Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 608: Đại kết cục


Bảy người Tam Thanh Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Tiếp Dẫn Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Chuẩn Đề Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy, Nữ Oa ngây ra như phỗng:- Sư thúc!?

Sư thúc? Cái này có ý nghĩa gì?

Hợp Đạo?

Hồng Quân đạo tổ gằn giọng:

– Các ngươi không nghe ta nói gì sao?

– Vâng thưa lão sư!

Bảy người Tam Thanh Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Tiếp Dẫn Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Chuẩn Đề Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy, Nữ Oa thế mới phản ứng lại, vội chạy tới trước mặt Long Kình Thiên, quỳ xuống:

– Bái kiến sư thúc!

Khi Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy quỳ xuống đầu rối run run, đầu óc hỗn loạn. Nữ Oa thì vẻ mặt phức tạp, khiếp sợ.

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

– Các ngươi đều đứng lên đi.

– Tuân lệnh sư thúc!

Long Kình Thiên nhìn Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy đứng lên, lạnh lùng nói:

– Ngươi, quỳ xuống cho ta!

Lòng Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy run lên, mặt đỏ bừng.

Long Kình Thiên quát: truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm

– Quỳ xuống cho ta!

Khủng bố uy áp trực tiếp bao phủ Phục Hy, gã không thể khống chế cơ thể quỳ xuống.

Long Kình Thiên nhìn Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy quỳ trước mặt mình, lạnh lùng nói:

– Mới nãy ta nói rồi, có một ngày, ta muốn cho ngươi biến thành chó, vĩnh viễn làm chó!

Long Kình Thiên nói xong trán xuất hiện con mắt dựng thẳng, đúng là thiên phạt chi nhãn, thiên phạt chi nhãn lôi quang lóe ra, từng đạo hủy diệt chi lôi còn khủng bố hơn cả thiên phạt chi lôi nổi lên.

Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy thấy vậy hoảng sợ cầu cứu Hồng Quân đạo tổ:

– Lão sư, cứu ta, cứu ta!

Nhưng Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy chưa nói xong thì thiên phạt chi nhãn của Long Kình Thiên lôi quang chợt lóe, trong hủy diệt chi lôi Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy hét thảm, biến mất tại chỗ.

Đám người nhìn Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy biến mất, lòng đổ mồ hôi lạnh, vĩnh viễn làm chó? Một vị Hỗn Nguyên Thánh Nhân thế nhưng bị biếm nhập luân hồi, đến lúc đó trọng sinh thành một con chó? Hơn nữa là vĩnh viễn!

Lúc này, Long Kình Thiên quay đầu nhìn hướng Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình.

Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình thấy Long Kình Thiên nhìn qua thì đột nhiên quỳ xuống, lệ rơi giàn giụa, khóc xin:

– Đại La đạo tổ tha mạng a, Đại La đạo tổ tha mạng a!

Nhưng Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình mới dứt lời thì bị một đạo lôi quang đánh trúng, giống như Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy, biến mất tại chỗ. Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình biến mất đã chết hay luân hồi làm chó như Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy thì cường giả đến từ các giới không biết, nhưng ai cũng hiểu kết cuộc của Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình sẽ rất thảm.

Xa xa, Cộng Công, Minh Hà thấy kết cuộc của Hỗn Nguyên Thánh Nhân Phục Hy, Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình, sợ tới mức co giò lắc người thành hai luồng sáng đỏ và xanh bay đi.

Ngay khi hai người định bỏ trốn thì Long Kình Thiên hừ lạnh, giơ một tay hư không hút. Chỉ thấy hai luồng sáng đỏ và xanh từ trong hư không bay ngược ra, rơi vào tay Long Kình Thiên.

Đúng là hai người Cộng Công, Minh Hà định bay đi.

Cộng Công, Minh Hà biểu tình cực kỳ sợ hãi, ở trong bàn tay của Long Kình Thiên quỳ khóc la xin tha:

– Đại La đạo tổ tha mạng a, Đại La đạo tổ tha mạng!

Long Kình Thiên lạnh lùnng hìn Cộng Công, Minh Hà trong bàn tay mình:

– Tha mạng?

– Đại La đạo tổ, ta sai lầm rồi, ta không nên…

Công Cộng mới nói tới đó thì Long Kình Thiên lật tay lại, đè xuống dưới. Chỉ thấy hai người Cộng Công, Minh Hà hét thảm, đập xuống mặt đất, đất rung núi chuyển.

Cộng Công, Minh Hà rớt xuống đất hiện ra nguyên hình, Cộng Công là một con thủy thu to lớn giống như huyền vũ, Minh Hà Thiên Tôn là biển máu.

Nhìn Cộng Công, Minh Hà hiện nguyên hình, Long Kình Thiên giơ tay chỉ. Cộng Công, Minh Hà phát ra tiếng hét thê thảm. Nghe tiếng hét của Cộng Công, Minh Hà, cường giả đến từ các giới xung quanh ai cũng câm như hến.

Công Cộng thê lương hét, cầu cứu Nữ Oa:

– Nương nương, cứu ta, cầu ngươi cứu ta!

Lúc trước Công Cộng từng được Nữ Oa chỉ điểm, thực lực tiến nhanh, cuối cùng chứng vị trí Thiên Tôn, coi như là một nửa đệ tử ký danh của Nữ Oa.

Nữ Oa chần chờ một chút, nói với Long Kình Thiên:

– Đại, Đại La sư thúc, Nữ Oa khẩn cầu ngươi, có thể bỏ qua cho Cộng Công một mạng.

Long Kình Thiên biểu tình lạnh lùng nói:

– Tha cho hắn một mạng?

Long Kình Thiên liếc Nữ Oa, làm nàng cuống quýt cúi đầu. Long Kình Thiên bắn ngón tay ra, Cộng Công, Minh Hà bị bắn ra xa.

Kiếp trước khi Long Kình Thiên là Tiên Đế, Nữ Oa là Thiên Tôn ra tay với Long Kình Thiên, Nữ Oa thấy mà không ra tay ngăn cản. Tại sao lúc đó Nữ Oa không mở miệng nói câu nào?

Nữ Oa thấy Cộng Công, Minh Hà bị đập vào vách núi, có cảm giác uất ức. Nữ Oa cắn môi, há mồm nhưng cuối cùng không nói gì thêm. Nữ Oa thấy ra Cộng Công, Minh Hà đã bị Long Kình Thiên phế rồi.

Trong chớp mắt phế bỏ hai Thiên Tôn.

Cho dù là Nữ Oa cũng không thể dễ dàng làm được, nhưng Long Kình Thiên có thể, do đó thấy được thực lực của hắn.

Cộng Công, Minh Hà bị phế bỏ thực lực Thiên Tôn, thành người thường, kết cục tuyệt đối là thê thảm vô cùng, cái này còn ác hơn là giết họ. Thử nghĩ về sau ai thấy hai người Cộng Công, Minh Hà không ngứa tay hành hạ một chút tìm kiếm khoái cảm?

Long Kình Thiên phế bỏ Cộng Công, Minh Hà xong quay đầu liếc một vài Thiên Tôn Phật Tổ của Phật giới, Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới có ý xấu với mình.

Ánh mắt Long Kình Thiên như vạn lưỡi đao, lướt qua một vài Thiên Tôn Phật Tổ của Phật giới, Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới làm họ linh hồng run rẩy, mặt xám xịt.

Lúc này Hồng Quân đạo tổ vẫn im lặng không nói bỗng mở miệng nói:

– Đại La sư đệ hợp đạp, thức tỉnh bản nguyên. Không bằng đến Tử Tiêu cung của ta ngồi chơi?

Long Kình Thiên nhíu mày sau đó giãn ra, sát ý như thủy triều thu lại, lạnh nhạt gật đầu, nói:

– Cũng tốt.

Mặc dù Long Kình Thiên đa hợp đạo nhưng nếu nói về thiên đạo lĩnh ngộ, tự nhiên còn không bằng Hồng Quân đạo tổ đã hợp đạo vô số ức năm. Long Kình Thiên cũng muốn đi Tử Tiêu cung nói chuyện thiên đạo với Hồng Quân đạo tổ.

Long Kình Thiên quay đầu nói với đám người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Hoắc Cương, Thành Tiêu:

– Các ngươi về Thái Cổ Thiên Đình trước đi.

Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu cung kính nói:

– Cẩn tuân lệnh của sư phụ!

Long Kình Thiên gật đầu, sau đó cùng Hồng Quân đạo tổ bay lên, xé gió rời đi.

Chờ Long Kình Thiên rời đi, đám Thiên Tôn Phật Tổ của Phật giới, Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới như bị hút hết nguyên khí xụi lơ, thở hồng hộc, ngực phập phồng. Đặc biệt là hai luồng thịt mỡ ở ngực Phật Tổ của Phật giới run rẩy không kém gì gò bồng đào của Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới.

Đám người Phật Tổ của Phật giới, Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới sống sót sau tai nạn, kéo theo nỗi sợ hãi khủng khiếp. Đám người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Hoắc Cương, Thành Tiêu đã bay lên, định rời đi.

Phật Tổ của Phật giới lắc người, đi tới trước mặt đám người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Hoắc Cương, Thành Tiêu.

Kim Long lão tổ, Ngao Nhất thấy Phật Tổ của Phật giới che trước mặt, kêu thẳng tên của đối phương, lạnh lùng hỏi:

– Như Lai, ngươi có ý gì?

Phật Tổ của Phật giới thấy biểu tình của Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, biết gã hiểu lầm, vội xua tay nói:

– Không phải, ta, ta không ý kia.

– Không phải ý kia?

Kim Long lão tổ, Ngao Nhất lạnh lùng cười:

– Vậy ngươi có ý gì?

Phật Tổ của Phật giới lắp bắp nửa ngày, sau đó nói:

– Ta là đến đưa chư vị!

Nụ cười không thay đổi của Phật Tổ của Phật giới giờ biến cực kỳ khó xem.

Đám người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Hoắc Cương, Thành Tiêu không để ý tới nhóm Phật Tổ của Phật giới, Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới bay đi.

Phật Tổ của Phật giới sững sờ nhìn bóng dáng đám người Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Hoắc Cương, Thành Tiêu rời đi, thật lâu không nhúc nhích.

Hồi lâu sau Nhiên Đăng Cổ Phật của Phật giới đi tới sau lưng Phật Tổ của Phật giới, cẩn thận hỏi:

– Phật Tổ, chúng ta trở về đi?

Phật Tổ của Phật giới quay đầu lại ngơ ngác liếc Nhiên Đăng Cổ Phật của Phật giới, hồi lâu sau thở dài nói:

– Chúng ta đi.

Nói xong Phật Tổ của Phật giới không ngồi sen vàng mà trực tiếp đáp mây bay mà đi, vẻ mặt suy sụp.

Đám Bồ Tát, phật, La Hán Phật giới theo sát sau đó, một mảnh vắng lặng.

Ngân Hồ Thiên Tôn của Yêu giới cũng dẫn theo các yêu Yêu giới lặng lẽ rời đi.

Các cường giả Phật giới, Yêu giới rời đi, cường giả đến từ các giới khác cũng lặng lẽ rút quân. ức vạn, ngàn vạn Tiên Đế, Tiên Quân rời đi, không phát ra một chút thanh âm.

Không lâu sau, Tuyên Cổ phong vốn cực kỳ náo nhiệt biến tĩnh lặng, không một bóng người. Lúc này mặt trời đã hoàn toàn chìm xuống, không có chút ánh nắng, không có nhiệt độ, Tuyên Cổ phong thổi gió vi vu. xem tại TruyenFull.vn

Long Kình Thiên, Hồng Quân đạo tổ rời đi, phá vỡ hỗn độn, đi tới Tử Tiêu cung ngoài ba mươi ba trọng thiên.

Tử Tiêu cung, một tòa cung điện cực kỳ đơn giản, bềnh bồng trong hỗn độn dòng khí, có vê đơn độc. Nhưng ở trong mặt Long Kình Thiên là một loại thiên đạo ý cảnh đập vào mặt. Chỉ có Long Kình Thiên mới cảm nhận thiên đọa ý cảnh của Tử Tiêu cung. Ngay cả đám người Tam Thanh Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Tiếp Dẫn Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Chuẩn Đề Hỗn Nguyên Thánh Nhân cũng không thể được.

Ngừng một lúc, Long Kình Thiên, Hồng Quân đạo tổ lắc mình tiến vào Tử Tiêu cung.

Lần này bàn đọa đã qua mấy trăm năm,

Sau mấy trăm năm, Long Kình Thiên rời khỏi Tử Tiêu cung. Luận đạo với Hồng Quân đạo tổ mấy trăm năm, thiên đạo trong lòng Long Kình Thiên đã chậm rãi hình thành. Nhưng nếu không quen Long Kình Thiên, chỉ nhìn bề ngoài thì hắn như một thanh niên bình thường.

Năm đó Long Kình Thiên dung hợp chủ thể huyền hoàng cự đản hợp đạo đã sáng tỏ thân phận của mình. Sự thật là Long Kình Thiên chính là linh thức của huyền hoàng cự đản biến thành, có thể nói bản thân hắn chính là huyền hoàng cự đản, huyền hoàng cự đản chính là bản thể của hắn. Cho dù là những người khác, bao gồm Phục Hy, Tam Thanh Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Tiếp Dẫn Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Chuẩn Đề Hỗn Nguyên Thánh Nhân được đến huyền hoàng cự đản cũng không thể dung hợp, trong thiên địa chỉ mình Long Kình Thiên làm được.

Sau khi Long Kình Thiên ra khỏi Tử Tiêu cung thì quay về Thái Cổ Thiên Đình, chỉ vài giây hắn đã từ Tử Tiêu cung bên ngoài ba mươi ba trọng thiên về tới Thái Cổ Thiên Đình ở Tiên giới.

Trận chiến Tuyên Cổ phong đã qua đi mấy trăm năm, mấy trăm năm qua, vô số đến từ Phật giới, Yêu giới, Tiên giới, quỷ giới các giới cường giả đều đùa hiệu vào Thái Cổ Thiên Đình. Thực lực Thái Cổ Thiên Đình của Long Kình Thiên mạnh hơn Đại La thiên cung năm xưa không biết bao nhiêu vạn lần.

Bốn phía kiến trúc, vô số thành trì to lớn quay quanh hỗn độn chí bảo của Thái Cổ Thiên Đình cực kỳ phồn vinh.

Long Kình Thiên lắc người, đáp xuống trước cửa một tòa thành trì rất gần với Thái Cổ Thiên Đình.

Long Kình Thiên mới định bước vào thành trì thì đột nhiên bên cạnh có một thanh niên bắt chuyện:

– Huynh đệ, ngươi cũng là đến bái sư?

Long Kình Thiên ánh mắt nghi hoặc hỏi:

– Bái sư?

Thanh niên nói:

– Hôm nay là ngày Hải Lam tiên tử thu đồ đệ, vì vậy hôm nay rất nhiều từ xưa môn phái đệ tử đều tiến đến bái sư.

Long Kình Thiên càng nghi hoặc hơn:

– Hải Lam tiên tử?

Thanh niên thấy biểu tình của Long Kình Thiên thì vẻ mặt khoa trương nói:

– Không thể nào, Hải Lam tiên tử mà ngươi cũng không biết? Hải Lam tiên tử là đại đệ tử đắc ý nhất của Đoạt Mệnh Tiên Đế!

Đoạt Mệnh Tiên Đế? Bàn Tiểu Nhị? Long Kình Thiên giật mình, không ngờ qua mấy trăm năm ngay cả tiểu tử Bàn Tiểu Nhị cũng thu đệ tử, hơn nữa nữ đệ tử của gã thu đồ đệ.

Thanh niên đi tới bên cạnh Long Kình Thiên, nói nhỏ với hắn:

– Huynh đệ, chắc ngươi không biết, bộ dạng của Hải Lam tiên tử cực kỳ đẹp, hơn cả Vương Mẫu nương nương. Bây giờ ta dẫn ngươi vào, bảo đảm khiến ngươi ngắm chảy nước miếng lui!

Long Kình Thiên có chút dở khóc dở cười.

Long Kình Thiên cười hỏi:

– Đẹp hơn cả Vương Mẫu nương nương?

– Đúng vậy.

Thanh niên nói:

– Nhưng đáng tiếc, sau trận Tuyên Cổ phong thì Vương Mẫu nương nương đã liền biến mất, cũng không biết đi nơi nào, nghe có người ta nói, nàng đã muốn trở về Tử Tiêu cung.

Long Kình Thiên trầm ngâm nói:

– Vậy bây giờ ai cai quản Thiên Đình?

– Thiên Đình? Thiên Đình sớm đã không tồn tại!

Thanh niên vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Long Kình Thiên:

– Huynh đệ, chắc nhiều năm ngươi không rời núi, chuyện này cũng không biết? Năm đó Hạo Thiên bị Đại La đạo tổ giết chết, Thiên Đình tự động tan tác. Hiện tại thực lực lớn nhất Tiên giới chính là Thái Cổ Thiên Đình của Đại La đạo tổ. Không chỉ có Tiên giới, ngay cả Yêu giới, Phật giới Vạn giới đều vâng theo Thái Cổ Thiên Đình chỉ lệnh. Nhưng Đại La đạo tổ đi đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão, bởi vậy Thái Cổ Thiên Đình từ đại đệ tử của Đại La đạo tổ, Ngao Ánh Tiên Đế cai quản.

Long Kình Thiên và thanh niên vừa đi vừa nói chuyện, sau đó đi tới một tòa cung điện to lớn.

Thanh niên chỉ vào tòa cung điện to lớn kia, mắt sáng ngời nói:

– Đó là Hải Lam tiên cung của Hải Lam tiên tử. Đi, chúng ta đi vào!

Thanh niên nói xong kéo Long Kình Thiên đi vào Hải Lam tiên cung.

HẾT

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.