Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 135: Một phần trăm.


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

— o —

Chương 135: Một phần trăm.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Nhà họ Diệp ở Yến Kinh tuyệt đối không thể ngờ rằng đúng cái lúc bọn họ đang
sứt đầu mẻ chán, thì bên “Nam Thanh” đối với họ như nước với lửa lại đưa ra đề
nghị hợp tác, thậm chí còn chủ động bồi thường những tổn thất của nhà họ Diệp
trước đây, yêu cầu duy nhất của bọn họ là nhà họ phải trợ giúp “Nam Thanh”,
phối hợp với nhà họ Tống đối phó với Diệp Mặc.

Hai đại gia tộc của Hoa Hạ lần đầu tiên giúp đỡ “Nam Thanh” băng đảng xã hội
đen hàng đầu của Hoa Hạ đi đối phó với Diệp Mặc., người nhà họ Diệp dùng ngón
chân cũng có thể nghĩ ra được kết cục của Diệp Mặc.. Chỉ là không ngờ đến, nhà
họ Diệp chưa từng nghĩ đến người của “Nam Thanh” lại đột nhiên quay về. Và chỉ
để lại phương thức liên lạc mà thôi.

Tuy rằng chuyện này thoạt nhìn thì rất đơn giản, nhưng người đứng đầu nhà họ
Diệp là Diệp Bắc Vinh cũng không lập tức đồng ý với yêu cầu của “Nam Thanh”,
mà còn mở một cuộc họp gia tộc. Sau vài lần bất đồng, cuộc họp lần này thừa
một người đó là Diệp Tử Phong, Diệp Tử Phong là em trai của Diệp Mặc., đương
nhiên đó là lúc trước khi Diệp Mặc bị đuổi đi.

Diệp Bắc Phong nói cho tất cả mọi người nghe về yêu cầu của “Nam Thanh” đồng
thời cũng để ọi người nói lên hết suy nghĩ và ý kiến của mình.

– Ông nội, tuy rằng Diệp Mặc là anh trai cháu, nhưng cháu cũng không có ý nói
đỡ cho anh ta. Chỉ muốn từ góc độ gia tộc nói một câu, chúng ta không nên đồng
ý với yêu cầu của “Nam Thanh”, bất luận như thế nào, thì Diệp Mặc cũng là
người nhà họ Diệp, nếu đồng ý với “Nam Thanh” thì chẳng phải là tự cầm gậy
đánh vào chân mình sao, khiến người khác phải chê cười rồi.

Diệp Bắc Vinh vừa nói xong, Diệp Tử Phong lập tức lên tiếng.

Tất cả mọi người đều bất ngờ vì người lên tiếng đầu tiên lại là Diệp Tử Phong,
bởi ở đây, thân phận của cậu ta là nhỏ nhất, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên
cậu ta tham gia hội nghị gia tộc của nhà họ Diệp.

Diệp Tử Phong vừa nói xong, Diệp Quang liền đứng dậy nói:

– Tử Phong, câu này của cậu không đúng rồi, Diệp Mặc từ lâu đã không còn là
người của nhà họ Diệp nữa rồi, điều này tất cả mọi người trong nhà họ Diệp đều
biết, sao lại có thể nói anh ta là người của nhà họ Diệp chứ? Nói anh ta là
người của nhà họ Diệp chẳng phải là cố ý nhục mạ nhà họ Diệp chúng ta sao. Hơn
nữa tôi cho rằng đây là cơ hội hiếm có của nhà chúng ta, nhà họ Diệp có thể
mượn cơ hội này nối lại kinh doanh với “Nam Thanh” đối với nhà họ Diệp thì là
một chuyện hoàn toàn có lợi.

Diệp Tử Phong lập tức tiếp lời:

– Diệp Quang những lời này của anh có ý gì? Cho dù Diệp Mặc không phải là con
ruột của ba tôi, nhưng anh ấy cũng đã lớn lên trong nhà chúng ta, tôi cũng đã
gọi anh ấy một tiếng anh trai, lẽ nào anh trai tôi không phải là người của nhà
họ Diệp sao? Không ngờ anh có thể dễ dàng đồng ý lời đề nghị của “Nam Thanh”
phó mặc sự sống chết của Diệp Mặc cho người ta, rốt cuộc anh còn biết xấu hổ
hay không hả?

– Cậu!!!

Diệp Quang nghe thấy những lời của Diệp Tử Phong, lập tức nổi giận đùng đùng.

Nhưng Diệp Bắc Quang ngồi bên cạnh ho khan vài tiếng, Diệp Quang lúc này mới
nhớ ra ở đây là đại hội gia tộc, vội vàng ngồi xuống, nhưng sắc mặt thì không
hề bớt giận chút nào.

Diệp Bắc Vinh hầu như không để tâm đến cuộc tranh cãi của hai đứa cháu, chậm
rãi nhìn những người còn lại hỏi:

– Mọi người có ý kiến gì không?

Diệp Lang lại nói:

– Tôi cảm thấy Diệp Quang nói có lý, Diệp Mặc đã thực sự không còn là người
của nhà họ Diệp nữa rồi, lần này khó khăn lắm mới có cơ hội “Nam Thanh” chủ
động phát tín hiệu hòa giải, hơn nữa còn tình nguyện bồi thường tổn thất cho
nhà họ Diệp chúng ta, tôi cảm thấy nếu thấy tốt thì làm, dù sao bây giờ tranh
chấp của nhà họ Diệp và nhà họ Tống cũng đã rõ ràng hết rồi, thế nên cháu đồng
ý hợp tác với “Nam Thanh” tiến hành bao vậy Diệp Mặc, cho dù chỉ là bày tỏ
thái độ thôi cũng tốt rồi.

– Concũng đồng ý với anh Diệp Lang,

Diệp Vấn Tiến vội vàng nói.

– Con cũng đồng ý.

Diệp Vấn Khải cũng nói đồng ý với những gì Diệp Lang nói.

– Con đồng ý…

– – Đồng ý…

Hơn mười mấy người, đột nhiên không một người nào là không đồng ý, ngoài Diệp
Tử Phong lúc đầu phản ứng, và Diệp Bắc Vinh chưa phát biểu cái gì, và một ông
lão ngồi bên cạnh Diệp Bắc Vinh, thì cả phòng đều nhao nhao lên đồng ý với ý
kiến của Diệp Lang.

Sắc mặt Diệp Tử Phong trắng bệch, không biết là do tức giận hay là do lo lắng,
còn Diệp Quang sắc mặt rạng ngời, dương dương tự đắc nhìn anh ta bằng ánh mắt
khiêu khích.

Diệp Tử Phong không nói thêm gì nữa, anh ta hiểu rằng nếu như trong nhà họ
Diệp này còn một người muốn đồng ý giúp Diệp Mặc thì người đó chính là anh ta.
Ngoài anh ta ra, đến em gái anh ta là Diệp Lăng cũng đều rất coi thường Diệp
Mặc.

Thậm chí còn ước rằng Diệp Mặc bị đuổi đi thì càng tốt.

Nhưng năng lực của anh ta có hạn, lúc Diệp Mặc đi học ở Ninh Hải, anh ta chỉ
có thể bỏ ra chút tiền tiêu vặt của mình, bảo Vương Dĩnh Bình mang đến cho
Diệp Mặc dùng.

Lúc này trong lòng Diệp Tử Phong chỉ có một suy nghĩ, đó là phải bằng mọi cách
đi thông báo cho Diệp Mặc biết, để anh ấy không quay về Yến Kinh. Trong lòng
anh ta bây giờ rất sốt ruột, nhưng bỗng nhiên anh ta nghĩ ra rằng, rõ ràng ông
nội biết rằng cả gia tộc này sẽ muốn Diệp Mặc chết, vậy tại sao ông lại còn
muốn mở ra cuộc họp này?

Nghĩ đến đây Diệp Tử Phong trong lòng không khỏi giật mình, chẳng lẽ ông nội
lại nghĩ giống như mình?

Từ trước đến nay Diệp Tử Phong chưa bao giờ nghĩ rằng Diệp Mặc không phải là
anh trai của mình, đến việc thử máu ra Diệp Mặc không cùng cha với mình, anh
ta biết những chú bác ở đây đều ước anh em anh ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Diệp,
chỉ có ông nội là yêu quý hai anh em, đồng thời cũng yêu quý mình, bọn họ
không có cách nào để đuổi mình đi, nên mới lấy Diệp Mặc làm mồi nhử.

Tuy rằng Diệp Mặc không ham hố tranh giành cái gì, nhưng bọn họ cũng tìm được
lí do, còn Diệp Tử Phong trước nay vẫn rất cẩn thận, tuyệt đối không để cho
bọn họ nắm lấy đuôi. Chỉ có điều em gái Diệp Lăng không hiểu chuyện, lại luôn
bất hòa với Diệp Mặc, nên đã đứng về phía các chú các bác bên đó.

– Anh Cảnh thấy thế nào?

Diệp Bắc Vinh đột nhiên quay sang nói với ông già ngồi bên cạnh mình.

Người của nhà họ Diệp đều biết, người mà chủ của nhà họ Diệp gọi là anh Cảnh
không phải là người của nhà họ Diệp, nhưng tại sao ông ta có thể tham gia vào
chuyện của gia tộc thì không ai biết.

Người gọi là anh Cảnh khẽ mỉm cười nói:

– Bắc Vinh, cậu lại làm khó tôi rồi, đây là chuyện của nhà họ Diệp các cậu
mà, tốt nhất là tôi không nên nhúng tay vào rồi, dù sao thì tôi cũng không
mang họ Diệp.

Không ngờ Diệp Bắc Vinh nghe xong những câu này, gật gù nói:

– Vâng, cảm ơn anh đã nhắc nhở, tôi hiểu rồi.

Những người còn lại đều kinh ngạc nhìn gia chủ, không hiểu ông ta hiểu như thế
nào, vừa rồi anh Cảnh kia rõ ràng không nói bất cứ câu nào mà, sao lại nói là
hiểu rồi???

Diệp Bắc Vinh thở dài, người nhà họ Diệp đã ít rồi, nhiều người như vậy mà
cũng không thể tìm được một người kế vị, những lời của anh Cảnh vừa rồi rất rõ
ràng, ý của anh ấy chính là Diệp Mặc là người của nhà họ Diệp, nên mới nói là
chuyện của nhà họ Diệp, lại đặc biệt nói đến chuyện ông ấy không mang họ Diệp,
ý là ngoài ông ta ra, Diệp Mặc và những người khác đều mang họ Diệp, những câu
này đương nhiên không ai có thể nghe ra được rồi.

Hơn nữa Diệp Bắc Vinh cũng không phải là kẻ ngốc, nếu như Diệp Mặc thực sự là
một kẻ đơn giản thì đám người “Nam Thanh” căn bản không cần đến sự trợ giúp
của nhà họ Diệp và nhà họ Tống để đối phó với nó. Bởi vậy có thể thấy được
Diệp Mặc đã hoàn toàn thay đổi, có thể nói Diệp Mặc lúc này đã không còn là
Diệp Mặc trước đây mà mọi người biết nữa rồi.

Có chuyện gì kỳ bí không thì Diệp Bắc Vinh không biết, cũng không nhất thiết
phải biết, ông ta chỉ cần hiểu, nếu như Diệp Mặc đã khiến cho đám người “Nam
Thanh” phải e dè thì đó là một chuyện tốt.

Diệp Bắc Vinh thực sự rất muốn gặp lại Diệp Mặc ngay lúc này, ông ta muốn biết
rốt cuộc lúc này Diệp Mặc đã biến thành một người như thế nào, mà khiến cho
Thiên Long Đầu của “Nam Thanh” cũng phải e dè nó, thậm chí đến cả nhà họ Tống
bây giờ cũng không thể bắt được nó, chuyện Diệp Mặc giết Tống Thiếu Văn, về cơ
bản thì người nhà họ Diệp đều đã biết cả rồi, không chỉ nhà họ Diệp, mà rất
nhiều người ở Yến Kinh cũng đều đã biết chuyện này.

Ho khan một tiếng, Diệp Bắc Vinh nói:

– Mặc dù bây giờ Diệp Mặc không còn là người của nhà họ Diệp nữa rồi, nhưng
có những chuyện rất khó phán đoán, ví dụ như vấn đề kiểm tra ADN bây giờ, hoặc
là xảy ra phán đoán sai lầm gì đó, tạm thời chúng ta không bàn đến chuyện này
nữa, một khi Diệp Mặc đã từng ở nhà họ Diệp, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà họ
Diệp, bị người khác truy sát, thì ít nhiều chúng ta cũng có liên quan, nếu như
phối hợp với người khác vây giết nó, thì chúng ta rõ ràng là quá hạ thấp mình
rồi.

Diệp Bắc Vinh nói tới đây rồi dừng lại một lát, nhìn tất cả những thành viên
nhà họ Diệp đang ngồi ở đây, rồi mới lại nói tiếp:

– Thế nên chúng ta không cần phải đi trợ giúp “Nam Thanh” đi đuổi giết Diệp
Mặc, để hạ thấp đi danh tiếng của nhà họ Diệp, nhà họ Diệp chúng ta không cần
phải dựa vào những mối quan hệ kiểu như này mới có thể tồn tại được, còn nữa
“Nam Thanh” kia đối phó với những doanh nghiệp của chúng ta, bất luận thế nào
chúng ta cũng phải chống lại bọn chúng, để cho bọn chúng biết, nhà họ Diệp
chúng ta không phải là loại người dễ bị ức hiếp, còn bọn chúng có truy sát hay
giết Diệp Mặc thì chúng ta cũng sẽ không tham gia, cũng không nhất thiết phải
lo chuyện bao đồng. Diệp Lang lập tức đi điều tra chuyện gần đây nhất mà Diệp
Mặc làm, còn nữa hãy tìm hiểu tình hình gần đây nhất của nó, rồi về đây báo
cáo.

Nghe xong những lời này, Diệp Vấn Tiến lập tức có chút chần chừ.

– Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra

Diệp Bắc Vinh nhìn thấy vẻ do dự của Diệp Vấn Tiến, liền hỏi luôn.

– Ba, nếu như bây giờ chúng ta đi điều tra tin tức của Diệp Mặc, thì chẳng
khác gì nói cho đám người của bên “Nam Thanh” biết chúng ta đang đứng về phe
Diệp Mặc sao? Nếu như vậy không phải là càng làm tăng mâu thuẫn giữa chúng ta
và “Nam Thanh” sao?

Diệp Vấn Tiến vội vàng nói.

Diệp Bắc Vinh cười lành lạnh nói:

– Ba thực sự cảm thấy xấu hổ thay cho các con, lẽ nào nhà họ Diệp chúng ta
phải sợ một đám xã hội đen sao? Nếu như đến “Nam Thanh” còn không thể đối phó
được, thì nhà họ Diệp không thể tồn tại được cũng là điều tất yếu thôi, lại
nói, nếu như “Nam Thanh” không tìm chúng ta chuốc lấy phiền phức, lẽ nào chúng
ta lại bỏ qua cho bọn chúng sao?

Mặc dù đã không còn trẻ nữa, nhưng thái độ của Diệp Bắc Vinh mạnh mẽ và kiên
quyết vô cùng.

Đông Phương Tê cũng không phải là thần tiên, tuy rằng ông ta đã dự đoán rằng
99% người của nhà họ Diệp sẽ đồng ý với việc bao vây giết chết Diệp Mặc, nhưng
ông ta đã không tính đến 1 % còn lại.

Đôi khi quyết định một vấn đề không cần đến quá nhiều người, một người đã là
quá đủ rồi.

Tuy nhiên, bất luận như thế nào “Nam Thanh” bây giờ cũng không cứu được nữa
rồi, làm gì còn tâm chí đâu mà đi lo chuyện của nhà họ Diệp.

Diệp Mặc về đến Lạc Thương, sau khi đem đồ đạc của mình đi, lại cầm theo hai
mươi nghìn nữa, giao cho Du Nhị Hổ và Lỗ Tiểu Trân, để trang bị mạng internet
cho phòng khám, rồi lại lập tức đi đến Yến Kinh.

Tuy rằng lần này đã giết chết Thiên Long Đầu, Diệp Mặc có thể lấy được chút ít
từ chỗ của gã, nhưng Diệp Mặc lại không hề đụng đến, một phần vì lúc này hắn
không thiếu tiền để dùng, một phần là lúc hắn giao việc cho Lang Cực đi tìm
linh thảo, chắc chắn phải dùng đến rất nhiều tiền, cho nên hắn cũng không muốn
thu gom hết tiền ở “Nam Thanh”

Tuy rằng trong trí nhớ của Diệp Mặc vẫn còn đôi chút ấn tượng về Yến Kinh,
nhưng đối với Diệp Mặc bây giờ thì quả thật đây là lần đầu tiên hắn tới Yến
Kinh!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.