Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1134: Đầm lầy cự biến


Thời gian lôi kiếp nổi lên cực ngắn, chỉ là sau vài nhịp thở, thì chi chít
những tia sét đánh xuống. Không đợi Diệp Mặc kịp phản ứng lại, hơn mười tia
sét ước chừng to gấp đôi tia sét vừa xong hoàn toàn bao phủ lấy Diệp Mặc.

Ầm, ầm, ầm…

Diệp Mặc bị dọa hồn bay phách lạc, thậm chí không kịp suy nghĩ liền phóng Tử
Đao và đại đỉnh tám cực ra, nhưng cho dù là như vậy, cũng có hơn mười tia sét
đánh trúng vào người Diệp Mặc, thậm chí còn có một tia sét còn to bằng cánh
tay của lực sĩ, thật sự kinh người.

Diệp Mặc điên cuồng phun ra mấy ngụm máu tươi, cũng đã bị thương nặng, trên
người thậm chí không còn chỗ nào lành lặn, hắn trong lòng đồng thời cũng chửi
thề, lôi kiếp này căn bản là đánh lén hắn. Diệp Mặc chắc rằng nếu như hắn
không có đại đỉnh tám cực, hoặc là phóng đại đỉnh tám cực ra muộn một chút
thôi, hắn hoàn toàn xong đời rồi.

Đợt lôi kiếp này dường như có sáu mươi bảy mươi tia, Diệp Mặc tính toán một
chút, tổng cộng có sáu mươi ba tia. Tính ra chắc cũng phải là bảy đợt lôi kiếp
giáng xuống cùng một lúc.

Diệp Mặc vừa vận chuyển Tam Sinh quyết luyện hóa lôi nguyên, vừa khống chế Tử
Đao và đại đỉnh tám cực ngăn chặn lấy tía xét dày đặc kia. Nhưng đợt sét này
quả thực quá nhiều, cho dù là Diệp Mặc ngăn cản như vậy, thì đại đỉnh tám cực
kia vẫn bị ầm ầm lung lay, đỉnh ảnh lần lượt vỡ tan, Diệp Mặc đứng dưới đỉnh
lại càng không tiếp tục duy trì được. May là Tam Sinh quyết của hắn lại lần
nữa phát uy, tốc độ luyện hóa lôi nguyên càng lúc càng nhanh.

Sau khi thở gấp vài cái, Diệp Mặc biết trước sau cũng đã giáng xuống mười lôi
kiếp rồi, chắc là vẫn còn một lôi kiếp chưa giáng xuống. Diệp Mặc đồng thời
cũng đoán ra lôi kiếp mà hắn độ chắc là mười một lôi kiếp, tổng cộng có một
trăm linh tám lôi kiếp. Sau khi hiểu được điều này, hắn lập tức phóng trận kỳ
ra, dẫn đại bộ phận tia sét bên ngoài đại đỉnh tám cực vào trong Tụ Lôi trận.

Cũng may đan dược của hắn nhiều, còn có cả sự trợ giúp của đại đỉnh tám cực,
cho dù là bị lôi kiếp đánh lén, cũng chỉ bị trọng thương, chứ cũng không tổn
thương tới chỗ trọng yếu, đợi sau khi hắn luyện hóa xong những lôi hồ này,
thương thế cũng đã khỏi hơn một nửa rồi.

Đồng thời Diệp Mặc cũng cảm giác được tu vi của mình không ngừng tăng cao,
thậm chí đã đạt đến điểm giới hạn, hắn biết mình sắp đột phá Hư Thần rồi.

Ầm…

Chín tia sét cuối cùng giáng xuống, Diệp Mặc thấy những tia sét to bằng bắp
chân, lập tức biết được, chín tia sét này căn bản không có cách nào đón đỡ
được.

Cho nên hắn căn bản cũng không suy nghĩ gì, trực tiếp phóng Tử Đao ra ngăn
chặn lại một tia trong đó. Dẫn ba tia vào Tụ Lôi trận, còn hai tia thì bị đại
đỉnh tám cực chặn lại, ba tia còn lại thì bị bỏ qua đánh trúng vào người hắn.

Mấy tia sét này so với những tia sét trước đó còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, mặc
dù đại đỉnh tám cực chỉ có thể chặn được hai tia trong đó, nhưng chỗ mà Diệp
Mặc đang đứng cũng có chút chấn động. Diệp Mặc lúc này đã không quản được đại
đỉnh tám cực nữa, đành phải không ngừng luyện hóa lôi nguyên, thăng cấp tu vi.

Không đợi Diệp Mặc luyện hóa xong lôi nguyên của những lôi kiếp này, một đám
mây linh khí lớn xuất hiện, nhưng lại khác lúc trước chính là, đám mây linh
khí xuất hiện lần này không phải là màu sắc rực rỡ, mà là màu đen.

Lúc này đang là lúc Diệp Mặc cần đến linh khí, linh khí của mất chục triệu
linh thạch đã không đủ cung cấp cho hắn. Đám mây linh khí kia không cần nói là
màu đen, cho dù là màu rác rưởi, chỉ cần có linh khí thì hắn cũng không hề
kiêng kị mà cố gắng hấp thụ lấy.

Đám mây linh khí màu đen bị Diệp Mặc không ngừng hấp thụ, khí thế của Diệp Mặc
không ngừng tăng lên. Sau khi linh khí của đám mây màu đen kia bị Diệp Mặc hấp
thụ xong, hắn liền hét lên một tiếng, vươn người đứng dậy. Cùng lúc đó, nguyên
thần của hắn được hình thành, biến hóa thành một Hư Ảnh, Diệp Mặc biết sức
mạnh của hắn lại lần nữa tăng vọt.

Cuối cùng cũng lên Hư Thần rồi, Diệp Mặc đang định củng cố tu vi Hư Thần của
hắn một chút, liền cảm giác được Trữ Lôi trận của mình có chút dao động.

Không ổn rồi, Trữ Lôi trận sắp nổ tung. Diệp Mặc căn bản không kịp suy nghĩ kỹ
liền bước vào thế giới Trang vàng, hắn biết lúc này cho dù hắn thông qua Dẫn
Lôi trận cũng không kịp luyện hóa nguồn lôi nguyên khủng bố có trong Trữ Lôi
trận nữa. Mặc dù trình độ trận pháp của hắn tăng lên kinh khủng, nhưng tia sét
giáng xuống trong đợt thứ hai quả thực quá nhiều, một số bị hắn ngăn lại,
nhưng không nỡ vứt bỏ lại ném tất cả vào Trữ Lôi trận, nhưng nhất thời không
nghĩ rằng bên trong Trữ Lôi trận cũng đã có quá nhiều lôi nguyên rồi, cuối
cùng dẫn đến sự phát nổ của Trữ Lôi trận.

Ầm…

Diệp Mặc vừa mới bước vào thế giới Trang vàng, Trữ Lôi trận trong chốc lát
liền nổ tung hoàn toàn, luồng khí khủng bố đó cũng đã bắt đầu khiến cho khe
nứt này bắt đầu sụp xuống.

Diệp Mặc vừa vứt một trận bàn quan sát ra ngoài, trận bàn quan sát đó lập tức
bị dòng khí nổ kịch liệt đó làm vô ảnh vô tung.

Sau khi đợt thứ hai gồm sáu mươi ba tia sét, thậm chí còn kèm theo mấy tia sét
to bằng cánh tay giáng xuống, những tu sĩ đứng bên ngòai quan sát lại hồi hộp
kinh hãi.

Khi nào bọn họ gặp phải lôi kiếp như này? Đây đâu phải là lôi kiếp, cái này
căn bản không phaỉ là giết chết tu sĩ độ kiếp hay sao. Cũng không biết tu sĩ
độ kiếp đã đắc tội gì với ông trời, không ngờ lại giáng xuống lôi kiếp kinh
khủng như vậy.

Loại lôi kiếp này vừa giáng xuống, hẳn là chết chắc không cần nghi ngờ gì.

Nhưng khi tất cả những tu sĩ đang đứng quan sát cho rằng người độ kiếp chết
không nghi ngờ gì, không ngờ lại có chín tia sét rơi xuống, rõ ràng chín tia
sét này mới là lôi kiếp cuối cùng. Mà chín tia sét này đều to như bắp chân, có
thể nói đây cũng to tương đương với lôi kiếp mà tu sĩ Hóa Chân thăng cấp rồi.

Lôi kiếp kinh khủng như vậy, những tu sĩ có mặt tại hiện trường dường như cũng
là lần đầu tiên nhìn thấy.

– Vị tiền bối đó không ngờ lại độ qua bảy chín sáu ba đường kiếp lôi vừa nãy,
trời ơi…

Đã có tu sĩ sợ hãi thốt lên.

Tất cả mọi người đều hiểu được ý của gã, nếu như đợt lôi kiếp cuối cùng đánh
xuống, chứng tỏ sáu mươi ba tia sét dày đặc lúc nãy, tu sĩ độ kiếp đó cũng đã
độ qua rồi. Nếu không, thì đợt lôi kiếp cuối cùng không thể nào đánh xuống
được.

Đợt lôi kiếp cuối cùng này nhìn thấy mà da đầu tê dại, không có người nào có
thể tin được có thể trốn được đợt lôi kiếp này, nhưng bây giờ cũng không có
người nào lại cho rằng người độ kiếp bên dưới lại không tránh được. Bởi vì lôi
kiếp dày đặc vừa nãy hắn cũng chống đỡ được, thì lôi kiếp lần này mặc dù lợi
hại, nhưng cũng chỉ có chín tia sét mà thôi.

Lại là từng đợt âm thanh ầm ầm truyền đến, những tu sĩ đứng bên đầm lầy đều
cảm giác được dưới chân mình dường như đang rung động. Sự rung động đó dường
như một lúc lâu sau mới dừng lại.

Một lát sau, những tu sĩ đứng cạnh đầm lầy bỗng nhiên cảm giác sự chấn động
lại càng lợi hại hơn. Bỗng hiên từng đợt âm thanh từ dưới lòng đầm lầy truyền
lên trên, hơn nữa càng lúc càng lớn.

– Chuyện gì vậy?

Có tu sĩ nghi ngờ liền hỏi, không có ai có thể trả lời được gã, vì người khác
cũng không biết dưới lòng đầm lầy rốt cục đang xảy ra chuyện gì.

– Mọi người nhìn giữa đầm lầy, có xoáy nước…

Một tu sĩ bỗng nhiên chỉ vào đầm lầy lớn giọng quát.

Nói là giữa lòng đầm lầy, chẳng qua cũng chỉ cách bờ có mấy dặm mà thôi.

– Đúng là xoáy nước thật.

Lần này tất cả các tu sĩ đều nhìn thấy, xoáy nước dường như càng ngày càng lớn
hơn.

– Không ổn, tôi cảm giác như dưới đó đang bị vùi lấp.

Cuối cùng cũng có tu sĩ phát hiện ra vấn đề, nhưng không đợi y nói xong, chỗ
đứng của một số tu sĩ đã bắt đầu sụp xuống.

Lúc này tất cả các tu sĩ đều kinh hoảng, một số tu sĩ có tu vi tương đối cao
lập tức phóng pháp bảo ra, xông ra ngoài, còn một số tu sĩ có tu vi tương đối
thấp thì đã bị chỗ sụp xuống cuốn đi.

Rất nhanh một số tu sĩ đang bay trên không trung liền cảm giác được chỗ này
chẳng những bị sụp xuống, mà lực hút của nó càng ngày càng mạnh, cuối cùng
toàn bộ đầm lầy đều bị sụp xuống hết.

– Cái đầm lầy này sắp chìm rồi…

Cuối cùng có một tu sĩ bay trên không trung phát hiện ra chuyện kinh khủng
hơn.

Ngay sau đó toàn bộ đầm lầy không những muốn chìm, mà là cuốn hết xuống, giống
như nước sông bị vỡ đê phóng mạnh xuống dưới đất. Cũng giống bùn sông rơi
xuống từ chín tầng mây vậy, uy thế vô cùng kinh người.

Mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt, xen lẫn những tiếng hét vang, tất cả các
tu sĩ cũng biết nơi này phát sinh sự cố rồi. Những tu sĩ đó ai ai cũng phóng
ra pháp bảo của mình, xông đến vùng đất cách xa đầm lầy, đều sợ hãi chẳng may
chậm một bước, là bị sức cuốn kinh khủng của đầm lầy kia cuốn đi.

Loại uy thế này, cho dù là tu sĩ Hư Thần bị cuốn đi, cũng chỉ có duy nhất một
con đường chết.

Những yêu thú vốn dĩ sống trong vùng đầm lầy, con nào cũng phóng ra hết, cướp
đường mà chạy. Những con yêu thú này cũng giống như những tu sĩ kia vậy, đều
không ai quan tâm đến ai, chỉ cần biết mình chạy được là được.

Ba ngày sau, vốn dĩ là một đầm lầy Chú Hà thì bây giờ tiêu tán không còn, một
đống bùn nhão của đầm lầy dường như trong chốc lát đều tự động biến mất hết,
không có ai biết những đống bùn nhão đó đã chảy về chỗ nào.

Nhưng những chỗ trước kia vốn thuộc về đầm lầy, tạo thành một sơn cốc cực lớn,
trong sơn cốc này không có chút linh thảo nào, linh khí cũng rất mỏng. Nếu như
có người đến nơi này, căn bản không nghĩ rằng nơi này trước kia là một đầm lầy
rộng lớn.

Diệp Mặc trong thế giới Trang vàng tiếp tục vứt vài cái trận bàn quan sát ra
ngoài, cuối cũng một bóng dáng cũng không còn. Hai ngày sau, Diệp Mặc dứt
khoát ở lại thế giới Trang vàng, hắn tin rằng cho dù có nổ lần nữa, cũng không
liên lụy đến thế giới Trang vàng của mình.

Không có chuyện gì làm, hắn dứt khoát bắt đầu củng cố lại tu vi Hư Thần của
mình.

Linh mạch Dược Vương và Khổ Trúc bên cạnh, cảnh giới của Diệp Mặc nhanh chóng
bắt đầu vững trãi. Diệp Mặc phát hiện ra sau khi hắn trở thành tu sĩ Hư Thần,
uy thế và tốc độ hấp thụ linh khí lại vô cùng kinh người.

Linh khí điên cuồng của linh mạch Dược Vương bị hắn hấp thụ, sau khi hắn vận
chuyển Tam Sinh quyết, uy thế hấp thụ linh khí điên cuồng đó lại càng khủng
bố.

Diệp Mặc thầm sợ hãi, người khác tu luyện đều dùng linh thạch, hoặc là Tụ Linh
trận. Còn hắn thì lại dùng linh mạch Dược Vương tu luyện mới có chút hiệu quả,
nếu như dùng linh thạch tu luyện, hắn căn bản cũng không dám nghĩ đến sự tiến
triển.

Xem ra sau này phải không ngừng đi thu thập linh mạch rồi, nếu không linh mạch
Dược Vương này của hắn căn bản không đủ để hắn hành hạ, nếu thật sự mà muốn
dùng, với tu vi Hư Thần bây giờ của hắn, nói không chừng chỉ có ba đến năm năm
thì không có để dùng nữa rồi.

Cho dù Diệp Mặc không hiểu, cũng biết sự quý giá của linh mạch Dược Vương, cho
dù là một linh mạch cực phẩm, cũng không so được với một linh mạch Dược Vương
trung phẩm. Huống chi Diệp Mặc cho rằng linh mạch của hắn căn bản không phải
là linh mạch trung phẩm, thậm chí còn là linh mạch thượng phẩm.

Diệp Mặc tập trung củng cố lại cảnh giới Hư Thần, thời gian cứ thế trôi đi,
khi Diệp Mặc hoàn toàn củng cố vững chắc cảnh giới Hư Thần, thậm chí đã đến Hư
Thần tầng thứ nhất trung kỳ, lại phát hiện ra lại qua hai tháng.

Diệp Mặc ném một trận bàn quan sát ra ngoài, đồng thời cũng âm thầm thở dài,
thời gian tu chân đúng là không đáng một xu.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.