Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 423: Độc Trùng Đại Lục


– Không ngờ lần này lại chạm phải chuyện Phá Diệt Thần Điện mở cửa, hiện tại ta thiếu nhất chính là thần cách nếu như có số lượng lớn thần cách luyện hóa thì trong thời gian ngắn có thể đột phá tới bán tiên hậu kỳ.

Long Kình Thiên phi thân lên, theo sát Thiên Ma Niếp Vô Tình đám người bọn họ.

– Thậm chí Tan Biến Chủ Thần hẳn có một số thần đan còn sót lại, nếu như có thần đan thượng phẩm cho dù chỉ là một viên cũng có thể đột phá tới bán tiên hậu kỳ đỉnh phong.

Phá Diệt Thần Điện này đúng là động phủ tu luyện của Tan Biến Chủ Thần, có thượng phẩm thần đan lưu lại cũng không có gì kỳ quái.

Nếu như khôi phục thực lực tới bán tiên hậu kỳ đỉnh phong, Long Kình Thiên căn bản không cần ẩn núp Băng Phách Thần Giáo mà trực tiếp tới Băng Phách Thần Giáo cướp lấy mvqg kia.

Long Kình Thiên một mặt phi hành, một mặt cùng với tmnpv bọn họ tới gần độc trùng đại lục.

Độc trùng đại lục ở chỗ sâu nhất của tptp, khoảng cách với băng phách vị diện cũng không xa.

Một đường phi hành tới gần độc trùng đại lục, Long Kình Thiên phát hiện ra rằng ngày càng có nhiều cường giả thiên thần, cổ thần, hơn nữa cường giả thiên thần còn chiếm đa số, nhìn cảnh tượng này cho thấy bọn họ cũng chờ đợi Phá Diệt Thần Điện mở cửa mà tới đây.

Mười ngày sau Long Kình Thiên đã cùng với đám người ma tộc tới độc trùng đại lục.

Độc trùng đại lục cũng không phải là vị diện mà là một đại lục thật lớn, thậm chí so với bất kỳ vị diện nào ở trong Thái Hư Thần Phủ cũng phải lớn hơn, có thể nói là rộng lớn khôn cùng.

Đi vào sâu trong độc trùng đại lục, Long Kình Thiên cùng với đám người mt tách ra, trực tiếp bay thẳng vào chỗ sâu nhất trong độc trùng đại lục.

Độc trùng đại lục này tràn ngập tuyệt độc chi khí.

Ở trong này không khí vô cùng cực động, nếu cường giả không cẩn thận hít phải khí độc thân thể cũng phải mục nát, thậm chí ngay cả thần cách cũng bị ăn mòn, về phần cường giả Cổ Thần thì không cần phải nói.

Tất cả các Cổ Thần thiên thần cường giả tiến vào đây đều vừa phi hành vừa vận chuyển chân khí tạo thành cương khí phòng hộ quanh thân mình, phòng ngừa khí độc vô cùng tổn hao chân khí và thần lực cho nên tốc độ giảm rất nhiều, tuy nhiên Long Kình Thiên không nằm trong số này, hắn bay rất nhanh, một mặt vận chuyển công pháp, nơi nào đi qua độc khí đều bị thu nạp vào cơ thể sau đó tiến vào đan điền không cần bài độc đã có hỗn độn ngũ lôi thụ tự động trừ tiêu khí độc.

Những độc khí ẩn chứa trong các thần khí so với ở trong các địa phương khác của thái hư thần phủ còn nồng nặc gấp trăm lần, mấy ngày đi qua, chân khí của Long Kình Thiên không chỉ không tiêu hao mà còn tăng lên chút ít.

Long Kình Thiên đang không ngừng bay nhanh đột nhiên nhìn thấy vô số cường giả tập trung ở bên bờ một cái sông máu cực lớn, Long Kình Thiên kỳ quái không khỏi dừng chân xuống.

– Huyết Hà này oan hồn vô số, tiếng kêu thê lương thảm thiết tâm thần, ngay cả cường giả thiên thần sơ kỳ cũng không có cách nào chống cự được, trước kia có một số cường giả thiên thần phi hành trên đây vô tình rơi vào bên trong huyết hà, bị nó thôn phệ hài côt cũng không còn.

– Hơn nữa, oan hồn bên trong huyết hà cuộc sống như huyết thú, thôn phệ huyết nhục của nhân loại lực công kích rất mạnh, nghe kể một số cường giả thiên thần không cẩn thận bị loại huyết thú này tấn công, chết ở trong đó.

– Chẳng lẽ không có con đường khác tới phá diệt thần điện.

– Không có, muốn tới đó thì phải qua oan hồn huyết hà này.

Nghe cường giả bọn họ nghị luận Long Kình Thiên không khỏi nhìn về phía Oan Hồn Huyết Hà, hắn vận chuyển thiên nhãn cũng không có cách nào nhìn thấy bờ bên kia của Oan Hồn Huyết Hà, xem Oan Hồn Huyết Hà này rộng bao nhiêu.

Hơn nữa hắn còn phát hiện, ngoại trừ huyết ở trong sông còn có vô số huyết thú, và một lực lượng thần bí khiến cho cường giả thiên thần không thể thi triển không gian na di, chỉ có thể phi hành, ngay cả Long Kình Thiên cũng không cách nào thuấn di qua.

Đột nhiên một tiếng hét thảm truyền tới chỉ thấy một cường giả thiên thần vừa bay qua huyết hà đã rơi xuống, sau đó tủm một tiếng không có động tĩnh gì.

Một số Cổ Thần và thiên thần sơ kỳ nhìn thấy thế cũng toát mồ hôi lạnh, sợ tới mức dừng lại.

– Hướng Hữu Sơn, không ngờ nơi này lại gặp ngươi xem ngươi lần này trốn ở đâu?

Lúc này một thanh âm đùa cợt vang lên.

Hướng Hữu Sơn.

Long Kình Thiên chấn động trong lòng, chính là sư phụ của Phó Lâu ở Đại Huyền Thần Tông, hơn nữa còn tiến vào Độc Trùng đại lục.

Long Kình Thiên nhìn lại chỉ thấy phía xa xa, năm người mặc áo lục vây bắt một lão trung niên mặc áo màu tro, người đó chắc chắn là Hướng Hữu Sơn.

Hướng Hữu Sơn bị vây khốn ở giữa, sắc mặt có phần khó coi, hắn nhìn Củng Nhất Hoàng trầm giọng nói:

– Củng Nhất Hoàng ngươi muốn thế nào?

Củng Nhất Hoàng cười ha hả một tiếng:

– Vậy ngươi muốn ta nói thế nào? Lần trước ngươi cướp đoạt cửu u đàm hoa của ta, hơn nữa còn chặt một ngón tay của ta, lần này ta muốn ngươi gánh chịu gấp trăm nghìn lần.

Nói tới đây y chỉ huyết hà mà nói:

– Oan Hồn Huyết Hà này chính là nơi tang thân của ngươi, tuy nhiên ta sẽ không để ngươi chết đơn giản vậy.

Đột nhiên Hướng Hữu Sơn phi thân lên, một chưởng đập vào người nào đó, sau đó nhanh chóng chạy, Củng Nhất Hoàng và bốn người liền giật mình, đồng thời xuất thủ,ép Hướng Hữu Sơn trở lại.

Củng Nhất Hoàng cười lạnh:

– Hướng Hữu Sơn, ngươi cho rằng ngươi có thể thoát được à? Ta nhớ rằng ngươi chính là trưởng lão của Đại Huyền Thần Tông phải không? Ngươi yên tâm sau khi ngươi chết không bao lâu sau Đại Huyền Thần Tông cũng đi xuống cùng ngươi.

Hướng Hữu Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, trường kiếm trong tay đâm về phía Củng Nhất Hoàng, kiếm quang như cầu vồng, trong nháy mắt đã tới trước người của Củng Nhất Hoàng.

Đạo nhân kia cười lạnh về phía Hướng Hữu Sơn:

– Ngươi đắc tội với Băng Phách Thần Giáo chúng ta, trên trời dưới đất không ai có thể cứu ngươi được nữa rồi.

Hướng Hữu Sơn trắng bệch cả khuôn mặt ban đầu y cũng không ngờ tới Củng Nhất Hoàng chính là người của Băng Phách Thần Giáo nếu không đã không cướp đoạt cửu u đàm hoa với y kết thành thù hận.

Bây giờ thì sao?

Chúng cường giả bốn phía nhìn thấy đây là chuyện của Băng Phách Thần Giáo thì không ai dám nhúng tay vào, ở phía xa xa mà quan sát, ai cũng lắc đầu thương hại nhìn Hướng Hữu Sơn, đắc tội với Băng Phách Thần Giáo, đó là phải tử vong.

– Củng Nhất Hoàng, Cửu U Đàm Hoa ở đây?

Lúc này Hướng Hữu Sơn đem một đóa hoa chín màu lấy ra rồi nói: Text được lấy tại Truyện FULL

– Ta hiện tại đem cửu u đàm hoa cho ngươi, hi vọng ngươi bỏ qua Đại Huyền Thần Tông.

– Ha ha, bỏ qua cho Đại Huyền Thần Tông?

Củng Nhất Hoàng cười to:

– Đầu óc của ngươi liệu có vấn đề? Giết ngươi ta có được cửu u đàm hoa ngay lập tức, tại sao phải bỏ qua cho Đại Huyền Thần Tông?

Củng Nhất Hoàng nói tới đây đột nhiên quát:

– Chúng ta động thủ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.