Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 565: Sư Phụ Không Chết!


Cột trụ to lớn thu lại, một bóng người bay vọt lên.

Mọi người thấy một người tay cầm kim bổng xuất hiện ở trước mặt mọi người, cánh tay, mặt của người này có lông khỉ, ở dưới ánh nắng tỏa ra màu vàng bóng loáng.

Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình lạnh lùng cười:

– Tôn Nhị, ngươi rốt cục không làm rùa đen rút đầu, chịu đi ra!

Người này đúng là nhị đệ tử của Long Kình Thiên, một trong chín yêu vương của Yêu giới, Tôn Hành!

Lúc này, lại có mấy trăm đạo bóng người không ngừng xé gió bay lên, đứng sau lưng Tôn Hành, là cường giả đẳng cấp Tiên Đế thuộc hạ của Tôn Hành.

Tôn Hành là một trong chín yêu vương của Yêu giới, thuộc hạ không thiếu đại yêu Tiên Đế. Hơn nữa trong đó có hai người là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh cường giả.

Tôn Hành lạnh lùng liếc mọi người xúng quanh, lạnh lùng cười:

– Muốn hỗn độn chí bảo của Thái Cổ Thiên Đình này cũng được, nhưng các ngươi phải hỏi qua kim bổng trong tay ta!

Tôn Hành rót lực Tiên Đế vào, kim bổng tóa ánh sáng kêu vù vù.

Bốn phía yên tĩnh, thoáng chốc không ai dám tiến lên.

Tôn Hành là một trong chín yêu vương của Yêu giới, lại là nhị đệ tử của Long Kình Thiên, trời sinh khỉ đá, một trong bốn kỳ hầu của thiên địa, bản thể phòng ngự vô kiên bất tồi, khủng bố cực kỳ, không ai muốn mình là người thứ nhất tiến lên.

Bỗng nhiên Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình quát to:

– Giết!

Trường kích tấn công Tôn Hành. Tôn Hành thấy vậy cười lạnh, bay tới nghênh đón, kim bổng và trường kích của đối phương va nhau.

Bùm!

Tiếng va chạm vang vọng thiên địa, Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình cảm thấy tay tê rần, trường kích suýt bay khỏi tay, lực lượng tấn công mạnh mẽ làm gã không ngừng lui về phía sau, trong lòng quá sợ hãi.

Lúc này Tôn Hành vung kim bổng lên, quét ngang thiên quân, đánh hướng Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình. Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình kinh sợ, hoảng hốt giơ kích lên, lại bị đẩy lùi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đám người thấy vậy thì giật nảy mình.

Ai cũng biết Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình là một trong các Đại tướng thuộc hạ của Ngọc Đế Hạo Thiên của Thiên Đình, vừa đánh nhau đã bị Tôn Hành đẩy lùi liên tục về phía sau, hai người căn bản không phải một đẳng cấp. Thực lực của Tôn Hành khủng bố quá.

Mọi người chần chờ, tiếp theo, Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới cầm Như Lai Kim Bát tấn công Tôn Hành. Tiên giới, Phật giới hai đại Tiên Đế hậu kỳ đỉnh cường giả cùng đấu với Tôn Hành.

Nhưng dù là vậy thì hai người vẫn bị Tôn Hành khiến cực kỳ chật vật.

Mọi người thấy vậy, thái thượng trưởng lão của Cự Long bộ tộc, Ngao Khai bay lên, ba người liên hợp.

Sau đó Đại Tự Tại Thần Đế của Thần giới tham gia, bốn người hợp tác.

Cuối cùng năm, sáu, bảy, tám vị Tiên Đế hậu kỳ đỉnh cường giả liên hợp mới miễn cưỡng áp chế Tôn Hành được.

Nhìn đến kết quả này, những người khác đều kinh hãi.

Một vị Thần Đế của Thần giới dời mắt khỏi chín người Tôn Hành, mở miệng nói:

– Chúng ta trước tiên giết tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn rồi lại đối phó Tôn Hành!

– Đúng vậy. Giết hết tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn sau đó giết Tôn Hành!

Mấy cường giả khác công kích tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn.

Tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn mặc dù thực lực không yếu nhưng bất đắc dĩ đám cường giả đến quá nhiều. Gần như mỗi một tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn bị bốn, năm người vây công. Vốn đám tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn muốn chạy trốn thì các cường giả rất khó đánh chết, nhưng chúng nó không chạy đi.

Không lâu sau một đám tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn đều chết.

– Đại vương, ngươi đi trước, về sau báo thù thay chúng ta!

– Chúng ta chết không luyến tiếc, đại vương, ngươi phải sống!

Đám tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn hét với Tôn Hành.

Nhìn đám tiểu yêu vương trong Tôn Hành sơn làm bạn với mình mấy vạn ức năm bị chết hết, Tôn Hành vừa sốt ruột vừa tức giận, một côn đập ra bức lùi mấy người Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình.

Tôn Hành mắt đỏ ngầu, ngửa đầu rống giận:

– Ta muốn giết sạch các ngươi, giết các ngươi, giết, giết!

Tôn Hành nói xong người biến to ra, thành một thông thiên cự hầu, đứng vững thiên địa

Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình thấy vậy lạnh lùng cười:

– Giết chúng ta? Cho dù là sư phụ Đại La Thiên Tôn quái quỷ của ngươi có sống lại cũng không cứu ngươi được! Năm đó ở Đại La thiên cung cho ngươi chạy thoát, lần này, ngươi trốn không thoát!

Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình và bảy người Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới đều thi triển ra bổn tướng của mình, hóa thành từng thái cổ hỗn độn vật, chiến đấu với Tôn Hành.

Mặc dù thực lực của Tôn Hành mạnh mẽ, nhưng song quyền chung quy nan địch tứ thủ, cuói cùng bị Như Lai Kim Bát của Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới đánh trúng, người run lên, miệng trào máu.

Như Lai Kim Bát đánh lùi Tôn Hành rồi rơi vào tay Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới. Lòng Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới giật mình, Như Lai Kim Bát là hỗn độn chí bảo, Tôn Hành bị nó đánh một cú hết sức mà chỉ bị thương nhẹ?

Phòng ngự của Tôn Hành khủng bố quá.

Còn nữa, năm đó Tôn Hành bị Minh Hà trọng thương, vết thương đến bây giờ chắc chưa lành, nếu hồi phục thực lực đỉnh cao thì chẳng phải là càng khủng bố?

– Đại vương, ngươi mau đi đi!

– Chúng ta đoạn hậu cho ngươi!

Hai thuộc hạ Tiên Đế hậu kỳ đỉnh yêu vương thấy Tôn Hành bị thương thì giật nảy mình, đột phá vòng vây, bay tới bên cạnh gã, sốt ruột nói.

Hai yêu vương này thực lực mỗi người đều có thể so với đám Đại tướng Thư Lâm của Thiên Đình, Nam Vô Đại Quang Thông Phật của Phật giới.

– Đi? Các ngươi không ai đi được!

Đại Tự Tại Thần Đế của Thần giới lạnh lùng nói:

– Tôn Hành, bây giờ ngươi ngoan ngoãn giao hỗn độn chí bảo của Thái Cổ Thiên Đình ra thì chúng ta sẽ cho ngươi chết tốt!

– Dù bây giờ ngươi trốn thoát được thì sau này vẫn không chạy nổi, trong thiên địa không có chỗ cho ngươi dung thân!

Thái thượng trưởng lão của Cự Long bộ tộc, Ngao Khai nói:

– Ta biết Kim Long lão tổ là đại sư huynh của ngươi, nhưng coi như là hắn cũng che chở ngươi được, trừ phi Kim Long bộ tộc chịu diệt tộc!

Giọng thái thượng trưởng lão của Cự Long bộ tộc, Ngao Khai vang vọng.

Khi thái thượng trưởng lão của Cự Long bộ tộc, Ngao Khai dứt lời thì bỗng một thanh âm uy nghiêm từ không trung phía xa bay tới.

– Vậy sao?

Mọi người giật nảy mình, chỉ thấy ba bóng người xé gió lao tới.

– Kim Long lão tổ!

– Là Kim Long lão tổ!

Thấy một trong ba người, cả đám giật nảy mình, không ngờ Kim Long lão tổ, Ngao Nhất từ Long giới chạy đến đây.

Mọi người tập trung vào Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Tôn Hành lại nhìn hướng thanh niên tóc đen trong ba người. Bởi vì Long Kình Thiên thay đổi mặt mày nên Tôn Hành chưa nhận ra hắn.

Nhưng bởi vì Tôn Hành là nhị đệ tử làm bạn bên Long Kình Thiên vô số năm, rất nhanh người gã run lên, vẻ mặt kích động, mắt ướt.

Tôn Hành buột miệng:

– Sư…

Nhưng Long Kình Thiên liếc mắt ra hiệu ngăn cản Tôn Hành.

Tôn Hành ra, im miệng, người gã không thể kiềm chế run rẩy, tay nắm kim bổng run bần bật, nước mắt chảy xuống.

– Sư phụ không chết!

– Sư phụ thật sự không chết! Ta biết ngay là sư phụ không thể nào chết mà!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.