắn nhất định lại
phải tiến hành một lần xé rách không gian. Bằng không hắn căn bản là ra không
được. Cái loại xung đột của không gian xé rách, cho tới bây giờ, Diệp Mặc
còn cảm thấy sợ hãi. Hắn khẳng định đó không phải là Khe nứt hư không
gì, mà thật sự là sát thủ lấy mạng người
Lần này sau khi Diệp Mặc chuẩn bị xong tùy thời tiến nhập Thế giới trang vàng,
lại lần nữa vận chuyển chân nguyên toàn thân chuẩn bị xé rách không gian. Thế
nhưng Diệp Mặc rất nhanh liền ngây dại ra, không gian ở đây hắn căn bản là sờ
không ra được, thì làm thế nào mà xé rách đây?
Trong sự hốt hoảng, Diệp Mặc lại thử thêm vô số lần. Thế nhưng sự thực
khiến hắn vô cùng thất vọng rồi. Hắn thực sự sờ không tới giới diện trong
này, không chỉ nói không chạm được, mà là chút cảm ứng cũng không có.
Diệp Mặc thậm chí không có cách nào tỉnh táo lại rồi, hắn biết mình khẳng
định tiến nhập một nơi còn cao cấp hơn cả Tu Chân giới. Chỉ là nơi đây năng
lực hiện tại của hắn không có biện pháp xé rách, sờ không tới rào cản của
giới diện, còn nói xé rách thì đúng là chuyện cười
Lại thêm một tháng nữa trôi qua.
Diệp Mặc như là điên tiết bay lòng vòng trong này, cứ qua một khoảng
cách, hắn sẽ thử xé rách một lần. Thế nhưng bất kỳ chỗ nào nơi nào, hắn đều
không thể xé rách. Hơn nữa qua hai tháng điên cuồng bay loạn, Diệp Mặc cũng
có thể hiểu thật rõ ràng, đây đúng là giới diện phong bế, cùng loại
với Hải Giác…
Cùng loại với Hải Giác ư?
Diệp Mặc nhớ tới lúc trước ở Hải Giác nghe được tin, tên tu sĩ tên Mộc Vô
Hồn gì đó có nói đến một không gian cùng loại với Hải Giác gọi là
Thiên Nhai, lẽ nào nơi này chính là Thiên Nhai?
Nhưng Mặc rất nhanh Diệp Mặc liền tự phủ định ý nghĩ của chính mình. Không
gian của Hải Giác hắn có thể xé rách. Mà không gian ở trong này hắn đến
chạm cũng chạm không được. Đây tuyệt đối không phải là Thiên nhai, mà
chắc là một nơi hoàn toàn mới
Huống chi, nếu như tiến nhập Thiên Nhai còn phải xé rách hư không mới có
thể tiến vào, vậy thì Thiên Nhai sẽ không có người biết đến rồi
Hơn nữa, Giác Hồn Tảo của Hải Giác tỏa sát khí khắp nơi, mà ở trong này
ngoại trừ không có cách ra ngoài, căn bản cũng không có bất kỳ nguy hiểm
nào.
Sau tháng thứ ba, Diệp Mặc tỉnh táo lại, hắn đã nghĩ thông suốt, mình coi như
là tiếp tục nữa cũng không có bất kỳ tác dụng nào, có thể ra được sớm đã
ra được rồi, ra không được, mặc cho hắn cố gắng nữa cũng ra không được.
Hiện tại đối với hắn mà nói, muốn tìm Mục Tiểu Vận căn bản là người si nói
mộng. Không chỉ nói tìm kiếm Mục Tiểu Vận, dù là trở lại Mặc Nguyệt Chi
Thành, cũng là không thể được
Điều duy nhất khiến Diệp Mặc yên tâm, đó chính là khi hắn rời khỏi Mặc Nguyệt
Chi Thành đã nói qua, rất có thể sẽ không còn trở lại Mặc Nguyệt Chi Thành,
trực tiếp phi thăng luôn. Không nghĩ tới hắn vừa đi ra, liền không về được
rồi.
Hiện tại cái duy nhất hắn có thể làm, đó chính là tu luyện tới Hóa Chân viên
mãn rồi phi thăng. Nếu như ở đây đến phi thăng cũng không thể thì hắn chỉ
có thể chết già ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thôi
Diệp Mặc bình ổn lại, trực tiếp tiến nhập Thế giới trang vàng, bắt đầu bố
trí Tụ Linh Trận tu luyện. Tiên tinh hắn còn có khoảng bảy mươi miếng, cũng
may hắn đã là Hóa Chân tầng chín rồi, cần tu luyện tới Hóa Chân viên mãn cũng
không phải là chuyện khó khăn.
Tuy rằng tiên tinh rất ít, Diệp Mặc còn dùng bảy miếng tiên tinh khởi động
Trận bàn thời gian. Diệp Mặc để lại hai mươi miếng tiên tinh, số bốn mươi
miếng tiên tinh còn lại thì dùng để tu luyện. Hắn sợ chẳng may không
thể phi thăng, lúc tới cần tiên tinh, lại không có thì xong đời thật
luôn
Tu luyện là không biết ngày tháng, một khi Diệp Mặc quyết định một
lòng tu luyện, hắn rất nhanh đã quên phắt cái chuyện đang ở nơi không
biết là đâu ấy
Lúc này thứ duy nhất có thể làm bạn Diệp Mặc chỉ Có Vô ảnh thôi, Vô ảnh tựa
hồ biết Diệp Mặc hiện tại đã lâm vào khốn cảnh, cũng không dám tiếp tục ở
bên cạnh Khổ Trúc nữa, trái lại lại bay ra xa, nhường Khổ Trúc lại cho
Diệp Mặc
Diệp Mặc tu vi lúc này là Hóa Chân tầng chín, một khi toàn lực tu luyện,
linh khí bên trong linh mạch cực phẩm liền tạo thành từng màn sương linh
khí, bị Diệp Mặc hấp thu hết. Nếu như không phải có hơn mấy chục miếng
tiên tinh phối hợp, dù cho linh mạch cực phẩm nơi này nhiều hơn nữa, phỏng
chừng cũng không đủ cung cấp Diệp Mặc tu luyện.
Vô số linh mạch cực phẩm tồn tại vô số năm hoàn toàn bị Diệp Mặc tiêu hao
hầu như không còn, lúc đó khi tiên tinh trên trận bàn đã tiêu hao gần hết,
Diệp Mặc vẫn tiếp tục tu luyện, lúc này hắn đã đạt tới hậu kỳ Hóa Chân tầng
chín, khoảng cách tới viên mãn cũng chỉ có một bước ngắn.
Thời gian trận bàn ngưng vận chuyển, hơn bốn mươi miếng tiên tinh cũng dùng
hết rồi, Diệp Mặc vẫn không dừng lại. Lúc này hắn chỉ là dùng linh mạch tu
luyện, mà không dùng hai mươi miếng tiên tinh đã cất lại trước đó ra
dùng luôn
Lại một năm trôi qua, Diệp Mặc ở trong đống linh mạch tấn cấp tới Hóa Chân
viên mãn.
Hóa Chân viên mãn là thứ mà tất cả tu sĩ đều theo đuổi, thế nhưng Diệp Mặc
sau khi tấn cấp tới Hóa Chân viên mãn cũng không mừng rỡ. Hắn chỉ cần toàn lực
tu luyện, tấn cấp Hóa Chân viên mãn vốn là chuyện trong dự liệu, hắn lo lắng
chính là ở trong cái không gian này không thể cảm nhận được lôi kiếp, nếu
là như vậy thật, vậy hắn thật là không còn cách nào.
Diệp Mặc sau khi tấn cấp Hóa Chân viên mãn, trước tiên là ra khỏi Thế giới
trang vàng, đi ra bên ngoài.
Điều khiến Diệp Mặc mừng rỡ chính là, hắn lập tức cảm ứng được lôi kiếp
rồi.
Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ là cả lôi kiếp cũng cảm ứng
không được. Cái khiến hắn có chút bận tâm chính là hắn cảm ứng được trình
độ cường liệt của lôi kiếp kia thậm chí không bằng cường độ lôi kiếp khi tấn
cấp tu vi Hư Thần trước đó
May là dù sao thì hắn cũng đã cảm ứng được lôi kiếp.
Sau khi cảm ứng được lôi kiếp, Diệp Mặc lập tức lại lần nữa ném ra bốn linh
mạch cực phẩm. Linh mạch cực phẩm bên trong Thế giới trang vàng mặc dù nhiều,
nhưng cũng không chịu nổi sự tiêu hao của Diệp Mặc, giờ đây hắn lại lần
nữa lấy ra bốn linh mạch cực phẩm, thì Linh mạch cực phẩm của hắn chỉ còn
lại mười mà thôi
Diệp Mặc với tốc độ nhanh nhất bố trí xong Tụ Linh Trận, sau đó càng điên
cuồng của vận chuyển 'Tam sinh quyết”, lần này hắn không thất vọng, luồng lôi
kiếp thứ nhất rất nhanh hiện ra rồi
Diệp Mặc trước vượt qua lôi kiếp Hóa Chân, hắn cho rằng lôi kiếp Hóa Chân rất
điên cuồng, trên thực tế là lôi kiếp Hóa Chân của hắn chỉ có chín lần đánh
tia sét xuống, cho nên Diệp Mặc lúc này cũng không dám xác định lôi kiếp phi
thăng rốt cuộc là có bao nhiêu tia sét đây
Oành…..
Tiếng vang nặng nề trong hư không bùng nổ, thế nhưng màu sắc bên ngoài
bầu trời kia lại không hề có gì thay đổi cả, mà sau tiếng vang đó,
chỉ có một tia sét cỡ chiếc đũa đánh lên người Diệp Mặc thôi
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn chưa từng thấy qua loại Lôi Kiếp phi thăng
này, âm thanh rền vang kinh khủng như thế kia, sao tia sét bổ xuống chỉ
bằng chiếc đũa thề này chứ?
Khi tiếng vang thứ hai truyền đến, thì đến một tia sét cũng không hề
đánh xuống, Diệp Mặc liền biết sự tình có chút không ổn rồi. Hắn cấp tốc
thu hồi bốn linh mạch, đạp hư không bay lên, bay thẳng về nơi có tia sét
đánh xuống
Khi tiếng vang thứ năm truyền đến, rốt cục có ba tia sét cỡ chiếc đũa đã
đánh lên người Diệp Mặc, lôi kiếp phi thăng dù chỉ to cỡ chiếc đũa cũng
đã cấp cho Diệp Mặc không ít chỗ tốt
Diệp Mặc hiện tại không có bất kỳ tâm tình nào đi cảm thụ chỗ tốt của loại
Lôi Kiếp này, hắn chỉ có một cách suy nghĩ, mau chóng tìm được nơi tia sét
đánh xuống, rồi mượn uy của lôi kiếp phi thăng, liều mạng xé rách hư
không, bằng không hắn sẽ không còn cơ hội.
Mà mượn uy của lôi kiếp, thì càng gần chỗ lôi kiếp đánh xuống càng
tốt, bởi vì càng gần nơi lôi kiếp đánh xuống, có thể không gian nơi đó
càng lỏng lẽo
Hắn suy đoán lôi kiếp phi thăng của hắn hẳn là bị mảnh không gian này chặn
lại, cũng may quy tắc của mảnh không gian này đã không còn đầy đủ, không
có cách ẩn dấu khí tức phi thăng của hắn, nên mới khiến hắn cảm ứng được
lôi kiếp. Bằng không thì, hắn thật đúng là sau đó sẽ phải chết già ở
cái chốn này mất thôi
Diệp Mặc nghĩ không sai, chỉ là hắn chưa bay được bao xa đã là lần thứ bảy
tia sét đánh xuống rồi. Mắt thấy chỉ còn hai lần cuối cùng, nếu quả
thật như là hắn suy đoán, một khi tia sét hai lần cuối đánh xong rồi
tiêu tán, thì không gian trong này lại lần nữa vững chắc kiên cố lại, thì
hắn sẽ vĩnh viễn không có cơ hội xé rách không gian.
Chân nguyên trong cơ thể không chuyển hóa thành Tiên Nguyên, hắn căn bản là
hết cách tiếp tục tấn cấp, cho dù là có tu luyện một vạn năm nữa, hắn
vẫn là quanh quẩn ở Hóa Chân viên mãn
Cho nên Diệp Mặc thật sự khẩn trương, bất luận là đúng hay sai, hắn đều
phải cần thử một lần. Lúc này Diệp Mặc cũng bất chấp tất cả, còn đang lúc
độ kiếp, liền thiêu đốt hơn nửa tinh huyết, sau đó toàn lực thi triển Ngũ
Hành độn thuật, nhất thời như một đạo quang mang nhìn không thấy xông thẳng
tới hướng tia sét
Ầm ầm ầm…..
Thanh âm trầm đục càng lúc càng lớn, mà Diệp Mặc nhìn thấy tia sét đánh ra
càng lúc càng nhỏ rồi, thậm chí ngay cả chiếc đũa cũng không bằng
Khi thanh âm sét đánh lần thứ chín truyền đến, Diệp Mặc càng liều mạng
phi độn tới phương vị của lôi kiếp
Theo tiếng vang của đạo kiếp lôi thứ chín gần kết thúc, Diệp Mặc lại lần nữa
điên cuồng vận chuyển chân nguyên, đồng thời vươn hai tay ra nắm lấy vìa
của hư không mà xé toạc ra….